Người đăng: Bao Bèo Bọt Bụ Bẫm
Hỗn độn chi sắc trong nháy mắt lan tỏa mọi ngóc ngách trong không gian huyễn
trận, không những thế nó lại có khuynh hướng muốn xé rách cái này pháp trận
theo cách hung hăng nhất. Bất quá Tàn Nguyệt Ảnh Lâu cũng không phải thứ đồ
vật tầm thường, không tìm ra trạo môn của pháp trận, căn bản chỉ có thể đem
pháp trận lực lượng tiêu hao một chút mà thôi.
Cho dù lúc này Lỗ Hào có chấp nhận bỏ ra đại giới nhiều một chút, thế nhưng
chỉ cần đem tù nhân ở bên trong gạt bỏ, Tàn Nguyệt Ảnh Lâu liền có thể từ từ
khôi phục lại nguyên bản lực lượng. Đây chính là điểm đáng sợ nhất của huyễn
trận không gian khủng bố này.
Chỉ có điều, lần này tù nhân mà nó giam lỏng, lại là một cái khó lường thanh
niên, vì vậy cuối cùng ai là người còn cười thì chưa biết được.
Mã Thiên Hoa nhìn chính mình nam nhân ở bên kia được lục sắc quang vân quấn
lấy, trong mắt nhấc lên một hồi kinh sợ.
Vốn nàng nghĩ bản thân đã đột phá tới thất hoàn Hồn Thánh, lại phục dụng Thập
Thủ Liệt Dương Xà nội đan kia, chính nàng chiến lực khoảng cách sẽ có thể cùng
Vân Chính Thiên rút ngắn lại. Thế nhưng bây giờ nàng mới biết suy nghĩ đó là
cỡ nào ngây thơ.
Vân Chính Thiên tổng thể thực lực, đã đạt tới một cái phạm trù nàng không thể
hình dung nổi rồi.
Nếu lấy hắn ở trong bán trạng thái võ hồn chân thân nào bạo phát công kích,
chỉ sợ Phong Hào đấu la cũng không dám tùy tiện đón lấy, chứ đừng nói chi một
cái Hồn Thánh nhỏ bé như nàng.
“Chẳng trách huynh ấy có tự tin cùng tên tà hồn sư kia chống lại.” Mã Thiên
Hoa cảm thán nói, trong lòng càng nhiều hơn là sự tự hào. Hắn, thế mà lại là
nam nhân của nàng a.
Vân Chính Thiên trước mắt bây giờ, rõ ràng nhìn thấy đầy trời hỗn độn chi
quang kia, trong lòng cũng khẽ chấn động một chút. Thất Diện Kiếm bán trạng
thái võ hồn chân thân, vậy mà có thể tạo ra dị tượng đến như thế này, quả thật
bất khả tư nghị. Nếu như chân chính sở hữu võ hồn chân thân kia, không biết sẽ
tiếp tục làm ra cái gì tình huống.
Căn nguyên của thế giới, chính là lấy nguyên tố phần tử làm gốc. Hắn bây giờ
đã cảm nhận được nguyên tố phần tử nhảy múa trước mắt rồi, chỉ kém một chút
năng lực điều động những cái này nguyên tố phần tử, là có thể chân chính bước
vào Linh Vực cảnh trình độ.
Ngẩng đầu nhìn lên lục đạo kiếm linh, Vân Chính Thiên vô tình phát giác ra,
bản thân đối với kiếm đạo tại thế giới này vẫn chưa thật sự khắc sâu như hắn
đã lầm tưởng.
Kiếm đạo thể ngộ đến trình độ nhất định, sẽ sản sinh ra kiếm ý. Mà loại kiếm ý
lực lượng này vào lúc mười tuổi hắn đã có thể nắm giữ được rồi, phần lớn là do
Kiếm Thần kinh nghiệm đúc kết từ kiếp trước mà ra. Thế nhưng từ đó đến nay,
muốn tăng lên lĩnh ngộ đối với kiếm đạo chi lực không biết tại sao vô cùng khó
khăn.
Vốn lấy Kiếm Thần kinh nghiệm phong phú của kiếp trước cùng với thiên tư bẩm
sinh của mình, Vân Chính Thiên đối với kiếm lộ tu luyện phải như nước chảy mây
trôi mới đúng. Ấy vậy mà gần đây mới nắm giữ được kiếm ý chi linh, đạt tới
kiếm linh trình độ.
Cái này ít nhiều liên quan đến sự tồn tại kỳ lạ về Thất Diện Kiếm võ hồn của
hắn. Nếu như đổi lại là võ hồn kiếm loại khác, Vân Chính Thiên tuyệt đối nắm
chắc có thể đúc thành kiếm hồn trong thời gian sớm nhất, đạt tới đỉnh cao khí
võ hồn có thể nắm giữ.
Thế nhưng Thất Diện Kiếm võ hồn lại không có dễ dàng như vậy mà luyện được,
kiếm linh đã muốn là cực hạn hiện tại rồi, cho dù Vân Chính Thiên thiên phú
ngút trời cũng vô pháp tiếp tục tăng lên, đúc thành kiếm hồn khái niệm đối với
hắn mà nói quá mức xa vời.
Bất quá những khó khăn mà hắn không thể lý giải đó, vào giây phút này trực
tiếp lộ rõ ra trước mắt, phản phất giống như một cơn suối mát mang tới sự
thông hiểu mà hắn đã nhọc công tìm kiếm bấy lâu.
Thất Diện Kiếm nắm giữ gần nhất đã là năm loại nguyên tố, trong tương lai còn
cần thêm hai loại nguyên tố nữa để đúng với danh tự ‘thất đại nguyên tố chưởng
khống vật’.
Cho nên để đúc được kiếm hồn, cần phải hiểu rõ nguyên tố phần tử trong thiên
địa, luyện được nguyên tố chi linh. Hoặc cũng có thể nói ngược lại, muốn nắm
giữ nguyên tố phần tử trong thiên địa, hắn cần phải đúc được kiếm hồn. Hai thứ
này, tuy hai mà một, không ngừng bổ trợ cho nhau.
Chỉ có ngày hôm nay đem bán trạng thái võ hồn chân thân toàn bộ uy lực hiển lộ
ra, Vân Chính Thiên mới đem bài toán nan giải kia phá vỡ, tìm được chính mình
con đường tu luyện đúng đắn tiếp theo.
“Đa tạ nguyên tố chi linh, ta hiểu rồi.” Vân Chính Thiên mỉm cười một cái, ánh
mắt tràn ngập tự tin, khẽ hướng lục đạo kiếm linh khấu đầu một cái.
Liền sau đó tâm niệm vừa động, lục đạo kiếm linh huyền phù trên kia nháy mắt
kia phân tách bay theo sáu hướng khác nhau, tại vạn trượng không trung phô
thiên cái địa riêng biệt lực lượng của mình.
Vân Chính Thiên quét mắt một lượt, liền nhìn thấy điểm mấu chốt. Đó chính là
hình thái nguyên bản của Thất Diện Kiếm võ hồn, Hắc Kiếm.
Hắc Kiếm lặng yên huyền phù ở vị trí cao nhất, năm đạo kiếm linh khi thì nằm ở
vị trí thấp hơn một chút. Thế nhưng không giống như những đạo kiếm linh kia,
Hắc Kiếm không hề phát ra một tiếng động, cũng không có bạo phát khí thế, tựa
như một thanh trường kiếm tối bình thường nhất một loại. Nhưng Vân Chính Thiên
nhận định, Hắc Kiếm mới chính là hình thái mạnh nhất trong các hình thái mà
Thất Diện Kiếm võ hồn có thể biến hóa ra.
Tại sao lại nói như vậy, tiếp tục nhìn là rõ nhất.
Tại bên dưới, Băng Đế Kiếm đang bạo phát ra cực hạn chi băng uy lực, băng hàn
khí tức tỏa ra không khác gì thế giới chi băng một phần lực lượng đang phủ
xuống, đột nhiên những thứ băng phiến này hóa thành to lớn kiếm ảnh hiên ngang
trên bầu trời, lại phản phất trông thấy băng linh gào hét mà ra.
Kế bên Băng Đế Kiếm, Hỏa Phượng Kiếm tuy không có uy mãnh như vậy khí tức cực
hạn, bất quá đạt tới đỉnh phong thuần khiết hỏa nguyên tố đã tương đương kinh
khủng tồn tại rồi, chỉ là kém một chút hỏa hầu mới có thể đột phá được cực hạn
chi hỏa tầng thứ kia. Song song với băng linh kiếm ảnh, một đạo dài hơn trăm
trượng hỏa linh kiếm ảnh cũng chậm chậm nổi lên.
Tiếp đến là Quang Minh Thánh Kiếm được thần thánh chi lực hỗ trợ kia, cũng bắt
đầu bày ra biến hóa của mình. Quang minh chi linh kiếm ảnh lăng lệ chánh khí,
so với lúc trước Quang Minh Thánh Kiếm tuyệt không thua kém một chút nào.
Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm, thôn thiên diệt địa, thôn phệ chi linh kiếm ảnh không
khác gì một tôn diệt thế ma thần sở hữu hủy diệt ma kiếm, lặng yên sóng vai
ngang hàng với mấy đạo kiếm ảnh kia. Trên lưỡi kiếm có thể nhìn thấy vô tận
thôn phệ vòng xoáy xoay tròn.
Cuối cùng một đạo kiếm ảnh kia, chính là Thiên Tru Thần Kiếm. Sáng lạn xám tro
hào quang, to lớn kiếm ảnh dựng ngược, vô số linh hồn đáng sợ quấn quanh, tản
ra tứ phía hung lệ khí thế. Một kiếm này, có thể lấy mấy chữ ‘tuyệt thế hung
khí’ mà hình dung.
Sáu thanh kiếm đại biểu cho sáu hình thái hiện có của Thất Diện Kiếm võ hồn,
trong đó có năm thanh huyễn hóa ra chính mình nguyên tố chi linh kiếm ảnh.
Vào thời khắc này đột nhiên đồng loạt hướng mũi nhọn về phía Hắc Kiếm chi linh
kia. Không hề hẹn trước mà bạo phát chém xuống.
Ầm, ầm, ầm, ầm, ầm ——.
Ngũ đạo tiếng nổ gầm vang, tựa như dẫn động đến cửu thiên khí thế, chói tai
tiếng thanh âm tại bên trong huyễn trận hư ảnh gào hét liên tục. Ngập trời hỗn
độn chi quang tàn sát tứ phía, mạnh mẽ xung lực lấy vị trí va chạm điên cuồng
khuếch tán ra.
Năm đại kiếm linh, đồng loạt đánh ra mạnh mẽ nhất lực lượng của mình. Nếu
không phải tất cả đang ở bên trong huyễn trận không gian triển khai, chỉ sợ
ngay cả một tòa thành to lớn như Hắc Hoang thành cũng phải ầm ầm sụp đổ theo.
Phần này lực lượng công kích vừa triển khai ra, đã đủ làm chấn động đến những
đỉnh tiêm cường giả rồi. Thật khó tưởng tưởng đây chính là lực lượng do một
tên Hồn Đế sáu hoàn bạo phát. Có thể thấy được chuyện này nghịch thiên như thế
nào.
Đông!
Điên cuồng ngũ đại nguyên tố lực lượng phủ xuống Hắc Kiếm chi linh kia, sau
khi va chạm với nhau, chói tai thanh âm vang vọng cùng sóng xung kích phản
chấn xuất hiện, cho dù là Mã Thiên Hoa đã đứng ở cách đó rất xa, thế nhưng vẫn
bị chấn lực chấn văng đi.
“Hử?” Bên ngoài huyễn trận không gian, Lỗ Hào đột ngột phát hiện Tàn Nguyệt
Ảnh Lâu, tại nơi giam lỏng hai người kia bỗng nhiên phát ra dị động. Loại này
dị động dĩ nhiên đến từ lực lượng công kích. Thấy vậy Lỗ Hào chợt mỉm cười:
“Các ngươi lực công kích này quả thật rất mạnh. Bất quá muốn phá trận, không
phải dùng sức trâu là được đâu.”
Lỗ Hào bản thân đối với Tàn Nguyệt Ảnh Lâu rất có tự tin, chỉ cần đối phương
không tìm được trạo môn, cho dù có bạo phát lực phá hoại mạnh hơn nữa, cũng
không thể lung lay huyễn trận sức phòng ngự một chút nào.
Trở lại bên trong huyễn trận, Mã Thiên Hoa sau khi ổn định lại cơ thể, nàng
hai mắt lập tức ngưng lại, đem ánh mắt trực tiếp xuyên vào tận sâu bên trong
hỗn độn chi quang kia. Bắt gặp Vân Chính Thiên thân ảnh vẫn lặng lẽ xếp bằng
nơi đó, nàng mới thở phào một cái nhẹ nhõm.
Công kích vừa rồi, đã hoàn toàn siêu việt Hồn Thánh có thể triển khai ra hồn
kỹ, thậm chí Hồn đấu la cũng không cách nào làm ra lực công kích cường đại như
vậy được.
Kỳ thực lúc nãy Mã Thiên Hoa trong lòng rất lo lắng, vạn nhất Vân Chính Thiên
không làm chủ được sức mạnh kinh khủng kia, chắc chắn sẽ đổi lấy thương thế
không nhỏ. Thế nhưng nhìn bóng lưng vạm vỡ tràn ngập tự tin của hắn, nàng mới
biết mình lo lắng hơi xa rồi.
Vân Chính Thiên trường bào vào lúc này cổ động, lục sắc quang vân trên người
đã ảm đạm đi mấy phần, mà năm đạo nguyên tố chi linh kiếm ảnh cũng đã hoàn
toàn biến mất. Không gian đã trở lại vẻ yên tĩnh như ban đầu. Trên bầu trời
chỉ còn lại độc nhất một thanh hắc sắc trường kiếm màu đen trôi nổi.
Thân hình khẽ động, Vân Chính Thiên đã xuất hiện bên cạnh Hắc Kiếm. Nhìn qua
trường kiếm này, hắn đột nhiên sinh ra một cảm giác vừa quen, vừa lạ.
Hắc Kiếm vốn là hình thái đã được Vân Chính Thiên sử dụng suốt nhiều năm liên
tục, cho đến khi tu vi của hắn ngày càng tăng lên, càng nắm giữ các loại
nguyên tố khác thì Hắc Kiếm dần dần mất đi vị thế của mình.
Bất quá, Vân Chính Thiên từ xưa đến nay vẫn chưa bao giờ xem thường Hắc Kiếm.
Đối với kẻ yêu kiếm như hắn, cho dù là thanh kiếm nào đi chăng nữa, chỉ cần
gắn bó một thời lâu dài đều sinh ra cảm giác quyến luyến.
Hắn đối với Hắc Kiếm, hoặc những thanh kiếm khác, địa vị là như nhau. Đều là
một phần của hắn. Cho nên Quang Minh Thánh Kiếm khoảnh khắc gãy vỡ kia, Vân
Chính Thiên đã nổi cơn thịnh nộ. Trong một khắc hắn đã muốn giết chết Dương
Viêm, đem tế Quang Minh Thánh Kiếm. Đến cuối cùng thì lí trí vẫn là thứ chiến
thắng, hắn cũng không có làm ra chuyện thiếu suy nghĩ như vậy.
Mã Thiên Hoa lúc này đã bay tới gần hắn, nhìn thấy trên tay Hắc Kiếm, nàng
không khỏi kêu lên: “Vừa nãy ta nhìn thấy, Hắc Kiếm đã đem ngũ đạo kiếm linh
kia đón lấy, thế mà lại không tạo thành bất kỳ thương tổn nào. Chuyện này rốt
cuộc là sao?”
Vân Chính Thiên khẽ đưa tay vuốt lên mặt kiếm đen xì kia, trên mặt bỗng nở ra
một đóa tiếu dung, hắn nói:
“Không phải đón lấy, mà là dung hòa. Muội xem.”
Dứt câu, Vân Chính Thiên đem Hắc Kiếm quét ngang một đường, tức thì khoảng
không hư vô kia giống như bị một bàn tay vô hình vén lên, hóa thành một cái
vết rách đen ngòm, bên trong phản phất còn phóng ra vài tia lôi điện.
“Huynh, huynh vậy mà một kiếm chém được cả không gian?” Mã Thiên Hoa thanh âm
kinh hãi vang lên.
Vân Chính Thiên cười khổ lắc đầu: “Còn chưa có đạt tới, dù sao cái này phải
trở thành Phong Hào đấu la mới có thể làm được. Ta chỉ là mượn bán trạng thái
võ hồn chân thân, đem toàn bộ kiếm linh dung nhập vào Hắc Kiếm miễn cưỡng làm
ra được. Vẫn không ngoài dự đoán, chỉ bằng bao nhiêu đây vẫn không thể phá
được trận này.”
Mã Thiên Hoa chợt nói: “Cái này có thể gọi là kiếm hồn chứ?”
Vân Chính Thiên nghe xong, nét mặt hơi trầm tư, nhưng sau đó vẫn gật đầu:
“Tuy rằng chưa chân chính nắm giữ kiếm hồn, nhưng vừa rồi một kiếm, đúng là
lấy kiếm linh đề thăng tới cực hạn, đã muốn hóa thành kỳ hồn. Có thể tạm gọi
là bán bộ kiếm hồn, nắm giữ phá thiên lực lượng.”
Mã Thiên Hoa cười híp mắt nói: “Có được kiếm hồn, vậy thì Linh Vực cảnh kia
nắm trong bàn tay rồi. Khi đó không cần lo trạo môn tìm không ra.”
Vân Chính Thiên dùng sức gật đầu một cái, hắn dốc hết tinh lực tu luyện được
bán bộ kiếm hồn, chính là để dọn đường cho một bước này.
Dùng kiếm hồn, đập nát thương khung, hướng tới tạo hóa.
. . . . . . . . . . . . ..
Cầu kim đậu, cầu nguyệt phiếu chống đỡ.
Thoải mái chỉnh sửa góp ý cho mình nhé!
Nguồn: Truyencv.com
Banhbaothit