Chấp Hai (1)


Người đăng: Bao Bèo Bọt Bụ Bẫm

Đổ ước thành lập căn bản cũng không khiến Đường Minh cùng Vô Viêm Phong bận
tâm. Dù Thiên Minh Thần Triều là ngôi sao mới nỗi nhưng chắc khác nào mặt trời
ban trưa, có gia nhập cái này triều đại hay không đối với hai người bọn hắn
cũng không có gì tai hại. Nếu không lấy tính cách hai người bọn hắn sẽ không
chịu nhẫn nhịn như vậy.

Đường Minh cùng Vô Viêm Phong sánh vai đứng ngang, cả hai đều là cường công hệ
chiến hồn sư, cho nên cũng không cần cái gì trận hình. Vả lại trận chiến này
cũng chỉ có ba người mà thôi, cũng không cần rườm rà chiến thuật làm gì. Dẫu
sau hai người bọn hắn cũng không nghĩ Vân Chính Thiên bên kia có thể áp chế
được sự liên thủ này.

Đường Minh nhìn lên Ám Thiên ở phía đối diện, chỉ thấy tay hắn vẫn chấp sau
lưng, ánh mắt có chút mong mỏi.

Hừm!

Khủng bố hồn lực từ trong thể nội Đường Minh tuôn ra, dưới đất bỗng nhiên bay
lên bảy cái hồn hoàn, màu sắc tương đối kinh hãi thế tục. Là nhất tử, lục hắc,
theo sau hồn lực là khí huyết bành trướng mà ra, một thanh hắc chuy rơi vào
Đường Minh lòng bàn tay.

Ngay khi hắn đem chuôi chuy nắm lại, không gian liền có dấu hiệu muốn vặn vẹo
lên.

Hạo Thiên Chuy, danh chấn đại lục cường đại nhất khí võ hồn.

Ám Thiên bên kia thông qua ký ức của Vân Chính Thiên liền biết cái này võ hồn
là Hạo Thiên Tông nhất nhất võ hồn truyền thừa xuống. Hiện tại Hạo Thiên Tông
có lẽ chỉ còn lại hai người là Đường Tâm và Đường Minh mà thôi.

Quá khứ Đường Tâm cường đại mang đến cho Vân Chính Thiên khắc sâu ấn tượng,
bất quá hắn vẫn chưa lần nào cùng Hạo Thiên Chuy võ hồn trực tiếp ngạnh hám,
cho nên lúc này nhìn tháy Hạo Thiên Chuy trong tay Đường Minh, Ám Thiên trong
người cũng bốc lên hừng hực đấu tâm.

Có thể cùng danh chấn đại lục mấy vạn năm qua Hạo Thiên Tông cùng Hạo Thiên
Chuy võ hồn giao thủ, cho dù là bất cứ ai cũng đều bị cảm nhiễm một chút chiến
ý đang không ngừng từ trên diễn võ trường lan tỏa ra kia.

Đường Minh trên người hơi thở bạo phát tăng lên, hắn hiện tại thậm chí đã vượt
qua Hồn Thánh cực hạn, bước vào Hồn đấu la trình độ.

Vô Viêm Phong bên cạnh cũng không chịu thua kém, một mặt ít nói bắt đầu xuất
hiện nho nhỏ biến hóa. Hắc sắc đường vân từ trên mi tâm hắn phóng thích mà ra,
nhất thời đem cả người hắn phủ khắp đường vân kỳ lạ. Sau lưng hắn một đôi cánh
lớn xuyên áo nhô ra, cánh này không có lông vũ mà chỉ có một lớp màn đen mỏng
bám dính vào những vị trí cụ thể, sải cánh rộng hơn ba mét, một mực đen đúa
như bị hỏa diễm thiêu đốt lâu năm.

Một khắc sau, lại có thêm ba cặp cánh chui ra ngoài, tiếp theo chớp mắt mấy
cái, bốn cặp cánh này lại liên kết với nhau, lớp màn đen mỏng kia nối bọn
chúng thành một thể thống nhất, to lớn uy vũ. Hắc ám sâm nghiêm khí tức ồ ạt
từ trong thể nội Vô Viêm Phong tuôn ra, trong cõi u minh phản phất có thể nghe
thấy diêm la chi âm vang vọng.

Vô Viêm Phong sau khi phóng thích võ hồn, dưới chân đồng dạng bay lên bảy cái
hồn hoàn, cùng Đường Minh bất đồng, toàn bộ đều là hắc sắc. Bát Dực Diêm La võ
hồn, chính là một cái tiếp cận cực hạn hắc ám võ hồn. Trăm nghe không bằng một
thấy, quả thực danh bất hư truyền.

Ám Thiên lúc này hai mày cũng muốn nhíu chặt. Đường Minh, Vô Viêm Phong hai
người đích xác cường hãn, so với Ngạo Thiên Long cũng không thua kém chút nào,
còn so với Lương Thế Nhân, Can Hữu Long có lẽ nhỉnh hơn một chút.

“Khà, thống khoái.” Ám Thiên ngửa mặt lên trời cười lớn. Sau đó hắn trên tay
cũng xuất hiện một thanh đen đúa trường kiếm.

Linh Hồn Kiếm phóng thích, kiếm ý bàng bạc tuôn ra đem một vùng rộng lớn diễn
võ trường nhấn chìm vào trong rét lạnh cảm giác. Cái này rét lạnh không phải
vì nhiệt độ giảm xuống, mà là vì hồn phách số lượng hiện hữu ngày một đông
lên.

Hồn phách chính là chí âm lực lượng, cùng với hết thảy sinh mệnh chí dương bất
đồng.

Ám Thiên sở hữu lực lượng, cùng Vân Chính Thiên đệ lục hồn hoàn có phần giống
nhau, đều có thể thao túng hồn phách năng lực.

Kim Hộ Pháp bên dưới vào lúc này bắt đầu đếm ngược:

“Năm, bốn, ba, hai, một . . . Bắt đầu!”

ẦM!

Ngay tại thời điểm Kim Hộ Pháp thanh âm rơi xuống, Đường Minh dưới chân vỡ
toát ra một cái hố lớn, lấy hắn khí lực cường thịnh, một cái giẫm chân đã đem
diễn võ trường mặt sàn đá cứng chấn vỡ tan.

Đường Minh thân thể như thiểm điện vọt tới, trên tay Hạo Thiên Chuy tựa như
hấp thụ toàn bộ trời đất tinh hoa, một chuy mang theo khủng bố áp lực nện
xuống Ám Thiên vị trí.

Dưới một chuy này, Ám Thiên thấy trước mắt không gian thu hẹp lại, tựa như hắn
đang bị nhốt trong một cái lồng gian vô hình có diện tích rất nhỏ. Từ trên
trời có khủng bố áp lực truyền xuống, chính là Đường Minh khởi phát công kích.

“Lực lượng thật kinh khủng. Không hổ là đệ nhất khí võ hồn.”

Ám Thiên chậc lưỡi, trên tay Linh Hồn Kiếm như cũ án binh bất động, thế nhưng
tay trái của hắn bỗng nhiên bay ra một tầng dày đặc hồng sắc vân quang.

Chính là Dịch Cân Kinh Hồng Cấp Phù Đồ.

Hồng Cấp Quyền Quang.

Ám Thiên hắc luyện Dịch Cân Kinh tới đại thành, sau đó kết hợp với ma lực cùng
bản thân khí huyết dung hợp lại mà sinh ra bộ này quyền pháp. Hồng cấp quyền
quang trong quá khứ từng đánh bại vô số lực lượng hệ hồn kỹ, trước mắt dùng để
đối phó Đường Minh đang sử Hạo Thiên Chuy, tuyệt đối là một quyết định chính
xác.

OÀNH!

Quyền kình chạm nhau bắn ra vô hình chấn xung lực đến khi oanh nện trên màn
chắn phòng hộ mới chịu tan biến đi. Đơn giản như vậy chiêu thức nhưng lại có
lực phá hoại vô cùng kinh khủng, nếu không phải có màn chắn phòng hộ, sợ rằng
khán đài cũng đã bị ảnh hưởng.

Ám Thiên cùng Đường Minh va chạm sau liền phân tách ra, thoáng có thể thấy
song phương không rõ chênh lệch. Bất quá Đường Minh khí lực cường thịnh, còn
Ám Thiên bên kia hồng sắc vân quang có chút mờ ảo.

“Vừa rồi là Đường Minh chiếm thượng phong hay vẫn là lão đại, ta nhìn không
ra?” Can Hữu Long hỏi.

Lương Thế Nhân ánh mắt chăm chú nhìn lên diễn võ trường: “Lão đại dùng sở đoản
đối sở trường của đối phương, lần này va chạm là hắn chịu thiệt thòi.”

Ngạo Thiên Long gật đầu: “A Nhân ngươi nhãn lực không tệ. Chính Thiên hắn thế
mạnh chính là cường hãn nguyên tố chi lực chưởng khống, tại sao bây giờ lại đi
dùng thể lực đối với Đường Minh chiến đấu, thật lạ!”

Mấy người bọn hắn dĩ nhiên còn chưa biết Vân Chính Thiên cùng Ám Thiên đã hoàn
toàn phân tách, người duy nhất biết bí mật này là Tiên Dao Tử thì nàng lại
chạy đi đâu mất, cho nên bí mật tạm thời vẫn được giữ kín.

Ám Thiên đón lấy Đường Minh một chuy, một màn bề ngoài quả thức rất khó để
nhìn rõ cao thấp thế nào, bất quá người trong cuộc làm sao không biết. Đường
Minh đúng thật vẫn nắm chút ưu thế.

Hồng cấp quyền quang tuy rằng bộc phát bá đạo công kích thế nhưng chân chính
so với đệ nhất khí võ hồn như Hạo Thiên Chuy vẫn có chênh lệch không nhỏ.

Nếu như khi nãy Đường Minh không phải đơn thuần một chuy mà có vận dụng hồn kỹ
phụ hà thì Ám Thiên tình huống còn muốn khó coi hơn.

Ngay lúc Ám Thiên còn đang tìm cách đối mặt Đường Minh thời điểm, hắn liền cảm
thấy một cỗ rét lạnh từ phía sau truyền đến, giác quan nhạy bén cùng tinh thần
lực đã đạt tới Linh Vực cảnh tầng thứ khiến cho mọi chuyển động đều không
thoát khỏi hắn cảm giác.

Linh Hồn Kiếm trên tay vung ra, vô hình kiếm khí bắn ngược ra phía sau, nhất
nhất đem một chỗ không gian cắt nát, tức thì một đạo màu đen thân ảnh từ bên
trong đó vì tránh né kiếm khí mà bất đắc dĩ nhảy ra.

Đúng là Vô Viêm Phong, hắn vừa nãy nhân cơ hội Ám Thiên cùng Đường Minh va
chạm đã lẻn ra phía sau, có lẽ muốn tranh thủ Ám Thiên bận rộn mà ra tay ám
toán.

Vô Viêm Phong kế hoạch thất bại, bất quá đối với Ám Thiên hắn vẫn không chút
nào sợ hãi. Chỉ thấy Bát Dực Diêm La sải rộng tám cánh vũ động, sâm nghiêm khí
thế chắc khác nào tử thần chân chính hàng lâm. Trên tay Vô Viêm Phong lúc này
lộ ra một thanh trường thương đen tuyền.

Bát Dực Diêm La đệ nhất hồn kỹ, Diêm La Thương.

Vô Viêm Phong năng lực mạnh nhất không phải trực diện đối đầu mà là bí mật
công kích. Lợi dụng sự quen thuộc đối với hắc ám mà tiến hành hắc ám ẩn độn,
lựa chọn thời điểm thích hợp nhất kích tất sát.

Bất quá đối mặt với địch thủ sở hữu tu vi tinh thần lực cao hơn thì Vô Viêm
Phong phần này năng lực xem như không mang lại bao nhiêu ảnh hưởng.

Tuy nhiên Vô Viêm Phong trong lòng quả quyết, cho dù có chân chính va chạm hắn
cũng không sợ thua kém Ám Thiên.

Vô Viêm Phong chiêu thức không giống như Đường Minh đơn giản, hắn trên tay
Diêm La Thương vũ động, nhất thời hắc sắc thương ảnh phóng ra, trực tiếp hóa
thành huyễn lệ công kích đánh về phía Ám Thiên.

Nhìn thấy đối phương phát động công kích tốc độ nhanh như vậy, Ám Thiên đồng
tử thoáng co rút, lồng ngực hít mạnh một hơi, bàng bạc ma lực nương theo ma
hạch trong cơ thể áp xúc xoay tròn tới trình độ nhất định tuôn ra. Một đạo
khổng lồ kiếm ảnh cứ thế tại giữa không trung ngưng tụ, trực tiếp chém tới
xuyên qua Diêm La thương ảnh trận địa.

Cái này chính là Kiếm Thần Quyết đệ nhất thức, Thiên Kiếm Hoàn Nguyên.

Trong quá khứ Thiên Kiếm Hoàn Nguyên cũng chưa từng đạt tới hình thái công
kích như thế này. Lấy Ám Thiên hoàn chỉnh ý thức được phân tách ra, rốt cuộc
Hồn Kiếm võ hồn cùng Kiếm Thần Quyết và ma lực nhất nhất dung hợp lại.

PHANH!

Thiên Kiếm Hoàn Nguyên phô diễn cực hạn kiếm ý, đem Diêm La thương ảnh trận
địa hoàn toàn chém nát. Ngập trời thương ảnh trong nháy mắt thu nhỏ lại, chỉ
còn nghe thấy thanh âm kiếm ngân vang lên.

Vô Viêm Phong từ trong miệng máu tươi trực tiếp phun ra, thân thể loạn choạng
lui lại phía sau, tám cánh điên cuồng vũ động chống đỡ cho cơ thể của hắn.

Nhìn thấy một màn này, bên dưới khán đài một trận im lặng, ánh mắt không khỏi
sửng sốt cùng bất ngờ.

Vô Viêm Phong một kích va chạm sau, cứ như vậy bị thương đến mức thổ huyết.

. . . . . . . . . . . . ..

Cầu kim đậu, cầu nguyệt phiếu chống đỡ.

Thoải mái chỉnh sửa góp ý cho mình nhé!

Nguồn: Truyencv.com

Banhbaothit


Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục - Chương #478