Sư Phụ Của Arnold


Người đăng: Khatttj

"Đi cùng thôi à? Nhóc đang nói cái gì? Nhóc không phải là bạn đồng hành với
thằng ngốc này sao?" (Rarashiki)
"Đúng rồi đấy..." (Hiiro)
Hiiro tóm tắt thời gian mà cậu đã đi cùng với Arnold và Muir. Tất nhiên, cậu
đã lược bỏ ra.
"Cho ta tham gia vào nhóm với tư cách là sư phụ của Arnold nhé? "(Rarashik)
"Nah, chúng tôi không cần một con loli như cô." (Hiiro)
Lúc đó, 2 người nhìn nhau tóe tia lửa điện. Arnold bắt đầu cảm thấy hối hận
khi mang Hiiro theo cùng.
"Thằng nhóc kiêu ngạo này. Mi thậm chí còn chưa sống được 1/10 cuộc sống của
ta, mi có muốn chết không?" (Rarashik)
"Nếu cô có thể thì cứ việc!" (Hiiro)
Nhưng ngay lúc đó, Hiiro cảm thấy cái lạnh của sắt sát cạnh cổ mình.
(Cái gì? Không thể nào ....!?)
Trước khi cậu có thể phản ứng, Rarashik đã đứng đằng sau cậu với một con dao
nhỏ, ép vào cổ của cậu. Muir kinh ngạc và không thể nói bất cứ điều gì. Arnold
chỉ biết nhìn và thở dài.
"Mi thấy chứ? Ta không chỉ là cô bé, cũng không có một cơ thể chưa phát triển.
Mặc dù ta trông như thế này nhưng ta đã sống tới 200 năm. Lần sau, mi còn gọi
ta là cô bé, ta sẽ biến mi thành một con chuột thí nghiệm đấy. Hiểu
chưa?"(Rarashik)
Nói xong cô quay trở lại vị trí ban đầu của cô. Hiiro lúc này cảm thấy mồ hôi
vã ra khắp người, một sát khí bùng ra mạnh mẽ từ Rarashik.
(Cái quái gì... nếu cô ta nghiêm túc mình có thể đã...)
Không cần chạm vào cổ mình, cậu cũng có thể cảm thấy tim mình đập thình thịch.
Cảm giác như cậu vừa thoát chết trong gang tấc. Từ cảm giác đó, cậu lần đầu
tiên nhận ra có một thể loại khủng bố như thế này tồn tại trong thế giới này.
(Loại người này vẫn tồn tại, huh ... Một người mà mình thậm chí không thể phản
ứng kịp với ... người đó)
Nếu cậu sử dụng Word Magic trước cuộc gặp gỡ này thì cậu sẽ ổn. Nếu cậu dùng
từ [vision], cậu có thể nhìn thấy chuyển động của người khác, nếu cậu dùng từ
[speed] cậu đã có thể phản ứng.
Thậm chí sau đó, Hiiro biết rằng nếu người đó đã chiến đấu thực sự, cậu vẫn sẽ
chết bởi một trong hai cách.


Konjiki no Word Master - Chương #87