Người đăng: Bao Bèo Bọt Bụ Bẫm
Bao Lão nhất thời hai mắt âm trầm, nói:
“Xem ra Vực Chủ hắn từ lâu đã bị ngươi dắt mũi a, ta vạn lần không ngờ rằng
mọi chuyện lại đến mức này.”
Bao Lão xoay đầu nhìn một chút xung quanh, cảm nhận nơi khán đài có vô số ánh
mắt theo dõi, tức thì thở dài một hơi, lại nói:
“Ngươi đang có âm mưu gì vậy ?”
Huyết Đế ngửa mặt lên trời cười một tràn dài, thanh âm lạnh tanh nói:
“Ta muốn Đấu La Đại Lục mảnh Nhân Vực này, đổi tên thành Huyết Vực, có được
hay không ?”
Hắn từng chữ vừa vang lên, trên khán đài vạn đạo thanh âm ồ lên kinh hãi. Dã
tâm của Huyết Đế đại nhân không ngờ lại lớn như vậy, chẳng trách gần đây hắn
khuếch trương thế lực một cách thần tốc.
“Hoang đường.” Bao Lão nghiến răng.
Huyết Đế mỉm cười nói:
“Ngươi chỉ có hai chữ hoang đường nhai tới nhai lui không mệt sao. Mặc dù ta
phải công nhận ngươi không dễ đối phó, nhưng vẫn không đủ thực lực để ngăn cản
được ta đối với tên tiểu tử dưới kia làm chút chuyện.”
Bao Lão nghe vậy không khỏi tức giận, Huyết Đế tu vi đã cao như vậy, còn cần
Vân Chính Thiên làm cái gì nữa. Một tên bốn hoàn Hồn Tông thì có ích gì cho
một tên Cực Hạn đấu la chứ.
Nghĩ tới đây, trong đầu Bao Lão đột nhiên lóe lên một tia hoảng sợ, lão lắp
bắp nói:
“Không lẽ . . . hắc hóa năng lượng kia vốn từng là của ngươi “
“Hắc hắc, ngươi đoán chính xác a. Tên tiểu tử này đang sở hữu phần tà ác thuần
khiết nhất, là thứ mà năm đó các ngươi đã tốn không ít công sức lấy đi khỏi
ta.”
Huyết Đế ánh mắt nham hiểm, nhìn Vân Chính Thiên bị giam bên dưới cười nhếch
mép nói. Bao Lão nghe vậy, không giấu được sự bất ngờ lập tức đảo mắt nhìn
xuống, nhất thời lão lắc đầu liên hồi:
“Tiểu Thiên, ngươi làm sao có thể sử dụng phần tà ác đó một cách thuần phục
như vậy, sư phụ thật không hiểu, nhưng đã đến mức này, thân là sư phụ ta sẽ
không để ngươi bị hấp chết a.”
Bao Lão ý tứ rất rõ ràng, cho dù Vân Chính Thiên có sở hữu phần tà ác thuần
khiết nhất của ma kiếm trong người, nhưng hắn tuổi còn nhỏ, tâm trí lại kiên
định hơn bình thường, tu vi lại chưa cao. Cho nên cơ hội đem loại năng lực kia
thuần phục xuống, có lẽ dễ dàng hơn so với Vực Chủ rất nhiều.
Nếu quả thực làm được như vậy, đối với tương lai của hắn có vô vàn chỗ tốt. Là
sư phụ ai lại không muốn đệ tử mình cường đại, với điều kiện hắn phải đi theo
đường ngay lối thẳng.
“Ngươi làm được sao ?”
Huyết Đế thách thức nói.
Bao Lão không trả lời, trên người thiên địa nguyên lực cấp tốc tập trung, đem
Hoàng Kim Ấn Phù huyền phù sau lưng hóa nhỏ lại vừa bằng một nắm tay. Áo bào
khẽ phất lên liền đem Vân Chính Thiên thân thể ném lui lại, cố định ở trên mặt
đất.
“Thả ta ra, ta phải giết hắn.” Vân Chính Thiên bây giờ thần trí không tỉnh
táo, hoàn toàn bị cái chết của Vĩnh Lăng che phủ, không còn sự bình tĩnh vốn
có nữa.
“Cuồng ngôn.” Huyết Đế tức giận mắng, sau đó một quyền lăng lệ mang theo vô
tận sát niệm đánh thẳng tới Vân Chính Thiên thân thể.
Một quyền này phản phất đem Huyết Đô nhấc lên một trận long trời lở đất. Chỉ
sợ quyền còn chưa đánh tới, uy áp cũng đủ đem Vân Chính Thiên chấn thành mảnh
vụn.
Đây chính là chân chính thực lực của một vị chín mươi chín cấp Cực Hạn đấu la.
Bao Lão ở trên trời hừ lạnh, Hoàng Kim Ấn Phù ngưng tụ ở bàn tay, một chưởng
nhẹ tựa mây trời hướng bên dưới mà vỗ xuống. Nhanh như chớp đem quyền kình của
Huyết Đế cản lại.
“OÀNH ——.”
Kim sắc cùng huyết sắc vầng sao lan tràn trong thiên địa, mỗi màu sắc hùng cứ
một phương trời, đem thiên địa chia thành hai nữa. Mà ngay khi hai đại hồn kỹ
chạm vào nhau, đại đấu trường rung chuyển một trận kịch liệt. Một số kiến trúc
cổ xưa trực tiếp bị nứt toát ra, cư dân Huyết Đôđã không còn muốn quan chiến
nữa, mạnh ai nấy đều bỏ chạy.
Cực Hạn đấu la đối bính, đã không phải thứ bọn họ có thể tùy tiện theo dõi
được.
Vân Chính Thiên bị dính chặt trên vách tường, thân thể bị xung lực từ hạch tâm
vụ va chạm kia làm cho hồn bay phách tán, kinh tâm động phách. Hắc hóa năng
lượng hung hăng lúc nãy lập tức bị quang minh khí tức áp chế xuống, thế nhưng
sát khí hắc ám từ Huyết Đế lại khiến hắc hóa năng lượng bùng cháy trở lại.
Trong cơ thể hắn bây giờ, giống như có hai phần thiện lương và tàác đang đối
đầu với nhau. Chỉ cần Bao Lão và Huyết Đế phân ra thắng bại, Vân Chính Thiên
cùng sẽ có kết cục cho mình.
Bao Lão từ trên không cấp tốc lao xuống, chín cái hồn hoàn luân phiên sáng
lên. Đối mặt với kẻ thù như Huyết Đế, Lão tuyệt nhiên không dám có chút khinh
thường.
Hoàng Kim Ấn Phù tỏa ra mênh mông quang minh chi lực, đem thân thể Bao Lão thủ
hộ lại, một khắc sau, trăm đạo ấn phù dâng lên, đem Huyết Đế thân ảnh bên dưới
mà oanh tạc.
Huyết Đế nhìn thấy một màn này, trong lòng cũng hơi chấn động. Trước giờ hắn
cùng Bao Lão động thủ không ít lần, nhưng chưa thấy lão già này nghiêm túc đến
như vậy.
Sát niệm trong mắt vừa động, hàng trăm đạo kiếm ảnh lâp tức ngưng tụ, mũi kiếm
hướng lên đối với trăm đạo ấn phù của Bao Lão màđối bính.
Kim sắc từ trên ập xuống, huyết sắc từ bên dưới chống lên, đem thiên địa
nguyên lực dường như nuốt hết sạch, ngay sau đó là vạn đạo tiếng nổ kịch liệt
vang lên.
“ẦM ——.”
Đại đấu trường hứng chịu một trận oanh kích này, hơn ba phần tư diện tích lập
tức hóa thành đống đổ nát, khói bụi mịt mờ bốc lên. Cư dân Huyết Đô nhờ rút
lui kịp thời đã giữ được mạng của mình, cảm đám quay đầu lại nhìn đại đấu
trường có hơn hai ngàn năm lịch sử bây giờ hóa thành đống gạch vụn, trong lòng
bất giác rúng động.
Mà ngay khi đám khói bụi còn chưa tan hết, kim sắc cùng huyết sắc lại tiếp tục
quần nhau, tại bầu trời phía trên đại đấu trường đổ nát, từng vòng hào quang
chớp hiện liên hồi, kèm theo là những tiếng nổ lớn.
"OÀNH——."
Sau một tiếng nổ, Huyết Đế thân ảnh vào lúc này phóng người lên cao, vượt xa
khỏi phạm vị khói bụi che phủ, gương mặt hắn không giấu được sự ngưng trọng.
Trên người trường bào đã có dấu hiệu bị tổn hại.
Hai tay dang rộng ra, tức thì một cái hư ảnh cự kiếm màu đỏ rực ngưng tụ, thể
tích cực kỳ khổng lồ. Chiều dài ước tính phải hơn trăm mét, hướng xuống bên
dưới đống đổ nát mà phóng đi.
Ngay khi cự kiếm vừa đánh xuống, lập tức có một đạo to lớn kim sắc thần văn
bốc lên, tạo thành một tấm lá chắn khổng lồ, bao bọc toàn bộ chu vi đại đấu
trường. Kiếm mang đem theo hung bạo khí tức, tựa như muốn xẻ thiên địa ra làm
hai, va chạm với kim sắc thần văn tầng phòng hộ, tựa như vĩnh hằng chi ngự
tầng thứ.
Lại một tiếng nổ lớn vang lên, hết thảy phần còn lại của đại đấu trường cũng
có dấu hiệu đổ nát. Kình lực từ bốn phương tám hướng, lấy đại đấu trường làm
hạch tâm điên cuồng khuếch tán ra xung quanh, đem một mảnh Huyết Đô làm rung
chuyển một đợt dữ dội.
Hưu !
Huyết Đế lăng không đứng đó, hai mắt âm trầm, hô hấp có chút dồn dập. Mà đối
diện hắn, cách khoảng hơn năm mươi mét, là một thân ảnh già nua béo ục ịt Bao
Lão Tiên Sinh. Hắn chiến bào màu hoàng kim cũng bị tổn hại đôi chỗ, râu tóc
phờ phạc, sắc mặt đỏ ửng.
Hai người bọn hắn, bất phân thắng bại.
"Lão quỉ, không ngờ mấy năm không gặp, thực lực lại cường đến như vậy."
Huyết Đế thanh âm không giấu được sự kinh ngạc. Vốn dĩ Bao Lão trong Tam Đại
Thần Nhân thực lực nhược nhất, vậy mà bây giờ lại có thể đánh cân tài cân sức
với Vực Chủ trong trạng thái hắc hóa. Đừng quên Bao Lão chỉ là chín mươi tám
cấp Siêu Cấp đấu la, tuy tiếp cận Cực Hạn đấu la tầng thứ nhưng chung qui vẫn
có chênh lệch nhất định.
Thế nhưng Vực Chủ đã tiến với cấp độ này đã lâu, lại dưới sự tăng phúc của hắc
hóa lực lượng, thực lực gần như tiếp cận Bàn Thần trình độ.
Vậy mà vẫn không thể cùng Bao Lão kia phân ra thắng bại, có chút khó tin ý tứ
lộ rõ trong mắt Huyết Đế.
"Ngươi ngày càng yếu đi thì có, chúng ta tiếp tục đi, chừng nào ngươi trả lại
Vực Chủ bản tôn, còn không Bao Lão ta sẽ không bỏ qua."
Huyết Đế ngưng trọng nhìn hắn, sau đó xoay đầu nhìn bốn phía Huyết Đô. Cực Hạn
đấu la đại chiến vốn dĩ không nên xảy ra gần bất kỳ tòa thành thị nào, chỉ cần
đơn giản một chiêu liền đem cơ đồ mấy mươi năm hoàn toàn đánh nát.
"Bao Lão Tiên Sinh, ngươi ép ta quá đáng, tên tiểu tử bên dưới, nếu có thể trở
thành một phần của Huyết Đế ta, tương lai đảm bảo tu vi sẽ không thấp hơn
ngươi a."
Huyết Đế giọng điệu có vẻ nhún nhường, xem ra hắn vẫn còn chút lưu luyến đối
với cơ nghiệp Huyết Đô ngàn năm qua. Bao Lão lúc này tất nhiên cảm nhận được
điểm này, hắn trong lòng có chút hy vọng biến trận chiến này thành một cuộc
đàm phán hòa bình.
Dù sao Cực Hạn đấu la chi đấu đến lưỡng bại câu thương, chỉ sợ phiến vị diện
do Vực Chủ sáng tạo ra cũng phải chịu ảnh hưởng to lớn.
"Ngươi có thể làm gì để tên đồ đệ của ta trở nên mạnh mẽ ?"
Bao Lão đột nhiên dò hỏi.
Huyết Đế hơi nhướng mày một cái, rồi nói:
"Ngươi tự nhiên lại quan tâm như vậy, muốn kéo dài thời gian sao ?"
Bao Lão khinh khỉnh cười nói:
"Ta không cần tốn nước bọt như vậy, nếu cần ta chỉ cần một chưởng liền đem
Huyết Đô yêu quí của ngươi phá nát, đến lúc đó xem ai mất mặt."
Bao Lão cứng rắn mà đanh thép, Huyết Đế có chút sai xót khi để một tên Siêu
Cấp đấu la mạnh như vậy tiến vòa Huyết Đô của hắn, bây giờ không thể tiếp tục
đấu cứng được nữa.
Hít sâu một hơi, Huyết Đế nói:
"Tiểu tử đó đang nắm giữ phần tà ác thuần khiết nhất mà ma kiếm năm xưa để
lại, ta có thể đem loại năng lượng đó đồng hóa, đồng thời giúp hắn tăng cường
tốc độ tu luyện. Đảm bảo trong vòng mười năm, hắn sẽ tiến vào Phong Hào Đấu La
cấp bậc."
Chấn động thanh âm truyền vào trong tai, Bao Lão nhất thời cả kinh nhìn Huyết
Đế. Hai mươi lăm tuổi thành tựu Phong Hào Đấu La, tuyệt đối chấn động Nhân
vực. Nếu như lời này phát ra từ một người khác, chỉ sợ Bao Lão trực tiếp cho
rằng hắn người si nói mộng, thế nhưng đây là hắc hóa Vực Chủ đưa đến, tuyệt
đối có vài phần đáng đáng tin.
"Hừm, như vậy cũng không được, hắn là đồ đệ của ta, làm sao có thể giao cho
đại ma đầu ngươi được, chi bằng ngươi đưa ra cách thức để ta đem phần tà ác
này trong người hắn trục xuất ra, sau đó liền tùy ngươi. Ta chỉ cần đồ đệ ta
bình an vô sự."
Bao Lão thần sắc kiên định nói.
. . . . . . . . . . . . ..
Cầu vote 5*, Cầu comment nhận xét
Nguồn: Truyencv.com
Banhbaothit