Người đăng: lachong
Chùm sáng vừa tiến nhập vào cơ thể, trong đầu Phạm Văn Long khẽ ầm vang một
tiếng. Một luồng thông tin chạy thẳng lên não bộ.
- Là yếu quyết của Long Hổ Thần Quyền và Cửu Chân Tinh Thần.
Sau khi nhìn rõ ràng, Phạm Văn Long mười phần kinh hỉ, vội vàng nhắm mắt
khoanh chân ngồi xuống, tập trung tinh thần.
Rất lâu sau, Phạm Văn Long mới bừng tỉnh, trong đầu hoàn toàn nắm rõ nội dung
của Long Hổ Thần Quyền. Đây là một bộ quyền pháp dựa trên hình tượng uyển
chuyển của Thanh Long và mạnh mẽ của Bạch Hổ mà sáng tạo thành.
Long Hổ Thần Quyền hài hoà giữa sức mạnh của con người với các yếu tố tự
nhiên, mà tính năng của nó có thể thu âm, thu dương, khắc cương, khắc nhu, là
nếp nghĩ, là tinh thần, là phần hành động lộ hiện cho hai loài cổ thú Thanh
Long và Bạch Hổ.
Quyền pháp hài hòa, thế công dũng mãnh, luôn luôn biến hóa rất nhanh trong quá
trình chuyển động.
Càng tìm hiểu sâu, càng cấp cho Phạm Văn Long muôn vàn kinh hãi. Bộ quyền pháp
bá đạo khôn cùng, nhưng muốn đạt đến mức lô hỏa thuần thanh không phải chuyện
một sớm một chiều. Như thân ảnh thần bí nói, ngoài nỗ lực còn dựa vào vận số
và cảm ngộ của bản thân.
Long Hổ Thần Quyền bao gồm chín chiêu thức, mà một chiêu cuối cùng được người
thân bí thi triển chính là đệ cửu thức Long Hổ Phong Vân Hội.
Đệ nhất thức Ngã Hổ Phốc Thỏ.
Đệ nhị thức Bá Vương Lâm Thế.
Đệ tam thức Hắc Hổ Thâu Tâm.
Đệ tứ thức Hổ Tiếu Sơn Lâm.
Đệ ngũ thức Mãnh Long Thám Trảo.
Đệ lục thức Du Long Bát Hoang.
Đệ thất thức Thương Long Động Thiên.
Đệ bát thức Long Uy Xuất Vũ.
Đệ cửu thức Long Hổ Phong Vân Hội.
Sau khi nghiên cứu tỉ mỉ Long Hổ Thần Quyền một lượt, Phạm Văn Long đành tạm
bỏ qua, tiếp tục xem xét đến bộ công pháp thứ hai Cửu Chân Tinh Thần.
Đúng như tên gọi, bộ công pháp này gồm chín tầng, chính là phương pháp rèn
luyện tinh thần lực. Phạm Văn Long không vội vã, chậm rãi nghiên cứu, cảm nhận
bộ công pháp này vô cùng thâm ảo, thiên biến vạn hóa. Cảnh giới của Phạm Văn
Long còn quá thấp nên chỉ có khả năng tiếp cận tầng đầu tiên, các tầng sau yêu
cầu cảnh giới cao hơn. Tuy nhiên, theo như dự đoán nếu thành công tu luyện
tầng đầu thì lực lượng tinh thần lực lập tức tăng đột biến, cao hơn gấp hai
lần so với người bình thường.
Say mê lĩnh hội quên cả thời gian, mới đó đã qua một ngày. Phạm Văn Long hai
mắt he hé mở, đôi chân mày nhíu lại, thần sắc vừa có nét mơ hồ, vừa có sự hoan
hỉ, thực là khó hiểu.
Một thoáng, hắn khẽ thì thào:
- Không sai, nếu tu luyện hai bộ công pháp này đến đỉnh thì uy lực cường đại
vô song, khó mà tưởng tượng. Chẳng biết đến ngày tháng năm nào mới có thể
thành công.
Nghĩ đến đó, bỗng hắn hơi giật mình, vội quét nhìn bốn phía. Không gian chỉ
còn một màu trắng xóa, thân ảnh bí ẩn kia không hiểu đã biến mất từ lúc nào.
Phạm Văn Long trong lòng nghi hoặc, kiểm tra hồi lâu vẫn không thấy động tĩnh
gì, hắn cúi xuống, đập đầu mấy cái binh binh, nói:
- Đa tạ đại ân của tiền bối.
Lát sau, Phạm Văn Long theo hướng dẫn có trong Cửu Chân Tinh Thần, lập tức
tinh thần đã rời khỏi Thức Hải, bình yên trở về cơ thể.
Hắn khẽ rùng mình, cảm giác hoàn toàn khác lạ. Thân hình vừa động, bỗng đã
nghe tiếng nói quen thuộc của lão Kim vang lên:
- Nhóc con! Ngươi sao rồi? Có nghe thấy ta nói gì không?
Nghe thanh âm lo lắng, Phạm Văn Long vội truyền âm đáp:
- Ta không sao.
Vừa thấy hắn có phản ứng, lão Kim mới thở phào, nói:
- Không hiểu sao đột nhiên ta bỗng không còn cảm nhận được sự tồn tại linh
hồn của ngươi nên lo quá. Có phải tu luyện xảy ra vấn đề gì chăng?
Nghe lão Kim quan tâm hỏi, Phạm Văn Long trong lòng mờ mịt, không biết phải
diễn tả ra sao, cuối cùng đành trả lời:
- Ta đã thành công tu luyện đến tầng thứ hai của Đại Việt Linh Quyết.
Lão Kim kinh ngạc, vui mừng cười khích lệ:
- Thật vậy à? Nhóc con khá lắm, ha ha…
Phạm Văn Long sau một hồi đắn đo, liền quyết định nói:
- Sau đó ta bị đưa đến một nơi gọi là Thức Hải.
- Cái gì???
Lão Kim la thất thanh, không kìm nén được sự sợ hãi, giọng nói có phần run
rẩy, khẽ hỏi lại:
- Là Thức Hải sao? Ngươi chắc chắn chứ??
Đối với lão Kim, từ lâu Phạm Văn Long đã vô cùng thân thiết, lão vừa giống như
một người thầy, vừa giống như một người ông hiền từ luôn luôn theo sát mỗi
bước chân của hắn. Vậy nên trong thâm tâm, Phạm Văn Long dành cho lão sự tin
tưởng tuyệt đối.
Chẳng hề giấu diếm, hắn liền thuật lại chi tiết những gì đã diễn ra, từ lúc
bắt đầu đột phá cho đến khi bị lạc vào Thức Hải, gặp gỡ nhân vật thần bí kia,
được truyền thụ hai bộ công pháp Long Hổ Thần Quyền và Cửu Chân Tinh Thần.
Nghe xong toàn bộ câu chuyện, lão Kim im lặng, mãi lâu sau mới run run nói:
- Chính là hắn sao?
Phạm Văn Long không hiểu lão muốn nhắc đến ai, hỏi ngay:
- Hắn là ai?
Lão Kim thở nhẹ một hơi, cố gắng lấy lại bình tĩnh đáp:
- Lần trước ta có kể ngươi nghe chuyện ta bị kẻ địch vây công, sau đó sơ sẩy
bị chúng hủy đi thân xác, cuối cùng đành thu tàn hồn ẩn núp vào trong Bạch Mai
nhẫn. Ban đầu không để ý, nhưng về sau bỗng ta cảm nhận dường như bên trong
này còn có sự tồn tại khác. Ta cực kỳ kinh hoảng vội tỉ mỉ kiểm tra rốt cuộc
cũng tìm ra hắn. Không ngờ hắn không phải dạng linh hồn giống như ta. Nếu
không nhầm thì chỉ là một tia thần hồn của kẻ nào đó cố tình cài vào Bạch Mai
nhẫn. Cả mấy tỉ năm qua, ta vẫn luôn chú ý, nhận thấy càng ngày hắn càng suy
yếu, cho đến ngày hôm qua bỗng nhiên không còn cảm nhận được sự tồn tại của
hắn nữa. Có lẽ, hắn chính là người mà ngươi vừa nhắc đến.
Điều này từ trước đến nay chưa hề thấy lão đề cập đến, Phạm Văn Long ngạc
nhiên, định truyền âm nhưng lại thấy lão Kim nói tiếp:
- Hắn chỉ là một tia thần hồn, không phải như ta là một tàn hồn kí sinh vào
trong Bạch Mai nhẫn. Vậy nên chỉ có thể duy trì trong một khoảng thời gian,
sau đó nhất định sẽ tan biến. Nhưng một tia thần hồn mà tồn tại biết bao nhiêu
vạn vạn năm mới biến mất, xem ra bản thể đã đạt đến một cảnh giới cực kỳ khủng
bố. Ta nghĩ, có lẽ hắn biết đến sự tồn tại của ta nhưng lại không thèm quan
tâm. Rất có thể giống như ngươi nói, hắn tồn tại trong Bạch Mai nhẫn vì một sứ
mệnh, vậy nên những chuyện khác không hề can thiệp đến.
Ngừng lại một chút, lão tiếp tục nói:
- Năm xưa trong khi nghiên cứu bộ Đại Việt Linh Quyết ta đã lờ mờ cảm nhận
tầng thứ hai không hề đơn giản. Không nghĩ lại ẩn chứa bí mật dường này, vượt
ngoài suy đoán của ta. Còn về Thức Hải ngươi không cần lo lắng. Đây là một đại
cơ duyên. Đúng theo những gì kẻ kia nói, mỗi người tu luyện đều sở hữu một
khoảng không gian gọi là Thức Hải. Thế nhưng muốn tiến vào đó không phải dễ
dàng, cần sở hữu tinh thần lực cực mạnh mới đủ khả năng câu thông. Một số Chí
Tôn bình thường cũng khó mà đến được địa phương này. Thức Hải mỗi người không
giống nhau, phân chia lớn nhỏ, mạnh yếu, phạm vi Thức Hải càng lớn thì lực
lượng tinh thần càng bá đạo. Trong giao tranh, thần thức càng cao càng chiếm
nhiều lợi thế, đặc biệt đối với Linh giả có tác dụng cực kỳ to lớn, giúp họ
tăng mạnh khả năng tiếp dẫn thiên địa lực.
Hóa ra Thức Hải lại có công dụng quan trọng như vậy, Phạm Văn Long rất đỗi vui
mừng, nhưng nghĩ đến chuyện cảnh giới hiện tại còn quá thấp nên chỉ có thể tuỳ
ý ra vào, chưa đủ khả năng khống chế Thức Hải, đành cố kìm nén cảm xúc.
Bỗng nhớ một chuyện, hắn liền nói:
- Trước khi người kia biến mất còn nghe thấy hắn nhắc đến cửu điện Vô Gián
Địa Ngục. Không hiểu nơi đó nằm ở đâu?
Đợi mãi một lúc lâu không thấy lão Kim trả lời, Phạm Văn Long băn khoăn tự hỏi
chẳng lẽ ngay cả lão cũng không biết hay sao?
Qua một đoạn thời gian, mới thấy thanh âm của lão ngập ngừng cất lên:
- Trong trời đất, vốn tồn tại hai thái cực là Âm và Dương. Trong Âm có Dương,
trong Dương có Âm, Âm cực sinh Dương, Dương cực sinh Âm. Vậy nên ngoài Thiên
Hà còn tồn tại một phiến không gian khác, được gọi là Địa Ngục. Địa Ngục không
có các hành tinh như ở đây mà chia thành các thành và tiểu ngục lớn nhỏ, hằng
hà vô số. Đứng đầu Địa Ngục là Thập Điện, do mười vị Diêm Đế cai quản. Diêm Đế
là một tồn tại vô cùng cường đại, pháp thuật thông thiên, sánh ngang hàng với
Đại Chí Tôn. Con người sau khi chết linh hồn sẽ tan biến trong thiên địa, nghe
đồn một phần sẽ bị tiếp dẫn xuống Địa Ngục trở thành hồn khí. Hồn khí tương tự
như linh khí, là nguồn tài nguyên mà dân cư tại Địa Ngục hấp thu tu luyện.
Đến đây, Phạm Văn Long chợt nhớ đến một truyền thuyết dân gian. Tương truyền
con người đều trải qua bốn giai đoạn là sinh, lão, bệnh, tử. Đến khi hết thọ
nguyên, sẽ có quỷ sai của âm gian, cũng chính là Hắc Bạch Vô Thường đến dẫn
hồn phách xuống Quỷ Môn quan.
Sau đó lại được Tứ đại sứ giả của âm gian, cũng chính là Đầu Trâu Mặt Ngựa,
dẫn vong linh đến âm tào địa phủ, tiếp đó được thẩm phán của chư vị Đại Phán
quan của Thập Điện Diêm La dưới âm gian tiếp nhận.
Cuối cùng mới quyết định vong linh là có thể đi vào cõi nào để tiếp tục luân
hồi: hoặc là lên trời hưởng phúc lành, hoặc là tiếp tục đầu thai làm người nữa
hoặc loại động vật nào đó, hoặc là bị đánh vào mười tám tầng địa ngục như
trong truyền thuyết để chịu khổ hình.
Con đường này cần phải đi rất lâu rất lâu, đến tận cuối con đường sẽ có một
con sông nhỏ gọi là Vong Xuyên Hà. Trên sông có một chiếc cầu đá gọi là cầu
Nại Hà, bờ đối diện bên kia của cây cầu có một gò đất gọi là Vọng Hương đài,
bên cạnh Vọng Hương đài có một cái đình nhỏ gọi là đình Mạnh Bà. Ở đó có một
người tên là Mạnh Bà trông chừng và đưa cho mỗi người qua đường một chén canh
Mạnh Bà. Uống canh Mạnh Bà sẽ khiến người ta quên hết tất cả mọi chuyện.
Bên bờ sông Vong Xuyên còn có một tảng đá, gọi là Tam Sinh thạch, ghi chép lại
đời trước, đời này và đời sau của mỗi một người. Đi qua cầu Nại Hà, đứng trên
Vọng Hương đài nhìn nhân gian một lần cuối cùng, sau đó mới đi vào cõi âm tào
địa phủ.
Nếu là ngày xưa, có đánh chết Phạm Văn Long cũng không tin truyền thuyết này.
Nhưng từ khi xuyên không đến thế giới mới, hắn biết rằng xung quanh cuộc sống
còn ẩn chứa quá nhiều điều bí mật kinh thiên.
Chợt nghe lão Kim truyền âm bên tai:
- Ta cũng chưa từng đến Địa Ngục nên thực hư ra sao không rõ. Cửu điện Vô
Gián Địa Ngục ngươi đang hỏi nghe nói do vị Bình Đẳng Diêm Đế cai quản.
Trong lòng dậy sóng, Phạm Văn Long không nén được, liền hỏi:
- Ngoài hai phiến không gian là Thiên Hà và Địa Ngục, liệu còn có sự tồn tại
khác nữa hay không?
Lão Kim trầm ngâm giây lát, than thở:
- Có lẽ chỉ các vị Đại Chí Tôn và Diêm Đế mới đủ khả năng biết được điều đó.
Ngẫm nghĩ thêm một lúc, lão Kim nghiêm giọng bảo:
- Theo ta thấy tạm thời ngươi không nên quá bận tâm đến chuyện này. Địa Ngục
không phải nơi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi. Mà cũng chỉ có Đại Chí Tôn
mới biết được phương thức truyền tống giữa hai phiến không gian. Cố gắng tu
luyện cho tốt đi.
Phạm Văn Long không hỏi thêm gì nữa, những thông tin vừa mới tiếp nhận khiến
hắn quá kinh hãi, trong đầu quay cuồng bao nghi vấn.
Cửu điện Vô Gián Địa Ngục? Ở đó có gì đặc biệt, liên quan đến Đại Việt Linh
Quyết và Bạch Mai nhẫn sao?
Tại sao hư ảnh thần bí chỉ tồn tại ở dạng một tia thần hồn? Vậy bản thể của
hắn đang ở đâu?
Còn người đầu tiên tu luyện Đại Việt Linh Quyết, liệu có phải là chủ nhân kho
tàng bảo đồ mà lão Kim truy tầm hay không?
Linh hồn của người đã chết sau khi xuống Địa Ngục sẽ như thế nào? Liệu có luân
hồi hay không?