Hương Vị Của Aqua Hound


Người đăng: Khatttj

Toàn bộ cơ thể cậu khao khát ăn thêm nhiều hơn.
Mỗi miếng thịt mềm mại cùng nước dùng trào ra lấn chiếm toàn bộ khoang miệng
cậu nhưng cậu vẫn thấy chưa đủ.
Cậu muốn thêm nữa. Hơn thế nữa…
(Nước dùng này!)
Ngọt ngào làm sao, nước xốt ấy khiến cho vị thịt tươi ngon hơn, kích thích sự
thèm ăn của cậu hơn nữa.
Cậu có thể ăn cho đến chết. Hai người kia cũng ngấu nghiến món thịt điên
cuồng.
Miếng thịt to lớn đã xử xong không mất quá nhiều thời gian. Cả ba tràn ngập sự
mê li.
Hiiro không bao giờ ngờ là nó ngon đến thế.
“…Phfu, món thịt thế nào hả, tên nhóc?”
Hiiro nhắm mắt, thả mình vào dư vị. Sau đó hé hờ con mắt và hờ hững đáp.
"Cũng được đó tên người hầu nhà ông."
“Ta biết mà, quá ngon, miếng thịt ấy, chờ đã, ngươi gọi ai là người hầu đấy!”
“Đùa thôi. Đừng có làm quá thế, ông định phá hỏng không khí à.”
“Thế đó không phải lỗi của ngươi hay sao?”
“Aaaaa!”
Thấy hai người cãi nhau, Muir lúng túng.

“Hừm, mà này, tên nhóc là gì?”
“Xưng tên trước đi.”
“Ngươi đúng là một tên tự cao tự đại! Thôi được, ta là Arnold Ocean. Một Mạo
hiểm gia và là một đầu bếp.”
“Đầu bếp? Hiểu rồi, nên cách nấu ăn chuyên nghiệp đến vậy.”
“Phải, ta đi du hành mọi nơi để học hỏi công thức nấu ăn. Coi như là nhà ngươi
gặp may đi.”
“Còn con lùn này thì sao?”
“Này, nghe ta nói hết đã chứ!”
Arnold vặn lại nhưng rồi thở dài tiếp tục.
“Nó là Muir Castreia. Ta gặp nó khi đang du hành.”
“Ồ, vậy thế giới này trẻ em nằm ở khắp nơi à.”
“Như có thể ấy! Chúng không phải rương kho báu.”
“Không phải sao?”
“Dĩ nhiên rồi! Có biến ở làng cô bé.”
Có vẻ như gã không muốn nói nhiều về nó, Muir khép mắt lại trông rất u sầu.
(Có lý do cá nhân à, hừ. Mà mình cũng chẳng có hứng biết.)
Vâng, cậu ta đúng là một nhân vật chính đầy thực dụng.


Konjiki no Word Master - Chương #29