Hoán Xác Nhập Hồn (2)


Người đăng: Bao Bèo Bọt Bụ Bẫm

Tử Anh Thần Kinh Phòng Hộ kích hoạt, đau đớn do Tu La Bất Diệt Hoàng nguyên
thần gây ra dần dần giảm bớt. Bên trong cơ thể Vân Chính Thiên, một lớp tựa
như thạch anh tím đem trung khu thần kinh của hắn bao phủ lại, hoàn mỹ đón
nhận nguyên thần đối với não bộ đang liều mạng công kích.

Tu La Bất Diệt Hoàng nguyên thần chấp nhận thiêu đốt hắn bổn nguyên lực lượng,
chuyển hóa toàn bộ trở thành niệm lực, điên cuồng vươn ra xúc tu oanh kích vào
lớp thạch anh tím bảo vệ kia.

‘Khanh, khanh ——.’ Mấy tiếng giòn tan vang lên, Vân Chính Thiên cơ thể chấn
động mấy lần. Tại sau gáy của hắn, từng vòng hào quang màu tím không ngừng bốc
lên mỗi khi có niệm lực công kích đánh vào đại não.

Đau nhức chỉ dịu đi chứ không có biến mất, hắn vẫn còn chịu được. Tu La Bất
Diệt Hoàng nguyên thần thiêu đốt bổn nguyên lực lượng có thể kéo dài niệm lực
công kích được bao lâu hắn không biết, thế nhưng trước mắt năm giây phía sau,
hắn tin tưởng vẫn có thể chống đỡ được.

Có Tử Anh Thần Kinh Phòng Hộ, Vân Chính Thiên nghiêm túc điều chỉnh khống chế
phân thân cùng hài cốt nhập hồn quá trình. Bên đó lưỡng đạo thân ảnh một lần
nữa song chưởng lại áp vào nhau, mãnh liệt ma lực điên cuồng bốc lên hóa thành
thực thể, phản phất trong giống giao long không ngừng chen chúc mà ra.

Ùng, ùng!

Thế nhưng, nhập hồn quá trình càng đi vào mấu chốt thời điểm, Tu La Bất Diệt
Hoàng nguyên thần càng dốc sức tấn công. Hắn hiện tại chẳng còn cái gì để mất,
vậy thì há cớ gì lại thấy khó mà lui.

Cho dù hôm nay có chết, cho dù không có phá được hắn quá trình, bổn tọa thế
nhưng vẫn phải có gắng đến cực hạn. Chỉ cần trong quá trình sản sinh ra một
yếu tố ngoại dự kiến, cũng đủ để lưu lại di chứng về sau cho hắn. Đến khi đó,
bổn tọa cũng sẽ an tâm nhắm mắt.

Tu La Bất Diệt Hoàng nguyên thân nội tâm gào hét, nhấc thời xúc tu lại vươn ra
điên cuồng đánh tới.

Khanh, khanh, khanh ——.

Rắc!

Nứt rồi!

Vân Chính Thiên cả kinh.

Thạch anh tím vòng bảo hộ chống đỡ sau một đợt cuồng công, thế mà thật sự nứt
ra một cái khe nhỏ. Tu La Bất Diệt Hoàng nguyên thần vui mừng khôn siết, hắn
không dự định bỏ lỡ thời cơ này, trực tiếp đối với đại não hắn thông qua khe
hở kia, niệm lực điên cuồng len vào.

“A.” Đau đớn nháy mắt tăng lên gấp bội, Vân Chính Thiên hai mắt trực tiếp híp
lại, sắc mặt khó coi đến cực điểm. Niệm lực của đối phương, đang đối với đại
não của hắn khởi phát công kích.

Chưa tới một giây sau, thất khiếu, lỗ mũi, khóe mắt, khóe miệng của hắn đồng
loạt chảy xuống máu tươi.

Thật không thể khinh thường niệm lực của ma nhân, mặc dù Tử Anh Thần Kinh
Phòng Hộ lập tức đối với khe nứt kia lấp đầy, tái khởi động vòng bảo vệ. Thế
nhưng những tia niệm lực thành công chui vào bên trong vẫn đang tiếp tục công
phá. Hiện tại Vân Chính Thiên đại não vẫn có cảm giác bị dốc ngược lên, máu tụ
lên não làm cho hai mắt mờ dần.

Đây là kết quả do đại não bị tổn thương đến mức nhất định, nếu tình trạng kéo
dài như vậy, Vân Chính Thiên không chết cũng trở thành kẻ đần độn a.

Tu La Bất Diệt Hoàng nguyên thần cảm thấy có chút khởi sắc, hắn càng dốc sức
tấn công. Thạch anh tím bảo vệ kia đã bị nứt một lần, độ cứng đã giảm xuống,
tiếp xuống sẽ không thể chống đỡ được hắn thế công.

Mặc cho Tử Anh Thần Kinh Phòng Hộ là hai mươi vạn năm hồn kỹ, cùng niệm lực
của Tu La Bất Diệt Hoàng so sánh vẫn có chênh lệch.

Vân Chính Thiên không cam tâm, trong lòng nhấc lên một cỗ chấp niệm. Ngươi có
chấp niệm, không lẽ ta không có.

Hít——.

Hít mạnh một hơi, hắn cắn mạnh đầu lưỡi một cái, trong mắt lại đốt lên hừng
hực kim quang. Ngay lập tức bên trong đại não của hắn, một màn kỳ tích đột
nhiên xảy ra.

Loáng thoáng nghe được trong thiên địa truyền ra kiếm ngân âm thanh, sau đó
bên trong người hắn, một tầng rực rỡ kim sắc hào quang không biết từ đâu xuất
hiện, cấp tốc hướng lên đại não đang được thạch anh tím hào quang bảo vệ, thế
mà nhanh chóng quấn lấy tăng thêm một tầng bao phủ dày cộm ở phía sau.

Khanh, khanh ——.

Lưỡng đạo hào quang hình thành hai lớp bảo vệ, niệm lực của Tu La Bất Diệt
Hoàng mặc dù như cũ cường hoành nhưng đã không thể tiến thêm một chút nào nữa,
lúc này hoàn toàn bị ngăn cản ở bên ngoài.

Tu La Bất Diệt Hoàng nguyên thần nếu như còn có khả năng mở miệng nói chuyện,
chắc chắn sẽ vô cùng kinh hãi thốt lên.

Hắn cảm nhận được, kim sắc hào quang là vì hắn thôi động niệm lực tấn công Vân
Chính Thiên đại não mà xuất hiện.

Đúng vậy, lớp kim sắc hào quang này không phải đến từ hồn kỹ như thạch anh tím
hào quang kia mà là đến từ khí huyết của Vân Chính Thiên, được sinh ra do đại
não bị niệm lực tác động vào. Nói cách khác, cái này kim sắc hào quang tầng
bảo hộ tự động triển khai, nếu như đến từ Ma Giới lực lượng đối với tính mạng
hắn đe dọa. Mà Tu La Bất Diệt Hoàng nguyên thần liều mạng phóng thích bổn
nguyên lực lượng hóa thành niệm lực công kích kia, rõ ràng là tầng thứ lực
lượng đến từ Ma Giới.

Bất quá, chuyện này Vân Chính Thiên tự nhiên không biết.

Trong lòng cũng cực kỳ sửng sốt, ngay khi kim sắc hào quang kia bay lên, trong
cơ thể hắn tựa như cảm thấy hồn lực cùng khí huyết lực đã dung hòa thành một
thể, vì lẽ đó sản sinh ra cái này kỳ lạ hào quang.

Tinh thần hải bên trong tam đại hồn linh mặt mày thập phần kinh ngạc, bởi vì
lúc này Vân Chính Thiên toàn tâm toàn ý đối với nhập hồn quá trình kia chưởng
khống, cho nên cũng không rõ ràng trong cơ thể hắn biến hóa cụ thể ra sao, thế
nhưng tam đại hồn linh là rõ ràng nhất.

Tinh thần hải tràn ngập kim sắc ánh sáng, viễn cảnh này trước đây đã từng diễn
ra một lần.

Đó là khi hồn lực tiến vào thăng hoa trạng thái.

“Thăng hoa, đúng là thăng hoa trạng thái rồi.” Tiểu Hùng ngoác mồm kêu lên.

Tử Anh bên kia trầm mặc nói: “Tại sao bây giờ lại xuất hiện thăng hoa trạng
thái, không phải ngươi nói Tiểu Thiên hồn lực chỉ có thể thăng hoa một khi có
thần lực ảnh hưởng sao?”

Tiểu Hùng cười khổ: “Ta làm sao biết được. Hắn cái tiểu nhân loại này là kẻ
rườm ra nhất ta gặp đến nay. Vì lẽ gì hắn có thể song tu hồn lực lẫn ma lực mà
không có bài xích nhau, vì lẽ gì ma lực của hắn vẫn có thể tiến hóa, vì lẽ gì
hồn lực khi không lại tiến vào trạng thái thăng hoa lần thứ hai. Mấy cái
chuyện đau đầu này tốt nhất đừng hỏi, ta không biết đâu.”

Tiểu Phượng gương mặt xinh đẹp lo lắng đứng bên cạnh, không giống như Tử Anh
và Tiểu Hùng, nàng là hồn linh đầu tiên của Vân Chính Thiên, cho nên đối với
cơ thể hắn phát sinh biến hóa, Tiểu Phượng cảm giác so với những vị khác hồn
linh mẫn cảm hơn một chút. Lúc này tựa như cảm thấy cái gì, Tiểu Phượng thấp
giọng nói:

“Chủ nhân cơ thể, hình như có thể tự sản sinh ra thần lực.”

“Hả?!?” Tiểu Hùng, Tử Anh đồng loạt quay sang nhìn nàng.

“Ngươi có nhầm không, thần lực chỉ có thần cách mới sở hữu. Đúng là hắn trong
quá khứ tiếp xúc qua thần cách, còn được truyền xuống thần lực nữa. Bất quá
chỉ bấy nhiêu đó không thể kích phát hồn lực lần thứ hai tiến hóa đâu.” Tiểu
Hùng nghiêm túc nói.

“Chỉ là ta cảm giác mà thôi.” Tiểu Phượng thanh âm thủy chung lo lắng nói.

Không ai biết lý do tại sao, thế nhưng hồn lực rơi vào thăng hoa trạng thái là
chính xác.

Kim sắc hào quang bao phủ đại não Vân Chính Thiên kia, là do thần lực làm ra,
vì vậy có đủ cân lượng cùng niệm lực của Tu La Bất Diệt Hoàng nguyên thần đối
kháng.

Nhắm nghiền hai mắt vào lúc này mở ra, Vân Chính Thiên thần trí thanh tỉnh trở
lại, đau đớn tiêu trừ. Tử Anh Thần Kinh Phòng Hộ cũng đã hết năm giây thời
gian mà biến mất, kim sắc hào quang phòng hộ vẫn duy trì như cũ, đón lấy Tu La
Bất Diệt Hoàng nguyên thần công kích.

“Ma Hoàng!”

Vân Chính Thiên đột nhiên hét lên, Tu La Bất Diệt Hoàng nguyên thần đã muốn
kiên trì không nổi, một tiếng quát này làm hắn hành động phải khựng lại. Thấy
vậy, Vân Chính Thiên nói tiếp:

“Nếu như còn muốn giữ lại một chút ý thức, vậy thì ngoan ngoãn đi.”

Vốn dĩ hắn không cho rằng, Tu La Bất Diệt Hoàng có dũng cảm thiêu đốt đến cạn
kiệt bổn nguyên lực lượng để quấy phá hắn. Thực tế chứng minh suy đoán của hắn
là chính xác. Phàm là sinh vật có linh trí, ai lại không tồn tại sự sợ hãi.
Vân Chính Thiên có, Cực Hạn đấu la có không, có. Ma nhân có không, tất là có.

Mà khi nỗi sợ được đẩy tới đỉnh cao nhất, đó chính là thời khắc tồn vong.

Tu La Bất Diệt Hoàng trong trạng thái nguyên thần, coi như đã ngã xuống một
nữa. Thế nhưng hắn triệu năm tu vi, linh hồn đã sớm không cùng cấp bậc với Đấu
La vị diện. Chính vì vậy chỉ cần giữ được ý thức, có một ngày hắn sẽ hoàn toàn
bình phục. Khi đó chỉ cần luyện lại thân thể là có thể trùng sinh.

Cho nên trước mắt, muốn đánh đổi một tia hy vọng sống sót mỏng manh như vậy để
ngăn cản Vân Chính Thiên tính toán đối với thân thể cũ, hắn đến cùng vẫn không
làm được.

Vân Chính Thiên hai mắt chớp chớp, kim quang luân chuyển phun ra càng thêm
mạnh mẽ, hiện tại uy hiếp đến từ Tu La Bất Diệt Hoàng đã không còn nữa, hắn có
thể thoải mái điều khiển quá trình nhập hồn dang dở bên kia.

“Ma Hoàng ngươi yên tâm đi. Nếu như trở thành lực lượng của ta, trong tương
lai đối với ngươi sẽ có chỗ tốt.” Vân Chính Thiên cảm thán một câu. Sau đó hai
tay hắn đột nhiên kết ấn, tức thì ma lực phân thân kia thân thể đột nhiên hư
huyễn mờ ảo, như thể chuẩn bị tan đi.

“Hoán xác nhập hồn!”

Vân Chính Thiên khẽ quát một câu, tại bên cạnh phân thân mà hài cốt đang ngồi
vị trí, hắc nhân ảnh nắm trong tay liêm đao lại hiện ra. Hắn liêm đao lần này,
mục tiêu lại là thân thể của phân thân. Một đao vung xuống, đem lưỡi đao cắm
xuyên từ sau lưng ra trước ngực. Thế nhưng hắn còn chưa dừng lại ở đó, liêm
đao lại tiếp tục bay tới đâm vào ngực của bộ hài cốt kia.

Phập——.

Thanh liêm đao này, trong một khoảnh khắc nhỏ đã thực sự trở thành cầu nối
giữa hài cốt và phân thân, đem hai cái xa lạ thân thể nào dán chặt vào nhau,
ma lực điên cuồng vận chuyển xung quanh, dần dần bao phủ cả hai vào trong màn
đêm vô tân.

. . . . . . . . . . . . ..

Tham gia Thanh Vân Tông với Bao Lão nào. Link bên dưới comment

Cầu kim đậu, cầu nguyệt phiếu chống đỡ.

Thoải mái chỉnh sửa góp ý cho mình nhé!

Nguồn: Truyencv.com

Banhbaothit


Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục - Chương #438