Phượng Vũ Chư Thiên


Người đăng: a123456

Mà cái này thiên địa cũng như vậy, không thể đánh trúng tới Thiên Địa Kiếm
Thể, mà cứ cho là bị người cố ý “công kích” tới thì cái này “công kích” sẽ lập
tức dùng hết mọi khả năng để không chạm vào Thiên Địa Kiếm Thể, cái này cũng
sẽ khiến cho mọi “công kích” đối với Thiên Địa Kiếm Thể yếu đi tới một mức độ
nhất định.

Nói chung đây là một cái nguyền rủa của thiên địa.

Mà thứ ba đây, tại lúc bị hút vào lỗ đen lúc, cái kia “tia sáng” chính là một
hạt giống, mà cái này hạt giống tên là Vĩnh Hằng hạt giống, cũng chính là hạt
giống thứ ba nghàn không được biết đến trong thiên địa, trải qua bị Vương Luân
người kia sắp xếp xuyên qua thời không, cùng với khi nó dung hợp thành hạt
giống của Vương Phong lúc thì đã bị thể chất của hắn cướp lấy năng lực của nó.

Như vậy năng lực của Vĩnh Hằng hạt giống đây, bởi vì nó là hạt giống đầu tiên
cũng là hạt giống duy nhất Vĩnh Hằng hạt giống không có ai đạt được, chính vì
vậy nặng lực của nó hoàn toàn vượt qua những hạt giống của các tu sĩ bây giờ,
nó chính là có thể vô tận sản sinh ra năng lượng, bất kỳ ngươi tu luyện cái gì
nguyên lực, cái gì pháp quyết nó đều có thể chuyển hóa thành nguyên lực mà
ngươi tu luyện ra, như vậy khi ngươi có cái này hạt giống lúc, cho dù là dùng
bao nhiêu sức mạnh cũng sẽ không cạn kiệt.

Mà Vương Phong bây giờ cần nhất là cái gì, chính là năng lực chữa thương cùng
với một vật có thể giúp hắn kéo dài Kiếm Lực, dù sao hắn là bị cái này thiên
địa vứt bỏ cho nên không tu luyện nguyên lực được. Vốn tưởng rằng sẽ không
cách nào để giúp hắn kéo dài Kiếm Lực, nhưng bây giờ trên trên trời rơi xuống
một cái Vĩnh Hằng hạt giống, một cái Dị Luân Kiếm Thể, quả thật là đưa than
ngày tuyết rơi mà.

Điều này cũng có ý nghĩa, hắn sau này có thể không lo lắng Kiếm Tu vì chưa đạt
tới cảnh giới cao hơn mà Kiếm Lực không thể sản sinh nhanh hơn, hắn bây giờ đã
kinh không cần phải lo lắng Kiếm Lực vấn đề nữa.

Như vậy hắn sau này sẽ lợi thế hơn rất nhiều, người khác phải tiết kiệm nguyên
lực để chuyển thành Kiếm Lực hay Đao Lực gì đó, mà hắn thì lại không cần, bởi
vì hắn đã có Vĩnh Hằng hạt giống, không, nó bây giờ đã không tồn tại, nói là
có Thiên Địa Kiếm Thể thì đúng hơn, cho nên trong lúc đánh nhau, hắn có thể
thả lỏng không lo lắng gì mà phát huy toàn lực đánh ra Kiếm Lực mà không lo
lắng thiếu năng lượng.

Cũng chính như vậy, trong các cuộc chiến đấu, ngay từ đầu hắn đã có thể vận
dụng toàn lực mà không lo ngại, nhưng đối thủ lại không thể, bởi vì họ không
đủ nguyên lực để kéo dài với hắn, đây cũng là lợi thế của hắn, một lợi thế
chết người.

Chỉ là hắn thể chất này tuy rằng tăng theo cảnh giới, nhưng thân thể hắn thế
nào đều là phàm nhân chi khu vậy, bởi vì Thương Thiên không cho hắn hấp thu
nguyên lực cho nên không thể tăng lên, chẳng qua Vương Phong cũng không quá để
ý, phàm nhân chi khu thì đã làm sao, với trạng thái bây giờ của hắn thì phàm
nhân với không phàm nhân cũng đã không quan trọng.

Bốn là Thiên Địa Kiếm Thể có thể trực tiếp tăng phúc cho hắn gấp đôi chiến
lực, mà cảnh giới càng cao thì nó chiến lực tăng càng mạnh, tới lúc đó gấp ba,
gấp bốn… cũng không phải không thể, thậm chí sinh mệnh của hắn mỗi lần đột phá
sau tuổi thọ đều được tăng lên hơn với tu sĩ bình thường.

Mà loại này tuổi thọ tăng lên là vĩnh viễn mang theo, không ai có thể xóa bỏ,
cái này giống như nếu hắn sống đủ tuổi rồi chết thì không sao, nhưng nếu chưa
sống đủ tuổi, như vậy dù có người dùng Thời Gian Chi Lực để ăn mòn tuổi thọ
của hắn cũng là không thể làm mất đi tuổi thọ của hắn, hắn vẫn là như vậy sống
tiếp theo số tuổi đã định ra.

Điều này cũng có nghĩa hắn đối với thời gian chi lực đã trời sinh vốn đã có
một cái đề kháng nhất định, không sợ nó cướp đoạt đi sinh mệnh của mình.

Vương Phong đắm chìm vào ký ức đời trước tìm kiếm lấy một số vũ kỹ cùng thân
pháp để bắt đầu lựa chọn tu luyện, những này vũ kỹ hay thân pháp tất cả đều là
hắn tự tay tạo ra, còn pháp quyết sao, bởi vì hắn đời này là muốn lấy tự thân
năng lượng để tu luyện cho nên cũng không cần pháp quyết.

Phải biết hắn Thiên Địa Kiếm Thể bây giờ đã cướp đoạt năng lực của Vĩnh Hằng
hạt giống cho nên hắn thân thể có thể vô hạn sản sinh năng lượng, tất nhiên vì
hắn bây giờ cảnh giới còn thấp cho nên năng lực sinh sôi không dứt tuy rằng
vẫn có thể sử dụng nhưng mà nó rất yếu đuối.

Cái này giống như một vòi xả nước, nó bây giờ sản sinh ra năng lượng chỉ bằng
một cái vòi nước nhỏ, nếu như cảnh giới cao lên thì cái này vòi nước sẽ càng
to, năng lượng cũng sẽ cung cấp càng nhiều.

Chẳng qua hắn bây giờ tu luyện không phải là Nguyên Tu hay là Thể Tu mà là
Kiếm Tu, chỉ cần hắn Kiếm Tu con đường càng cao thì thể chất sản sinh năng
lượng sẽ càng nhanh, chính vì vậy hắn không cần phải rèn luyện khí huyết, rèn
luyện sinh cơ như mấy tu sĩ khác mà chỉ cần lĩnh ngộ Kiếm Tu thành tựa càng
cao là được.

Tất nhiên trong này hắn cũng có thể mạnh mẽ cướp đoạt lấy thiên tài địa bảo để
phục dụng, dù sao thiên địa này pháp tắc tuy rằng đã bài xích hắn nhưng không
có nghĩa là hắn không thể cướp đoạt lấy chúng, chẳng qua vì hắn không được
chào đón tới cái này Cửu Thiên Vạn Vực cho nên sau khi cướp đoạt tới một mức
độ nhất định sau Thương Thiên rất có thể sẽ phát xuống Thiên Phạt, nhưng dù
vậy hắn cũng không thèm để ý.

Trong những này thân pháp hay vũ kỹ, Vương Phong chọn một bộ mạnh nhất thân
pháp kiêm vũ kỹ mà hắn từng tạo ra, bộ này thân pháp tên là Phượng Vũ Chư
Thiên, nó khi tu luyện tới viên mãn lúc ở Cửu Thiên Vạn Vực trong có thể nói
là không chỗ nào không đi, không gì không thể phá, đây cũng chính vỹ kỹ mà hắn
đắc ý nhất và cũng là năm đó hắn cùng với Vương Luân và Phượng Tổ thảo luận
rồi sáng tạo mà thành.

Loại này vũ kỹ nếu tu luyện thành công vậy có thể điều khiển vạn điểu, tốc độ
hay công kích tính đều cực nhanh và cực mạnh, nó còn có rất nhiều tính năng,
có thể nói nó là một môn vũ kỹ khá toàn diện, dù sao đời trước tất cả vũ kỹ
mạnh nhất đều bị hắn sát nhập vào bộ này Phượng Vũ Chư Thiên vũ kỹ.

Có thể nói năm đó biểu tượng để nhận ra thân phận của hắn chính là hình dáng
của Thần Thú Phượng Hoàng, chính vì vậy đối với bộ vũ kỹ này hắn rất có thân
thiết cảm giác.

Mà lần này hắn lựa chọn chính là cái này Phượng Vũ Chư Thiên, bộ này pháp
quyết năm đó tuy rằng chỉ mới sáng tạo ra mà chưa đạt tới viên mãn trạng thái
nhưng hắn đời này có tự tin có thể sáng tạo thêm phần sau, chính vì vậy hắn
muốn chọn cái này bộ vỹ kỹ.

Tiếp đó mấy ngày, Vương Phong nghỉ ngơi hồi lại sức rồi bắt đầu tu luyện lấy
Phượng Vũ Chư Thiên, mà mấy ngày qua Hạ Băng nha đầu cùng với mấy người khác
cũng có tới thăm qua, chỉ là chuyện trước đó họ cũng không nói tới dù chỉ một
câu, tựa hồ đã có ăn ý trước vậy.

Ba ngày sau…

Sáng sớm ánh nắng chiếu rọi vào trong Cốc khiến tất cả mọi người biết được đây
là một ngày mới, trên thiên không từng tia từng tia ánh sáng phản xạ xuống như
muốn soi sáng tâm linh lòng người khiến cho tâm thần càng thêm tỉnh táo.

Tại một cái đạo môn trước, hôm nay cũng là ngày đi di tích thí luyện, khắp nơi
các ngoại môn đệ tử đều tụ tập tại đây, bởi vì Thanh Tâm Cốc nhân số luôn ít
hơn rất nhiều so với cái khác môn phái nên ở đây dù là ngoại môn đệ tử hay là
nội môn đệ tử đều có rất ít người.

“Hôm nay là ngày các ngươi tiến vào Thi Yêu di tích, bên trong đó những món đồ
đều là rất có lợi với các ngươi ở cảnh giới bây giờ, tất nhiên kèm theo đó
cũng là rất nguy hiểm, ta hi vọng các ngươi hôm nay sau khi đi vào có thể đạt
được tạo hóa của chính mình để môn phái chúng ta có thêm vài cái thiên tài.”
Đứng ngoài di tích trong, đại trưởng lão Cổ Hiên nhìn mấy cái đệ tử ngoại môn
mang theo khuôn mặt non nớt kia uy nghiêm nói.

Cổ Hiên, hắn là đại trưởng lão của Thanh Tâm Cốc đời này, bề ngoài nhìn tới
hắn là một lão giả tuổi chừng năm mươi, tại Thanh Tâm Cốc trong hắn địa vị chỉ
kém Tông Chủ cùng Phó Tông Chủ mà thôi.

Thi Yêu di tích, nó trước đây vốn không phải là cái gì di tích mà là một cái
không gian có sinh linh sinh sốg, chỉ là sau này không hiểu sao cái này không
gian trong sinh linh đều bị tàn sát hầu như không còn, mà những cái này yêu
thú hoặc sinh linh bị tàn sát lại càng không hiểu sao dần dần biến thành cương
thi cùng yêu thi.

Yêu Thi cùng cương thi trước đó muốn sinh ra lúc vậy thân thể của nó phải được
rèn luyện rất nhiều lần mới có thể sinh ra, mà những này yêu thi cùng cương
thi sau khi thành công sinh ra vậy chúng thân thể đã được rèn luyện tới một
mức độ cực kỳ tinh khiết.

Chúng thường qua một đoạn sau đó sẽ bắt đầu diễn hóa ra thi đan, những này thi
đan bởi vì lấy tinh hoa từ thân thể chúng diễn sinh ra nên năng lượng trong đó
rất có ích đối với tu sĩ còn là dương thể, cũng chính vì vậy cái này không
gian thường dành riêng cho ngoại môn đệ tử đi vào săn giết yêu thi cùng cương
thi để lấy đi thi đan, tất nhiên trong này những yêu thi cũng rất mạnh, nhưng
là phần đông đều đã bị mấy vị trong Thanh Tâm Cốc diệt sát nên bây giờ chỉ còn
lại một số yêu thi cùng cương thi yếu đuối mà thôi.

Tuy là vậy nhưng không phải ai cũng có thể săn giết được một đầu cùng cảnh
giới yêu thi hay cương thi, dù sao những này quái vật thân thế sức phòng ngự
đều rất mạnh, cùng cảnh giới nếu không có bảo khí trợ giúp vậy rất khó đánh vỡ
được thân thể của nó.

“Sau khi vào đó các ngươi phải nhớ cẩn thận, mọi việc theo hoàn cảnh mà làm,
nếu nguy hiểm vậy thì phải tránh đi, biết không?” Tại một góc trong Thanh Lộ
nhìn Vương Phong cùng Hạ Băng hai đứa nhỏ bắt đầu căn dặn nói, mặc dù không
muốn hai đứa bây giờ đi vào đó nhưng nếu đã muốn tu luyện vậy thì không thể
làm khác, dù sao con chim nhỏ rồi sẽ có ngày dang rộng đôi cánh bay khắp Cửu
Thiên Vạn Vực lúc, nàng không thể ích kỷ vì mẫu tính mà ngăn cản chúng được.

“Đã biết.” Vương Phong người nhàn nhạt gật đầu rồi nói.

“Tốt, tất cả hãy đi vào đi.” Cổ Hiên uy nghiêm quét qua mấy trăm vị ngoại môn
đệ tử rồi chậm rãi nói, theo đó hắn tay khẽ chỉ hướng đạo môn, phù văn bắt đầu
rủ xuống kết thành một cái bàn luân rồi bay về đạo môn.

“Rắc rắc.” Đạo môn khi bị bàn luân tiếp xúc lúc bắt đầu lắc lư vài cái rồi
bình tĩnh lại, tại trung tâm nó chẳng biết lúc nào đã bắt đầu hiện ra một cái
vòng xoáy, những này vòng xoáy chúng di chuyển như là đều có quy luật của
chúng lại tựa như không có quy luật vậy, mười phần khó nắm bắt chúng.

“Đi thôi.” Vương Phong ánh mắt bình tĩnh nhàn nhạt nói rồi bước vào đạo môn
trước, mà nhìn hắn vào lúc Hạ Băng cùng mấy cái đệ tử ngoại môn cũng bắt đầu
có từng đám người vào theo.

Sau khi bước vào đạo môn lúc, hoàn cảnh lập tức thay đổi, trước mặt Vương
Phong bây giờ khắp nơi đều là núi đá, những này núi đá đỉnh núi đều là giống
như chiến kích đang bén nhọn chỉ về thương khung, tựa hồ chúng bất cứ lúc nào
cũng có thể đâm thủng thương khung một dạng.

Mà phía dưới những này núi đá thì hoàn toàn bị dung nham bao phủ lấy, cả không
gian ngoại trừ đá và dung nham ra thì không hề thấy cái gì, tựa hồ nơi đây
hoàn toàn cô lập với thế giới bên ngoài vậy.

Nhìn dung nham cùng từng ngọn núi đá kia Vương Phong ánh mắt khẽ trở nên thâm
thúy nhìn về một phương hướng, tại ánh mắt này phía dưới hắn vậy mà có thể
thấy được điểm cuối là một vùng rừng xanh, chỉ là cái kia điểm cuối đã vậy mà
còn quá xa, ít nhất là mấy nghàn dặm đi.

Lần này bước vào đạo môn lúc lập tức sẽ bị đưa đến một cái địa điểm không xác
định, chính vì thế mỗi một người bước vào đây lúc đều sẽ bị truyền tống tới
một hoàn cảnh khác nhau, vận khí tốt thì trực tiếp được đưa tới nơi có cơ
duyên, vận khí quá kém vậy thì trực tiếp được truyền tống tới một nơi tuyệt
địa.


Kiếm Phá Chư Thiên - Chương #12