Cơm Thứ Sáu : Tìm Kiếm Sự Sống


Người đăng: HeartSick

Hello everyone, lại là tôi đây, một bé Elf loli có sở thích khỏa thân đây.

Và tôi vẫn chưa có tên. Có phải bạn nghĩ tôi có thể tự đặt tên cho mình đúng
không ?

Đừng ngốc thế ! Tên là 1 cái gì đó phải được cha mẹ đặt chứ ! (cv: một tnnt
cho pik ….)

Tôi nghĩ thế! À mà,… tên cũng chưa chắc cần vì chả có thấy ai cả.

Hiện tại thì tôi đang dạo mát trên bãi cỏ xanh mươn mướt.

Tôi có thể nghe thấy tiếng kêu của chim chóc, muông thú xung quanh.

Thật là những âm thanh đẹp đẽ, nước mắt bắt đầu chảy ra trong khóe mắt tôi.

Khu rừng đó đúng là kỳ lạ mà !

Khi tôi nhìn xuống dưới chân, tôi nhìn thấy 1 chú bọ ngựa dễ thương đang bò.

Đột nhiên, có một đàn chim khổng lồ bay trên trời… Eh?

Khoan đã, đây là 1 lũ rồng mà?

Một con rồng khổng lồ che lấp cả bầu trời bằng lớp vảy bạc trắng. Sau đó đó
bay đi đến tận cuối đường chân trời.

[Thật kỳ diệu]

Có nhiều thứ ở đây làm tôi ngạc nhiên.

Tôi cảm thấy đói nên quyết định sẽ nghỉ ngơi ăn chưa tại đây. Tôi hóa phép ra
1 quả đào và chuẩn bị ăn nó.

Có 1 tảng đá ở cạnh tôi nên tôi ngồi lên tảng đá và bắt đầu ăn đào.

Thời tiết rất đẹp, tảng đá được ánh nắng sưởi ấm, nên ngồi lên nó rất dễ chịu

Tâm trạng tôi hiện tại đang rất tốt.

Nhoàm Nhoàm

[Fuu… Thật là ngon!]

Nhắc đến đào mới nhớ…

Vì sao tôi lại làm được đào nhỉ?

Nó được tính là kỹ năng hay là ma thuật vậy ? Cũng chẳng biết nữa.

Nhưng tôi sẽ chết vì đói nếu như không có những quả đào này.

Tôi đã nhận rất nhiều ân huệ từ những quả đào này.

Tuy nhiên, tôi vẫn khao khát được nếm những hương vị mới.(cv: ara ara (ó﹏ò。) )

Tôi nếm thử đất ở đây, những nó không hề có vị cà-ri.

Nó có vị như là đất vậy, đúng nghĩa đen luôn.

Như tôi dự đoán, vị đất cà-ri chỉ có ở khu rừng đó.

Vậy thì, hãy hái vài trái cây, rau, đi săn động vật để làm món ăn nào! Đi
thôi!

Đầu tiên thì, tôi phải tìm nơi nào có người sinh sống.

Tôi muốn hiểu hơn về thế giới này và có thể được nếm nhiều thức ăn ngon hơn.

Nếu tôi may mắn hơn, có thể tôi sẽ tìm được bộ quần áo vừa ý.

[Được rồi, biến lời nói thành hành động nào] (cv: ganbare! (★´ω`★)ゞ )

Sau khi ăn no và nghỉ ngơi tắm nắng, tôi bắt đầu đi tiếp.

Mục tiêu là tìm được những món ăn ngon.

Ba ngày trôi qua, tôi vẫn đang đi trên đường, đây là một con đường do người
tạo nên. Có thể thấy vết bánh xe ở đây và nếu tôi theo con đường này, có lẽ
tôi sẽ đến một ngôi làng sớm thôi.

Hai ngày nữa trôi qua… và tôi đã đến 1 ngôi làng nhỏ.

[Đến rồi! Mình đã đến được một ngôi làng rồi !]

Tôi hạnh phúc chạy vào bên trong làng.

…trong tình trạng vẫn khỏa thân.

ĐOẠN NÀY CHỨA NHỮNG CẢNH CÓ THỂ GÂY KHÓ CHỊU CHO NGƯỜI ĐỌC, XIN HÃY XEM XÉT
TRƯỚC KHI ĐỌC :v

[Cái gì vậy?]

Đây là từ đầu tiên tôi thốt lên khi vào trong làng.

Có vẻ như ngôi làng này đã bị hủy diệt và bỏ hoang từ rất lâu rồi.

Tất cả những gì còn lại chỉ là những bộ xương!

Có một vài bộ xương của những chiến binh vẫn còn đang mặc giáp, của 1 pháp sư
bị mất nửa dưới. Có 1 số bộ xương nhỏ hơn… liệu có phải là của lũ trẻ không ??

[Có chuyện gì xảy ra vậy?]

Tôi cảm thấy buồn nôn khi nhìn thấy cảnh này.

Hiện tại, tôi tìm căn phòng gần nhất. Nhưng tất cả mọi thứ đều bị cướp bóc hết
nên chẳng còn thứ gì hữu ích với tôi.

Chúng đã cướp sạch! Tôi phàn nàn trong khi xin lỗi vì làm phiền hàng xóm.

Tuy nhiên, tất cả mọi nơi đều như vậy.

Và tất nhiên là không có ai ở đây. Nên ngôi làng này có lẽ đã bị cướp bóc và
bỏ hoang.

[Cũng không thấy cánh đồng đâu cả!]

Những trang bị mà những bộ xương mặc, chúng đều bị rách và hàn gỉ.

Do đó, tôi không thể sử dụng chúng.

Ban ngày dần dần biến mất. Đến lúc bóng tối bao trùm ngôi làng.

Nhưng tôi vẫn nhìn rõ mọi thứ trong bóng đêm.

Có lẽ do tôi là Elf nên tôi có tầm nhìn ban đêm (night vision), điều đó khiến
tôi có thể nhìn rõ trong bóng đêm.

Có lẽ tôi sẽ gặp khó khăn khi ở trong rừng kia nếu không có đặc điểm này… thật
là may mắn.

[Có cái gì ở đằng kia]

Khi ngôi làng chìm vào màn đêm… tôi nhìn thấy ở đó, có hình bóng của một con
người… và nó đang sáng lờ mờ.

Đó là một hồn ma ? Lần đầu tiên trong đời tôi được nhìn thấy hồn ma… Tôi thấy
hơi shock…

Maa~ được rồi, lại gần hơn để xem nào.

Tôi núp mình trong bóng tối và lại gần bóng ma.

Để đảm bảo an toàn, tôi lấy ra 2 quả đào. (cv: kawaii quá (♡ >ω< ♡)

Khoảng cách này chắc là đủ gần rồi. Từ một cái cây gần đó, tôi xem hình dáng
của bóng ma đó.

Hồn ma này là nữ.

Cô có một đôi mắt rất đẹp.

Một cô gái trẻ có một cái mũi cao và đôi môi mềm mại.

Những phần cong của cơ thể cô ấy rất quyến rũ.

Nói chung cô ấy là một cô gái đẹp. (cv: bishoujo a~)

Nhưng cô ấy chỉ là phủ lên một lớp màu trong suốt mờ ảo.

Cô ấy chỉ sáng lờ mờ và cô ấy có vẻ rất buồn.

Có lẽ là vì cô ấy đã chết.

Một pháp sư à ?

Cô ấy mặc áo phép tượng trưng cho pháp sư ở game PRG (Robe). Nhưng chiếc áo đó
không hề có phòng ngự.

Một áo choàng rộng che phủ phần lơn người cô ấy

Nhưng, giờ tôi sẽ làm gì bây giờ ?

Tôi có nên ra đó và chào “Chào chị, chị gặp vấn đề gì à ?] trong khi nhe răng
ra cười không… Đương nhiên là không rồi.

Vậy thì, mở cuộc họp mặt với bộ não của tôi nào! (cv: lại là kumo-chan nhập
thân à, aiz….)

Tôi bắt đầu nhắm mắt và suy nghĩ lựa chọn đáp án đúng nhất.

Tôi [Bắt đầu mở một cuộc gặp gỡ]

Vì vậy, chúng ta nên làm gì bây giờ nhỉ?

(A)Khẩn trương té ngay, mình sợ ma lắm.

(B) Mình chọn bạn, hãy cho mình thu phục bạn nào!

(C) Rút lui mau, không đủ hỏa lực để tấn công.

(H) Tôi muốn úp mặt vào ngực cô ấy. Haha… (cv: ngươi đang vấy bẩn tâm hồn của
pé loli nhà ta đấy!)

Được rồi… rút lui thôi.

Tôi mở mắt và quyết định chọn phương án rút lui.

Rồi, con ma đột nhiên xuất hiện ngay trước mắt tôi|

..C…c…Cái… wwwwwaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Góc nhìn của hồn ma.

Tôi tên là Eltina Ranford Etil.

5 năm trước, tôi đến để canh gác ngôi làng này vơi tư cách là mạo hiểm giả.

Nội dung của nhiệm vụ này là tiêu diệt lũ cướp.

Rank của tôi hiện tại là rank C.

Bắt đầu từ rank G và lên đến rank A, hạng cao nhất cho mạo hiểm giả là S.

Do đó, tôi cũng có 1 vài kỹ năng với danh nghĩa là mạo hiểm giả.

Hơn nữa, đội của chúng tôi gồm có 2 chiến binh, 3 pháp sư và 1 tu sĩ.

Đội của tôi là một đội mạnh.

Nhưng… chúng tôi đã thua.

Có 2 kẻ phản bội trong đội của tôi.

Sức mạnh của hơn 30 tên cướp là không mạnh và chúng tôi từ từ đẩy lùi chúng.

Nhưng đột nhiên, chúng tôi bị tấn công từ đằng sau.

Tay chiến binh tên Alan và tu sĩ Elina, người mà đáng lẽ phải hồi phục cho
team, đã gia nhập toán cướp.

Chúng tôi rơi vào hỗn loạn nhưng vẫn chiến đấu để người dân có thời gian để
thoát thân.

Chúng tôi chiến đấu rất kịch liệt nhưng chiến binh duy nhất của chúng tôi đã
ngã xuống.

Đó là thời điểm mà sự kháng cự của chúng tôi đã đổ vỡ.

Pháp sư Gainz bị giết ngay lập tức khi anh nhận một cú tấn công trực tiếp từ
kĩ năng Air Slash. Đó là một phép thuật trung cấp sử dụng khí nén để ra đòn.

Kể cả khi bạn mặc giáp sắt, nó cũng có thể bị vỡ khi bạn sử dụng đủ lực.

Và một pháp sư nữa bên cạnh tôi, là pháp sư nữ tên Kuron.

Cô ấy bị bắt bởi rất nhiều tên cướp, và bị cưỡng hiếp đến chết.

Cuối cùng, phép thuật của tôi cũng đã cạn, tôi chịu chung số phận với cô ấy.

Vô số tên dã cưỡng hiếp tôi, hết tên này đến tên khác.

Sau đó thì…

[A, Ala…n?]

Đó là Alan, tôi đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần, nhưng hắn vẫn muốn hủy
diệt tôi nhiều hơn nữa.

Tôi chửi rủa và nguyền rủa hắn.

[Cuối cùng cũng đã đến ngày này! Tao sẽ chơi với mày cho đến khi mày chết]

Alan, hắn đã hợp tác với bọn cướp để tìm cách tấn công chúng tôi.

Hắn đã phản bội lại bạn đồng hành, giết những người dân vô tội.

[Mày đã làm gì… thế, Alan!!!!]

Hắn sử dụng 2 tay bóp cổ tôi.

[Thế này, mày sẽ cảm thấy sướng hơn thôi. Thằng bạn trai của mày có dạy mày
thế không ?]

Nghe thấy những lời nói kinh tởm đó, tôi đã khóc vì hối hận.

Ý thức của tôi dần trở nên mơ hồ.

Sau đó khi tôi mở mắt ra, tôi đã trở thành một con ma… nhưng tôi vẫn giữ được
nhân cách là một con người.

Mỗi đêm, tôi đứng đó nhìn khu làng bị tàn phá.

Bên cạnh xác của một chiến binh và những pháp sư.

[Gainz, Kuron… Tôi xin lỗi… ]

Kể cả khi tôi muốn chôn cất bọn họ, thì tôi không thể chạm vào họ.

Tôi chỉ còn cách là vượt qua nỗi đau đó.

Theo thời gian, tôi đã vượt qua nỗi buồn và sự tuyệt vọng của mình.

Đã 5 năm từ khi sự kiện đó diễn ra, và cuối cùng đã có thứ thay đổi.

Trước mắt tôi là một bé Elf tóc màu vàng-trắng, đang nhắm mắt lại.

Cô bé khoảng 5 tuổi, cô có khuôn mặt cân đối và mái tóc dài đến eo.

Mái tóc ấy đang phản chiếu ánh sáng từ mặt trăng.

Cô ấy có đôi tai to hơn tai elf bình thường. Thật là dễ thương!

Với đôi lông mày dày trên khuôn mặt trẻ trung của mình, cô bé trông rất quyến

Nhưng tại sao cô bé lại không mặc gì ?

Đột nhiên, cô bé mở mắt và giật mình.

… Do tôi đến quá gần cô ấy chăng ?

————————————————————————————————————————

Góc nhìn của Elf.

[Uwaaaaaaaaaaaa!? Đừ..đừng có đến gần tôi]

Tôi cầm quả đào giơ lên trước mặt hồn ma

[Đừng có đến gần nữa… quả đào này có thể phun lửa đó] (cv: kawaii chết mất
hụt máu)

Uh, tôi dọa con ma đó như vậy.

Sau đó, con ma nhìn tôi và nói

[klsfふrふおうhf;l? ぃえhじょいjぎぃ?]

Cô ấy đang cố nói chuyện với tôi à ?

Nhưng tôi không hiểu gì cả.

Đây là ngôn ngữ ở thế giới này à.

Hồn ma tiếp tục lẩm nhẩm trong khi cô ấy đặt tay lên đầu tôi.

Ahh?!?! Tồi tệ đây.

Cô ấy đang làm gì vậy nhỉ?

Tôi không có thời gian để tránh đòn tấn công! Vì thế tôi chỉ có thể ăn trong
khi cô ấy để tay lên đầu.

[Với cái này, em có thể hiểu được chị nói gì rồi chứ ?]

À ! Hiểu rồi, tôi hiểu lời cô ấy nói rồi! Tôi có thể trò chuyện với ma.

[Tốt qua rồi, nó được gọi là thần giao cách cảm, nếu như chị chạm vào người
khác, chúng ta có thể nói chuyện ngay cả khi ngôn ngữ của chúng ta khác nhau]

Ồ, thật là tiện lợi.

Nếu thế thì, tôi không cần phải sợ hãi nữa.

Tôi, hoàn toàn không sợ, hỏi hồn ma đó.

[Ano, Có…có chuyện gì em có thể giúp chị được không ạ ?]

Hồn ma đó suy nghĩ 1 lát.

[Un, có 1 việc chị muốn nhờ em giúp]

À, chị ấy đang nói chuyện với mình. Mà điều chị ấy muốn là gì nhỉ ?

Nói thật thì… đây là lần đầu tiên tôi nói chuyện với hồn ma ở thế giới này.
Điều này có ý nghĩa gì cơ chứ.

Nó chắc chắn là nhiệm vụ khó khăn nên hãy tha cho tôi đi mà !

Tôi nói thầm nhủ trong tim rằng, vì tôi vẫn chỉ là một bé gái mà thôi!


Kuishinbo Elf - Chương #6