Người đăng: muonsachoalan
Hiiro đang chìm trong giấc ngủ, nhưng cậu cảm thấycơ thể trở nên nặng trĩu.
Hiiro tức tốc mở mắt và giật mình bởi những gì cậu thấy. Không thể hiểu nổi từ
lúc nào và ai đã cưỡi lên người cậu. Cậu cố gắng cất tiếng nói.
“Cá…”(Hiiro)
Tuy nhiên ~pụp~ Cậu đã bị ai đó dùng tay bịt miệng lại.
(Tại sao người này lại ở ...đây!?)(Hiiro)
Cậu bị sốc khi thấy những người ở đây. Cho dù cậu không thể nhận ra đó là ai
ngay lúc này, cậuchắc chắn có thể nhận ra hai dải tóc được buộc trên đầu. Đúng
vậy, cô ta chính là người hầu có tên là Shamoe.
Tuy nhiên, không khí quanh cô lúc này rõ ràng là trái ngược với khi ở bữa
tối.Mái tóc màu hồng trước đó của cô giờ đã chuyển sang một màu đen kịt. Đôi
mắt nhàn nhạt giờ đã sáng quắc như một con thú, ánh ra những tia vàng sắc lẹm.
Hơn nữa, rõ ràng cô sở hữu những thứ cô rõ ràng không có lúc bữa tối. Đó chính
là đôi tai thú và chiếc đuôi.
(Cô ta đang cố gắng làm cái quái gì vậy?) (Hiiro)
Cô nhìn vào Hiiro như một con thú săn đã tìm thấy con mồi của nó. Cô nhìn
xuống Hiiro và nhếch mép, liếm môi mình trong sự sung sướng. Hiiro cảm thấy
choáng váng với những thay đổi quá sức tưởng tượng so với lúc ở bữa tối.
(Mình vẫn không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra nhưng hiện tại-!) (Hiiro)
Cậu cố gắng chụp đôi bàn tay đang bịt miệng mình lại, đó là một phản ứng tự
nhiên khi một nạn nhân cố gắng vật lộn để thoát ra. Dù vậy, bàn tay Shamoe như
thể được làm bằng sắt kẹp chặt lấycậu. Hiiro cảm thấy áp lực này gần như làm
những chiếc răng trong miệng cậu vỡ nát.
(Loại sức mạnh kinh khủng gì đây!?)(Hiiro)
Hiiro không còn cách nào khác ngoài việc sử dụng nắm đấm.Nhưng Shamoe đã phản
ứng nhanh hơn. Shamoe giữ cả hai tay Hiiro và cụng đầu cậu.
“Ga-!?”(Hiiro)
Hiiro cảm thấy choáng váng vì cú va chạm. Tiếp đó, người nữ hầu bắt đầu siết
chặt cổ cậu bằng cả 2 tay.
“Gu……ga…………Ha……-!”
Cô ta sở hữu sức mạnh phi thường. Nếu Hiiro lỏng tay ra dù chỉ một chút thôi,
cậu cũng có thể bất tỉnh ngay lập tức. Vì tình hình sẽ trở nên cực kì tồi tệ
nếu cứ tiếp diễn, Hiiro liền kích hoạt từ Protect cậuđã chuẩn bị từ
trước mà không quan tâm đến hậu quả.
Những kí tự cậuviết ở cánh tay xuất hiện với một tiếng “powa”… một bức tường
ánh sáng với màu xanh mờ ảo xuất hiện trước mắt Hiiro.
(Choeng!)
Shamoe, nhận ra những phép thuật ,nhảy ngược lại, tránh xa chiếc giường.
“Gohogoho-!”
Khi Hiiro đã nhắm một mắt, cậu ho trong khi xoa xoa cổ họng.
“Gururururu” Shamoe gầm gừ với Hiiro.
Dường như cô ta là một con thú đói bụng, Shamoe gầm gừ trong khi cô chậm rãi
rình quanh phòng trên bốn chân. Trông cô giống như đang tìm cơ hội để vồ lấy
mục tiêu. Thật ra, đó chính xác là những gì cô ta đang làm. Đôi mắt đang nhìn
chằm chằm về phía Hiiro, chứa đầy sát khí.
(…nếu mình không làm việc này một cách nghiệm túc, chuyện này sẽ tệ
đấy…)(Hiiro)
Nhảy ra khỏi giường ngay lập tức, Hiiro chộp lấy thanh “Thorn Piecer” đang dựa
vào bên giường. Cho dù Hiiro rất cảnh giác với đối thủ, Shamoe dường như vẫn
duy trì khoảng cách đó và tiếp tục liếc nhìn chằm chằm cậu với ánh mắt sắc
lẻm.
(Có vẻ cô ta có trực giác tốt. Cô ta có lẽ đã cực kì cảnh giác với màn chắn ma
thuật này)(Hiiro)
Từ[Protect] chỉ còn có tác dụng trong một thời gian ngắn. Sau khi đối mặt với
một đòn tấn công thần bí như vậy, Shamoe cho rằng sẽ vô nghĩa khi tiếng gần
lại lúc này, dường như cô ta dựa vào bản năng động vật thuần túy.
Bởi vì thế bế tắc còn tiếp diễn một lúc nữa, Hiiro sử dụng cơ hội đó để một
lần nữa sắp đặt từ [Protect] lên tay. Ngay khoảnh khắc Hiiro viết xong, màn
bảo vệ ma thuật bảo vệ cậu cho đến giờ biến mất.
Ngay lúc đó, đôi mắt của cô hầu loé lên trong khi chân cô đạp vào sàn nhà,
phóng thân mình vào Hiiro. Hiiro nghiến răng, cậu chuyển thế đứng để chuẩn bị
vung kiếm. Nhưng trong khoảng khắc đó…
“Xin chờ đã!!” (???)
Đột nhiên, cánh cửa bật tung ra trong khi Silva đứng ở ngưỡng cửa thét to. Tay
của Hiiro không tình nguyện chững lại. Khi mà quyết định tấn công của Hiiro
chững lại vì lời nói của Silva, cậu hoàn toàn không thể chống lại được sự tấn
công của Shamoe, và hậu quả là vai trái của cậu ta đã phải hứng chịu một vết
cắn.
“Gu-a!” (Hiiro)
(Gu…… c-cái thứ khốn kiếp này-!) (Hiiro)
Vì cậu đang bị cắn, Hiiro kích hoạt từ đã chuẩn bị trước đó, [Speed] và bắt
đầu bay về phía trước với hết tốc lực. Rất tự nhiên, họ di chuyển với vận tốc
cực lớn.
baki-!
“Kyan-!”
Lưng của Shamoe đập vào tường, cô phun ra một chút máu trước khi đổ sụp xuống
đất.
Hiiro dùng từ [Speed] để tăng tốc về phía bức tường. Khi Shamoe vừa đập vào
bức tường, Hiiro đâm cán thanh katana vào bụng Shamoe. Hiển nhiên là lượng sát
thương gây ra khá lớn đến mức chân cô khuỵ xuống rồi ngã xuống sàn nhà.
Sau đó, mái tóc đen của cô đã trở lại màu hồng mà Hiiro đã thấy trong lần gặp
đầu tiên. Bộ Kemonomimi và chiếc đuôi cũng co lại.
“Haa, haa, haa……”
Hiiro loạng choạng nắm cánh tay bị thương của mình.
“Hiiro-sama!” (Silva)
Silva đỡ Hiiro từ đằng sau bằng cả hai tay.
“Ku…… Ô-ông tốt hơn hết là giải thích chuyện này, ông già.” (Hiiro)
Trong khi Silva ra dấu xin lỗi, cậu khẽ gật đầu đáp lại. Tuy nhiên, người còn
lại của căn biệt thự bắt đầu lên tiếng.
“Hãy để ta giải quyết chuyện giải thích.” (???)
Đó là Liliyn. Mặc chiếc váy ngủ màu đen, cô đang ôm theomột chú gấu teddy sang
trọng, có một chút bông lòi ra ở cổ của con gấu. Mặc dù vẫn ngái ngủ, sau khi
nhìn thấy Shamoe nằm bất tỉnh trên sàn nhà, cô bực tức càu nhàu.
“Silva, mang Shamoe về phòng của con bé. Sau đó, bắt đầu băng bó vết thương
cho cậu ta.”
“Như tiểu thư mong muốn.”(Silva)
Lặng lẽ trả lời như vậy, Silva buông Hiiro ra và đưa Shamoe trở về phòng của
cô . Sau đó, Liliyn tiến lại gần ghế sofa và bật đèn.
“Giờ thì, cứ ngồi xuống đi đã. Ta có nhiều vấn đề cần giải thích. Chưa kể đến
việc ta cũng có vài điều muốn hỏi.”(Liliyn)
Biểu hiện của cô hiện giờ không hề giống nụ cười đáng ngờ trong suốt bữa tối.
Đôi mắt cô nheo lại, cô khép hờ đôi môi một cách thận trọng.
Hiiro cũng ngồi xuống ghế sofa trong khi cố nén cơn đau. Vì chỉ còn lại hai
người bọn họ, cậu ngồi đối diện để họ có thể bắt đầu cuộc đối thoại mặt đối
mặt.
Trong lúc đó, Silva đã trở lại, trong tay ông là một hộp sơ cứu y tế. Bình
thường, cậu không cần mấy thứ phiền phức đó. Nếu cậu dùng từ “Healing” thì vết
thương sẽ được xử lí ngay. Nhưng, vì không thể dùng phép thuật ở đây, cậu đành
phải chữa thương theo cách này.
Đợi sau khi Silva băng bó xong cho Hiiro, Liliyn bắt đầu mở lời.
“Ta xin mở lời trước. Ta thay mặt thuộc hạ thánh thật xin lỗi ngươi.” (Liliyn)
Hiiro thấy có chút bất ngờ. Kể từ lúc mới gặp tới giờ, cậu luôn nghĩ rằng cô
gái này là dạng người có chết cũng sẽ không nói những lời như xin lỗi. Vì thế,
giờ Hiiro đã biết rằng cô nàng này cũng biết phép tắc, dù có thể chỉ là một
chút.
“Không sao, giải thích tôi nghe chuyện gì vừa xảy ra là được. Thế quái nào mà
cô ấy lại qua đây tấn công tôi thế? Và còn hình dáng đó nữa……” (Hiiro)
“Umu. Không cần quýnh lên thế đâu. Chuyện này hoàn toàn do ta đã quá bất cẩn.
Dù sao thì, ta cũng sẽ giải thích rõ ràng.” (Liliyn)
Lúc cô ấy đang nói, thì Silva, có vẻ như vừa đi khỏi một một cách lặng lẽ tới
nỗi không ai biết, đã chuẩn bị trà và tách cho cả hai người.
Liliyn một tay cầm tách trà lên, uống một ngụm trà, rồi thở nhẹ. Sau đó, cô từ
tốn nói.
“Ta tin rằng ngươi đã biết nơi này chính là Quỷ giới.” (Liliyn)
Có vẻ nhưloài [Evila] gọi thế giới riêng của họ là Quỷ giới, loài [Gabranth]
gọi của mình là Dã thú giới, và loài [Humas] thì là Nhân giới.
“Mặc dù những người sống trên vùng đất này phần lớn là [Evila], vẫn có những
loài khác sinh sống ở đây một cách bí mật.”
Đây không phải là một câu chuyện quá mới. Ở Human Continent cũng có một vài
Gabranth sinh sống, và ngược lại. Vì Demon World có khí hậu khắc nghiệt và
nhiều quái vật mạnh, nên có vẻ việc các loài khác sống ở đây là rất hiếm thấy.
“Với những gì ta nói, ngươi cũng có thể đoán được, rằng Shamoe không phải là
một [Evila]. Thật ra thì, nói cô ấy không có dòng máu thuần chủng thì chính
xác hơn.” (Liliyn)
“Thuần chủng?” (Hiiro)
Nghe thấy một từ thú vị, Hiiro hỏi lại.
“Shamoe là con lai giữa một [Evila] và một [Gabranth], cô ấy là một đứa bé bị
ruồng bỏ.” (Liliyn)
“……vậy ra cô ấy là con lai?” (Hiiro)
“Đúng. Nếu phân loại, thì cô ấy thuộc tộc Majuu (Demon Beast).” (Liliyn)
Vì Hiiro cũng đã nghĩ đến sự tồn tại của chủng tộc này, và vì việc này cũng
giải thích tại sao Shamoe lại có tai và đuôi, nên cậu cũng chấp nhận lời giải
thích đó.
“Nhưng lúc đầu tôi gặp, cô ấy đâu có tai và đuôi thú, đúng chứ?” (Hiiro)
Đúng. Dù nhìn thế nào, ngoại hình cô ấy chỉ như một người bình thường thôi.
“Chủng tộc [Majuu]có thể được chia làm 2 nhánh: nhánh với dòng máu trội về
phía [Evila] và nhánh trội về phía [Gabranth]. Shamoe ở trong nhóm [Evila],vì
thế nên bình thường cô ấy không có tai thú.” (Liliyn)
“Ra thế. Vậy? Lí do nó bỗng dưng mọc ra?” (Hiiro)
“Ta đã bất cẩn. Đêm nay là đêm trăng tròn.” (Liliyn)
“Ah?” (Hiiro)
Thấy Liliyn nhìn ra cửa sổ, Hiiro cũng nhìn theo. Cậu thấy trên bầu trời đen
kia, là vầng trăng tròn với kích thước vô cùng lớn, mặt trăng ở Nhật Bản thật
không thể đem ra so sánh được.
“Vào đêm trăng tròn, có vẻ như dòng máu [Gabranth] sẽ mạnh lên. Nhưng đừng
hiểu lầm? Không phải [Majuus] nào cũng trở nên mất kiểm soát như Shamoe. Cũng
có một số có thể kiểm soát tốt cả hai dòng máu, tránh tình trạng này.”
(Liliyn)
Nói cách khác, Shamoe đơn giản là vẫn chưa đủ trưởng thành. Dường như vẫn có
những [Majuus] đã có đủ sức mạnh và hiểu biết với cơ thể mình, và có thể kiểm
soát hoàn toàn dòng máu của mình. Tuy nhiên, vì Shamoe vẫn chưa trưởng thành,
cô ấy vẫn chưa đủ khả năng và ý chí để tránh tình trạng mất kiểm soát.
“Mặc dù gần đây, con bé dường như đã dần kiểm soát được trạng thái của mình.
Có thể bởi vì hôm nay đã diễn ra quá nhiều chuyện, khiến cho tâm trạng của con
bé bất ổn.” (Liliyn)
“Thật xin lỗi.” (Silva)
Silva cúi đầu xin lỗi. Có vẻ đây là lần đầu tiên cô ấy tiếp đón một vị
khách.Và khi Silva, người mà cô ấy vẫn luôn lo lắng, đã trở về được từ ngọn
núi đầy độc kia, lòng cô ấy cũng đã nhộn nhạo lên.
Bởi vì trong lòng cô ấy không ổn định, nên đã không thể kiểm soát được bản
năng của mình như thường ngày. Và cuối cùng, dẫn đến vụ tấn công vừa nãy.
“Nhưng, tại sao lại là phòng của tôi? Cả hai cũng đã bị nhắm tới chứ đúng
không?” (Hiiro)
“Đúng như ngươi nói. Ta đúng ra phải là người được thăm hỏi, ngươi biết đấy,
như mọi lần vậy.” (Liliyn)
“Thật ra thì tôi rất muốn cô ấy đến thăm tôi hơn đấy.” (Silva)
“Câm đi, dâm tặc!” (Liliyn)
“Gibyo-!” (Silva)
Và đầu Silva lại cắm lên trần nhà. Dù ở đâu thì, Silva vẫn là Silva.
“Bản năng [Gabranth] của con bé rất mạnh. Nó thường phản ứng với những mối
nguy hiểm xung quanh. Và trong vòng tòa nhà này, mục tiêu của Shamoe thường
luôn là ta.” (Liliyn)
Nghĩ đến việc này, Silva có nói rằng sức mạnh của Liliyn đến rồng cũng phải
run sợ. Nếu thật là vậy, thì việc bản năng Gabranth, cô ta là mục tiêu cũng
là chính xác.
“Nhưng hôm nay……đã xảy ra một chuyện lạ.” (Liliyn)
Nói đến đây, Liliyn nhíu mày.
“Người mà Shamoe cho là nguy hiểm lại không phải ta, mà là ngươi.” (Liliyn)
Hiiro bỗng dưng cũng nhận ra. Đúng như lời Liliyn nói. Bản năng của Shamoe đã
báo rằng rằng Hiiro là mối đe dọa cao hơn cả Liliyn.
“Ngươi thật sự rất bí ẩn đấy. Kể cả khi không thuộc [Imp Race], nhưng ngươi
lại có hình dáng của họ. Chưa kể vụ vừa rồi với Shamoe nữa.” (Liliyn)
Nghĩ rằng mình đã bị nhìn thấu, Hiiro nghiến răng chặt lại.
“Ngươi, ta nghe Silva nói ngươi là hỏa thuật gia nhưng ta lại không cảm ứng
được tí lửa nào trong ngươi cả. Mặc dù vậy, vẫn có dấu hiệu phép thuật nào đó
đang được kích hoạt. .” (Liliyn)
“…………” (Hiiro)
“Còn cái biểu hiện lúc gần cuối đó của ngươi nữa. Dường như năng lượng của
ngươi bỗng tăng vọt trong khoảnh khắc đó. Và lúc đó, tay ngươi cũng sáng nhẽ
lên.” (Liliyn)
Nói tới đó, Liliyn chỉ thẳng vào tay Hiiro.
“Thay vì ta, thì Shamoe lại cảm ứng là ngươi nguy hiểm hơn. Bản năng cho con
bé biết là bắt buộc phải khử ngươi. Cả ta cũng chưa tới mức đó.” (Liliyn)
Giọng cô ấy có chút giận dữ. Khi nghĩ rằng Shamoe đã chọn Hiiro thay vì mình,
Liliyn đã tỏ ra hơi ghen tị. Tuy nhiên, có vẻ cô còn sốc hơn khi chứng kiến
[Word Magic] của Hiiro.
“Ta sẽ hỏi lại lần nữa, nhóc? Rốt cuộc ngươi là ai?” (Liliyn)