Bế Tắc


Người đăng: Bao Bèo Bọt Bụ Bẫm

Vân Chính Thiên sau khi gặp gỡ Đinh Hương, hai người nói chuyện trao đổi được
một chút tình hình hiện tại và cụ thể hành động trong tương lai. Để tránh La
Hổ nghi ngờ, Vân Chính Thiên không thể lưu lại quá lâu, kết thúc thảo luận hắn
liền cáo từ mọi người trở về doanh trại.

Nhờ lại lúc nãy Đinh Hương, Đại Kình vô cùng bất ngờ vì hắn lại rời đi, thế
nhưng sau khi Vân Chính Thiên nói hắn cần đi tu luyện, bình cảnh năm mươi cấp
Hồn Vương đang rất gần, hắn muốn tranh thủ thời gian còn bình yên này mà đột
phá. Đối với lý do này, tất nhiên nhận được sự đồng tình từ đại đa số, chỉ
riêng Đinh Hương nàng vẫn kiên quyết muốn đi theo hắn để hỗ trợ nếu có cần
liệp sát hồn thú thu hoạch hồn hoàn.

Bất đắc dĩ hắn phải nói riêng với nàng những việc xảy ra gần đây, từ chuyện
gặp hung thú Tử Anh kia rồi bí mật trà trộn vào Tà Hồn Điện.

“Ngươi nói thật?” Đinh Hương kinh hãi hô lên.

“Suỵt, ngươi giữ bí mật cho ta. Chuyện này không thể tiết lộ bây giờ được.”
Vân Chính Thiên lấy tay che đặt lên cánh môi của nàng, nói nhỏ.

Đinh Hương vì hành động nhỏ này của hắn mà hơi đỏ mặt, bất quá nàng vẫn hỏi
tiếp:

“Ngươi dự tính làm gì tiếp theo.”

Vân Chính Thiên suy nghĩ đáp: “Ta dự tính dùng thực lực của mình, leo lên càng
cao hơn chức vị trong Tà Hồn Điện. Khi đó sẽ giúp các ngươi thu thập một số
tình báo quan trọng.”

Tình báo mới đây mà hắn cung cấp, đó là sự tồn tại của La Hổ, một vị Phong Hào
đấu la tà hồn sư. Thứ hai là chuyện vị mười vạn năm hồn thú Tử Anh Tinh Vương
Thú kia thành cột đột phá bình cảnh hai mươi vạn năm, trở thành tồn tại hung
thú duy nhất trong Lưỡi Quỷ đại đạo.

Nếu không có hai thông tin quan trọng này, cho dù thuận lợi liên minh các bộ
lạc lại sau đó phát động tấn công, tin rằng phần thắng cũng không có bao
nhiêu. Người xưa thường nói, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Tuy câu
này có hơi nói quá nhưng cũng có chút đạo lý.

“Chuyện hai tên cường giả phe địch, ngươi có kế sách nào không?” Đinh Hương
hỏi.

Chuyện này thực sự rất đau đầu, bởi vì đỉnh tiêm nhân vật trong các bộ lạc
cùng lắm là Hồn đấu la, ngoài ra cũng có một số Hồn Thánh sở hữu lực chiến
ngang bằng Hồn đấu la như Thiên Chí Vỹ kia, nhưng so với Tử Anh hoặc La Hổ vẫn
là chênh lệch khổng lồ.

Trầm ngâm một lát, Vân Chính Thiên rốt cuộc lắc đầu nói: “Vẫn chưa có kế sách
nào, bất quá chuyện này giao cho ta xử lý. Ngươi chỉ cần cố gắng đem các bộ
lạc gắn kết lại là được. Đợi tin tức của ta.”

“Có Chí Vỹ đằng sau ủng hộ, căn bản cũng không có khó khăn. Nhưng mà, nếu có
ngươi ở bên cạnh thì tốt quá.” Nói tới đây, Đinh Hương thanh âm có hơi trùng
xuống.

Vân Chính Thiên mỉm cười nhìn nàng, lại nói: “Ngươi chính là chủ tướng, lại có
lãnh tụ năng lực bẩm sinh. Tuy ta không tại nhưng Chí Vỹ hậu phương ủng hộ đã
đủ.”

‘Người ta không phải ý này’ mấy chữ còn định thốt ra tới cửa miệng đã bị Đinh
Hương nuốt xuống, quay đầu trừng mắt nhìn hắn một lượt rồi xoay người trở về
Kim Tiên bộ lạc căn cứ.

Vân Chính Thiên cũng nhanh chóng quay trở về thành lũy đóng quân, trên đường
về hắn tốc độ không nhanh không chậm, chủ yếu tranh thủ khoảng thời gian này
mà suy nghĩ đối sách.

Quả thực sự tồn tại của La Hổ và sự đột phá của Tử Anh hầu như làm kế hoạch
của hắn phá sản. Nếu như chỉ có Tử Anh hắn còn liều mạng một phen, bất quá La
Hổ kia lại là chuyện khác. Người này tuy tâm địa xấu xa, rất hay tính toán,
thủ đoạn đầy mình nhưng một thân thực lực vẫn vô cùng mạnh mẽ.

Muốn cùng La Hổ sống mái một trận, trừ phi hắn buông xuống bí mật Thất Diện
Kiếm võ hồn. Chỉ riêng Quang Minh Thánh Kiếm tỏa ra quang minh khí tức đã có
thể áp chế được đối phương một phần. Còn chưa kể đến thôn phệ chi lực của Thôn
Thiên Phệ Ma Kiếm và Thiên Tru Thần Kiếm mang trong mình cực hạn hắc ám thuộc
tính cũng có khả năng khắc chế. Lại đem kết hợp với Hồn Kiếm võ hồn sở hữu hắc
lực tối cao kia, tin chắc có sức cùng La Hổ đánh một trận.

Bất quá, giải quyết một tên hắc cấp lãnh đạo lại lật hết tất cả lá bài tẩy như
vậy, mà Tà Hồn Điện cường giả như mây, người này ngã xuống sẽ có kẻ khác thế
chân. Cho dù hắn liều mạng nhỏ của mình cũng không thể đem Tà Hồn Điện một
viên đá dỡ xuống.

Phải nghĩ cách khác.

Chợt nhớ tới cái gì đó, Vân Chính Thiên từ trong giới chỉ lấy ra. Một cái hồn
đạo khí bộ đàm tầm xa, trên đó có khắc ẩn ký hiệu Truyền Linh Tháp.

Vật này là đích thân Bao lão đưa cho hắn, nói nếu cần Nhân Vực hỗ trợ chỉ cần
đánh điện là được. Vân Chính Thiên nhìn bộ đàm mà dâng lên một suy nghĩ, nếu
như đối phương có Phong Hào đấu la thì để Phong Hào đấu la của phe mình nghênh
tiếp.

Nhưng suy nghĩ này nhanh chóng bị hắn gạt đi. Tà Đế năng lực quan sát thông
thiên, chỉ cần ở trong lãnh vực có mây mù tà hồn lực ở trên đỉnh đầu, Tà Đế
liền có thể miễn cưỡng cảm nhận được chỗ nào tồn tại khí tức mạnh mẽ. Nếu như
cho Phong Hào đấu la Nhân Vực tiến vào, chỉ sợ sẽ kinh động Tà Hồn Điện cao
tầng.

Đến lúc đó không biết chừng sẽ xuất hiện thêm mấy tên Phong Hào đấu la nữa,
tình thế sẽ phức tạp hơn vạn lần.

Cái này không được, cái kia không được. Một cảm giác bế tắc chạy trong đại
não, Vân Chính Thiên lòng rối như tơ vò trở lại doanh trại.

La Hổ nhìn thấy hắn không có dấu hiệu gì khác lạ nên cũng không có nghi ngờ
gì, chỉ nói hắn cố gắng tu luyện hồn lực, khi nào cần thu hoạch hồn hoàn thì
báo cáo. Lấy La Hổ cùng Tử Anh quan hệ không tệ, tìm đến một đầu hồn thú gần
đất xa trời trở thành hồn linh tuyệt không có vấn đề gì.

Khế ước hồn linh qua hai vạn năm đã sớm không phải bí mật độc nhất của Truyền
Linh Tháp nữa, nguyên nhân chủ yếu là do Truyền Linh Tháp đi ra mấy tên phản
bội cấu kết với tà hồn sư, hoặc do tà hồn sư cài người vào học lỏm phương
pháp. Vì vậy Tà Hồn Điện bên này vẫn có truyền linh sư thực hiện khế ước hồn
linh cho các thành viên trong tổ chức. Những người này gọi là tà linh sư mới
đúng, tất nhiên số lượng không thể nào đông đảo như Truyền Linh Tháp được rồi.

Vân Chính Thiên cũng chỉ gật gù cho qua chuyện.

Tại địa phương này, phi thướng vắng vẻ cùng đơn giản. Ngoại trừ Vân Chính
Thiên cùng Kiệt Quỷ thì còn hơn hai mươi tên tà hồn sư sinh hoạt chung một
chỗ, thế nhưng rất hiếm khi nào thấy bọn chúng hiện thân. Cho dù có vô ý lướt
qua cũng làm như không thấy, chỉ có Kiệt Quỷ thủy chung quăng cho hắn ánh mắt
trừng trừng.

Tại trong thế giới tà hồn sư, thực lực càng chứng minh hết thảy, tuy rằng Vân
Chính Thiên bề ngoài chỉ là bốn hoàn Hồn Tông nhưng có thể chiến thắng Kiệt
Quỷ một cách đường hoàng, không nghi ngờ mang tới lực chấn nhiếp không nhỏ. Vì
vậy sau này cũng không có xuất hiện tà hồn sư hướng hắn khiêu khích nữa.

Thế là hắn tận hưởng quãng thời gian tăm tối nhất trong cuộc đời mình, sinh
hoạt, nói năng, đi đứng, hành động không khác gì một tên tà hồn sư.

Tà Đế mệnh lệnh án binh bất động duy trì suốt nữa năm không hề thay đổi, vì
vậy tà hồn sư dưới trướng mặt dù không thích tịch mịch sinh hoạt nhưng cũng
bất đắc dĩ nghe theo.

Bất quá bản tính tà hồn sư là hung hãn, cho nên thi thoảng La Hổ cũng giả bộ
bỏ qua mệnh lệnh này. Một khi phát hiện có đoàn người di chuyển trên mặt đất,
hắn liền cử vài ba thuộc hạ tiến hành vây bắt tù binh.

Tâm đắc đồ đệ Kiệt Quỷ cùng lá át chủ bài Vân Chính Thiên lúc nào cũng được
trọng dụng.

Thế nhưng đa phần những sự kiện này đều bị Vân Chính Thiên âm thầm phá bĩnh,
hắn mỗi lần biết được kế hoạch này, đã dùng bộ đàm với tần số chuyên biệt
thông báo cho Đinh Hương một cách cẩn thận, sau đó Đinh Hương lại đánh động
cho đám người kia biết mà thay đổi lộ trình, vì vậy ngăn cản được không ít
cuộc bố ráp bất ngờ của La Hổ.

Tuy nhiên nếu như lúc nào kế hoạch cũng thất bại, La Hổ chắc chắn nghi ngờ có
nội gián cài vào. Cho nên ngày hôm nay, Vân Chính Thiên bất đắc dĩ phải nhắm
mắt làm ngơ để tà hồn sư thành công bắt được một toán năm người.

Sau đó nhìn cách bọn chúng đối đãi với những người này, oán hận trong lòng Vân
Chính Thiên đối với tà hồn sư một bước nhảy vọt.

Năm người thì bốn nam tính một nữ tính. Người phụ nữ duy nhất này không cần
nói cũng biết trở thành món đồ chơi hằng đêm cho đám tà hồn sư biến thái thỏa
thích thưởng thức. Cho đến khi nàng kiệt sức mà chết đi, thế nhưng cái chết
cũng không làm nàng thoát khỏi tay bọn cúng được.

Linh hồn nàng bị bọn chúng giam cầm, nhốt vào chung với những linh hồn khốn
khổ khác, chờ đợi bị luyện hồn. Còn thân xác của nàng lại chịu dày vò hơn sau
khi đã chết. Trong đám tà hồn sư hãm hiếp nàng có một tên cực kỳ biến thái,
hắn ưa thích quan hệ với tử thi. Hắn nói làm như vậy mới hấp thụ được âm khí
đại bổ, đề thăng tu vi hồn lực.

Mọi người gọi hắn là Hãm Thi, đúng với sở thích kinh dị của mình. Vân Chính
Thiên trong lòng cũng xác định được tà hồn sư đầu tiên phải chết dưới tay hắn,
không ai khác chính là tên Hãm Thi này.

“Tíc, tíc.”

Đang ngồi trong phòng một mình minh tưởng, bỗng nhiên bộ đàm của hắn thu được
tín hiệu.

Vân Chính Thiên choàng tỉnh, cẩn thận đem tình thần lực dò xét xung quanh
phòng, khi biết không có ai rình rập gần đó, hắn mới bắt bộ đàm lên.

“Chính Thiên, là sư phụ.”

Vừa nghe câu này, Vân Chính Thiên khẽ giật mình. Trước khi rời khỏi Nhân Vực
tiến vào trong Lưỡi Quỷ, hai thầy trò bọn hắn đã có giao ước chỉ liên lạc khi
thực sự cần thiết. Hai tháng ở trong Lưỡi Quỷ đây cũng là lần đầu tiên Bao lão
điện tới.

“Sư phụ, có chuyện gì?” Không vòng vo tam quốc, hắn trực tiếp vào vấn đề.

Tuy rằng hồn đạo bộ đàm thiết kế tần số chuyên biệt chống nghe lén, nhưng cẩn
thận vẫn hơn, rút ngắn thời gian nói chuyện lại.

“Bình tĩnh, vi sư báo cho ngươi một cái cực tốt tin tức.” Bao lão thanh âm vẫn
như ngày nào, mang theo vẻ tếu tếu nói.

. . . . . . . . . . . . ..

Cầu vote 5*, Cầu comment nhận xét

Nguồn: Truyencv.com

Banhbaothit


Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục - Chương #327