Thần Tượng Đường Tử Hào


Người đăng: Bao Bèo Bọt Bụ Bẫm

Oanh ——!

Song phương cự chuy va chạm, oanh động cửu thiên.

Chỉ thấy xung lực phản chấn đem ‘người điên’ chấn lui lại phía sau, còn Hạo
Thiên ý chí trực tiếp tan nát thành vô vàn điểm sáng. Bất quá sau đó hắn cũng
nhanh chóng ngưng tụ lại như cũ hình dáng bên cạnh Vân Chính Thiên.

‘Người điên’ đáp xuống đất, kinh hãi trong mắt hiện ra, lập tức thốt lên: “Hạo
Thiên Chuy? Ngài, ngài là Hạo Thiên Các Chủ?”

Hạo Thiên ý chí thổi râu trừng mắt, hừ lạnh: “Tiểu bối vô tri, ngay cả tổ tiên
cũng dám đánh. Thật không ra cái thể thống gì nữa.”

‘Người điên’ nghe vậy, mặt không khỏi xấu hổ, lấy tay gãi gãi đầu: “Tổ tiên,
ngài vừa mới tỉnh dậy đã mắng hậu bối rồi. Ta chỉ muốn cùng tiểu huynh đệ kia
đọ sức một tí, không chết đâu, tuyệt đối không chết người đâu.”

Hạo Thiên ý chí khinh bỉ: “Ngươi giết được hắn sao? Ngươi là cái không có tiền
đồ, ở đây tu luyện đã hơn hai mươi năm, vậy mà vẫn giậm chân tại chỗ, một điểm
thu hoạch cũng không có, thật mất mặt Hạo Thiên Tông chúng ta.”

Vân Chính Thiên nghe được như vậy, cũng khẽ nhíu mày. Côn Thần ý chí bên cạnh
vì hắn giải thích: “Ha ha, hai người bọn hắn vốn là cùng một tông môn mà ra,
chỉ là khác thời đại mà thôi. Hạo Thiên lão quỷ này năm đó trở thành Hải Thần
Các Chủ, vỗ ngực tự xưng siêu cấp Thần Tượng, ngoài ra hắn còn một cái danh
phận khác, đó chính là Hạo Thiên Tông tông chủ. Cũng chỉ có tông chủ mới có
thể lấy hai chữ Hạo Thiên vì phong hào.”

“Ra là vậy. Còn người kia?” Vân Chính Thiên ánh mắt lại rơi vào tên ‘người
điên’.

Côn Thần ý chí nói tiếp: “Tên kia so với Hạo Thiên lão quỷ bối phận nhỏ hơn
mấy mươi đời, nhưng cũng thế hệ này Hạo Thiên Đấu La, Hạo Thiên Tông Chủ. Chỉ
có một điểm khác hắn không phải Hải Thần Các Chủ, mà là Đường Môn Môn Chủ.”

Đường Môn Môn Chủ!

Vân Chính Thiên giật mình một cái, nguyên lai vị này chính là Nhân Vực tam đại
thần nhân người cuối cùng. Tại mấy mươi năm trước mất tích trong Thú Vực, thì
ra là lưu lạc đến Hải Thần Đảo, không biết làm sao tính cách lại trở nên như
vậy, điên điên khùng khùng.

Đường Môn Môn Chủ thực lực không thua kém Vực Chủ, hẳn cũng là một vị Cực Hạn
Đấu La, lại trải qua hai mươi năm ở trên Hải Thần Đảo tu luyện, chắc hẳn cũng
đạt tới Chuẩn Thần trình tự. Nếu như có thể thuyết phục vị này giúp đỡ, trong
tương lai tái chiến với Ám Thiên Tà Đế sẽ có rất lớn trợ giúp.

Mà theo Vân Chính Thiên phán đoán, vị môn chủ tổng hợp chiến lực chỉ sợ không
kém hơn Đế Thiên, hắn tinh thần lực rõ ràng là Thần Nguyên Cảnh đấy. So với
Bao lão mạnh hơn không ít.

Vân Chính Thiên lúc này vô cùng lợi hại hoài nghi, tại sao sư phụ của hắn có
thể cùng mấy nhân vật này xếp ngang hàng được, rõ ràng còn kém không ít hỏa
hầu a.

“Ai nha, ta làm sao lại có suy nghĩ khi dễ lão nhân gia ngài.” Vân Chính Thiên
tự mắng chính mình một cái, sau đó lại tập trung vào ‘người điên’ thân ảnh.

‘Người điên’ bên kia nghe được Côn Thần ý chí nói về mình, hắn không khỏi gật
đầu lia lịa, đồng thời cười lớn: “Tiểu huynh đệ, ngươi là từ Nhân Vực tới sao?
Đã lâu lắm ta không trở về, không biết mấy lão bằng hữu còn sống hay đã chết
hết rồi đây ha ha ha!”

Vân Chính Thiên sải bước mà ra, lên tiếng đáp: “Nghe danh Đường Môn Môn Chủ đã
lâu, nay mới có dịp gặp mặt, thật thất lễ. Ta gọi Vân Chính Thiên, là đến từ
Nhân Vực.”

‘Người điên’ quyền đầu đột nhiên đấm vào lòng ngực, hét lên một tiếng hảo: “Ta
gọi Đường Tử Hào. Hôm nay tâm tình quá tốt, ta nghĩ chúng ta nhậu một bữa đi,
sau đó cùng nhau hàn huyên một chút.”

Hạo Thiên ý chí tức giận quát: “Bớt giỡn đi. Vân Chính Thiên hắn không có thời
gian để phí phạm như ngươi. Hắn cần ta truyền thụ chế tạo đấu khải kinh
nghiệm, sau đó đợi đến khi Thần Vực môn hộ mở ra, hắn sẽ tiến vào trong đó tìm
kiếm cơ duyên của mình.”

“Ồ!” Đường Tử Hào kinh ngạc thốt lên, sau đó lách người tới trước, song chưởng
duỗi ra bắt lấy Vân Chính Thiên bả vai.

Vân Chính Thiên cũng không có tránh né, bởi vì hắn không cảm nhận được Đường
Tử Hào có ý muốn động thủ.

Đường Tử Hào hưng phấn nói: “Tốt quá, ngươi là người được bọn họ lựa chọn sao,
vậy chúng ta làm một cái giao dịch đi.”

“Đường gia, ngài nói giao dịch thế nào?” Biết được ‘người điên’ thân phận, Vân
Chính Thiên thái độ cũng phải cải biến, dù sao người này bối phận cùng sư phụ
hắn ngang hàng, tất nhiên cần có tôn trọng ý tứ.

“Cái gì Đường gia nghe nực cười quá, gọi ta đại ca.” Đường Tử Hào giận dỗi bĩu
môi.

Vân Chính Thiên khóe miệng co giật, này có phải Nhân Vực tam đại thần nhân chi
nhất hay không, đầu óc quả thực điên rồi sao.

Sau cùng hắn vẫn miễn cưỡng một tiếng: “Đại ca, mời ngài nói tiếp.”

Đường Tử Hào vẻ mặt hài lòng, mỉm cười quay sang Hạo Thiên ý chí nói: “Lão tổ
tông, có phải ngài dự định mượn thân thể tiểu đệ của ta, tiến hành ý chí nhập
thể, sau đó sẽ ra tay giúp hắn chế tạo đấu khải hay không?”

Hạo Thiên ý chí hừ lạnh: “Phải vậy rồi sao? Đây là cách duy nhất, mặc dù ý chí
nhập thể sau ta sẽ nắm giữ quyền chủ động, nhưng Chính Thiên có thể chính mắt
nhìn thấy, tự bản thân cảm nhận được mọi thứ, sau đó không ngừng quan sát, học
hỏi cùng tích lũy được nhiều kinh nghiệm quý báu, trên hết là đấu khải có thể
thành công chế tạo ra được, cũng tuyệt đối thích hợp cho hắn dung hợp.”

Đường Tử Hào ngón tay trỏ giơ lên lắc lắc, biểu lộ thái độ không đồng ý: “Đây
là trị ngọn, không trị gốc. Chế tác đấu khải quan trọng nhất chính là hồn sư
phải thật sự dung nhập vào mỗi công đoạn bên trong, dùng tự thân tinh thần lực
đi cảm thụ, dẫn dắt mỗi một hành động, mỗi một thao tác, cho đến khi hoàn
thành, như vậy một khi thực hiện dung hợp xác suất thành công sẽ cao hơn, tăng
phúc hiệu quả sẽ cường điệu đến đỉnh điểm.”

Hạo Thiên ý chí vẻ mặt lạnh tanh: “Làm sao ta không biết, bất quá thời gian
hạn hẹp, hắn cũng không thể tự mình thông thạo tất cả công đoạn được.”

“Ngài quên còn ta ở đây sao? Ta thế nhưng cũng là một đời Thần Tượng à nha.”
Đường Tử Hào ngữ khí hào hùng, vỗ ngực mà nói.

Vân Chính Thiên há mồm trợn mắt: “Ngài cũng là Thần Tượng sao?”

Đường Tử Hào hơi có điểm xấu hổ: “Hai mươi năm ở đây vô pháp thành Thần, ta
cũng không có ngồi chơi a. Dù gì ta võ hồn cũng tối phù hợp rèn đúc đấy.”

Sau đó Đường Tử Hào vẻ mặt trở nên nghiêm túc, lại nói: “Tiểu đệ, chế tạo đấu
khải ba công đoạn, rèn đúc hợp kim, thiết kế đấu khải, khắc họa hạch tâm pháp
trận. Lão tổ tông của ta sẽ phụ trách thiết kế đấu khải mô hình, chuyện này
lão có thể làm được, không cần mượn xác người nào hết. Ngươi sẽ phụ trách khắc
họa hạch tâm pháp trận, tin tưởng ta, với tinh thần lực cấp bậc hiện tại của
ngươi dư sức làm việc này, chỉ cần tại trong tàng thư đọc qua pháp trận tri
thức là được. Còn ta, ta sẽ đảm nhiệm rèn đúc công đoạn cho ngươi.”

Vân Chính Thiên ánh mắt tròn xoe, nhìn qua Hạo Thiên ý chí, rồi lại liếc qua
Côn Thần, Diệt Nhật ý chí.

Côn Thần ý chí gật đầu đáp: “Có thể làm được. Không phủ nhận cách này so với
cách của Hạo Thiên lão quỷ tốt hơn nhiều lắm. Hơn nữa lão cũng sẽ không vì
thực hiện cả ba công đoạn mà tiêu hao sinh mệnh năng lượng của mình.”

Đường Tử Hào đắc ý: “Ta đã nói mà.”

Vân Chính Thiên chợt nói: “Đổi lại ngài sẽ được cái gì?”

Hắn tự nhiên không quên vị Đường Môn Môn Chủ này đang muốn làm giao dịch.

Đường Tử Hào cười đáp: “Ta sẽ giúp ngươi rèn đúc một bộ thần cấp có linh hợp
kim, đổi lại sau khi Thần Vực môn hộ mở ra, ta sẽ tùy tùng ngươi tiến vào, thế
nào?”

“Không được!” Vừa nghe được một lời này, Hạo Thiên ý chí lập tức cả giận quát
lên: “Muốn khai mở Thần Vực môn hộ cần tiêu hao sinh mệnh năng lượng bản
nguyên của Vĩnh Hằng Chi Thụ, mà mỗi lần mở ra chỉ có thể chống đỡ một người
đi vào, cho nên ngươi đừng có mà mơ tưởng nữa đi.”

Diệt Nhật ý chí đồng tình: “Hắn nói phải. Thần Vực là một cái không gian hoàn
toàn biệt lập, muốn duy trì môn hộ đã tiêu tốn không ít sinh mệnh bản nguyên,
một người tiến vào sẽ làm Vĩnh Hằng Chi Thụ gánh nặng thêm lớn, cho nên căn
bản không thể cùng lúc vào nhiều người.”

Đường Tử Hào cười khổ: “Ta vốn không nghĩ được nhiều như vậy.”

Hạo Thiên ý chí nói: “Không phủ nhận cách của ngươi đưa ra rất tốt, ngươi yêu
cầu cũng không có gì quá đáng. Nhưng tình thế hiện tại không cho phép, hy vọng
ngươi có thể lấy đại cục làm trọng, bỏ qua tư lợi bản thân, giúp đỡ Vân Chính
Thiên.”

Không khí nháy mắt rơi vào trầm lặng, Đường Tử Hào rầu rĩ: “Cũng chỉ đành vậy.
Thôi thì đổi lại đáp ứng ta nhậu một bữa, đồng thời kể cho ta nghe Nhân Vực
những năm gần đây xảy ra cái gì.”

Vân Chính Thiên vui mừng ra mặt, sảng khoái đáp ứng: “Không thành vấn đề.”

Hắn trong lòng lúc này thoải mái vô cùng, hiện tại đã có thể bắt đầu nghĩ tới
đấu khải quá trình chế tác thập phần thuận lợi.

Cốt khải cùng đấu khải dung hợp rốt cục có thể trở thành thần trang như lời
Hạo Thiên ý chí nói hay không. Mỏi mắt chờ mong a.


Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục - Chương #638