Thế Nhân Chi Nộ


Người đăng: Bao Bèo Bọt Bụ Bẫm

Ma Viêm Huyết Long dĩ nhiên mạnh đến như vậy?

Thánh Phượng Dực tá trợ lấy Quang Minh Thánh Kiếm, uy lực là không thể khinh
thường. Vậy mà sinh sinh ngạnh hám với Ma Viêm Huyết Long vốn chỉ nhờ ngoại
vật hỗ trợ mới có thể triệu hóa ra, thế mà không chịu nỗi một đòn.

Vân Chính Thiên toàn thân bị ma viêm thiêu đốt bắn mạnh mà ra, máu tươi cuồng
phún. Nhưng những đau đớn này vẫn không thể so được với trước mắt Quang Minh
Thánh Kiếm gãy nát thành ngàn vạn mảnh nhỏ kia.

Va chạm về sau, Ma Viêm Huyết Long cũng đã hóa thành to lớn huyết vụ, bất ngờ
lao theo Vân Chính Thiên, đem hắn thân thể cuốn vào bên trong. Cuồng bạo chiến
đấu vẫn tiếp tục xảy ra, từ bên trong huyết vụ vang ra không ngớt thanh âm
chém giết.

“Lão đại.” Lương Thế Nhân quát lớn một tiếng, lập tức tách khỏi trận chiến với
tên Hồn Thánh tà hồn sư kia, dự định chạy sang tương trợ cho lão đại của mình.

“Muốn đi? Hỏi qua lão phu chưa?” Tên tà hồn sư kia trầm giọng quát. Một cỗ hắc
ám lực lượng như u linh oán than mà tới, hóa thành môt đạo màu đen vật vờ thân
ảnh, dĩ nhiên chặn lại trước mặt Lương Thế Nhân.

“CÚT! RA! CHO! TA!” Lương Thế Nhân gầm lên từng chữ, đệ lục hồn hoàn sáng lên,
Lôi Thượng Thần Thể không ngần ngại phóng xuất.

Ầm, ầm ——.

Bàng bạc lôi đình lực lượng tại trong không trung nổ đùng đùng mấy tiếng,
Lương Thế Nhân thân thể cũng thoáng bành trướng lên, trên người từng phiến lân
giáp lấp lánh xuất hiện, nhìn qua không khác gì viễn cổ Lôi Thần. Lôi Ảnh
Quang Minh Kích trên tay vũ động, phong duệ mũi kích đâm về phía u linh thân
ảnh kia, đem nó triệt để chấn nổ thành vô số hắc điểm.

“Cái gì?” Tên tà hồn sư kia thất kinh hô lên, phải biết hắn đạo này u linh đã
được luyện chế từ vô số oán linh, trải qua thời gian tác chiến dài đã dần hình
thành linh tính. Vậy mà không thể ở trước mặt tên tiểu tử kia chưa hiển lộ bao
nhiêu thực lực đã bị đánh tan.

Lương Thế Nhân đáy mắt phun ra vô tận lôi quang, nháy mắt ngưng hình thành đếm
không hết lôi xà. Mà theo thời gian Lôi Thượng Thần Thể bày ra cực hạn tăng
phúc, lôi xà thể tích cấp tốc lớn lên đồng thời bọn chúng cũng bắp đầu dung
hợp lại với nhau, phản phất như hóa thành lôi long.

Trầm thấp tiếng rồng ngâm vang lên, lôi long tại trong hư không bay lượn tạo
thành một cảnh tượng vô cùng kinh diễm. Thiên địa cũng vì vậy mà biến sắc dưới
áp lực mà lôi đình lực lượng mang lại.

Lương Thế Nhân một chiêu này, chính là hồn kỹ đến từ hồn cốt đầu lâu của hắn.

Từ khi nào Lương Thế Nhân giàu đến mức có thể mua cho mình hồn cốt, mà hơn nữa
còn là đầu lâu hồn cốt trân quí nữa chứ. Chuyện này phải nói đến thời gian hắn
theo Bao lão và Đế lão quỷ đặc huấn.

Trong suốt thời gian tham gia đặc huấn, Lương Thế Nhân bày ra thực lực không
chỉ làm mọi người chấn kinh, mà trên hết là hắn tiềm năng phát triển rất mạnh.
Phải biết lôi hệ hồn sư tương tự như tinh thần hệ hồn sư, hiếm như phượng mao
lân giác. Mà Lương Thế Nhân hiện tại căn cơ đã vững vàng, trong tương lai ắt
xuất ra thành tựu.

Vì vậy Đế lão quỷ thân là đường chủ Đường Môn đặt tại Nhân Vực, lão đã tặng
cho hắn khối hồn cốt này.

Bình thường mà nói, hồn cốt dễ dàng lấy ra tặng như vậy sao? Tất nhiên là
không, hơn nữa còn không phải tặng cho đệ tử trong môn mà lại tặng người
ngoài, càng không cần phải nói chuyện này chẳng khác nào chuyện cổ tích.

Bất quá, tình hình hiện tại vô cùng nguy cấp. Cho nên Nhân Vực toàn bộ thế lực
phải đoàn kết lại với nhau, không thể có bất kỳ tính toán lợi ích nào. Vả lại
lấy Bao lão giao tình với Đế lão quỷ, rốt cuộc tiện nghi cho tiểu tử A Nhân
này.

Vạn năm Lôi Long đầu lâu hồn cốt cực kỳ khó chơi, không chỉ lôi đình lực lượng
bản chất mạnh mẽ khó thuần, mà lôi long còn là vương giả trong long tộc nữa.
May mắn hắn có U Minh Bạch Hổ cùng Lôi Thượng Kỳ Lân Vương hậu thuẫn, rốt cuộc
cũng thành công đem khối hồn cốt này dung hợp.

Đầu lâu cốt hồn kỹ, Lôi Long Phi Thiên Kích.

Vạn năm Lôi Long đầu lâu cốt mang tới hồn kỹ cực kỳ bá đạo. Phô thiên cái địa
lôi đình lực lượng hùng hậu, lại dung hợp với tinh thần lực huyễn hóa ra lôi
long cự ảnh. Uy lực của hồn kỹ này, cho dù Thiên Chí Vỹ, Thiết Thiên Kỳ là Hồn
Thánh cấp cường giả chỉ sợ cũng không chịu được.

“Ta nói cút!” Lương Thế Nhân phẫn nộ gầm vang, Lôi Kích chỉ thiên, tức thì vô
số lôi long kia lập tức há miệng cắn tới tên tà hồn sư đang chặn đường.

Rầm, rầm ——.

Vô tận lôi đình lực lượng trong không khí làm cho da đầu tên tà hồn sư tê dại,
chân tay đồng loạt tê rần làm giảm đi sự linh hoạt, một trận rùng mình bất
giác từ trong nội tâm phát ra. Hắn rõ ràng cảm nhận được nguy cơ cùng cực trên
người tên tiểu tử cầm kích. Hắn không thể không toàn lực ứng phó.

Tà hồn sư trong mắt dâng dâng một lên một đạo độc ác chi sắc, tay áo vừa vung
lên, lại có thêm năm đạo u linh vặn vẹo bay ra. U linh há miệng ca than ai
oán, sau đó phóng tới đối đầu với lôi long bên kia.

“Ngươi đích xác rất mạnh, có thể tự hào vì đã bức được ta thôi động tới năm
đạo u linh. Nhưng mà chỉ có thể đến bước này mà thôi.”

Xùy! Oành ——.

Lôi long cùng u linh tại hư không va chạm mãnh liệt vang lên tiếng đinh tai
nhức óc, lôi đình chi sắc tỏa ra ngập trời, sáng rực cả một khu vực. Chỉ thấy
hai đạo thân ảnh từ hạch tâm phân tách bay ra. Tà hồn sư kia tại trong không
trung bị chấn bay hơn trăm mét, còn Lương Thế Nhân bị tạp vào vách núi, máu
tươi từ khóe miệng chảy ra.

Va chạm vừa rồi, tà hồn sư kia rõ ràng nắm giữ một chút ưu thế.

Đối phương là tà hồn sư tu vi cấp Hồn Thánh, tại công bằng bình tĩnh quyết đấu
Lương Thế Nhân vẫn có thể chiến mà không rơi vào hạ phong, bất quá hắn tâm lý
hiện đang không có ổn định. Cho nên không thể đem uy lực Lôi Long Phi Thiên
Kích phát huy trăm phần trăm, kết quả đã bị đối phương đánh cho hộc máu.

“KHỐN NẠN!” Lương Thế Nhân rít lên, trên tay lôi xà lần nữa vũ động, dự định
tiếp tục triển khai một đợt cuồng công.

Đùng! Đùng!

Bàng bạc lôi đình lực lượng từ trên người hắn oanh ra tứ phía, một đợt lôi
điện bắn xuống mặt đất đánh toát ra một cái hố, lực lượng đã gần như đạt đến
mức có thể hủy thiên diệt địa.

“Ngươi điên rồi, tránh xa ta ra một chút.” Tên tà hồn sư kia thất thanh kêu
lên. Hắn lúc nãy cắn răng đem năm đạo u linh quí giá lấy ra, vậy mà chỉ có
miễn cưỡng chống lại được Lôi Long kia. Vậy mà tên tiểu tử này vẫn còn có thể
bộc phát ra kinh khủng lực lượng hơn nữa, hắn nội tâm đã xuất hiện ý nghĩ muốn
đào tẩu rồi.

Không chỉ tên tà hồn sư hoảng sợ mà mấy người Đại Kình cũng thập phần kinh
hãi. Lôi điện oanh giết tứ tung, đã có vài lần đánh đến rất gần vị trí của bọn
hắn rồi. Lương Thế Nhân thực lực thật sự quá kinh khủng, có lẽ so với Minh Chủ
cũng không kém là bao.

Ngay lúc Lương Thế Nhân sẵn sàng bỏ qua cho lý trí, chuẩn bị tiến nhập trạng
thái chiến đấu cuồng dã, Vân Chính Thiên thanh âm đột nhiên vang lên bên cạnh:

“A Nhân, bình tĩnh lại.”

“Lão đại.” Lương Thế Nhân thất kinh la lên, khi nhìn thấy lão đại của hắn đã
xuất hiện bên cạnh, hủy thiên diệt địa lôi đình chi lực kia rốt cuộc từ từ
tiêu tán.

Vân Chính Thiên lúc nãy cùng Ma Viêm Kiệt Quỷ ở bên trong huyết vụ đại chiến
với nhau, dĩ nhiên nhìn thấy ở bên dưới Lương Thế Nhân đã mất đi bình tĩnh,
cho dù lực lượng phá hoại có mạnh đến như thế nào thì hắn cũng sẽ không cách
nào chiến thắng đối thủ với tâm trạng như vậy. Cho nên Vân Chính Thiên lập tức
thoát ly chiến đấu, trở xuống trấn an hắn.

“Ta không sao, đừng lo cho ta. Chiến đấu đáng sợ nhất là mất bình tĩnh, ngươi
nếu vẫn tiếp tục như vậy thì hôm nay không đánh bại được hắn đâu. Bất quá phải
công nhận một điều, ngươi có thể thông qua thịnh nộ mà đề thăng thực lực bản
thân, chuyện này cực kỳ hiếm có. Trở về nghiêm túc thể nghiệm thêm đi, đối với
ngươi sẽ có chỗ tốt.”

Vân Chính Thiên nghiêm giọng chỉ điểm. Hắn đối với Lương Thế Nhân từ lâu đã
rất tò mò, người huynh đệ này phải nói thiên phú trác tuyệt, tốc độ tăng
trưởng phải nói cực nhanh.

Còn chuyện đề thăng thực lực thông qua thịnh nộ thì hôm nay không phải lần
đầu, nhớ năm xưa tấn công vào sào huyệt Liên Minh Thảo Khấu, không phải Thế
Nhân cũng trong cơn thịnh nộ mà miểu sát Lâm Minh Trại trại chủ, Lâm Chấn hay
sao.

Nếu có thể đem loại này lực lượng hoàn toàn nắm giữ, đối với tương lai Lương
Thế Nhân sẽ có vô vàn chỗ tốt.

Lương Thế Nhân khẽ gật đầu, thần sắc đã hoàn toàn thanh tỉnh lại, thế nhưng
thanh âm vẫn có chút bất an:

“Quang Minh Thánh Kiếm của ngươi?”

Vân Chính Thiên ánh mắt có chút tiếc nuối nhìn trên tay Quang Minh Thánh Kiếm
đã gãy, thực sự không nói thành lời. Mặc dù Quang Minh Thánh Kiếm là do đệ tam
hồn hoàn huyễn hóa mà ra, nói chính xác tất cả những thanh kiếm hắn sở hữu chỉ
là năng lượng hình thái mà thôi, không thể có tình trạng gãy nát như thế này
được.

Thế nhưng lúc này, Vân Chính Thiên chân thực cảm nhận được, sự liên kết của
hắn đối với đệ tam hồn hoàn đã thật sự biến mất. Không thể đem Quang Minh
Thánh Kiếm một lần nữa tế ra. Đồng dạng cũng không biết sau này có thể chữa
lành hay không nữa.

Cái này, lại là gãy thật!

Tên tà hồn sư kia nhìn thấy Minh Chủ Thiên Minh Thần Triều xuất hiện trở lại,
hắn không có vọng động mà tấn công, chỉ đứng một bên trừng trừng quan sát. Hư
không trên kia, đám huyết vụ khổng lồ cũng ngưng kết lại một đạo thân ảnh, tự
nhiên là Ma Viêm Kiệt Quỷ, rơi xuống bên cạnh.

Sắc mặt Ma Viêm Kiệt Quỷ bây giờ cũng không có như lúc đầu ngạo khí như vậy,
hắn khóe miệng đồng dạng có máu tươi chảy xuôi. Trên người đã xuất hiện từng
vệt cháy xém ngự trị khắp. Mà loại cháy xém này không phải do hỏa diễm thiêu
đốt, mà là do quang minh chi lực đối với tà hồn sư thân thể gây ra tác dụng
hủy hoại.

“Minh Chủ Thiên Minh Thần Triều, thật danh bất hư truyền.” Ma Viêm Kiệt Quỷ
lạnh tanh nói.

Một kích va chạm vừa rồi, thật khó nói ai thắng ai thua, dù sao song phương
cũng phải bỏ ra đại giới mới có thể đem đối thủ bức tới như vậy.

Vân Chính Thiên mặc dù Quang Minh Thánh Kiếm gãy nát, nhưng đổi lại thương thế
cũng không quá nặng, vẫn có thể tế ra mặt khác kiếm thái tiếp tục chiến đấu.

Còn Ma Viêm Kiệt Quỷ tình trạng lại có chút đau, cái kia tinh huyết Huyết Ma
Long giá trị vốn không thấp, đây là chí bảo mà La Hổ trước khi rời đi để lại
cho hắn. Nếu không phải đối thủ là lãnh tụ tinh thần của Thiên Minh Thần
Triều, hắn cũng không dám bỏ ra cái giá cao như vậy.

Thế nhưng, Ma Viêm Kiệt Quỷ vạn lần không ngờ tới, bản thân bấm bụng sử dụng
tinh huyết, triệu hồi ra Ma Viêm Huyết Long nhưng vẫn không thể đánh chết đối
thủ. Trận chiến lần này còn chưa đánh xong, nhưng phía tà hồn sư tổn thất phải
nói vô cùng to lớn.

Vân Chính Thiên cười nhạt nói:

“Còn muốn đánh tiếp?”

Ma Viêm Kiệt Quỷ tức giận nói:

“Sợ ngươi sao?”

“Ta có đề nghị nhỏ, ngươi nghe thử trước đã.” Vân Chính Thiên nở nụ cười nhu
hòa nói.

. . . . . . . . . . . . ..

Cầu kim đậu, cầu nguyệt phiếu chống đỡ.

Thoải mái chỉnh sửa góp ý cho mình nhé!

Nguồn: Truyencv.com

Banhbaothit


Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục - Chương #376