Sư Phụ Của Arnold


Người đăng: Khatttj

Cả nhóm đứng trước một ngôi nhà bình thường. Nó nhỏ hơn nhiều so với những
ngôi nhà khác. Cửa nhà cũ kỹ và trầy xước. Nhìn qua cũng có thể thấy đây giống
như 1 ngôi nhà hoang.
Arnold gõ cửa, và cau mày khi không ai trả lời. Có vẻ như chủ nhà cố tình làm
lơ như vậy để xua đuổi những vị khách không mời.
Arnold đẩy nhẹ cửa. Cánh cửa vang lên những tiếng cót két chói tai… Cửa không
khóa.
"Mình tự tiện vào thế này có ổn không chú?" (Muir)
Muir hỏi Arnold với một giọng bồn chồn, Arnold khẽ gật đầu.
"Đây, nhìn này" (Arnold)
"Cái gì ạ?" (Muir)
Arnold chỉ vào chiếc chuông treo ở gần phía trên bên trong cánh cửa.
"Cái chuông này nghĩa là gì ạ?" (Muir)
"Đây là thói quen của sư phụ của chú. Bất cứ khi nào sư phụ đi ra ngoài, người
ấy luôn đặt một cái chuông trên cửa. Bây giờ sư phụ đang ở trong nhà."
(Arnold)
Nó trông có vẻ như vậy, trên cả 2 mặt của cánh cửa đều có một cái móc, và một
cái chuông được treo móc vào bên trong cánh cửa.
"Cháu hiểu rồi, vậy…?" (Muir)
"Đúng, nó có vẻ như sư phụ đi uống rượu về và đang ngủ trong nhà”
Họ đi vào trong nhà. Giống như Arnold đã nói, trong nhà nồng nặc mùi rượu. Họ
bịt mũi lại; rõ ràng là không có lỗ thông gió trong căn nhà.
"Mùi khó chịu quá, cứ để cửa mở cho thông gió chút đi." (Hiiro)
Nhìn vào bên trong, nó không thể gọi là nhà hay là cái chuồng nữa, nó nhỏ đủ
để dán nhãn là nhà kho. Tuy nhiên có rất nhiều chai rỗng nằm khắp nơi trên sàn
nhà và trên các kệ sách. Họ không thể cảm nhận được sự hiện diện bên trong.
"Không có ai ở trong này à?" (Hiiro)
Hiiro vừa hỏi vừa nhăn mặt khó chịu
"À không sao, theo ta nhớ thì..." (Arnold)
Arnold bắt đầu sắp xếp lại các đồ vật vương vãi trên kệ. Sau khi hoàn thành
việc sắp xếp lại thì một đòn bẩy xuất hiện.
"Đây rồi." (Arnold)
Khi Arnold kéo đòn bẩy, một phần nhỏ của sàn nhà trượt đi để lộ ra một cửa
sập. Trên cánh cửa sập có 1 cái vòng nhỏ, Arnord cầm và nhấc lên, mở ra 1 lối
đi nhỏ đủ cho 1 người đi qua.
(Cái gì đây, nhà của ninja chắc? Mà sao chủ nhà phải bày ra trò này chứ?)
Không thể tự dưng mà chủ nhà tạo ra lối đi bí mật như thế này. Có vẻ như là
cửa sập dẫn đến tầng hầm của ngôi nhà.
"Này, ông già. Không có cách nào mà..." (Hiiro)
"Chờ đã, sư phụ đang ở đây." (Arnold)
"Nó làm cho tôi tự hỏi loại người gì mà sống ở nơi như thế này." (Hiiro)
"Em... em cũng muốn biết" (Muir)
"Mi sẽ biết khi mi gặp sư phụ." (Arnold)
Arnold bắt đầu đi xuống các bậc thang.
"Được rồi, đi thôi nào" (Hiiro)
"Vâng."(Muir)
Cả Hiiro và Muir đều thận trọng khi đi xuống những bậc thang.
Bên dưới rộng hơn nhiều so với mọi người tưởng tượng. Cấu trúc của cái hầm
giống như tổ kiến khổng lồ. Nếu một người lạ không cẩn thận với khu vực này,
thì họ sẽ có thể bị lạc.
Arnord bắt đầu tìm kiếm xung quanh. Rẽ trái, rẽ trái, rẽ phải, đi thằng, lại
rẽ trái…. Arnold đi như thế một lúc thì tìm ra chính xác căn phòng và ra hiệu
cho 2 người đến gần.
Khi họ bước vào căn phòng họ thấy nó trông như là một căn phòng thí nghiệm.
Các mẫu vật hữu cơ được xếp khắp nơi trong phòng. Cũng có những lọ chứa những
chất lỏng lạ trên kệ.
(Không thể tin được, thay vì đó chỉ là một phòng thí nghiệm khoa học, đây
trông như là một viện nghiên cứu)
Hiiro vừa nhìn xung quanh vừa nghĩ. Trong lúc đó, Arnold đứng lại. Tự hỏi
chuyện gì đã xảy ra, Hiiro nhìn vào phía trước. Có ở một chiếc giường tạm bợ,
một người nào đó đang ngủ trên nó.
*Khò..khò...khò…khò”
Tiếng ngáy to có thể nghe thấy rõ ràng.
*khò khò..chẹp chẹp..khò..khò”
Hiiro và Muir vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy sư phụ của Arnold. Arnold lúc
này chỉ biết (-‸ლ). Khó có thể tin rằng rằng đây là sư phụ của anh ta..
Nhưng đó là sự thật. Sư phụ của anh ta chỉ mặc chiếc áo thí nghiệm và bộ đồ
lót, đang ngủ ngon lành với một chai rượu.
Và …đó là một bé loli. (Editor note: yes, loli everywhere :v )
"Eh bà già, dậy chưa vậy?" (Arnold)
Arnold lớn tiếng gọi. rồi quay lại phía 2 người kia nói
"Ta hiểu hai người đang nghĩ gì, nhưng sự thật nó đau lòng lắm" (Arnold)
“Nhưng thế quái nào lại có một con bé 5 tuổi ở cái nơi tối tăm này” (Hiiro)
"À thì quá khứ nó ảo diệu lắm, và người này là sư phụ của ta đấy." (Arnold)
"Này đừng có đùa!" (Hiiro)
"…"
Muir nhìn Arnold với ánh mắt nghi ngờ như Hiiro.
"Thật á? Ông là một lolicon à" (Hiiro)
"Fuck you Hiiro! Ta hoàn toàn bình thường nhé!" (Arnold)
"Ồn quá!" (Sư phụ của Arnold)
Một giọng quát lớn vang lên khiến cả 3 người kia chói tai phải bịt tai lại
"Ồn quá đi, kẻ nào đến gây rối thế, muốn ăn đòn à....Arnold, Arnold ? Có phải
là ngươi không?" (Sư phụ của Arnold)
"Dạ, xin chào sư phụ, con mới về" (Arnold)
Arnold mặt giật giật khi anh ta cúi chào.
"Vậy, để ta bắt đầu giới thiệu. Người này là sư phụ của ta, tên bà ấy là
Rarashik Fan'naru. Thế thôi."
Đột nhiên, một chiếc dép quật lên đầu Arnold và làm anh ta đo đất. Muir rất
ngạc nhiên khi thấy điều đó xảy ra. Mặc khác Hiiro nhìn ra loli - sư phụ của
Arnold khá mạnh.
"Ngươi đang nghĩ cái gì vậy, người nói "Thế thôi" thôi hả, mà mi gọi ai là
“bà” hả thằng nhóc này." (Rarashik)
"Hự, đau quá sư phụ." (Arnold)


Konjiki no Word Master - Chương #85