Ám Thiên Kế Hoạch


Người đăng: Bao Bèo Bọt Bụ Bẫm

Sở hữu âm thanh đúng là đám Lương Thế Nhân mấy người.

Mấy ngày trước Can Hữu Long, Đường Minh, Vô Viêm Phong đã có mặt tại Thiên
Minh Thần Triều thủ phủ, sau khi hội họp với Lương Thế Nhân, Ngạo Thiên Long,
cả bọn liền di chuyển tới Thiên Môn Quan chờ sẵn.

Ngoài trừ mấy người bọn hắn ra, thì lướt tới còn có Huyền Long đấu la cùng Kim
Hộ Pháp Thiên Chí Vỹ.

Vân Chính Thiên cùng tam nữ rời đi về sau, Đinh Hương đã lập ra Trưởng Lão
Điện, đồng thời thành công thuyết phục đám người Tô Trịnh trở thành Trưởng Lão
Điện thành viên chính thức. Sắc phong Tô Trịnh vì Đại Trưởng Lão, chưởng quản
hết thảy bên dưới chúng nhân.

Không thể phủ nhận Đinh Hương tài năng quản lý cùng năng lực thuyết phục, so
với Vân Chính Thiên thì tốt hơn nhiều lắm. Dù là mấy vị Phong Hào đấu la cứng
đầu cứng cổ kia cũng muốn bị nàng nói cho thông, gật đầu trở thành Trưởng Lão,
thề thốt thủ hộ Thiên Minh Thần Triều cho đến khi thịt nát xương tan.

Tòa Thiên Môn Quan này, đúng là phân cho Huyền Long đấu la cùng Kim Hộ Pháp
quanh năm tọa trấn.

Cho nên cùng với Lương Thế Nhân mấy người chào đón Ám Thiên còn có hai vị bọn
họ.

“Là Vân Chính Thiên bằng hữu.” Ám Thiên khẽ nói, lông mi mấp máy.

Tiên Dao Tử nghi hoặc nói: “Cũng là huynh bằng hữu. Làm sao phân biệt như vậy
chứ?”

Ám Thiên gãi đầu cười: “Muội nói đúng a. Là ta bằng hữu.”

Lương Thế Nhân, Can Hữu Long chạy tới ôm lấy hắn. Ám Thiên cũng thản nhiên đáp
lễ. Hắn cùng với Vân Chính Thiên vốn là một ý thức phân tách ra, cho nên dĩ
vãng ký ức hắn đều nhớ rõ.

Lương Thế Nhân còn tốt gần đây mới gặp, còn Can Hữu Long đúng là đã lâu không
gặp.

Hắn một thân mập mạp vẫn không có mất đi, thế nhưng thêm vào đó lại càng thêm
tráng kiện cùng cơ bắp. Không thể phủ nhận Long loại võ hồn mang tới cho hồn
sư thể chất vượt xa thường nhân. Can Hữu Long thân cao phải tới hai mét, trên
người khí tức trầm ổn, trong đó ẩn chứa bá khí chỉ có Long loại hồn sư nắm
giữ. So với Ngạo Thiên Long cũng không thua kém là bao.

Dù sao Ngạo Thiên Long võ hồn Hỏa Cốt Long cũng không phải lấy lực lượng làm
gốc, mà càng hơn là thuộc tính khống chế bày ra năng lực cường đại. Còn đối
với Can Hữu Long, võ hồn Thiên Nguyên Long của hắn đích xác một cái bạo lực
long đầu, mỗi một cái hồn kỹ đều lấy khí huyết là trung tâm, lực sát thương
lẫn lực phá hoại đều cực kỳ kinh khủng.

Ngoài ra Thiên Nguyên Long năng lực phòng ngự cũng có thể dùng mấy chữ thành
đồng vách sắt mà hình dung, tuy rằng còn chưa tới vĩnh hằng chi ngự loại này
đẳng cấp, nhưng muốn làm tổn hại đến hắn thân thể không phải là một chuyện dễ
dàng.

“Lão đại! Ngươi vẫn khỏe chứ!”

Buông ra ôm ấp, Can Hữu Long một thân cao lớn vào lúc này lại như mong manh dễ
vỡ, trong mắt lệ phản phất muốn rơi xuống.

Hắn tuy không có cùng Vân Chính Thiên qua lại một thời gian, thế nhưng bất cứ
thông tin nào của lão đại hắn cũng nắm rõ. Lão đại tiến nhập Lưỡi Quỷ đại đạo,
vào sinh ra tử, đối diện hiểm cảnh mấy lần, hắn đều ghi nhớ rõ trong lòng,
càng hận trách bản thân không đủ cường đại để cùng lão đại gánh vác trọng
trách.

Mà ngày hôm nay được tới đây diện kiến lão đại, người mà hắn luôn luôn tôn
sùng, Can Hữu Long nhất thời nước mắt lưng tròng cũng là điều dễ hiểu. Kỳ thực
cũng không phải một mình hắn có suy nghĩ này, mà Lương Thế Nhân, Tiếu Phong,
Hàn Thanh Chi mấy cái tiểu tử cùng nhau lớn lên đều là như vậy.

Lương Thế Nhân bất đắc dĩ cười khổ: “Lão đại đừng để ý hắn, con rồng mập này
tu vi càng cao lại càng mít ướt a.”

“Ngươi nói cái rắm gì!” Can Hữu Long phút trước còn tỏ ra ủy mị, lúc này lại
bị Lương Thế Nhân châm trọc mà tức giận. Bất quá sự tức giận của hắn nhìn qua
lại cảm thấy rất đáng yêu.

Thật là một cái thật thà tiểu tử.

Ám Thiên từ sâu trong tâm khảm liền biết những người này đối với Vân Chính
Thiên là chân chính gia đình, là huynh đệ đồng cam cộng khổ. Chỉ cần Vân Chính
Thiên yêu cầu, cho dù lao vào núi đao biển lửa bọn chúng cũng sẽ không từ nan.

Đây không phải mù quáng tuân theo mà là đối với Vân Chính Thiên có phi thường
tin tưởng. Bọn chúng sẽ không nghĩ chính lão đại lại muốn đẩy bọn chúng vào
chỗ chết đâu a.

Ám Thiên vỗ vai hai người bọn hắn, sau đó ánh mắt lại chuyển dời sang phía sau
hai đạo chưa từng gặp thân ảnh:

“Hai vị chắc hẳn tới từ Đường Môn cùng Vô Cực Tông, Đường Minh huynh cùng Vô
Viêm Phong huynh a?”

Nói rồi hắn làm cái thủ pháp chấp tay, trịnh trọng bước đến.

Nhân Vực lục kiệt mà người ta hay đồn thổi, trong đó dĩ nhiên là hai vị trước
mắt Đường Minh cùng Vô Viêm Phong.

Đường Minh chính là Đường Tâm đệ đệ, võ hồn nhất định là danh chấn đại lục mấy
vạn năm qua, đỉnh cấp khí võ hồn Hạo Thiên Chuy. Nắm giữ cái này võ hồn, từ
khi sinh ra đã định sẵn là sẽ bất phàm, không khó hiểu khi hắn là một trong
những người được gửi gắm niềm tin a.

Mặt khác Vô Cực Tông tuy cũng là siêu cấp thế lực, vô luận địa vị danh tiếng
cũng đều muốn so Đường Môn thua xa, thế nhưng Vô Cực Tông có thể nắm giữ một
cái ghế lục kiệt chính là nhờ Vô Viêm Phong bậc này kỳ tài hiếm có.

Hắn võ hồn là Bát Dực Diêm La, siêu cấp hắc ám hệ võ hồn. Nghe nói loại này võ
hồn cực kỳ thích hợp để chiến đấu bên trong Thú Vực, có tà hồn lực nồng độ đậm
đặc, Bát Dực Diêm La chỉnh thể lực lượng mới có thể phô diễn ra. Có lẽ vì vậy
Vô Viêm Phong mới lọt vào trong lục kiệt vị trí.

Có mấy vị hảo thủ này tương trợ, kế hoạch của Vân Chính Thiên có lẽ thực hiện
được.

Đường Minh bước tới, chấp tay cười nói: “Nghe danh Thiên huynh đã lâu, nay
được gặp quả nhiên danh bất hư truyền.”

Ám Thiên cười đáp: “Chỉ là lời đồn, ta cũng không phải cái gì bất tử nhân vật.
Nếu không làm sao còn nhờ mấy vị tới tương trợ cơ chứ.”

“Ha ha, Thiên huynh khách khí rồi.”

Đường Minh nhã nhặn là thế, Vô Viêm Phong thì kiệm lời hơn hẳn. Thấy vậy Can
Hữu Long liền nói:

“Lão đại, ngươi đừng để ý Phong tử, hắn đúng là một cái ít lời chi nhân. Bất
quá hắn chơi rất được, ngươi đừng để bụng.”

Ám Thiên nghe vậy, cũng không có cái gì thái độ bất mãn. Sau đó lại hướng
Huyền Long đấu la cùng Kim Hộ Pháp nói:

“Chúng ta trở về, ta muốn bàn bạc một chút đại sự sắp tới.”

“Tuân mệnh Minh Chủ.”

Mọi người nhanh chóng di chuyển ra trung tâm Thiên Môn Quang, nơi này có một
tòa kiến trúc vừa được xây dựng lên để binh sĩ hoạt động tại đây có chỗ sinh
hoạt. Bây giờ tạm thời làm chỗ bàn bạc đại sự.

Ám Thiên cùng Huyền Long đấu la đi ở trước nhất, hắn tùy tiện hỏi một số thông
tin liên quan đến Thiên Minh Thần Triều thời gia ngần đây, Huyền Long đấu la
cặn kẽ trả lời. Đám lục kiệt đi ở phía sau cách một khoảng xa, còn có Tiên Dao
Tử.

Tiên Dao Tử ánh mắt không mấy thiện cảm nhìn tới Ám Thiên sau lưng. Tuy rằng
hai người bọn hắn giống nhau như đúc, nhưng lúc nào nàng cũng cảm thấy Ám
Thiên có vẻ thần thần bí bí, tựa như có một tầng mây mù che khuất hắn nội tâm
bên trong.

Đồng dạng nhìn thấy Ám Thiên chỗ kỳ lạ, còn có Lương Thế Nhân. Không ai so với
Lương Thế Nhân hiểu rõ tính cách Vân Chính Thiên, cho nên hắn đối với Ám Thiên
cũng có một dòng suy nghĩ không nói rõ. Tất nhiên, Lương Thế Nhân còn chưa
biết chuyện Vân Chính Thiên ý thức đã phân tách.

“Huynh cũng nhìn thấy chỗ kỳ lạ sao?” Tiên Dao Tử đột nhiên hướng Lương Thế
Nhân thấp giọng nói.

Hắn nghe vậy cũng hơi giật mình, sau đó chậm rãi gật đầu: “Lão đại kể từ khi
chuyên chú sử dụng hắc hóa hình dáng, ta đã bắt đầu cảm nhận được hắn dần dần
có sự biến đổi. Còn nhớ lần trước Hắc Môn chiến, ngay khi thả ra võ hồn chân
thân, hắn đúng là tiến nhập chém giết trạng thái cực kỳ cuồng bạo, nhưng trong
đó ta lại thấy được một sự hưng phấn hân hoan, giống như chém giết là một phần
của cuộc đời hắn. Không nghĩ tới bây giờ gặp lại, hắn vẫn duy trì cái trạng
thái này.”

Lương Thế Nhân nói xong, trong mắt rõ ràng có lôi quang vận chuyển, đi ở trước
nhất Ám Thiên cũng hơi chững người lại, trên mặt hắn nhếch lên một nụ cười
nhàn nhạt.

Rất nhanh cả bọn đã đến phòng hội nghị, ổn định chỗ ngồi sau, Ám Thiên nói:

“Chư vị. Trước mắt tình hình ta muốn cặn kẽ giảng thuật lại một chút, sau đó
sẽ hỏi ý mọi người một số chuyện.”

Ám Thiên không nhanh không chậm kể lại mọi diễn biến xảy ra từ khi hắn tiến
vào Thú Vực, từ Hắc Hoang thành đấu giá sự tình, cho đến Hình gia, Lỗ gia đối
chiến nguyên nhân rồi lại tới Thiên Hoa, Minh Tuyết bị kẻ địch bí ẩn bắt cóc.
Thế nhưng từ đầu chí cuối hắn lại không đề cập tới chuyện hắn cùng Vân Chính
Thiên ý thức phân tách.

Bên trong phòng còn có Tiên Dao Tử, nàng thấy vậy tự nhiên kinh ngạc bội phần,
bất quá hiện đúng là không tiện để lên tiếng. Nàng thu mình một góc, trầm tư
suy nghĩ tại sao Ám Thiên lại muốn che giấu chuyện này.

Ám Thiên sau khi kể xong, hắn lại nhìn tới lục kiệt nói:

“Ta hiện tại kế hoạch, đó là muốn lấy tà hồn sư danh nghĩa tại trong Thú Vực
xây dựng cùng kiến thiết một cái tà hồn sư gia tộc. Chỉ có như vậy ở trong Thú
Vực dò la tin tức cùng vận chuyển chiến lợi phẩm về Thiên Vực một cách an
toàn, khó bị để ý. Lấy ta vì gia chủ địa vị, bên dưới cũng cần có mấy người
các ngươi làm bình phong gia tộc chi nhân. Chúng ta sau đó mục đích, là lần
lượt triệt hạ những tà hồn sư gia tộc khác, leo lên địa vị chức vụ cao hơn,
khi đó mới có cơ hội tiếp cận tổng bộ Tà Hồn Điện ở vị trí xa xôi nhất kia.
Nếu không làm như vậy, chỉ sợ giải cứu Vực Chủ đám người kiện sự tình này,
không biết phải tới năm nào tháng nào mới có thể hoàn tất.”

. . . . . . . . . . . . ..

Cầu kim đậu, cầu nguyệt phiếu chống đỡ.

Thoải mái chỉnh sửa góp ý cho mình nhé!

Nguồn: Truyencv.com

Banhbaothit


Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục - Chương #475