Cơm Thứ Hai : Những Quả Đào


Người đăng: Kururuv

Buổi sáng hôm sau, có vẻ như hy vọng nhỏ bé của tôi đã được thực hiện. Bản
thân không có bị gì cả.

[Uoooo… Mình vẫn còn sống…]

Tôi đã sống sót, vì vậy tôi cần phải bắt đầu hành động để có thể thoát khỏi
tình hình hiện tại.

Điều đầu tiên cần làm đó là phải có được sức mạnh để bảo vệ bản thân mình.

May mắn thay, năm nay dường như là mùa hè.

Thời tiết hơi ấm áp, cho nên khỏa thân cũng không có dính rắc rối gì cả.

Nhưng tôi vẫn mong là, có một bộ quần áo để mặc.

Vào lúc này, tôi đã nhận ra một điều.

Tôi hiện tại vẫn còn giữ lại một số ký ức mảnh vụn của kiếp trước khi còn là
đàn ông.

Được rồi! Trước hết phải kiếm ăn cái đã.

Mong sao, số ký ức trên đủ để giúp tôi sống sót.

Tôi hái một quả đào ở tầm thấp và cắn một miếng lớn.

Vị ngọt ngào của nó sẽ khiến mọi người nghiện mất, nhưng kể cả vậy, sớm muộn
thì tôi cũng sẽ mau chán ngấy nó thôi. (Cv: ai cũng vậy mà, đồng đồng cảm cảm
a~)

Ổn thỏa! Cơ mà vấn đề đầu tiên cần cân nhắc, chính là tên của tôi …

[!?]

Là… gì nhỉ ?

Tại sao tôi không thể nào nhớ nổi! Còn nghề nghiệp thì sao nhỉ …?

Chắc chắn không phải là NEET rồi, đúng không ???

Thật là phiền phức a~ Mặc dù tôi vẫn còn giữ lại sở thích của chính mình khi
còn là nam giới nhưng những ký ức hữu ích lại biến mất.

Ooooooo, bình tĩnh nào!!!

Vẫn còn cách khác mà !

[Haa, haa…]

Tôi cắn tiếp một miếng rồi thả lỏng hai má.

Chỉ có bạn mới là vật duy nhất có thể làm cho tôi vui mà thôi.

… OK, những ký ức tôi nhớ được hết thảy đều vô ích.

Tuy nhiên, những ký ức trên coi như cũng tạm được, ít nhất tôi vẫn còn nhớ
được một số sở thích trước kia của mình.

Nhoàm Nhoàm

Tôi lo lắng về đề tài ma thuật mà tôi nhắc đến hôm qua, trong khi tay tôi đang
vò nát những chiếc lá rơi.

Bình thường ma thuật cần phải niệm chú.

Tôi thường thấy nhân vật chính trong truyện, không cần phải niệm chú để kích
hoạt ma thuật.

Nếu như thế chắc mình cũng làm được…

Tập trung nào, tập trung nào

Đáng lẽ phải có cái gì đó PHUN ra chứ!

Suy nghĩ về nó ! Cảm nhận nó ! Mình thậm chí nói như một ossan (ông già) vậy.

… Mình đã cảm nhận được nó rồi!

Tôi xòe bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn của tôi ra, tập trung toàn bộ sự chú ý vào
bàn tay…

Hây ya Hây ya

Bằng cách đó, ánh sáng bắt đầu hội tụ quanh bàn tay của tôi.

[Ooh? Nó hoạt động rồi! TUYỆT VỜI ÔNG MẶT TRỜI!]

Sau khi ánh sáng đó dần dần tản ra… thì bên trong xuất hiện một quả đào…

[WTF???]

Thứ mà hiện ra y hệt quả đào, mà tôi vẫn luôn ăn.

Nếu đã vậy,… triệu hồi những trái cây khác nào!

[Lại … một lần nữa nào]

Cuối cùng thì, tôi TUYỆT VỌNG phát hiện! Dù có thử bao nhiêu lần thì kết quả
vẫn như thế !!!

Có hơn 10 quả đào lăn qua lăn lại dưới chân tôi.

[Uuuu…]

Thành thật mà nói thì… CON LỢN GỢI TÌNH, Aaaaaah!!!

Ma thuật này là thứ quái quỷ gì thế? Cái này cũng được tính là một kỹ năng à?

Kỹ năng chết tiệt gì mà sao chép thứ tôi vừa ăn thế!

[Mou, thật là không biết nó có thể gây sát thương khi ném như boom không nhỉ
?]

Uầy… Tôi thở dài mà ném nó về phía thân cây.

BÙM!

[Uwah!?]

Một cái lỗ xuất hiện trên thân cây! Một cái lỗ với kích thước của một quả đào
xuất hiện trong thân cây!!

Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy quả đào đâm sâu vào thân cây đấy.

Giống như là ... tôi dùng hết sức đấm vào thân cây vậy.

[Chaaaaaaaaaa!]

Oanh~~~

[Pạch Pạch] (T.L P.s tất cả các hiệu ứng âm thanh trong cuốn tiểu thuyết này
là làm cho tôi điên ... Tôi đã hoàn toàn không có đầu mối làm thế nào để dịch
cho chính xác)

Như vậy có nghĩa là, sức mạnh trên là từ quả đào, chứ không sức mạnh của tôi!

Tôi cảm thấy hình như những quả đào dưới chân, bắt đầu cười nhạo tôi và nói:
[Hora, đau chưa nào ???]

Tôi cảm thấy có hơi bất an và bắt đầu ăn nó để trả thù!

Hiện tại thì, những quả đào sẽ là thức ăn cũng như vũ khí của tôi, như vậy sự
an toàn của bản thân sẽ được bảo đảm.

Những quả đào đó khá dễ dàng sử dụng làm vũ khí, và cũng rất phù hợp với bàn
tay của tôi.

Sau đó thì… Tôi sẽ cố gắng rèn luyện bản thân.

Hãy đợi đấy, mấy quả đào-kun. Ta chắc chắn sẽ mạnh hơn các ngươi mau thôi.

Tôi chỉ ngón tay nhỏ nhắn vào mấy quả đào với biểu cảm độc ác và nói như vậy.
(Cv: moe quá a~~


Kuishinbo Elf - Chương #2