Người đăng: xgametuyduc@
Hai năm sau, ngoại môn Vân Lưu Tông.
Vân Lưu Tông nằm trên một ngọn núi có tên Hoàn Lô, về sau bởi vì có Vân Lưu
Tông ở đây, nên người ta cũng thuận miệng gọi ngọn núi này thành núi Vân Lưu,
ngọn núi này là do Tổ Sư Lập Phái năm đó phát hiện ra, nhận ra chỗ này linh
khí dồi dào, động thiên phúc địa phát triển đến ngày, tu luyện ở đây cũng làm
ít được nhiều, nên dừng lại chỗ này khai tông lập phái, đến nay cũng đã một
ngàn tám trăm năm.
Lưu Vân Tông nằm ở phía nam Thiên Cương Quốc, cùng với bảy thế lực khác trong
nước xưng thành "Nhất Cốc Nhị Môn Tứ Tông" cùng sánh vai với bảy đại thế lực
mạnh nhất Thiên Cương Quốc.
Trừ bảy thế lực mạnh nhất, phía dưới còn có bát đại thế gia nắm chắc số mệnh
võ lâm của Thiên Cương Quốc ngay cả triều đình cũng phải dựa vào, cố gắng
không động chạm đến.
Hoàng Minh là người Hoàng gia, một trong bát đại thế gia.
Hoàng gia phát triển từ hơn ba trăm năm trước, lấy linh dược làm mặt hàng kinh
doanh, tích lũy tài phú kinh người, nhưng tục ngữ có câu, có nhiều tài phú mà
không có lực bảo vệ cũng như miếng bánh ngọt ai cũng muốn đến cắn lấy một
miếng.
Trải qua vô vàn trắc trở cùng gian nan, gia chủ Hoàng gia cũng chính là phụ
thân của Hoàng Minh, đúc kết kinh nghiệm xương máu, làm ra quyết định, lợi
dụng tài phú kinh người phát triển gia tộc trở thành võ lâm thế gia, sánh vai
cùng bảy đại thế gia khác, cho nên mới có Hoàng gia ngày hôm nay.
Là đệ tử thế gia, đi đến đâu cũng mắt cao hơn đỉnh đầu, người ngoài muốn tránh
còn chẳng kịp, nhưng Hoàng Minh thì không nằm trong số đó, nguyên nhân là vì
cha hắn là một thương nhân, lại phi thường nghiêm khắc dạy dỗ, tuy là công tử
thế gia thế nhưng Hoàng Minh cũng hết sức khiêm tốn với mọi người xung quanh.
Đệ tử Hoàng gia từ mười tuổi bắt đầu tu luyện nội khí, trước mười hai tuổi đạt
được Luyện Khí Cảnh tầng thứ nhất mới được bảy đại tông môn trong Thiên Cương
Quốc lựa chọn khảo thí nhận làm đệ tử ký danh, nhưng muốn trở thành đệ tử
ngoại môn thấp nhất cũng phải đạt đến Luyện Khí Cảnh tầng thứ tư.
Có thể vì áp lực sản sinh động lực, cũng có thể là vì không muốn làm phụ thân
mất mặt, Hoàng Minh trong vòng hai năm tu luyện đạt tới Luyện Khí Cảnh tầng
thứ ba, sau đó lại tu luyện đến Luyện Khí Cảnh tầng thứ tư, vượt qua cửa ải
khó khăn, trở thành đệ tử ngoại môn Vân Lưu Tông.
Chỉ có điều, so với đệ tử Hoàng gia hắn còn kém ít nhiều a, con trai lớn đại
bá Hoàng Lân, nghe nói tư chất hơn người, ở Kháo Sơn Tông mười lăm tuổi đạt
đến Luyện Khí Cảnh tầng thứ tám,lợi hại nhất là con trai thứ hai của đại bá
Hoàng Lân, cùng với con gái của tứ thúc, là những thiên tài hiếm gặp của Hoàng
gia trong năm mươi năm qua.
Căn cứ vào thiên phú khác nhau, bái nhập tông môn cũng khác nhau, Hoàng Minh
thiên phú thấp nhất bái nhập Cửu Phẩm tông môn Vân Lưu Tông, Hoàng Phong và
Hoàng Long bái nhập Bát Phẩm tông môn Kháo Sơn Sông, cùng Hoàng Ly bái nhập
bát phẩm tông môn Nam La Sơn Môn.
May mà phụ thân hắn là Hoàng gia gia chủ, người ngoài cũng không có ai dám
công khai chế giễu hắn.
Mặc dù vậy, trong lòng Hoàng Minh cũng có chút bứt rứt không yên a.
- Hừ, còn một năm nữa là đến đại hội tỷ võ gia tộc tổ chức ba năm một lần, ta
không thể để mất mặt phụ thân được.
Trong một gian phòng u ám, thiếu niên nghiêng người miệng lầm bầm thì thầm,
Hoàng Minh lăn người xuống giường, lấy nước rửa mặt qua loa, nhất kiếm đi ra
ngoài sân.
''CỬU KIẾM THỨC'' là kiếm pháp phụ thân truyền cho hắn trước lúc gia nhập tông
môn, ''CỬU KIẾM THỨC'' tổng cộng có chín chiêu, bảy chiêu đầu không có tên,
hai chiêu sau phân thành "Bát Kiếm Tầm Kích" cùng "Cửu Kiếm Toái Mang".
nhắm mắt, cữu kiếm thức trong đầu hiện ra, tay trái Hoàng Minh nghiên sang giữ
cho thanh kiếm được thẳng, từ chiêu thứ nhất bắt đầu tu luyện.
cước bộ vững vàng, Hoàng Minh bây giờ múa kiếm không có một tia bế tắc, mà là
cảm giác khoan khoái nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi.
Sát!
Một mảnh lá rụng bị chém làm đôi, Hoàng Minh không có bất cứ cảm giác, tiếp
tục luyện kiếm.
Chiêu thứ nhất, chiêu thứ hai, chiêu thứ ba....
Dần dần chiêu kiếm của Hoàng Minh đã thoát ly ràng buộc, không chỉ tốc độ múa
kiếm cực nhanh, động tác nhẹ nhàng, hơn nữa còn vô cầu vô thức, tiêu diêu tự
tại, một hơi thi triển đến chiêu thứ tám,"Bát Kiếm Tầm Kích" chốc lát, kiếm
quang linh động như nước chảy, nhẹ nhàng xuyên qua những mảnh lá rụng, "Cửu
Kiếm Toái Mang" kiếm quang linh động xông thẳng đến cây từng dưới sân, tán cây
rung rinh, làm rơi rụng những tàng lá vàng xuống nền đất.
Thủ kiếm đứng lặng một lúc, Hoàng Minh có chút kinh ngạc.
Phải biết đối với người mới học mà nói, cho dù là võ kĩ cơ bản nhất cũng rất
khó nắm bắt, đây không chỉ là vì thiên phú mà còn về lực lĩnh ngộ thích ứng
cùng với độ quen thuộc của người luyện kiếm quyết đó, cũng giống như học viết
vậy, vừa mới bắt đầu nét chữ siêu siêu vẹo vẹo, học tập khó khăn vô cùng, sau
một thời gian hoàn toàn quen thuộc, thì lại nhất bút thành văn.
Nói tóm lại, từ thấp đến cao không khó, khó là từ chỗ từ không đến có.
Hít một hơi thật sâu, Hoàng Minh thả lỏng tâm linh, thi triển lại một lần Cửu
Kiếm Khức.