Lạc Đến Thế Giới Khác


Người đăng: Khatttj

Okamura Hiro bình tĩnh phân tích cảnh tượng trước mặt mình. Có nhiều người mà
cậu chưa bao giờ thấy trước đây.
Hơn nữa, có nhiều người đàn ông mặc đồ linh mục mà khó có thể tìm thấy ở Nhật
Bản và trong số họ có một cô gái mặc một chiếc váy diêm dúa màu hồng.
Cậu nhìn xung quanh để xác định tình huống. Có vẻ như đây là một khu vực sảnh
trong một tòa nhà kiểu Roma, vì vậy mà cậu có thể nhìn thấy bên ngoài kể cả
khi đang ngồi.
Nhưng kể từ khi cậu nhìn thấy một ngọn núi ở phía xa và không thấy mặt đất.
Cậu đã kết luận rằng cậu đang ở một khu vực khá cao.
Để xây dựng một tòa tháp hoặc thứ gì giống như vậy. Trần nhà được hỗ trợ bởi
những cây cột khác nhau và có những bức vẽ kỳ lạ trên trần. Những bức vẽ này
khiến người ta liên tưởng đến những bức tranh khắc tường của người Ai Cập.
Rồi cậu nhận ra có bốn người đang ở gần mình, cả bốn người đều mặc đồng phục
trung học giống như cậu.
Họ là bạn cùng lớp với cậu, nhưng cậu chưa bao giờ nói chuyện với họ. Vậy tại
sao cậu lại ở đây cùng với họ?
Một vòng tròn ma thuật giống như trong game hiện hữu dưới chân 5 người
Rõ ràng đây là những người nước ngoài, một nơi hoàn toàn xa lạ và vòng tròn ma
thuật. cậu có thể đoán được ít nhiều những gì đang xảy ra hiện tại.
Và cô gái mặc váy hồng lên tiếng:
[Cô gái mặc váy hồng]“ Xi..xin chào mừng các bạn, những vị anh hùng!”
Đúng rồi, đây có thể gọi là một thế giới khác.
Cho đến bây giờ thì cậu vẫn đang ở trường. Cậu cúp các tiết học bằng cách ngủ
trên sân thượng, rồi quay lại lớp để lấy cặp của anh sau giờ học. Ở đó, cậu
nhin thấy 4 người vẫn còn ở lại trong lớp.
Như mọi khi, cậu lướt qua bốn người bạn học của mình mà không cần nhìn quá
nhiều vào bọn họ. Họ đã cau mày khi nhìn thấy cậu, nhưng cậu đã lờ bọn họ đi
cũng như không quan tâm về bọn họ.
Nhưng đột nhiên một ánh sáng kỳ lạ đột nhiên xuất hiện dưới chân cậu. Tất cả
năm người họ bao gồm cả Hiiro, đúng chôn chân tại chỗ vì điều này quá bất ngờ
và đột ngột.
Tất cả mọi thứ biến thành màu trắng trước mắt cậu và trong khoảnh khắc tiếp
theo, cậu nhận ra bản thân mình trong tình trạng hiện nay.
Các linh mục reo hò: “Đúng rồi!” . “Đây là một thành công!”, họ lờ đi cả 5
người, những người hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Tuy nhiên, trông bọn họ hoàn toàn mệt mỏi và người ướt đẫm mồ hôi như thể họ
vừa có cuộc chạy marathon.
Mặt khác, cô gái mặc váy hồng với mái tóc dài màu cam đến tận eo, không ai có
thể nói cô ấy là người Nhật. Cô ấy khá đẹp, với đôi mắt to tròn và khuôn mắt
đáng yêu.
Cô ấy thu hút mọi ánh nhìn và điều đó không phải bàn cãi.
Tương tự như những người đàn ông, cô ấy nở một nụ cười rạng rỡ. Có vẻ như là
cả 5 người bọn họ bị triệu hồi mà không được báo trước.
Cậu không bao giờ có thể tưởng tượng được rằng cậu sẽ trải nghiệm một thứ gì
đó như thế. Mặc dù Hiiro đã suy luận mọi thứ từ đầu đến giờ, nhưng một phần
trong cậu vẫn không thể tin nổi kể cả bây giờ.
Những người khác đều cảm thấy như vậy kể từ khi họ được triệu hồi vì khuôn mặt
của họ cho thấy họ cũng không thể theo kịp những gì đang xảy đến với mình.
Cuối cùng một trong số họ đã lên tiếng.
[Taishi] - “Anh hùng ư? Cô đang nói về cái gì vậy?”
Chàng trai đó tên Aoyama Taishi với mái tóc màu bạch kim, với giọng nói tinh
tế và nhẹ nhàng. Cậu ta cao ráo và đẹp trai, và cậu ta cũng khá nổi tiếng với
các cô gái trong lớp.
Cô gái cúi đầu bối rối vì câu hỏi của Taishi.
[Cô gái mặc váy hồng] - “Ah, là lỗi của tôi! Đích thân bệ hạ sẽ giải thích vấn
đề này với bạn! Vì vậy xin vui lòng theo tôi!”
Cô ấy có vẻ hối lỗi khi nói như thế. Khi nhìn gần, cô ấy có sắc mặt khá nhợt
nhạt. Thật khó để nói về nụ cười của cô trước đó, nhưng cũng giống như những
tu sĩ, cô ấy đổ khá nhiều mồ hôi trên mặt, có thể cô ấy bị kiệt sức từ việc
triệu hồi.
Taishi dường như nhận ra tình trạng của cô ấy không được tốt và nghĩ rằng sẽ
tốt hơn nếu lắng nghe cô ấy kể từ bây giờ thay vì ở ngoài đây lâu hơn, vì điều
này có thể cho phép cô gái được nghỉ ngơi sau đó.
Taishi trao đổi bằng ánh mắt với những người còn lại trừ Hiiro và gật đầu đồng
ý.
[Taishi ] - “Được thôi. Tôi có vài suy nghĩ về những gì đang xảy ra, nhưng tôi
sẽ lắng nghe những gì cô nói.”
Dường như cả bốn người còn lại cũng hiểu về tình hình của họ. Cả 5 người bọn
họ hướng đến gặp đức vua trong > với sự hướng dẫn của cô gái. Hiiro không hề
bỏ qua việc quan sát mọi vật trên đường đi.
Xem xét tất cả màu tóc và mắt của những đầy tớ và lính tráng có mặt xung
quanh, Hiiro có thể khẳng định một lần nữa đây không phải là Nhật Bản.
Tòa nhà mà họ vừa ở trong thực sự là một tòa tháp ở giữa một lâu đài lớn.
“Ohh, cảm ơn các vị đã có mặt ở đây, những anh hùng.”
Người đàn ông ngồi trên ngai vàng nói với nụ cười sảng khoái.
“ Ta hoàn toàn hiểu các vị sẽ hoang mang vì sự có mặt ở đây. Nhưng mong mọi
người phải bình tĩnh, ta sẽ giải thích tất cả ngay bây giờ.”
Sau khi nói như vậy, ông ta bắt đầu giới thiệu về bản thân mình. Đây là vương
quốc có tên là Victorias và vị vua thống nhất Humas của Edea.


Konjiki no Word Master - Chương #1