Người đăng: Bao Bèo Bọt Bụ Bẫm
Nhạc Thiên Thần nhàn nhạt thanh âm vang lên, nội tâm lão lúc này chẳng còn gì
khác ngoài việc chiêm ngưỡng người được thiên sứ lựa chọn trước mắt. Đã từ rất
lâu rồi, Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc có một sứ mệnh rất vĩ đại, sứ mệnh đó
không chỉ cố gắng giúp cho Thiên Sứ huyết mạch không lạc hậu theo thời gian mà
trên hết là bảo hộ Thiên Sứ năng lượng thuần khiết nhất, uẩn dưỡng suốt mấy
vạn năm, kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi Thiên Sứ thần vị xuất thế trở lại.
Mà cho đến giờ khắc này, Nhạc Thiên Thần nước mắt chảy ròng ròng, suốt mấy vạn
năm trôi qua, lão rốt cuộc trở thành thế hệ may mắn nhất khi được chứng kiến
sứ mệnh vĩ đại đó đi tới viên mãn. Cho nên có thể phần nào thấu hiểu được vì
sao lão lại vô cùng xúc động đến như vậy.
Vân Chính Thiên thiêu đốt sinh mệnh lực đi đến cực hạn, lại đối mặt thế công
miên man bất tận của kẻ thù, hắn Thần Hạch rốt cuộc không chịu nổi áp lực mà
bạo nổ, này là bị ép buộc phải bạo nổ chứ không phải bản thân Vân Chính Thiên
đi xúc động nó. Chính nhờ vậy mà Thiên Sứ năng lượng còn xót lại trong Thần
Hạch mới hoàn toàn phóng thích, cùng với một tia nhỏ bé thần lực mà Linh Băng
Đấu La lưu lại trong cơ thể hắn triệt để dung hợp lại mới có thể sáng tạo một
màn thần kỳ đến như vậy.
Nhạc Thiên Thần được lựa chọn để truyền tống tới cứu giá Vân Chính Thiên, căn
bản là vì lão là người ở phạm vi gần nhất có khí tức cùng với Thiên Sứ khí tức
mấy phần tương đồng, càng tốt đẹp hơn lão lại là một vị Chuẩn Thần Cực Hạn Đấu
La tầng thứ. Đây có thể gọi trong cái rủi cũng có cái may.
Chìm đắm trong cảm xúc của riêng mình trong một khắc, Nhạc Thiên Thần cũng
thanh tỉnh lại, lão lập tức quét mắt đánh giá xung quanh một lượt, đem toàn bộ
cục diện nắm rõ mồn một, không làm mất mặt Chuẩn Thần oai.
“Bao lão đệ tình báo phi thường chính xác, nơi này tụ tập Tà Hồn Điện sở hữu
toàn bộ đỉnh cấp cường giả. Vị ở bên kia trên người tỏa ra nồng nặc sát niệm
có lẽ là Huyết Đế. Ồ! Sinh Mệnh Hồ hạch tâm không gian nguyên tố ba động thật
mãnh liệt!”
Nhạc Thiên Thần nhãn lực rơi vào ở gần đó Hắc Huyết Ma Lang đang thủ hộ Cấm
Vực thông đạo, lại nhìn thấy hai cỗ thi thể của Ngưu Đầu Nhân và Mã Diện Nhân,
lão không khỏi rít một hơi lạnh, trong lòng lập tức trầm xuống.
“Tà Hồn Điện muốn triệu hồi đến từ Cấm Vực Ma Thần, đảm lược thật cao, xem ra
ta không thể không làm chúng bận rộn một chút.” Nhạc Thiên Thần bụng thầm
nghĩ, sau đó lại nhìn xuống Vân Chính Thiên bên dưới, nét mặt vô cùng ôn nhu,
thanh âm nho nhã vang lên: “Người thanh niên này, ta thay mặt toàn bộ nhân
loại cám ơn ngươi, nếu không có người liều mạng xả thân, Tà Hồn Điện kế hoạch
đã thành công mỹ mãn. Ngươi thật xứng đáng là người được Thiên Sứ lựa chọn, vì
vậy, ngươi không thể chết được.”
Năm chữ cuối được Nhạc Thiên Thần nhấn mạnh, ngay sau đó một màn tuyệt diễm
kinh thế xảy ra.
Nhạc Thiên Thần sau lưng ba cặp trắng noãn cánh chim đột nhiên mở rộng, trên
người tỏa ra lấp lánh kim sắc hào quang, ở trên đầu đột nhiên có một cái vương
miện ngưng tụ mà thành, hai con mắt của lão cũng đã hóa thành một mảnh sáng
lạn hoàng kim thế giới, tràn ngập sinh mệnh chi lực đột nhiên nở rộ, mang theo
nhàn nhạt lục sắc vân quang.
Nhìn thấy một màn này, Ma Long Đấu La vô cùng khiếp sợ, bản thân hắn là Cực
Hạn Đấu La tầng thứ, hơn ai hết hắn hiểu rõ sự chênh lệch giữa Bán Thần và
Chuẩn Thần tầng thứ, vả lại, Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc sở hữu quang minh hơi
thở là thiên sinh khắc chế tà hồn sư, cho dù là hắn cũng không dám ẩu tả khởi
xướng công kích. Chỉ sợ toàn lực một kích hoàn toàn vô dụng, mà bản thân còn
bị phản phệ bị thương, rõ ràng mất nhiều hơn được a.
Chính vì vậy, sáu vị huyết cấp cường giả Tà Hồn Điện bao quát cả Ma Long Đấu
La chỉ có thể bất đắc dĩ thối lui lại, tận lực tránh xa thần thánh hào quang
bên kia.
Nhạc Thiên Thần miệng khẽ mấp máy: “Thiên Sứ Hàng Lâm, Sinh Mệnh Chúc Phúc.”
Trong quá khứ, Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc đã từng sở hữu một bộ sáu khối hồn
cốt, gọi là Thiên Sứ Sáo Trang, bất quá trong trận đại chiến cuối cùng giữa
Thiên Sứ Chi Thần và Hải Thần, Thiên Sứ Chi Thần vì muốn chiến thắng đã lựa
chọn tự bạo thần vị, thiêu đốt toàn bộ thần lực, thần niệm dung nhập vào một
kích cuối cùng, nhưng không may nàng vẫn triệt để thất bại. Vì lẽ đó, Thiên Sứ
Sáo Trang trực tiếp bị hư hại, từ thần cấp rơi xuống ngang bằng với mười vạn
năm hồn cốt.
Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc sau biến cố đó, chịu mọi ánh mắt sỉ nhục, ở trong
bóng tối thu thập lại sáu khối hồn cốt, lưu giữ và truyền thừa cho đến ngày
hôm nay.
Nhạc Thiên Thần vừa mới vận dụng hồn kỹ, chính là từ Thiên Sứ hồn cốt mang
lại. Hắn thân là gia tộc thái thượng đại trưởng lão, sở hữu trong người có đến
ba khối hồn cốt, phân biệt là tay trái, tay phải cùng đầu hồn cốt.
Thiên Sứ Hàng Lâm là lão Thiên Sứ Lục Dực chân thân phụ thể. Còn Sinh Mệnh
Chúc Phúc chính là Thiên Sứ đầu hồn cốt ban cho phục sinh hồn kỹ.
Đúng vậy, là chân chính phục sinh hồn kỹ.
Chỉ cần còn một tia hơi thở, Nhạc Thiên Thần cũng có thể cứu sống, thậm chí
còn giúp cho người đó trở lại đỉnh phong trạng thái ngay lập tức, mọi thương
thế tiêu hao đều bình phục. Còn Thần Hạch đã bạo nổ kia có thể hay không bình
phục, liền phải xem Vân Chính Thiên vận khí rồi.
Vân Chính Thiên trước mắt chỉ cảm thấy một mảnh mông lung mờ ảo, sau đó hắn
liền cảm nhận một cỗ nhàn nhạt ấm áp hào quang từ trên cao rơi vào trong người
mình, thư thái cảm giác vô cùng khó tả trào dâng, giống như bản thân hắn được
sinh ra thêm một lần nữa.
Chỉ trong vào cái hô hấp, Vân Chính Thiên thân thể bắt đầu có dấu hiệu hồi
phục, dễ dàng thấy được chính là sắc tố da của hắn, từ máu xám bắt đầu chuyển
sang màu hồng phấn, nồng nặc sinh mệnh hơi thở buông thả ra xung quanh.
“Chính Thiên ca ca, hắn đang sống lại.” Ân Minh Tuyết mặc dù bị Ma Long Đấu La
nắm ở trong tay, lúc này cũng không khỏi xúc động khóc nấc lên.
Ma Long Đấu La sắc mặt trầm trọng, hắn không cần Ân Minh Tuyết nói cũng biết
chuyện gì đang xảy ra, trong lòng oánh hận. Vừa rồi bọn hắn tiêu tốn bao nhiêu
công sức và thời gian mới có thể đem Vân Chính Thiên dồn ép vào tử lộ, vậy mà
lúc này Nhạc Thiên Thần làm ra hành động, tự nhiên khiến bao cố gắng của trước
đó đều đổ sông đổ biển. Ma Long Đấu La không nhẫn nhịn thêm nữa, ý niệm hạ
xuống lập tức hành động, mặc kệ phía trước thần thánh hào quang mang tới ăn
mòn hiệu quả, hắn cũng muốn nhanh chóng đánh chết tiểu tử dưới kia, kết thúng
một hồi dây dưa không dứt này. Quyết định này của Ma Long Đấu La cũng không
phải vì tư tâm, mà là vì Tà Hồn Điện bỏ chút công sức diệt trừ đi một cái nhân
họa trong tương lai.
“Giữ lấy nàng ta!” Ma Long Đấu La đem Ân Minh Tuyết quăng cho Ma Phượng Đấu
La, còn bản thân mình lao về trước, ngửa cổ gầm lên.
Ngang ——!
Huyết Long Ma Vương chân thân hiện ra, khủng bố long uy cuồn cuộn bộc phát,
long trảo mang theo hùng hậu áp bách thẳng hướng Vân Chính Thiên bên dưới giết
tới. Lúc này mặc kệ Nhạc Thiên Thần là Chuẩn Thần hay cái gì đó, chỉ cần lão
còn muốn duy trì Sinh Mệnh Chúc Phúc, căn bản không cho phép lão tùy tiện vận
động.
Phanh ——!
Ngay vào lúc Ma Long Đấu La vừa triển khai giết tới, đột nhiên từ dưới mặt đất
bắn lên một thanh hắc sắc trường thương, đem hắn thế công trực tiếp quấy
nhiễu. Ân Minh Tuyết ở trong miệng âm thầm ngâm xướng chú ngữ, Hắc Vân khôi
lỗi bên dưới liều mạng mà đi.
“Xú nữ nhân.” Ma Phương Đấu La phát hiện Ân Minh Tuyết tiểu xảo, một tay tán
thẳng vào mặt nàng, hằn lại năm dấu ngón tay đỏ hỏn trên làn da trắng noãn của
nàng, máu tươi cũng theo khóe miệng chảy ra. Bất quá, Ân Minh Tuyết lại vô
cùng kiên cường, nàng hiện tại tâm tình vô cùng thống khoái, bởi vì nàng yêu
nhất nam nhân vẫn còn chưa có chết, trên mặt xuất hiện vẻ giễu cợt.
Ma Phượng Đấu La hừ lạnh, tức giận mà nói: “Nếu không phải ngươi là người điện
chủ cần, ta đã đem ngươi xé làm năm mảnh.”
Hắc Vân khôi lỗi tốc độ như thiểm điện, chớp mắt đã chắn ở trước mặt Ma Long
Đấu La, hắc vân lực lượng ngưng tụ ở đầu quyền, trực tiếp đấm tới. Khi còn
sống Hắc Vân Đấu La tốc độ cũng trong bảy vị huyết cấp nhanh nhất, cho dù bây
giờ đã trở thành khôi lỗi cũng có thể phát huy bảy tám phần chân công phu.
“Súc sinh cút ra!” Ma Long Đấu La bạo rống, hắn lúc này chân chính thể hiện ra
Cực Hạn Đấu La oai của mình, thật lớn cự long bóng mờ đã hoàn toàn đem Hắc Vân
khôi lỗi quấn lấy, cường hoành áp bách phủ xuống khiến cỗ thi thể này giống
như bị hai quả núi thật lớn ép vào, chưa đến vài lần hô hấp sau, Hắc Vân khôi
lỗi đã bị ép thành một bãi máu thịt nhầy nhụa.
Ân Minh Tuyết lập tức ho ra một ngụm máu tươi, sắc mặt vô cùng kinh sợ. Khống
chế Hắc Vân Đấu La thi thể làm nó trở thành nàng khôi lỗi, vừa rồi bị Ma Long
Đấu La đánh cho tan xác, nàng hội nhận về mình hồn kỹ phản phệ. Hơi thở đã trở
nên vô cùng yếu ớt nhưng Ân Minh Tuyết vẫn không có từ bỏ, nàng tầm nhìn một
lần nữa rơi vào Vân Chính Thiên bên dưới đang khôi phục từ từ, lại liếc nhìn
lên Nhạc Thiên Thần đang cố gắng tập trung duy trì hồn kỹ, lại trông thấy Ma
Long, Ma Lân, Ma Quy, Mồm Thối, Đại Sơn Đấu La đều đồng loạt triển khai tấn
công. Ân Minh Tuyết trong lòng bốc lên một viên kiên định chi tâm, trong cơ
thể nàng ma lực cùng tinh thần lực bỗng nhiên hòa quyện lại với nhau, sau đó
nương theo tâm niệm của nàng mà phóng xuất ra, lập tức rơi vào bên dưới Vân
Chính Thiên mi tâm.
Làm được một màn này, Ân Minh Tuyết cũng ngã ra bất tỉnh nhân sự, vô lực thoát
thân.
Nhạc Thiên Thần trong nháy mắt phát hiện ra, hắn cũng có chút khó hiểu: “Nàng
ta vừa làm cái gì? A! Không xong rồi, tại sao lại như thế này!”
Nguyên bản Vân Chính Thiên đang được thần thánh hào quang gột rửa, mà mọi
người ở đây vốn cũng không biết, Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc nghi lễ rửa tội
cũng chính là như vậy trước mắt một màn, thế nhưng Ân Minh Tuyết hành động
cuối cùng kia, đã hoàn toàn chặt đứt Sinh Mệnh Chúc Phúc của Nhạc Thiên Thần.
Thân là chín mươi chín cấp Chuẩn Thần Cực Hạn Đấu La, Nhạc Thiên Thần không
cách nào lý giải tại sao một tiểu nha đầu tu vi còn thấp như vậy lại có thể
làm hồn kỹ của hắn mất đi hiệu lực. Bất quá, Nhạc Thiên Thần cũng không nghĩ
Ân Minh Tuyết hành động không chủ đích, bởi vì nàng rõ ràng là thanh niên kia
đồng bọn, lão một lần nữa dồn sức tập trung cảm nhận Vân Chính Thiên biến hóa.
Lúc này trong cơ thể Vân Chính Thiên, Thần Hạch nơi vị trí trái tim đã bạo tạc
ra một cái thật lớn hố sâu, nhưng ở vị trí đan điền bên dưới Ma Hạch như cũ vô
tổn. Nguyên bản từ nãy giờ không có chút phản ứng, Ma Hạch kia đột nhiên bạo
động đến cực điểm, cuồn cuộn ma lực tuôn trào mà ra đem toàn bộ thần thánh hào
quang gần đó hoàn toàn thôn phệ, cho đến khi Ma Hạch năng lượng hoàn toàn cạn
kiệt, thế giới xung quanh đã hoàn toàn bị ma lực trên người Vân Chính Thiên
nhuộm thành một màu đen tối.
Mà bên trong cơ thể hắn, nơi đan điền vị trí, Ma Hạch đã hóa thành một cái tựa
như hố đen vũ trụ thâm thúy tinh hạch. Nguyên bản toàn trường còn không kịp
chớp mắt một cái, một cái thật lớn vô sắc võng lan rộng ra, đem sáu vị huyết
cấp cùng Ân Minh Tuyết, Nhạc Thiên Thần nhốt vào bên trong, mà ở nơi này, tất
cả đều mất đi không gian thời gian ban sơ khái niệm.
Huyết Đế huyền phù ở cách đó không xa, huyết nhãn chưa bao giờ phân tâm quan
sát cục diện bên phía Vân Chính Thiên, lúc này nhìn thấy thiên địa biến hóa,
hắn gương mặt lãnh khốc cũng muốn trở nên mười phần sợ hãi, trong miệng cơ hồ
thốt ra: “Chuyện gì đang xảy ra? Chẳng lẽ nói, hắn mới thật sự là Thời Không
Chi Tử!”