Người đăng: Bao Bèo Bọt Bụ Bẫm
“Cẩn thận, đối phương có phụ trợ hệ Phong Hào Đấu La tăng phúc.” Đường Các
Phàm chợt lạnh giọng quát lên, hắn lúc này thân phận là Đường Gia Quân đầu
lĩnh, tự nhiên có nhiệm vụ phải nhắc nhở dưới trướng quân nhân.
Nói rồi hắn lại xoay đầu nhìn về phía Đường Minh, lo lắng nói: “Ngươi vết
thương không sao chứ?”
Đường Minh lắc đầu đáp: “Đệ tử không sao, chỉ là ca ca không biết chạy đi đâu,
ta có chút lo lắng.”
Vô Viêm Phong ở bên cạnh nghe hắn nói như vậy, nàng đột nhiên đưa tay nắm lấy
hắn thô ráp bàn tay, ánh mắt an ủi.
Đường Các Phàm cười khổ: “Đường Tâm thực lực đã muốn siêu việt ta, hai người
chúng ta liên thủ không thể bại được hắn cũng là điều dễ hiểu. Nhưng ngươi
đừng quá lo, hiện tại Tà Hồn Điện toàn bộ cường giả tụ tập lại tại đây cũng
không thấy ca ca ngươi bóng dáng, ta phỏng đoán có thể hắn chưa hoàn toàn
thanh tỉnh nhưng ít ra không còn bị Tà Hồn Điện khống chế nữa.”
“Mong là vậy đi.” Đường Minh thở dài.
Vô Viêm Phong siết lấy tay hắn, nhẹ nhàng nói: “Minh ca, chiến tranh cũng sắp
đi tới hồi kết, vô luận là thành hay là bại, ta cũng tùy tùng ngươi đi tìm lại
ngươi ca ca.”
Đường Minh ánh mắt nhất thời trở nên nhu hòa, mỉm cười nói: “Đa tạ ngươi,
Phong nhi.”
Bên trong Vô Sắc Võng.
Vân Chính Thiên tiếp nhận còn xót lại hai món Thánh Vật từ Nhạc Thiên Thần,
hiện tại đã bắt đầu đi vào dung hợp năng lượng quá trình.
Nhạc Thiên Thần vì hắn hộ pháp, Ân Minh Tuyết cũng gần sát bên, tùy thời hỗ
trợ.
Vô Sắc Võng không gian vách tường hỗn độn hào quang đã vô cùng ảm đạm, chỉ sợ
không bao lâu nữa sẽ vỡ nát. Nếu như lúc đó Vân Chính Thiên vẫn chưa hoàn
thành quá trình tái tạo trái tim, hắn sẽ rơi vào quỷ môn quan một lần nữa.
Bất quá, quá trình này hắn đã trải qua một lần, cho nên kỳ này đã có rất lớn
kinh nghiệm quý báu chống lưng, Vân Chính Thiên luyện hóa Thiên Sứ năng lượng
có thể lấy hạ bút thành văn hoặc nước chảy mây trôi để hình dung.
Cả đời Vân Chính Thiên lý tưởng mục tiêu chính là truy cầu cực hạn lực lượng,
thế nhưng vào giờ khắc này hắn lại kiên quyết lựa chọn bỏ qua cơ hội có thể
giúp hắn kéo gần lại khoảng cách đó không một chút do dự, nguyên lai cũng vì
người nữ nhi đang bên cạnh hắn ngay lúc này đây.
Không thể phủ nhận, Ân Minh Tuyết lấy Thời Không Chi Tâm thân phận trở thành
hắn trái tim so với Thiên Sứ năng lượng kia thích hợp hơn không biết bao nhiêu
lần. Nếu như là Kiếm Thần của kiếp trước, chỉ sợ không chút mảy may do dự mà
đem Ân Minh Tuyết hóa thành hắn hòn đá kê chân.
Vân Chính Thiên trong lòng luôn tự nhắc nhở mình, hắn của kiếp này tuyệt đối
sẽ không là Kiếm Thần của kiếp trước.
Nhạc Thiên Thần đúng lúc này lên tiếng: “Chính Thiên, thời khắc mấu chốt đã
tới, tập trung tinh thần dẫn dắt Thiên Sứ năng lượng, nương theo ta đã hạ
xuống vị trí nền móng trên người ngươi mà tiến hành đi.”
“Được!” Vân Chính Thiên trầm giọng quát lên.
Tinh Đấu Sâm Lâm chiến trường bên ngoài.
Huyết Đế quá trình luyện chế cũng tiến lên một bước, lúc này có thể nhìn thấy
ở huyết trì bên trong, một cái thật lớn đỉnh lô không lồ ầm ầm sục sôi, bên
trong chứa đựng một mảnh tanh tưởi huyết hải, dưới hỏa diễm địa ngục thiêu
đốt, tất cả thiên tài địa bảo lúc nãy dung nhập vào cũng đã bị nấu chảy ra,
hòa quyện cùng với huyết hải.
Ngay vào lúc này, đột nhiên vạn trượng trời cao xuất hiện biến thiên dị tượng,
một trận khủng bố lôi kiếp từ tận cửu thiên oanh xuống, lôi minh dồn dập vang
lên, làm cho toàn trường một trận giật mình khiếp sợ. Nhìn thấy lôi kiếp uy
lực kinh khủng như vậy, dù Huyết Đế đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng cũng
phải trợn mắt hốc mồm.
“Lôi kiếp này uy lực không tầm thường, có thể cùng với mười vạn năm đột phá
bình cảnh lên hai mươi vạn năm thiên kiếp xếp ngang hàng.” Huyết Đế trong bụng
mắng to, hai tay lập tức kết ấn, tức thì một cái thật lớn huyết sắc cự thủ từ
đỉnh đầu hắn lao nhanh mà lên, thẳng tiến vào thiên không cùng với lôi kiếp
đối kháng.
Ầm, ầm ——! Kịch liệt nổ vang trung, Huyết Đế huyết sắc cự thủ bị lôi đình đánh
nát thành ngàn vạn điểm sáng huyết sắc.
Phía dưới Nhân Vực hồn sư có người khinh thường: “Muốn cùng thiên địa oai đối
bính sao, thật không biết lượng sức.”
Huyết Đế mặt không biến sắc, chậm rãi thúc dục lực lượng. Tức thì ngàn vạn
điểm sáng huyết sắc đột nhiên liên kết lại với nhau, nhìn từ dưới đất lên
giống như ngàn vạn sợi tơ, trong chớp mắt đã gắt gao khâu lại thành như cũ
chích huyết sắc cự thủ.
Nhìn đến một màn này, Nhân Vực hồn sư cũng lộ ra vẻ khiếp sợ, Huyết Đế thực
lực sâu không lường được.
Nguyên bản Huyết Đế chính là Vực Chủ tà ác nhân cách, hiện tại ở trong Nhân
Vực đã công bố rộng rãi không ai không biết. Mà bọn hắn đối với Vực Chủ từ lâu
đã xưng tụng là đệ nhất Nhân Vực cường giả, hắn chính là Chuẩn Thần Cực Hạn
Đấu La tầng thứ. Tuy chưa bao giờ nhìn thấy Vực Chủ triển lộ thực lực ra,
nhưng bây giờ nhìn thấy Huyết Đế cường đại như vậy họ cũng phần nào nhận thức
được.
Huyết Đế hừ lạnh một tiếng, tức thì lại thêm một cái huyết sắc cự thủ xuất
hiện giết lên, hai cái cự thủ ở trên không trung cùng với lôi kiếp trực diện
va chạm, nhấc lên một trận khủng bố lôi minh oanh động.
Ngắn ngủi vài giây hô hấp sau, lôi kiếp trực tiếp bị cự thủ ngăn chặn, hóa
thành một trận kim sắc thủy triều, lan rộng mà ra sau đó hoàn toàn biến mất.
Huyết Đế đối với Ám Nhãn đấu la trầm giọng nói: “Lần đầu tiên thiên kiếp đã bị
hóa giải, ngươi có thể bôn nhập chiến trường được rồi, nơi này để cho ta.”
“Ta đã rõ.” Ám Nhãn Đấu La gật đầu, ở ngay tại chỗ hư không biến mất.
Lần tiếp theo xuất hiện trở lại, chính là chen vào giữa trận chiến giữa Bao
lão, Đế Tôn Dạ cùng Hắc Huyết Lang Nhân.
Nhìn thấy Ám Nhãn Đấu La đột ngột xuất hiện, Bao lão quát lớn: “Lão quỷ, cẩn
thận!”
Bất quá, Ám Nhãn Đấu La tốc độ cực nhanh, mắt dọc trên trán mở ra, một lần
tinh thần trùng kích đã rơi vào Đế Tôn Dạ trên người, nhất thời đem Đế Viêm
gắt gao áp chế.
Cùng lúc đó, Hắc Huyết Lang Nhân lao nhanh mà lên, lang trảo hóa thành lang
quyền, trực tiếp đấm vào giữa mặt Đế Tôn Dạ.
“Lão quỷ!” Bao lão thất kinh kêu lên, một cái hoàng kim cự ấn cũng phóng tới,
đem Hắc Huyết Lang Nhân chấn lui về phía sau.
Đế Tôn Dạ bị trúng trọn vẹn một kích, cả người bị đấm bay đi đến mấy trăm
trượng, xô ngã vô số cổ thụ mới dừng lại được, trên mặt máu tươi ròng ròng
chảy xuống, nhìn kỹ thì thấy khóe mắt đã bị rách một đường thật sâu.
“Khốn nạn!” Hắn lập tức nén lấy đau đớn, một lần nữa bay lên.
Ám Nhãn Đấu La cười lạnh: “Hai đấu với hai, có dám hay không?”
Bao lão tức giận: “Làm mẹ gì không dám? Tới đi!”, miệng thì nói vậy, trong
lòng lại nghĩ khác: “Lão Nhạc, Chính Thiên, các ngươi ở đâu rồi!”
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, khu vực biên giới giữa hạch tâm khu và hỗn hợp khu.
Lương Thế Nhân đứng ngồi không yên, đi qua đi lại, thỉnh thoảng lại nghe thấy
phương xa truyền tới tiếng nổ vang, hắn vô cùng sốt ruột, lại cất giọng kêu
lên: “Thú Thần tiền bối, ngài chữa thương vẫn chưa xong?”
Đế Thiên mười lần như một, khoanh chân tại chỗ, hai mắt khép hờ, thản nhiên
đáp lời: “Vẫn chưa, lão phu nội thương quá nặng, hiện tại nếu miễn cưỡng tiếp
chiến, chỉ sợ không phát huy được bảy thành thực lực. Nhân loại tiểu bối, kiên
nhẫn chờ đi, một khi ta xuất quan, chắc chắn sẽ dốc lòng cứu viện.”
Mã Thiên Hoa đã muốn nhịn không được nữa, nộ khí xung thiên: “Các ngươi ở đây
là muốn ngư ông đắc lợi thì có, chỉ sợ đại chiến hậu thiên phía sau, song
phương đã thương tổn nguyên khí, các ngươi hồn thú xuất hiện quét tước chiến
trường, trở thành bên có lợi nhất. Ta nói có đúng không?”
Đế Thiên làm như không có nghe thấy nàng chất vấn, chỉ đáp lại một câu hờ
hững: “Ngươi nói sao cũng được, ta không cần cùng ngươi phân bua.”
Mã Thiên Hoa cũng không chịu thua, lập tức phản bác: “Chính Thiên hắn chính là
Thời Không Chi Tử, là vị diện con cưng. Nếu như hắn lọt vào Huyết Đế tay, trở
thành trọng yếu then chốt chìa khóa để triệu hồi Ma Thần, đến lúc đó đừng nói
là chúng ta nhân loại bị nô dịch, mà các ngươi hồn thú cũng muốn trở thành gia
súc chăn nuôi, tùy ý làm thịt.”
Hùng Quân ngồi ở một bên, nghe nàng nói vậy vô cùng tức giận, nhưng lại nhớ
đến quá khứ nhiều lần vọng động bị Đế Thiên chỉnh đốn, cho nên tâm tình cũng
vội vàng thu liễm. Đế Thiên lại nói tiếp: “Tiểu nha đầu, ngươi kế khích tướng
áp dụng lên chúng ta nhưng cái này già cỗi lâu năm không có hiệu quả lắm đâu.
Nếu như Vân Chính Thiên bổn sự thấp kém, dễ dàng để mình lọt vào tay Huyết Đế
thì hắn đã không thể nào trở thành vị diện con cưng. Ngươi tuổi tác còn nhỏ,
lịch duyệt còn kém ta xa lắm, ngoan ngoãn ngồi yên đi, một khi thời cơ chín
mùi, ta tự khắc hành động.”
Mã Thiên Hoa nói không lại Đế Thiên, nhưng không thể phủ nhận Đế Thiên lời có
điểm đạo lý. Mặc dù nàng cùng Vân Chính Thiên có tồn tại sinh mệnh tương hợp,
nhưng hiện tại nàng ở trong vùng không gian cho Đế Thiên làm chủ, hết thảy
ngoại giới liên lạc đã bị ngăn cách, cho nên nàng cũng không biết những gì Vân
Chính Thiên vừa trãi qua. Nếu không nàng cũng sẽ không cam chịu ở nơi này chờ
đợi Đế Thiên chữa trị thương thế mà gấp rút quay trở lại chiến trường rồi.
Cũng ngay vào lúc này, thiên không vạn trượng bên trong lại một lần nữa xuất
hiện dị tượng, không ngoài dự đoán lại là một đạo thiên kiếp.
Rốt cuộc Huyết Đế đang luyện chế cái gì mà dẫn động liên tục hao đạo thiên
kiếp, chẳng lẽ nói hắn hành vi lúc này chính là nghịch thiên.
Huyết Đế hai mắt âm trầm nhìn lên thiên kiếp đang dần hình thành, một thoáng
sau ánh mắt đã trở nên phi thường ngưng trọng.
Lần này thiên kiếp giáng xuống, thình lình lại là thủy kiếp.
Vạn trượng độ cao hình thành một cái lam sắc vòng xoáy, tại tinh không ầm ầm
vực dậy cao lớn sóng thần, thâm uyên hải vực mang theo vô lượng khí thế dồn
dập phủ xuống, bàng bạc biển sâu hơi thở uy áp cùng cực, làm cho Huyết Đế cũng
cảm thấy cực kỳ uy hiếp. Này thiên kiếp đã xa xa vượt qua trình độ mà bình
thường hung thú độ kiếp gặp phải.