Người đăng: anvaan0
Nhóm của Hiiro nghỉ đêm tại 【Lyntemb】 và lập tức đi đến 【Beast Kingdom
Passion】 vào ngày hôm sau.
"Nếu chúng ta đi thẳng theo con đường này, chúng ta sẽ thấy 【Passion】, phải
không?".
"Không, để đến được đó thì chúng ta cần phải đi qua hang động Gree. Chúng ta
sẽ thấy được kinh đô ngay sau khi chúng ta vượt qua nó."
"Trong hang động đó có gì đặc biệt à?"
"Đúng vậy. Trong đó đầy những con quái vật mạnh hơn Rank B, và chúng ta không
thể dắt Raidpics theo chúng ta được."
Rõ ràng, trong hang động đông đúc với những đoạn hẹp, cưỡi Raidpic để qua hang
là điều không thể.
"Còn đường vòng nào mà chúng ta có thể đi không?"
"Có, nhưng đi vòng xa lắm, và có các quái vật mạnh hơn. Xem xét những rủi ro,
ta nghĩ rằng đi qua hang Gree vẫn là lựa chọn tốt nhất."
"Tôi hiểu. Vậy thì chúng ta cứ đi thẳng thôi "
"Mi có chắc chắn về điều đó không?
"Tôi không quan tâm đến cách mà chúng ta đi, nhưng không phải nó là lối đi
nhanh nhất sao?"
"Đúng như vậy."
"Tôi tạm nghe theo ông lần này . Ông nên biết ơn chút đi."
"Hôm nay mi nói chuyện trang trọng quá nhỉ !!!"
Và như vậy điểm đến tiếp theo của nhóm đã được quyết định.
Sau khi đi được một lúc, họ đã đến lối vào của động lớn. Càng vào sâu, lối đi
càng mở rộng ra.
"Oy, ông có chắc chúng ta không thể mang những con chim đó chứ, đường rộng như
thế này cơ mà?"
Với kính thước như thế này, có vẻ như bất cứ thứ gì đều có thể đi qua hang một
cách dễ dàng.
"Không, cấu trúc bên trong nó khá rắc rối, và có vài một đoạn hẹp mà chúng ta
buộc phải đi qua. Hơi buồn một chút, nhưng đây là đoạn mà chúng ta phải chia
tay Raidpic".
Arnold nói như vậy trong khi anh ta xoa đầu Raidpic.
"Cảm ơn đã đưa chúng ta tới đây. Gửi cho Max lời cảm ơn của ta nhé, chim
ngoan."
2 con Raidpic tỏ vẻ buồn rầu và nó dụi mỏ vào mặt của Arnold.
"Oy, làm gì đó đi chứ."
Arnold quay lại khi nghe những từ đó và chứng kiến một Raidpic liếm mặt của
Hiiro với cái lưỡi dài của nó. Có vẻ như đó là một cuộc chia tay miễn cưỡng
với Hiiro.
"Ahaha! 2 bọn mi thân nhau nhanh đấy! "
"Tránh xa khỏi ta mau, con chim! Hay là muốn ta nướng mi lên?"
Mặc dù vậy, Raidpic không quan tâm và tiếp tục liếm Hiiro với nước dãi của nó.
"Ôi trời, cái thứ này dính quá."
Hiiro nhìn trừng trừng vào Raidpic với vẻ mặt khó chịu.
"Đó là cách thể hiện tình yêu với chủ nhân của nó. Cứ để yên như thế đi."
"... Ừ, dù sao mấy nhóc này cũng đã giúp chúng ta đi đường thoải mái rồi . Và
đây là quà chia tay."
Hiiro bắt đầu viết một từ lên ở cả hai con Raidpic, và cả hai run lên với cảm
giác dễ chịu.
"Mi đã làm gì vậy?"
"Tôi dùng từ『Comfort』lên chúng. Nó sẽ xóa tan mọi mệt mỏi của chúng."
Từ đó sẽ hồi phục sức khỏe cho 2 con Raidpic, Hiiro nghĩ rằng chúng sẽ thong
dong đi về nhưng bất ngờ, cả 2 con kêu to và chạy về hết tốc lực.
"Chuyện gì xảy ra với chúng vậy?"
"... Chịu."
Dường như hiệu quả quá mạnh. Nó nâng sức mạnh của chúng lên mức cao nhất. Nhìn
2 con Raidpic chạy về với tốc độ của tàu cao tốc, Hiiro mong rằng chúng sẽ trở
về an toàn.
"Sao mi làm thế ?"
"Ý ông là gì?"
"À, ta chỉ nghĩ rằng mi sẽ chỉ thưởng cho con Raidpic chở mi thôi.”
Cả hai người bọn họ đều hiểu 1 phần tính cách của Hiiro. Hiiro chỉ làm việc
tốt nếu cậu ta thấy vui vẻ, hoặc là trả ơn ai đó.
"Cả hai đang nói gì vậy? Tôi chỉ đang giúp đỡ người đã chở cho người hầu của
tôi thôi. Vì vậy, không phải đó là điều tự nhiên khi chủ nhân thưởng công cho
người hầu à ?
"Haha ~ n, ta hiểu, ta hiểu. Với mi, tất cả bọn ta đều là người hầu của mi, và
mi thưởng cho cả hai bằng "Word Magic" cho công việc khó khăn mà chúng đã hoàn
thành. Nhân tiện, liệu ta có được lên chức ngay bây giờ được không?
"Không chấp nhận."
"Fuuuuuuu! Ta luôn luôn nói điều này, nhưng bọn ta không phải người hầu của
mi!!!"
"Tôi nghĩ rằng tôi đã nói điều đó trước đây, cơ mà, đùa thôi."
"Tên chết tiệt! Mi đang cố làm ta tức chết à!?"
"Bây giờ thì đi thôi."
"Này nghe ta nói đã!"
Muir nhún vai khi đi theo cả hai.
Bên trong hang động khá tối nhưng lại khá rộng rãi. Có thể nghe được âm thanh
của nước chảy. Âm thanh đến từ bên trái, và khi cả nhóm quay sang phía đó, họ
thấy một con sên khổng lồ đang chảy nước dãi trông như đang nhìn vào họ.
"Đúng lúc lắm!? Hơn nữa, đây là quái Rank-B Gree Slugger (Sên hang Gree)!"
Arnold đứng trước Muir và rút thanh kiếm của anh ta ra.
"Sên... phải không? Tôi sẽ thử cái này."
Hiiro nói trong khi cậu phóng ra một từ. Và đột nhiên, một loại bột trắng rải
lên khắp ốc sên. Tốc độ của con sên chậm còn một nửa, và cơ thể của nó bắt đầu
co lại.
"Oh, vậy ra lũ sên thực sự có thể giải quyết bằng「 Salt 」(Muối)."
Phải, từ mà cậu viết là 「Salt」.
(Miễn là mình có thể tưởng tượng một hình ảnh rõ ràng, phép thuật này thậm chí
có thể tạo ra sự tồn tại của trí tưởng tượng. Nó có thể làm bất cứ thứ gì.
Nhưng cũng có thể thay vì tạo ra muối thật, nó sẽ tạo ra một hiệu ứng tương tự
như vậy. Nó có thể sẽ biến mất trong một phút.)
Cậu lẩm bẩm về sức mạnh của chính cậu. Nhưng cậu cảm thấy vui vì cậu có thể sử
dụng nó từ sâu thẳm trong tim cậu. Khi con sên trở nên nhỏ bé do tác dụng của
muối, Arnold nhẹ nhàng đâm nó bằng thanh kiếm của mình.
"Ta không thấy ngạc nhiên nữa, nhưng mi đã làm gì vậy?"
"À, tôi chỉ thực hiện một việc mà tôi mong muốn thử khi còn là một đứa trẻ."
"...?"
Arnold và Muir nhìn chằm chằm vào cậu với vẻ thắc mắc. Nhưng từ lâu họ đã nhận
ra rằng tại thời điểm này, họ sẽ không thể ép cậu ta nói thêm gì nữa. Vì vậy
cả nhóm tiến về phía trước.
Sau khi đi được một thời gian, con đường trở nên nhỏ hẹp. Họ chỉ có thể đi
theo hàng dọc, do đó họ rất là cảnh giác. Cuối cùng, họ đi đến một vòm hang
rộng, có 2 vách vực sâu được nối bởi một cây cầu nhỏ.
"Liệu chúng ta có thể ... băng qua cây cầu này chứ? Nó thậm chí còn gọi là cầu
được không?"
Câu hỏi của Hiiro rất đúng. Cây cầu được làm bằng gỗ, nhưng một số chỗ đã bị
mục, và sợi dây để giữ nó rõ ràng đã bị hỏng. Nó không có vẻ giống như là cây
cầu có thể chịu được sức nặng của con người.
Nhưng có vẻ như đây là cách duy nhất để qua bên kia.
"Chúng ta nên làm gì đây, Hiiro? Khoảng cách này quá xa để nhảy qua..."
"Nếu tôi sử dụng「 Fly 」, tất cả vấn đề của chúng ta sẽ được giải quyết."
"Ah, đúng!"
Nhưng ở đó, Hiiro nghĩ.
(Nếu tôi sử dụng nó, chúng ta chắc chắn sẽ qua được. Nhưng nếu chuyện gì xảy
ra khi chúng ta đi qua, Nếu đây là bẫy, hoặc một con quái vật đang nằm chờ, nó
sẽ thật phiền phức, cả hai người kia ...)
(Thay vì bay, nó sẽ dễ dàng hơn nếu đi qua. Dù cho nếu một thứ gì đó xuất
hiện, mình chỉ việc bắn tan chúng bằng Burst...)
"Oy, nhanh lên và niệm phép Fly lên ta!"
"Không, tôi nghĩ rằng tôi nên ..."
Hiiro lại gần cây cầu cũ. Cậu tập trung ma thuật vào ngón tay của cậu và viết
「Connect」.
"Tốt, không có vấn đề gì xảy ra cả, nó sẽ giữ chắc như thế này trong vòng một
phút. Đi thôi."
"Eh? O-oh? Oy! "
–
–
–
–
–
Mặc dù họ đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Hiiro đột nhiên chạy nhanh về phía
trước, nhưng nhìn thấy Hiiro băng qua mà không có vấn đề gì nên hai người cũng
chạy theo cậu. Nhìn cây cầu như muốn đứt tung dưới chân mình, Arnold vừa đi
vừa nắm chặt vào sợi dây lan can cầu. Nhưng rồi anh ta trấn an mình rằng Hiiro
đã làm cái gì đó giống những lần trước.
(Phép thuật mà thằng nhóc sử dụng lần này là cái quái gì vậy ...)
Với ba người đang chạy bên trên, cây cầu phát ra những tiếng cót két như thể
sắp đứt tung, nhưng thực tế ngoài âm thanh thì nó không có bất kỳ dấu hiệu nào
là cầu sắp đứt cả.
(Xùy, ta vẫn thích được bay hơn…)
Không chỉ Arnold, cả Muir cũng muốn vậy. Cả hai tỏ vẻ thất vọng.
Cả nhóm băng qua cầu an toàn trong vòng một phút, nhưng cả hai người bên cạnh
Hiiro như muốn ngất xỉu vì họ quá căng thẳng khi nghĩ cây cầu có thể đứt tung
bất cứ lúc nào dưới chân mình. Hiiro tin vào sức mạnh của mình nên cậu không
thể hiểu được sự mệt mỏi của 2 người kia.
"Mi... mi đã làm trò gì vậy?"
"Từ「 Connect 」, những sợi dây thừng sẽ giữ nguyên không thể đứt trong một
phút."
"Tuyệt quá, Anh làm được như vậy sao?"
Muir nói với giọng ngạc nhiên lên trong khi Arnold nhìn cậu với đôi mắt khép
hờ tỏ vẻ ghen tị của anh ta.
"Ờ, nhìn kiểu gì thì cái phép thuật của mi cũng quá bất công!"
"Sao cũng được, đi thôi."
Đúng lúc đó, Hiiro cảm thấy lưng mình bị đánh mạnh, khiến cậu ta lăn trên mặt
đất.
"Hiiro!"
"Kya!"
Cả 2 la lên hoảng hốt khi thấy Hiiro bị hất tung ngay trước mắt họ. Ngay sau
đó, xuất hiện trước mặt họ là…
–
–
–
–
–
“G-Ganrock!?”
Ganrock là một con quái vật có chân tay và cả khuôn mặt được làm bằng đá.
Chiều cao của nó chỉ khoảng 50 cm, nhưng những con quái vật đã có thể phát ra
một lực tấn công đáng kinh ngạc.
(Ouch, chết tiệt, đau đấy...)
Hiiro lồm cồm bò dậy và nhìn thủ phạm. Nhưng nó không chỉ có một, mà hai con
Ganrock khác cũng xuất hiện.
(Phải, hang động này đầy những còn quái vật Rank B ...)
Cậu liếc nhìn Arnold.
(Vậy là sẽ hơi khó khăn cho ông già để xử lý đám này...)
Thông thường, cậu chỉ cần sử dụng 「Burst」 để hạ chúng ngay lập tức, nhưng đây
là một cái hang. Cậu không muốn sử dụng trong hang động ngay bây giờ
Nhưng với cấu trúc cơ thể toàn đá như vậy, một thanh kiếm sẽ không thể gây ra
nhiều sát thương. Điều đó gây khó khăn cho Arnold. Nghĩ như vậy, Hiiro hét
lên.
"Ông Già, sử dụng thanh kiếm của ông đi!"
Đó là kết luận của cậu. Mặc dù sẽ rất khó khăn khi đối với chúng bằng kiếm,
Hiiro có lý do riêng của mình.
"Ông Già! Bắt đầu với con gần ông nhất đi!"
"Nhưng chỉ với một thanh kiếm, đâu đủ để ..."
Arnold biết về khả năng của Ganrock và biết rằng anh ta sẽ không thể làm được
gì nhiều chỉ với vũ khí hiện tại.
"Đừng lo, tôi sẽ sử dụng cái này!"
Cậu nói trong khi bắt đầu viết một từ. Từ đó chạm vào Ganrock trước mặt
Arnold.
"Nào!"
"Ta không hiểu, nhưng kệ, Hâyyaaa!"
Nhưng con Ganrock né sang một bên
"Đừng hòng thoát!"
Arnord bất ngờ thay đổi đường chém, xả ngang về hướng con Ganrock né tránh
Và, vì lý do nào đó, cơ thể của Ganrock đã tách ra làm hai.
"Eh? ... Cái quái gì?"
Việc cơ thể bằng đá của Ganrock bị chém đứt dễ dàng chỉ với một thanh kiếm
bình thường làm anh ta ngạc nhiên. Đúng, có hầu như không có lực nào cản lại
thanh kiếm. Nó trông như là anh ta đang chém một bao cát.
"Con tiếp theo này!"
Hiiro lại bắn ra một từ khác. Nhưng có lẽ những con Ganrock đã trở nên thận
trọng hơn. Chúng nhảy lên để tránh đòn. Từ đó đánh trúng đất và kích hoạt,
ngay sau đó một trong các con Ganrocks tiếp đất, nó bị chìm xuống mặt đất.
"Ah! Ta hiểu rồi!"
Có vẻ như Arnold cuối cùng đã hiểu tác dụng của từ này. Anh ta quay lại nhìn
Hiiro.
"Mi có một từ làm cho mọi thứ mềm hơn phải không?"
Chính xác. Từ mà Hiiro sử dụng là 「Soft」. Ganrock đầu tiên cho thấy hiệu quả
của nó và dễ dàng bị cắt làm đôi bởi một thanh kiếm. Khi mặt đất bị ảnh hưởng
bởi nó, Ganrock tự chôn chính nó với sức nặng của nó.
"Ông Già, tôi sẽ để tên bị chôn cho ông lo!"
Nói rằng, Hiiro bắt đầu tập trung một lần nữa. Arnold quay sang nhìn vào
Ganrock, kẻ đang tuyệt vọng tìm cách thoát khỏi mặt đất.
"Fufu. Nếu nó là một con Ganrock bị chôn chân, thì ta chỉ cần tập trung sức
mạnh đập nát nó."
Anh ta thủ thế chuẩn bị ...
《Wind Fang》!
Gió quấn quanh lưỡi kiếm.
(Nhiều hơn nữa. Mình cần mạnh hơn nữa, nếu không nó sẽ không thể xuyên qua
được cơ thể của chúng.)
Với một thời gian tích tụ năng lượng vào thanh kiếm khá lâu. Cuối cùng, anh ta
ra đòn
“HAAAAAAAAAH!”
Thanh kiếm xuyên qua cơ thể của Ganrock một cách hoàn hảo. Và dường như Hiiro
đã có thể sử dụng "Word Magic" của cậu để đánh bại tên cuối cùng dễ dàng.
"Fuu ~ mệt thật đấy."
Arnold nằm ngả ra đất và hít một hơi sâu.
"Khi mi đột nhiên bị văng lên, ta cảm thấy hơi lo rồi đấy."
"Anh..anh không sao chứ?"
Muir lo lắng hỏi.
"Không vấn đề gì. Nhưng nó tốn MP nhiều hơn tôi tưởng."
Air Writing tốn 100 MP, vì vậy ngay cả với bình mana khá lớn của mình, Hiiro
không thể sử dụng nó một cách thường xuyên. Mặc dù cậu có item phục hồi MP,
nhưng không thể nói trước điều gì, vì vậy cách tốt nhất là dùng mana một cách
tiết kiệm.
"Ra khỏi đây nhanh thôi, đêm dài lắm mộng."
"Đúng vậy."
"Đi thôi."
Cả ba người tiếp tục tiến lên. Cuối cùng, họ đến một vòm hang rộng rãi khác.
Và họ có thể nhìn thấy ánh sáng ở cuối con đường dốc thoải.