Quản Gia Tái Sinh ?!?


Người đăng: muonsachoalan

Hiiro dần hiểu các đặc tính của Grand Slime.

(Hm, nếu mình dùng từ 『解析』, có lẽ mình sẽ có thể biết mọi điều về nó. Nhưng
mà, nếu mình làm thế, tất cả những từ khác mà mình đã chuẩn bị sẽ biến mất.)

Những giới hạn của kĩ năng hai-từ khiến cậu bực mình, dù vậy, cậu cảm thấy sẽ
khá thú vị khi phân tích đối thủ bằng kĩ năng của chính cậu. Cậu cũng có thể
biết được khả năng hiện tại của mình.

(Ban đầu, có vẻ như những đòn tấn công thông thường không có hiệu quả gì. Mình
sẽ phải…)(Hiiro)

Hiiro đứng cách xa con Slime ra và ngón tay cậu chuẩn bị viết một từ. Con
Slime phản ứng bằng cách bắn ra một quả bóng chất nhầy xanh khác vào người
cậu. Hiiro biết rằng đỡ nó là vô nghĩa vì vậy cậu khéo léo né nó.

Quả bóng vỡ tung tóe trên mặt đất và bốc cháy thành ngọn lửa. Nhìn vào đống
lửa, Hiiro đánh giá rằng từ 『火』sẽ không hiệu quả trước con Slime. Cũng khá rõ
ràng rằng đó sẽ là một ý tưởng tồi khi cố gắng tiếp cận nó quá mức cần thiết.

Nếu con Slime đốt cháy cơ thể khổng lồ của nó, cậu sẽ không thể tránh thoát
chỉ với vài vết bỏng nhỏ nếu cậu ở gần. Vì vậy, cậu đã quyết định rằng tấn
công từ xa là cách tốt hơn.

(Đúng như mong đợi ở một cấp S, nó cũng có vài khả năng khó chịu đấy.)(Hiiro)

Nó không chỉ nhanh, mà nó còn có thể nhổ ra các phần cơ thể để tấn công những
mục tiêu ở khoảng cách tầm trung. Điều này khiến nó trở nên nguy hiểm và khó
mà tiếp cận. Không nghi ngờ gì nữa, con quái vật khó chịu này là một con cấp
S.

(Vậy mình nên làm gì bây giờ? Mình chắc chắn rằng phần giống hạch tâm trong cơ
thể nó là điểm yếu. Mình có nên đâm xuyên qua nó với kiếm? Nhưng chuyển động
của nó thật quá nhanh. Đó là chưa kể đến, nếu thứ đó nổ tung sau khi mình đâm,
mọi thứ sẽ trở nên nguy hiểm…)(Hiiro)

Xem xét tất cả những khía cạnh trên, cậu nghĩ ra một kế hoạch. Đầu tiên, cậu
sẽ tấn công từ xa, tra kiếm vào vỏ, và viết từ gì đó lên con slime để giải
quyết tốc độ của nó. Bởi vì cậu đã chuẩn bị từ ngữ, tác dụng của tan biến.

Cậu quyết định rằng cậu sẽ sử dụng từ để ngăn cản chuyển động của con quái vật
và dứt điểm bằng kiếm của mình. Nhưng dù vậy, ngay khi cậu đang chuẩn bị từ
ngữ, một thứ gì đó bay về phía cậu từ đằng sau. May mắn thay, nó gần như bắn
trượt cậu khi mà vật thể đó vỡ ra trên mặt đất và bùng lên thành ngọn lửa.

Cậu quay nhanh đầu lại. Đúng như cậu nghĩ, có một con Grand Slime khác. Nó có
lẽ đã nhận ra trận huyên náo và quyết định tham gia cuộc ẩu đả.

Đối với Hiiro điều này thật bất tiện. Cậu muốn đối mặt với từng con một. Thực
tế, nó sẽ khá khó khăn cho cậu khi đối mặt hai con quái vật cấp S cùng một
lúc.

Hiiro lắc đầu trong sự giận dữ, kéo dãn khoảng cách để cậu có thể nhìn thấy
các kẻ thù. Nhưng cả hai con quái vật lập tức áp sát vào.

“Khốn kiếp, bọn này dai thật!” (Hiiro)

Cậu xoay sở tạo được khoảng trống với bọn Slime, dù vậy, những viên đạn vẫn
bắn ra từ cơ thể chúng trong khi Hiiro tuyệt vọng né tránh chúng.

Tình hình bắt đầu trở nên khó chịu. Một đường gân xanh đầy giận dữ xuất hiện
trên trán Hiiro, và cậu tặc lưỡi.

“Đừng làm phiền ta nữa, lũ yếu đuối khốn kiếp!” (Hiiro)

Ngay lúc đó Hiiro kích hoạt một chữ và ngay lập tức biến mất khỏi vị trí của
mình. Từ Hiiro kích hoạt là từ (Tốc độ). Vì nó đã được đặt ra từ trước, nó có
tác dụng ngay tức thì.

Hiiro xuất hiện đằng sau một trong những con Grand Slime và nhanh chóng viết
từ (Băng). Ngay lập tức, băng tỏa ra từ vị trí của chữ và đóng băng con Grand
Slime. Mặc dù vậy, con Grand Slime kia lại đâm thẳng về phía cậu từ đằng sau.

“Tao biết mày sẽ làm thế mà!” (Hiiro)

Ngay lập tức, Hiiro kích hoạt chữ (Bảo vệ).

Biiinnn (Âm thanh phát ra khi một thứ gì đó đập vào trường bảo vệ)

Một bức tường phép thuật vô hình bao quanh Hiiro, và, với một tiếng nổ, con
Grand Slime đang lao đến bị bật lại và bị choáng.

Cùng lúc đó, Hiiro rút thanh gươm của cậu ra và sử dụng chữ (Kéo dài).

Zushin! (Âm thanh phát ra khi một thanh kiếm đâm xuyên qua một vật)

Thanh kiếm khuếch đại trong khi nó đâm qua cơ thể con Grand Slime. Nó cũng
khéo léo đâm qua lõi đỏ.

Con Grand Slime ngừng chuyển động.

“Đó hẳn phải là điểm yếu của nó… phải không?” (Hiiro)

Nhưng…

Dokun! (Bùm!)

Giây phút thanh kiếm đâm xuyên qua lõi, cậu cảm giác một luồng rung động trên
thanh kiếm.

(Không hay rồi!)

Hiiro ngay lập tức nhảy khỏi vị trí hiện tại.

Bobobob bobobuuuu! (Âm thanh nổ liên tiếp)

Ngay lúc thanh kiếm đâm xuyên lõi của nó, cơ thể con Slime bắt đầu bốc cháy và
nổ mãnh liệt. Nếu Hiiro không di chuyển kịp lúc, cậu đã có thể bị liên lụy bởi
cảnh tượng trước mắt cậu.

Trong lúc nó tiếp tục cháy, nó để lại một vệt tro đen trên mặt đất. Cậu thở
phào khi nó không nổ, khi mà cậu chỉ chạy đủ xa để tránh những ngọn lửa phụt
ra theo bản năng.

Hiiro ngoái lại con Grand Slime bị đóng băng. Cậu biết rằng nếu cậu không đánh
bại con còn lại trong vòng một phút, nó sẽ phá băng và bắt đầu hoạt động tiếp.

“Thịt con này như con trước nào.” (Hiiro)

Hiiro lao đến con Slime bị đóng băng và đâm Thorn-Piercer phiên bản khuếch đại
vào lõi của con Grand Slime trước khi đi khỏi đó.

Như dự đoán, con Grand Slime bốc cháy, bén lửa lên mọi thứ xung quanh, bao gồm
tảng băng vừa cầm tù nó.

Nghe tiếng chuông báo, Hiiro kiểm tra trạng thái của cậu. Nó đã tăng lên cấp
69. Thật đáng thỏa mãn. Cậu viết chữ (Nguyên trạng) lên thanh kiếm và biến nó
trở lại độ dài cũ.

“Phew, vừa rồi cũng khá là phiền phức.” (Hiiro)

Khi Mikazuki nghĩ trận chiến đã kết thúc, cô bé đi về phía Hiiro với biểu hiện
lo lắng trên khuôn mặt. Hiiro nhẹ nhàng vỗ lên mỏ cô và nói.

“Đừng lo lắng, anh sẽ không thua ở một nơi thế này.” (Hiiro)

“Kuii…” (Mikazuki)

Kể cả sau nghe những lời ấy, Mikazuki vẫn có vẻ lo lắng trên khuôn mặt. Cô nhớ
đến lần cậu đánh với một con quái vật cấp SS. Lần đó đã cực kì nguy hiểm. Chủ
nhân của cô cực kì thảm hại và đã sát bên bờ vực của cái chết. Cậu chỉ suýt
soát sống sót.

Khi cô nhớ lại những gì xảy ra ở lần đó, cô trở nên bồn chồn khi nhìn thấy cậu
đánh nhau với đống slime. Cảm giác không thể giúp gì cho chủ nhân của mình bên
trong cô bắt đầu lớn dần.

“Ừm, tiếp tục nào.” (Hiiro)

Kể cả sau đó, cô nhìn Hiiro người đang ở ngay trước mặt cô. Cô không biết liệu
cậu có biết cảm giác của cô không. Dù vậy, kể cả nếu cậu biết, cậu cũng sẽ
không ngừng tiến về phía trước. Nhìn một chủ nhân bộc trực như vậy, Mikazuki
không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phát ra một tiếng thở dài và tiếp tục
bước đi.

Hiiro tiếp tục thẳng tiến đến đích đến củacậu, chiến đấu và đánh bại quái vật
để tăng cấp độ mình.

Sau thời gian dài trên mảnh đồng bằng, ngọn đồi trước mặt cũng càng lúc càng
gần hơn.

Trên đường đi, cậu đã gặp vô số quái vật. Quái của lục địa Evlia hoàn toàn ở
một đẳng cấp khác. Đa phần chúng đều là quái Rank A trở lên cả.

Cũng nhờ thế, level của cậu cũng tăng nhanh chóng. Sau khi lên level 70, cậu
nghĩ mình sẽ có thêm được một skill mới hoặc được uprate skill nào đó. Nhưng
buồn là chuyện đó lại không xảy ra.

Thay vì skill, cậu lại nhận được tittle (Nhanh như chớp) 《電光石火》 và (Người
thông thái)《達人》. Nhìn bảng thông tin của, cậu biết được rằng đây là tittle
nhận được khi level tăng cao trong một khoảng thời gian ngắn. Và dường như nó
có tác dụng gia tăng thêm số kinh nghiệm nhận được. (+ %exp)

dường như dành cho tất cả những người dùng phép và đạt tới level 70. Người có
tiitle này sẽ được tăng lượng MP gốc lên thêm, đây là thứ mà Hiiro luôn chào
đón. (+MP)

Vì Hiiro đang muốn học thêm skill mới của dòng Word-Magic, nên cậu xử lí mọi
con quái mà cậu gặp được trên đường. Khi level đã cao đến mức này, cậu dường
như đã không cần dùng đến Word Magic để giải quyết mấy con quái Rank A nữa.

Dù vậy, cậu vẫn cần đến phép thuật với mấy con Rank S.

Vửa đi vừa giết quái, Hiiro và Mikazuki cuối cùng cũng đến chân núi. Tuy
nhiên, cả hai đột ngột dừng lại.

Lí do, là vì trước mặt cậu hiện giờ có một người mặt đang úp đầu xuống đất,
bất tỉnh. Theo cái cảnh anh ta bất tình thì có vẻ không phải anh ta đang ngủ
rồi.

“..Gã đó chết rồi à?” (Hiiro)

Cậu từ từ cưỡi Mikazuki tiến về phía người kia.

“Lăn hắn qua” (Hiiro)

“Kuii” (Mikazuki)

Mikazuki nghe hiệu lệnh của Hiiro. Nó đưa chân xuống vừa tầm, hơi dùng sức, đá
“cái xác” đó lăn qua một bên.

Người đàn ông nằm đó có một mái tóc trắng, vời một bộ ria mép được tỉa chỉnh
chu. Nhìn mặt ông ta, Hiiro cảm thấy người này có vẻ cũng lớn tuổi. Nếu là
tuổi của con người, thì cũng tầm 50.

Miệng ông ta đang mở rộng, đôi mắt chỉ có thể thấy được tròng trắng. Nhưng
người đó có vẻ vẫn còn đang thở. Việc tại sao ông ta lại bất tỉnh ở chỗ này
thật sự vô cùng bí ẩn.

Bí ẩn hơn nữa, trên người ông ta là một bộ vest đuôi tôm vô cùng sang trọng,
nhìn như một quản gia trong manga hay anime vậy.

“Ông già này, ổng là quản gia của gia đình giàu có nào hả?” (Hiiro)

Dù sao thì, vì nó chả liên quan gì đến mình, cậu thong dong đi qua như không
có chuyện gì. (Ichime: main cũng phũ quá nhỉ)

Kuwa! (tiếng gì đó động đậy)

Con mắt trắng tròng trước đó, bỗng sáng lên một chóc, rồi ông ta bỗng lẩm bẩm
liên tục một từ. (Ichime: đọc bao rung rợn luôn í)

“Mumumu!” (Quản gia già)

Tiếp theo đó, ông ta bỗng dưng bay lên, thốt lên “Tou!”, rồi cơ thể ông quay
vài vòng trên trời.

Stashi! (tiếng tiếp đất một cách hoàn hảo)

Ông đáp xuống đất một cách chuyên nghiệp. Cúi người xuống, ông chào Hiiro.

Dogon! (tiếng xác người rời xuống đất)

(Ông già này…Ổng muốn cái gì đây…?)


Konjiki no Moji Tsukai - Chương #60