Định Nghĩa Mĩ Nữ Này Xem, Bãi Hoa Hay Sân Chơi Thần Chết


Người đăng: HeiwaGaIchiban

Tui lại một lần nữa thức dậy trên ghế sofa.

“Quý khách ngài không sao chứ, đầu không bị nhứt mỏi gì đúng không. Hai lần bị
gãy cổ rồi đó, quý khách nên cúng tế cho nữ thần Eris nhiều nhiều một chút.”

“Ông có nghĩ mình nên đổi nghề, làm pháp sư trị liệu thì hơn không, hai lần bị
gãy cổ mà tôi còn sống quả là kỳ diệu và tôi cũng phải cám ơn nữ thần Eris cho
tô may mắn để còn sống đúng không nào.”

“Ha!! Ha!!! Ha!!! Quý khách quả là người thú vị đó. Không hổ là người khai
sáng ra cờ vua. Thứ cờ đang có tiềm lực làm mưa làm gió trong giới quý tộc.”

Wa! Ông ta có nói quá không ta, cờ vua nhiều lắm chỉ là một trò chơi, làm sao
nó có thể làm mưa làm gió trong giới quý tộc được, nhưng không mất mát gì khi
nhận một lời khen cả nên tui cũng không bình luận gì thêm về vụ đó.

“Mà đứa nô lệ đó bạo lực thật đó, nó không đánh được tôi quay sang đánh cả
khách hàng. Đúng là long nữ cuồng bạo mà.”

Nghe đến đấy, tui hơi ngạc nhiên một chút, long nữ ở đây không phải là nửa
người nửa rồng, tuy thật ra cũng là người mang chút huyết thống rồng nhưng do
họ hấp thu tinh huyết để tăng tiềm lực bản thân lên thôi ví dụ khi lên LVL thì
điểm cộng chỉ số được nhiều hơn người khác. Nếu thật sự như vậy thì tui vớ bở
rùi, nghe nói là chỉ có những người cấp A mới có thể hấp thụ long huyết thui,
có một bảo kê cấp A thì cuộc sống của tui bây giờ tuyệt đối là thiên đường cho
dù không cần làm việc đi chăng nữa a. He! He!! He!!! Mà thôi nói đùa thui, chứ
mình sẽ sử dụng cường giả cấp A vào việc khác. Nhưng ngay khi đó tui chợt nhớ
một chuyện được ghi trong sách vở.

“Ông liều quá nhỉ, dám bắt long nữ làm nô lệ đó, ông không sợ Bạo Long Công
Chúa Ludmila Chrisstin trưởng đội hiệp sĩ làm thịt ông hay sao, cái tính bênh
vực long nữ của cô ấy nổi tiếng cả đất nước này mà.”

“Quý khách biết đó! Cho dù là Bạo Long Công Chúa cũng không thể ngang nhiên
can thiệp vào luật pháp, những câu chuyện về cô ấy chủ yếu là cô ấy dựa vào
tài lực gia tộc mua lại các long nữ sau đó thì dùng quyền thế lấn ép những
người đã từng bán long nữ khiến họ không thể không kiên kỵ việc mua bán đó.”

“Vậy sao ông vẫn còn bán. Bộ ông có thể chống lại cô ta chắc.”

Tui biết đây không phải là thông tin có thể dễ dàng dò ra nhưng dám chắc nó có
liên quan đến sự việc giữa ông ta và chị Alicia.

“Đó là bí mật nghề nghiệp, xin quý khách thông cảm cho.”

Quả vậy a, không ngoài phán đoán, vậy đến lúc tui lảng sang vấn đề khác rồi.

“Được rồi, tôi sẽ mua cô gái đó, ông ra giá đi. Nhưng cho tôi cái giá tốt nhé,
cô ấy tuy cấp A nhưng là hàng ế nên chắc hẳn có một cái giá thấp đúng không.”

“Ể! Ngài quả thật mua cô ấy sao. Cô ấy rất lỳ lợm và chưa kể không phải là cấp
A như ngài tưởng đâu.”

“Hả! Hấp thụ long huyết mà không phải cấp A, ông có lừa ta không đấy.” Tui rú
lên giận dữ.

“Quý khách bình tĩnh! Chuyện này rất phức tạp một lời khó nói hết được.”

“Vậy nói cho gọn vào!.”

“Vâng thật ra là……”

……

Cái qué gì thế này, không ngờ cô gái đó lại có một lịch sử như vậy, cô ta là
một tiểu thư là thật nhưng cũng là một cao thủ đạt cấp B+ và có một lần vì
tính tò mò đi theo đoàn mạo hiểm giả toàn nữ cấp B tên là Violet nhận đánh
giết Hắc Long. Nghe cái tên Hắc Long thấy quen quen đúng không, đúng đó là con
Hắc Long đã chiếm cứ một khu mỏ ở khu rừng nơi thị trấn Newbie này và tên khu
rừng được đặt theo nó luôn.

Kết quả của nhiệm vụ đó là thất bại, tuy cô ấy còn sống nhưng bất tỉnh ở một
nơi nào đó và khi tỉnh dậy đã thấy mình bị đeo vòng cổ nô lệ và đang được chờ
đưa lên giường để một tên quý tộc nào đó làm thịt.

Vì chiếc vòng đang ở trên cổ nên cô ấy không thể chạy thoát khỏi căn phòng của
tên đó. Trong lúc tìm kiếm lối thoát một cách tuyệt vọng cô tìm thấy một lọ
tinh huyết của rồng mà tên đó định hấp thụ khi đủ LVL.

Khi đó tui dám chắc một điều là cô ấy hấp thu để tự tử thôi nhưng không ngờ cô
ấy không chết nhưng LVL cùng chỉ số lại tuột xuống một cách thảm hại thành
LVL30 chỉ khoảng cấp C.

Chắc khi đó cô ấy tuyệt vọng lắm đây, không những không thể chết mà còn lại bị
yếu đi làm sao chịu được sự hành hạ của tên kia. Nhưng…..

Có vẻ câu nói “trời không tuyệt đường ai” là một câu nói vô cùng chính xác. Và
người nếm trải đầu tiên chính là tên quý tộc đó, các bạn có biết rằng kể từ
khi hấp thu tinh huyết đó xong cô ấy từ một tiểu thư đẹp như hoa động lòng
người trở thành một rừng hoa tươi càng rực rỡ nhưng đồng thời cũng là “Bãi
chông gai giết người không đổ máu.”

Vậy rốt cuộc có gì thay đổi ở cô ấy. Nói ra các bạn đừng có sợ nha, nhưng bản
thân mình khi nghe tới đó cũng run rẩy tận óc.

Các bạn biết đó, bọn quý tộc thường dùng thân dưới để suy nghĩ nên khi bắt
được một người con gái đẹp như vậy bọn chúng sẽ làm gì.

Tất nhiên là làm thịt trên giường ngay và luôn rồi, mày hỏi câu mà ai cũng
biết.

Đúng vậy đó các bạn. Nhưng….…. Trong trường hợp của cô gái này, nếu các bạn để
bất cứ thứ dịch gì của cơ thể các bạn bắn vào bất cứ ở đâu trên cơ thể của cô
ấy thì, sau giây phút đó cô ấy có thể hoàn toàn kiểm soát cái đó của các bạn,
các bạn muốn xuất ra cũng không được trừ khi có sự cho phép của cô ấy và điều
đó cho dù là khế ước nô lệ cũng hoàn toàn không thể chi phối thậm chí khế ước
nô lệ còn yếu đi nhiều trên nhiều mặt.

Nếu nói đến đây mà các bạn nào vẫn không hiểu thì để mình diễn tả như vầy cho
dễ, nó gần như cái cái cảm giác mắc tiểu mà không thể đi và theo thời gian nó
càng xốn và càng đau đớn hơn vậy.

Nói thế thì hẳn các bạn hiểu tên quý tộc đã trải qua những gì rồi chứ, hắn
điên cuồng hành hạ cô ấy bao nhiêu thì cô ấy càng điên cuồng cấm vận hắn bao
nhiêu cuối cùng hắn ta không biết làm gì khác đánh bất tỉnh cô ấy để cảm giác
đó từ từ lắng xuống sau đó tống giam cô ấy.

Vì quá phẫn uất nhưng không dám lại gần cô, nên hắn đã để cho thuộc hạ hành hạ
đánh đập cô không thương tiếc, và khi bị đánh, hành hạ, cô ấy nhận ra một
điều, mình không thể chết cho dù bị chặt đầu cắt cổ.

Và mọi việc vẫn chưa kết thúc ở đó, các bạn biết đó, khi hành hạ thì hai bên
cũng phải mệt mỏi, mà mệt thì phải đổ mồ hôi, mồ hôi cũng là chất dịch của cơ
thể thế nên cô ấy lại càng có cơ hội hành hạ bọn thuộc hạ sống dở chết dở.

Thấy run người chưa các bạn, chứ tui thì đang run cầm cập đây này, tên quý tộc
biết được điều đó càng kinh hãi, hành hạ cũng không xong, cưỡng bức cũng không
được, thế là hắn phải đem nàng đi bán.

Tên đó quả thật độc ác a, hắn biết cô ấy như vậy mà còn bán cho người khác để
chịu cảnh như hắn, loại người đó chắc sau này mình phải viếng thăm một chút
mới được.

Và sau đó là một dàn câu chuyện về bãi hoa tử thần được thêu dệt lên và nó
khiến cô ấy trở thành một món hàng ế không ai dám đụng chẳng ai dám rước cuối
cùng lưu lạc đến chốn này. Quả là một câu chuyện đáng thương a, nhưng tui còn
đáng thương hơn nữa.

Hu!!! Hu!!! Hu!!! Thiệt là đau khổ quá các bạn ơi! Vậy là ước nguyện có cô
tiểu thư làm ấm giường của tui tan thành mây khói rùi, thật phũ phàng quá mà,
Eris sama sao cô đã cho tôi vận khí có cơ hội nắm lấy một cô gái đẹp như vậy
tại sao tự nhiên cô ấy trở thành một cái bẫy chết người như thế chứ, cô còn
tính đùa bỡn tâm hồn của một người hiền lành như tui đến bao giờ nữa đây.

Tui mà hiền thì trên đời này không có kẻ ác? Các bạn nói vậy có hơi quá không,
thử nghĩ mà coi một cô gái như vậy, tui có thể mua về được, nhưng chỉ để ngắm
không thể đụng thì có quá đáng lắm không.

“Vậy đó là toàn bộ câu chuyện về cô gái này, nếu ngài muốn mua thì tôi bán với
giá rẻ 10.000 Eris thôi. Nhưng nếu ngài từ chối sau khi nghe được câu chuyện
về cô ấy thì tôi cũng hiểu.”

Carden nói với vẻ mặt khó xử và sầu khổ, nhìn thấy vẻ mặt đó tui cũng mủi
lòng.

Cộc!! Cộc!!!! Tiếng gõ cửa vang lên

“Carden! Ông có ở đây không. Tôi vào đó.”

Cạch! Cánh cửa được mở ra, hai người đàn ông một già một trẻ bước vào. Quả là không có chút lịch sự a, tên già trông ăn mặc quý tộc thế mà lại cư xử thiếu lễ phép như vậy.

Còn tên trẻ thì chắc chắn là mạo hiểm giả hoặc lính đánh thuê rồi. Hắn có một
cơ thể cơ bắp đầy đặn không thừa cũng chẳng thiếu, mái tóc đen thắt bím tựa
như kiểu trung hoa vậy.

Và trên lưng hắn là một thanh vũ khí mà tui không biết gọi nó là gì. Đó là một
thanh cự kiếm khổng lồ được gắn trên một chiếc gậy dài vừa và đầu kia của cây
gậy có một cái lưỡi sắt hình trăng khuyết.

"Xem ra ông đang có khách à, nhưng ta muốn biết việc ta nhờ ông xong chưa."

Tên già lên tiếng trong khi đang nhìn qua các nô lệ trong cửa tiệm.

"Xin lỗi ngài Ravis! Nhưng cô ta từ chối yêu cầu của ngài ạ." Carden run run
lên tiếng.

"Cái gì." Tên già bây giờ là Revis quay mặt lại nhìn người chủ tiệm với ánh
mắt vô cùng đáng sợ.

"Cô ta dám từ chối yêu cầu của chúng ta sao, bộ cô ta nghĩ mạo hiểm giả cấp A
là đủ đắc tội với quý tộc rồi chắc, một lũ hèn hạ thấp kém chỉ biết kiếm sống
bằng cách làm theo yêu cầu của người khác, đúng là bọn dưới dáy xã hội mà."

Hả! Thằng già này nó nói gì vậy, mày có thể nói ai thì nói nhưng sao dám nói
vậy với chị Alicia. Tui nghiến răng trèo trẹo nhìn thẳng và hắn

"Hừ! Để xem khi ngày mai ta tăng gấp 3 tiền nhiệm vụ lên xem cô ta cho từ chối
được không, nếu cô ta nhận ta sẽ quăng hết số tiền xuống dưới sàn và xem cảnh
cường giả cấp A bò lượm tiền như một con chó ăn đồ ăn vương vãi dưới đất như
thế nào.

"Đủ rồi!." Tui bắt đầu đứng lên

"Hả!."

"Tao nói đủ rồi. IM MỒM MÀY LẠI."

Và có vẻ tui không còn kiềm chế được nữa, tui quát lớn vang vọng căn phòng.

"Đây là vị nào thế Carden? Ta thấy cậu ta ngồi mà không lên tiếng nên không
chào hỏi thật thất lễ quá."

Cái mặt của mày thì thì khỏi cần chào hỏi làm chi cho vô ích, dù thế nào cũng
không lấy được thiện cảm của tao đâu.

"À! Đây là Satou Sumeragi san! Người đã sáng tạo ra cờ vua."

"À! Thì ra cũng là một nhân vật có chút tiếng tăm đó. Ông chủ ta rất cớ hứng
với cậu đó. Nếu được tại sao cậu không ghé qua chỗ bọn ta một lần nhỉ."

.....

Tui chỉ nhìn ông ta không đáp và có vẻ dựa vào thái độ trên thái độ của tui
ông ta đã đoán được phần nào

"À xem ra cậu bực mình vì những lời ta nói khi nãy, nhưng nếu vậy ta cũng nói
thật, với trí tuệ người làm ra cờ vua cậu hoàn toàn có thể nhắm tới một vị trí
cố vấn thương hội được hoạt động dựa vào một quý tộc nào đó, tại sao phải hòa
mình vào cái bãi bùn mạo hiểm giả này vậy. Gia nhập chúng tôi đi cậu sẽ rất
nhanh đi tới đỉnh cao quyền lực."

Hừ! Xem ra theo lời hắn nói thì tui có khiếu làm thương nhân lắm đây, nhưng
cho xin đi, nếu tui thật sự có cái khiếu đó thì đâu có phải trở thành
hikikomori, với lại nếu làm thương nhân và trở thành đồng sự với kẻ vừa nói
xấu ân nhân thì thà tui chết đói còn hơn.

"Không! Cám ơn! Ít nhất quyền lực không phải là thứ tôi nhắm tới."

"Vậy sao." Ravis nheo mắt nhìn tui không biết ông ta nghĩ gì sau đó quay sang
Carden.

"Ta nghe nói con bé nô lệ long nữ đó đang ở đây phải không."

"Vâng! Không biết ngài cần gì ạ."

"Mang nó ra đây! Vị cao thủ cấp C+ này sử dụng vũ khí là từ móng rồng, nên anh
ta muốn có tí huyết của long tộc cho nọ mạnh hơn đó mà."

Nghe được như vậy tui nghiến răng. Khốn khiếp cuộc đời của cô ấy đã khổ sở lắm
rồi sao bọn bay lại...

"Nhưng thưa ngài! Con bé đã đã được bán cho cậu ta rồi ạ, hiện chúng tôi đang
làm thủ tục trả tiền đó mà."

Hay lắm! Ông chém gió hay lắm Carden, xem ra tuy làm buôn bán nô lệ nhưng ông
vẫn có cái tâm đó nhỉ.

"Mang nó ra đi! Có chút máu cậu ta chắc không phiền đâu nhỉ anh bạn."

Khốn khiếp a, nếu tui trả lời không thì chắc chắn tên kia sẽ ra tay, trong
tình trạng này mình không thể làm gì được hắn cả. Nếu có chút máu thì được
thôi và nghe nói cô ấy bất tử mà. Nhưng cái cảm giác này thật khó chịu a, răng
mình nghiến lại tay mình nắm chặt cả người máu huyết như muốn nổ tung ra. KHỐN
KHIẾP!!!!!! KHỐN KHIẾP THẬT!!!!

"Cám ơn!." Như hài lòng trước thái độ của tui cả hai tên đó gật đầu sau đó thì
cô gái đã được mang ra.

"Cũng xin đẹp đấy nhỉ, đang tiếc lại là một hố bẫy, nhưng cho dù ta không thể
cho cô lên giường thì cũng có thể sử dụng máu huyết cô tế cho thanh Man Long
của ta.."

Không có một lời đáp, cô gái chỉ nhìn kẻ sắp vung thanh kiếm xuống đầu mình.

Không! Ánh mắt đó....... Ánh mắt bất chấp chuyện gì xảy dến cho bản thân mình

"Chết một lần nữa đi đồ súc vật." Tên đó đã vung thanh kiếm xuống.

Thịch!!!!!

"KHÔNG!!!!!! CHO DÙ TAO CHẾT.... TAO CŨNG SẼ....."

Phụt!!!!!

"Quả là dũng cảm đó! Dám lấy thân mình che chắn cho một đứa nô lệ thấp kém
nhỉ."

Tên trẻ tuổi lên tiếng vì tui đang quay lưng về phía hắn nên không biết hắn
biểu hiện ra sao nhưng dựa vào thái độ trong lời nói thì rất có thể hắn đang
nhếch mép khinh thường

"Nhưng chỉ như vậy thì nó đâu có chết được, ta đâu có ý định lấy mạng cô ta,
lao vô vì không rõ tình hình đúng là ngu ngốc."

Tui quay phắt lại cố gắng giấu đi cái đau vì vết thương.

"Mày im đi! Cho dù là quý tộc hay dân thường chẳng lẽ mày không biết tuyệt đối
không được đả thương một cô gái không có khả năng chống cự hay sao hả. Hay là
mày là mọi rợ từ xó nào chui ra vậy."

Hắn sa sầm mặt cười không phải cười khi nghe câu nói đó

"Mồm mép khá lắm, vậy để xem da thịt mày có cứng như miệng mày không nhé."

Hắn vung thanh đao xuống rồi, nữ thần ơi xem ra lần này tôi sẽ được gặp cô
rồi, liệu cô có cười tôi như ngày nào nữa không hay là tiễn thẳng tôi đến kiếp
sau như cái chức nghiệp thần luân hồi của cô luôn nhỉ.

Chát!!!!! Uồm!!!! Một tiếng rống vang lên và xuất hiện trước mắt tui là một cái khiên chắn

"Không thể nào! Gia huy đó!!! Gryffindor của gia tộc Chloé, lại là gia huy cấp
cao nữa, dừng đi, tên nhóc này không phải là kẻ tầm thường đâu."

Xem ra tui clear game rồi nhỉ, hừ biết vậy tui đã đưa chiếc gia huy này ra
ngay từ đầu rùi, nhưng vì không biết xuất thân tên này nên tui không nghĩ đến
việc cao mượn oai hùm làm chi.....

Ui!!!! Xem ra vết thương trên lưng tui....

Rầm!!!!!

Xung quanh tui chỉ còn là bóng tối


Konosuba Của Tui - Chương #18