Người đăng: LongGiang
Lấy lại được thăng bằng, Song Mai đạp nhẹ xuống mặt đất, đoạn cũng phóng người
lên theo hướng Huyết Lệ Vô Tình. Bách Hợp Vạn Hoa kiếm vòng lại, nhanh như cắt
đã nằm gọn trong tay cô bé. Ánh mắt Song Mai tỏ ra không hề nao núng, chĩa
kiếm đánh thẳng về phía ma đầu.
Thái Bảo cũng nhanh như cắt, triệu hồi hoàng kim châu về bên cạnh, đoạn tóm
chặt trong tay, dâng lên một quyền rồi nhún người lao về phía Huyết Lệ Vô
Tình. Viên hoàng kim châu trong tay nó rực lên, bao bọc cơ thể Thái Bảo bởi
một đạo hoàng khí bức nhân.
Thái Bảo, Song Mai từ hai phía cùng xông lên công kích ma đầu đang lơ lửng
trong không trung. Áp lực chúng tạo ra tựa như những cơn cuồng phong ầm ầm
thổi tới, rít lên từng hồi. Nhìn từ xa, bóng hai nhân ảnh phi lên, vẽ vào
khoảng không gian hai đạo quang mang đẹp đẽ vô cùng. Huyết Lệ Vô Tình chân đạp
hư không, quần áo bạt đi vì áp lực mà hai đứa nhóc tạo ra nhưng khuôn mặt
không hề tỏ ra nao núng.
“Pặp”, mũi kiếm của Song Mai bất ngờ bị Huyết Lệ Vô Tình dùng hai ngón tay kẹp
chặt khi nó còn cách khuôn mặt y vài tấc. Cô bé thoáng lay động, trong lòng
xuất hiện một nỗi lo lắng, bất an về tên ma đầu này. Hắn đỡ nhát kiếm chí mạng
bằng cách không thể tin được.
Chưa kịp nở nụ cười chiến thắng, Huyết Lệ Vô Tình đã thấy tiếng gió rít bên
mang tai rồi y cảm thấy tối tăm mặt mày, đom đóm nảy lên khắp trong đầu. Chỉ
nghe, một tiếng bốp rất lớn vang lên, khuôn mặt ma đầu méo xẹo đi, lật xuống
theo chiều ra đòn. Lập tức, kiếm của Song Mai thoát khỏi vòng kìm kẹp của
Huyết Lệ Vô Tình, cô bé nghiến răng, tung ra một cước thẳng vào ngực gã ma
đầu.
Lại hự một tiếng, thân hình Huyết Lệ Vô Tình vừa lật xuống lại tung lên vì bộ
cước vừa phóng tới của Song Mai. Như một con diều đứt dây, gã ma đầu chòng
chành trong không trung rồi rớt nhanh xuống đất.
Thân thể chưa kịp chạm đất, đã thấy mười đạo ngũ hành khí phóng thẳng lên. Mấy
đạo khí này, như những con mãnh long khủng bố, hết sức đáng sợ.
Uỳnh uỳnh uỳnh….Âm thanh rền vang khiến toàn bộ Đại Lâm trấn rung lên dữ dội.
Huyết Lệ Vô Tình như một khối thiên thạch, lao thẳng vào một căn nhà gần đó.
Rầm một cái, căn nhà va chạm với y, đổ sập xuống nhanh chóng. Bụi cát, gạch
ngói, cột kèo tung lên mù mịt. Hóa ra, khi y rơi xuống, Văn Lộc và Ánh Nguyệt
đã đón sẵn ở dưới, tung ra chiêu Ngũ Long Kiếm để công kích.
Như chưa hả, Song Mai huýt một tiếng, ngũ sắc phượng hoàng tung cánh bay tới,
đón đỡ thân hình cô bé, bập bềnh bên trên khối kiến trúc vừa sụp đổ. Nhíu mắt
nhìn xuống một cái, Song Mai tay nắm chắc Bách Hợp Vạn Hoa Kiếm, chĩa lên cao,
ánh mắt cương nghị, miệng mấp máy đọc nhanh khẩu quyết:
- Thiên địa cuồng sát, ngũ hành tụ khí, hóa vi thần long, dẫn kiếm dĩ chi
Roẹt…roẹt…roẹt…ngũ long phóng thẳng ra từ Bách Hợp Vạn Hoa Kiếm, gầm rống lên
những tiếng khủng khiếp rồi cuộn lại với nhau nhanh như chớp. Bùng một cái,
bạch long sáng lòa ngạo nghễ hiện ra ở lưng trời khí thế vô song.
Oàng oàng…Mấy đám mây cuồn cuộn kết lại nhanh chóng phía trên bạch long rồi
phóng xuống thân mình nó những tia sét khủng bố. Mỗi lần sét đánh xuống, bạch
long lại gầm lên vang dội. Từ dưới, những đợt cuồng phong thổi thốc lên khiến
y phục Song Mai bạt đi trong gió. Ngũ sắc phượng hoàng tỏ ra không hề nao
núng, dang hết sải cánh, neo mình giữa trời làm điểm tựa vô cùng vững vàng cho
chủ nhân thi triển thế kiếm bá đạo của Vân Tiêu Kiếm.
Lúc này, đám Thái Bảo, Văn Lộc và Ánh Nguyệt ngó lên bạch long với lòng ngưỡng
mộ vô cùng. Bạch long ngày càng rực sáng nhưng Song Mai không có vẻ gì là bị
long khí công tâm, tu vi của cô bé quả thực khiến người ta sợ hãi.
Phía dưới căn nhà vừa đổ nát, bụi cát bị cuồng phong thổi bạt đi nên mau chóng
xuất hiện hình dáng Huyết Lệ Vô Tình. Y lồm cồm bò dậy, y phục trên người đã
rách vài chỗ, khuôn mặt tỏ ra rất đau đớn sau khi trúng mấy đòn vừa rồi. Gạt
bỏ một cây gỗ đè lên người, Huyết Lệ Vô Tình hướng mắt lên cao, khẽ rung động
khi nhìn thấy bạch long đang gầm lên những tiếng nhức óc.
Thấy đối thủ xuất hiện trong tầm mắt, Song Mai phóng thẳng ánh mắt xuống. Mục
quang hai người mới chỉ khẽ chạm vào nhau, Song Mai đã thét lên đầy khí phách:
- Ma giáo! Đến mạng cho bá tánh Đại Lâm trấn. Độc Long Kiếm! Công!
Thiên địa chuyển một màu quỷ dị, bạch long ngạo nghễ ngửa cổ, há chiếc mồm
khổng lồ, rống lên thấu chín tầng mây rồi nhanh như cắt, vươn người phóng
thẳng xuống phía Huyết Lệ Vô Tình. Khắp thân thể bạch long, bao bọc bởi những
đạo quang mang rực rỡ, tựa như ánh sáng của mặt trời chói lọi.
Oành….Một cột khói khổng lồ bốc lên kèm theo đất đá, gạch ngói, vụn gỗ. Chấn
động không chỉ khiến mặt đất rung chuyển mà còn khiến hư vô bị vặn méo mó, tạo
nên những luồng phản chấn cuồn cuộn tỏa ra. Đinh Chính bị thổi thốc đi, thân
thể y bị cuốn theo những cơn cuồng phong, Văn Lộc thấy nguy, vội vàng phóng
tới, tóm được.
Thái Bảo, Ánh Nguyệt toàn thân bao bọc bởi những đạo khí mờ ảo cũng khẽ lay
động bởi cường lực phát ra sau khi chiêu thức mà sư tỷ chúng vừa đánh xuống.
- Uy lực thật khủng khiếp. – Ánh Nguyệt khẽ nói với Thái Bảo, ánh mắt tỏ ra
vô cùng ngưỡng mộ sư tỷ.
Khói bụi chưa tan mà cứ cuồn cuộn bốc lên đậm đặc. Trúng chiêu này, chắc hẳn
tên ma giáo kia đã đi đời nhà ma, Song Mai nghĩ bụng, trong lòng nở một nụ
cười. Trên trán cô bé rịn ra một giọt mồ hôi, chắc hẳn là tụ khí xuất chiêu
quá mạnh.
Thái Bảo quay sang nhìn sư tỷ, nó khẽ nở một nụ cười. Song Mai thấy vậy cũng
hướng ánh mắt về phía sư đệ, khẽ gật đầu, khuôn mặt biểu lộ sự hài lòng pha
chút tự tin. Bất giác, nó thấy khuôn mặt sư đệ tái đi, bản thân cũng thấy gai
lên trong lòng. Đây, đây là cảm giác gì?
Thái Bảo toàn thân rực sáng, khuôn mặt tái mét, phóng vọt đến bên Song Mai,
gào to:
- Sư tỷ cẩn thận!
Từ dưới đám khói bụi, một đạo hắc khí vô cùng khủng bố, xé gió phóng vọt lên,
trong chớp mắt đã cách Song Mai khoảng một trượng.
Đạo hắc khí khủng bố này, sức công phá cực kỳ hung hãn. Chủ nhân của nó, không
cần mất thời gian vận công mà đột ngột xuất chiêu khiến đám trẻ không thể ngờ
được. Xem ra, tu vi của hắn đã đạt đến mức xuất quỷ nhập thần.
Thái Bảo chưa kịp phóng đến chỗ Song Mai đã thấy khoảng không trước mặt lòa
đi, áp lực khiến nó bị dạt hẳn về sau, loạng choạng giữa không gian. Chỉ thấy,
Song Mai á lên một tiếng thảm thiết, toàn thân tựa như có một cột sét đánh
trúng, cô bé lịm đi, tay buông thõng ra. Bách Hợp Vạn Hoa Kiếm rời khỏi tay,
rơi nhanh xuống đất.
Bùng một cái, chỉ thấy Song Mai bị đạo hắc khí kia nuốt trọn, ngũ sắc phượng
hoàng oác lên đầy đau đớn, cũng bị áp lực đẩy về sau, chới với.
Tiếng nổ vang lên, đám trẻ nghe thấy một âm thanh thảm khốc, tựa như một sinh
vật sống nào đó bị xé xác ra. Song Mai ngất đi, rơi nhanh xuống. Trước lúc lịm
đi, cô bé thấy một ảo ảnh phóng vọt ra trước mặt rồi hứng trọn luồng hắc khí.
Đâu đó lả tả rơi ra mấy sợi lông vũ đẹp đẽ, vương trên mặt Song Mai.
- Chim Lạc của ta!
Song Mai thét lên hoảng hốt rồi ngất đi do chiêu thức phát kích quá gần.
Thái Bảo lấy lại được thăng bằng, phóng vọt tới bế thốc lấy sư tỷ, lúc này đã
ngất lịm đi rồi nhẹ nhàng đáp xuống đất, khuôn mặt bàng hoàng nhìn Song Mai.
Trên khuôn mặt Song Mai, có vương vài sợi lông vũ và mấy vệt máu. Đây không
phải máu của cô bé mà của chim Lạc.
Con chim Lạc của Song Mai, từ khi chủ nhân rời khỏi Vân Tiêu Kiếm thì cũng bay
đi theo. Mãi đến hôm nay, nó mới tới nơi. Không ngờ, chủ nhân bị tập kích bất
ngờ. Lòng trung thành đã khiến nó bất chấp tính mạng mà đỡ cho chủ nhân một
chiêu chí mạng. Thân thể nó bị đánh tan ra thành hàng trăm mảnh, vương vào
không gian và cả vào chủ nhân.
- Sư tỷ! Sư tỷ sao vậy?
Thái Bảo đặt sư tỷ tựa vào ngực mình, hoảng hốt lay nhẹ.
Văn Lộc và Ánh Nguyệt cũng vội vã chạy đến bên cạnh, luôn miệng hô “sư tỷ, sử
tỷ”. Ngũ sắc phượng hoàng từ trên cao, đáp xuống bên cạnh, thái độ tỏ ra lo
lắng vô cùng. Nó dương đôi cánh đẹp đẽ lên, vỗ vỗ nhè nhẹ, một đạo hoàng khí
êm dịu từ thân thể nó truyền qua chủ nhân.
Khuôn mặt Song Mai ánh lên, khắp thân thể bao bọc bởi một vầng hào quang nhàn
nhạt, trông cô bé tựa như một tiểu thần tiên. Khẽ mở mắt, Song Mai mỉm cười
nhìn Thái Bảo rồi bất giác từ khóe mắt lăn nhẹ xuống mấy giọt nước mắt. Cô bé
khóc thương cho chim Lạc của mình.
Từ đám đổ vỡ, khói bụi lắng dần, lắng dần. Huyết Lệ Vô Tình, mắt lộ hung
quang, bước chầm chậm ra. Trên thân thể y, bị thương mấy chỗ khiến máu tươi
chầm chậm rỉ ra, quần áo rách bươm. Nhìn kỹ những chỗ bị thương và rách quần
áo, da thịt y cũng tựa như bị bỏng nặng, cứ nhúm nhó lại, rất khó coi.
Trước mặt Huyết Lệ Vô Tình, một cây đao dài hơn hai trượng đang bập bềnh kiêu
dũng. Cây đao là một màu đen tuyền, quanh nó mờ ảo những hình hài quỷ dị, tàn
khốc, dường như đang gào thét, than khóc. Đao này, đích thực là Quỷ Đầu Đao,
một trong Thất Thần Nhất Phẩm của Cao Lỗ Sơn.
Nhếch một nụ cười khinh miệt, Huyết Lệ Vô Tình thủng thẳng nói:
- Để ta cho bọn ranh các ngươi nếm thử quỷ đầu đao.
Thái Bảo khẽ bàng hoàng trong lòng, nghiến răng kèn kẹt:
- Quỷ đầu đao! Ngươi…chính là Vô Tình Quỷ.
Vô Tình Quỷ, cánh tay phải của Quỷ Đế năm xưa. Kẻ mà khắp Lạc Hồng đại lục,
mỗi khi nhắc đến tên đều kinh hồn đáng tởm. Thực lực của y, so với Quỷ Đế có
thể nói là một chín một mười. Năm xưa Quỷ Đế đoạt được thiên hạ, đến tám phần
là nhờ kết hợp với hắn.
- Ngươi…muốn gì ở bọn ta? – Văn Lộc khẽ hỏi, thanh âm không che được sự hoảng
hốt.
Nhíu mắt nhìn Song Mai và Thái Bảo, Huyết Lệ Vô Tình nhếch mép cười khẩy:
- Ta không cần ngươi và con bé kia, chỉ cần tên tiểu tử Thái Bảo hoặc quận
chúa Song Mai.
Ngươi cần sư huynh và sư tỷ làm gì? – Ánh Nguyệt bàng hoàng, lo lắng cho Thái
Bảo và Song Mai.
- Ta cần một trong hai đứa nó để hồi sinh Huyết Lệ.
Hắn lạnh lùng trả lời
- Huyết Lệ? Huyết Lệ là ai?
Thái Bảo nhíu mày.
Phá lên những tiếng cười man rợ, Huyết Lệ Vô Tình hướng ánh mắt chứa đầy kích
thích và cả sự ngưỡng mộ, cất tiếng:
- Huyết Lệ chính là Quỷ Đế của ta.
Lũ trẻ lúc này tựa như nghe thấy những tiếng sét đánh ì bùng bên tai. Hồi sinh
Quỷ Đế? Trên đời này có thứ phép thuật có thể hồi sinh con người sao? Quỷ Đế
không phải mất tích mà đã chết sao? Những câu hỏi lởn vởn trong đầu lũ trẻ. Vì
sao cần Song Mai và Thái Bảo để hồi sinh Quỷ Đế? Có bí mật gì tày trời chăng?