Phạm Lữ Và Bối Bối


Người đăng: mathanhsang1

Phạm Lữ suy tính trước điểm trọng yếu, nếu được hiến tế đừng nói thành phong
hào đấu la. Siêu Cấp Đấu La cũng không có vấn đề.

-Chắc 3 phần. Hung thú 70 vạn năm ai cũng có ngạo khí của mình. Nếu đánh nhau ta không thể phá phòng ngự của hắn.

Kiếm Linh trả lời cũng không khiến cho Phạm Lữ bất ngờ, Phạm Lữ phân phó kiếm
Linh:" Ngươi thả linh hồn ra tìm kiếm Hỏa Viêm Hầu hồn thú khoảng 1 vạn năm,
ta cần vị trí nhanh nhất có thể."

Phạm Lữ khi nhìn nhiệm vụ chỉ yêu cầu vạn niên Hỏa viêm Hầu không báo chuẩn
xác nên hắn mới nhờ Kiếm Linh làm như vậy. Nếu đánh với vạn năm hồn thú mới
tấn chức thì Phạm Lữ có thể nắm chắc 7 phần nắm chắc nên không quá lo. Kiếm
Linh linh hồn tản mát ra làm những con hồn thú trên 10 vạn năm giật mình.

Lúc này trong Tinh Đâu đại Sâm Lâm 2 hồn thú đang đứng cảm nhận linh hồn đang
rung rẩy sợ hải cảm thái than:

-Linh hồn lực thật đáng sợ, lâu lắm rồi không nhìn thấy một linh hồn cường đại như vậy.

-Sẽ là ai? Nếu phá hoại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm cho dù Thập Đại Hung Thú ta cũng sẽ giết.

Phạm Lữ không đợi Kiếm Linh, hắn rời khỏi Tinh Thần Hải của mình mở măt ra
thấy mọi người đang nhìn mình, nở nụ cười đáp lại trong lòng mang theo một hồi
ấm áp. Có bạn bè thật tốt, Đường Nhã nhìn Phạm Lữ đi đến vỗ vai nói:

-Không tệ, đột phá 30 cấp xem ra đệ nói phục hưng Đường Môn là không nói ngoa.

-Điều nhờ Đại Sư Huynh cả Mộc Kim Linh quả nhiên thần kỵ. Ta sao này trả lại gấp đôi.

Bối Bối cười ha hả nói: Huynh đệ với nhau đệ không cần nói lời khách sáo này.

Bao ngày nói chuyện làm quen Bối Bối cũng hiểu vị sư đệ này. Tâm cơ hơi sâu
nhưng tính tình không quá xấu, đáng làm main đùa thôi.

-Sư V1UU4 huynh chúc mừng huynh.

Vũ Hạo cũng đến chúc mừng, lúc nảy Kiếm Linh phát ra linh hồn lực không kém
tinh thần lực của Thiên Mộng Băng Tằm là bao nên nó nhìn ra được. Suy nghĩ của
Thiên Mộng Băng Tằm là Kiếm Linh là hồn thú giống như nó đều hiến tế và phong
ấn sức mạnh vào đối phương. Nên khuyên Hoắc Vũ Hạo nên giao hảo tốt với Phạm
Lữ, Vũ Hạo cũng không ý kiến gì. Thêm 1 người bạn còn hơn 1 kẻ thù, với lại
Phạm Lữ nhìn như không phải người xấu. Không biết Phạm Lữ biết được 2 người
suy nghĩ sẽ suy nghĩ ra sao?

-Cảm ơn sư đệ!

Phạm Lữ nhập môn sớm hơn Hoắc Vũ Hạo một ngày với Phạm Lữ cũng lớn hơn Vũ Hạo
kêu sư đệ cũng không gì quá đáng. Làm xong tất cả Phạm Lữ lên tiếng làm mọi
người biến sắc:

-Đệ muốn một mình vào Tinh Đấu Sâm Lâm tìm hồn hoàn thích hợp.

-Không được, đệ quá cuồng vọng rồi! Đệ đi theo ta về Sử lai Khắc ta hứa với đệ sẽ nhờ nội môn sư huynh hoặc sư tỷ thậm chí cao tầng giúp đệ tìm hồn hoàn thích hợp.

Bối Bối là người đầu tiên kiên quyết phản đối. Hắn làm sao không hiểu, là cháu
của Hải Thần Các Chủ đương nhiên nhỉn ra tiềm năng của Phạm Lữ. Vì vậy ngàn
vạn không được cho hắn chết non, trên đời rất nhiều kỳ tai nhưng nữa đường
chết non không phải là ít. Thái độ Bối Bối làm Đường Nhã giật mình, nàng không
hiểu biết như Bối Bối, trong lòng nàng chỉ xem là Phạm Lữ hơn người mà thôi.
Vũ Hạo không nói gì, qua Thiên Mộng Băng Tằm thông tri cũng biết được Phạm Lữ
chắc chắn có bài chủ mệnh nên không quá lo lắng. Phạm Lữ thấy mọi người như
thế đối với mình, trong lòng không khỏi cảm ơn cái hệ thống ma quỷ này, trước
đến nay hắn chưa hiểu được chữ bạn bè như thế nào. Tâm tính của hắn chỉ biết "
phải lừa người khác mới không bị kẻ khác lừa" ,trở lại vấn đề.

-Đại sư huynh, ta có thể bảo vệ mình hơn nữa trước đến nay chỉ một mình ta liệt sát hồn thú. Nếu có nguy hiểm thì có lẽ ta không gặp được đại sư huynh, Vũ Hạo, đại sư tỷ rồi.

Phạm Lữ nói thế nhưng 3 người ai cũng không muốn cho hắn đi. Học viên Sử lai
khắc đi với viện trưởng, cao tầng liệt sát hồn thú nhưng tổn thương nhân mạng
không phải không có. Viện trưởng cao tần là ai? Phong Hào Đấu La thậm chí Siêu
Cấp đấu La. Mà còn tỗn thương nhân mạng Phạm Lữ tính là gì? Bối Bối tức giận
tại sao vị sư đệ hiểu chuyện lại bồng bộc như vậy. Hồn lưc vận chuyển 2 vàng,
1 tím hồn tôn cấp bật gào thét mà ra, 3 người giật mình mỗi người suy nghĩ
điều không giống nhau. Bối Bối nói một câu làm Phạm Lữ thỡ dài:

-Đệ theo ta về Sử Lai Khắc Hoặc thắng ta thì được đi qua.

Đường Nhã không nói gì, cô biết Bối Bối làm vậy là không muốn Phạm Lữ vào chỗ
chết và cô cũng yên tâm hơn có Bối Bối trợ trận thì Phạm Lữ muốn qua là không
có cơ hội. Tuy làm vậy sẽ làm cảm tình 2 huynh đệ xấu đi nhưng không còn cách
nào khác. Vũ Hạo nhìn Bối Bối vị sư huynh ôn hòa này khi tức lên lại khủng bố
như vậy nên cũng không nói gì, im lặng là thượng sách.

Phạm Lữ khi làm việc gì sẽ cực kỳ quyết đoán xóa bỏ vâtn cản của mình nhưng
không ngờ. Người đầu tiên mình chiến đấu sẽ là đại sư huynh, trong lòng thầm
nói: "Ta sẽ nhẹ tay nhất có thể!"

Hồn lực vận chuyển hai hồn hoàn sáng lên uy ap tha ra không kém hơn Bối Bối là
bao, không muốn nói là Bối Bối hoàn toàn bị áp chế.

2 hồn hoàn từ dưới chân sáng lên, 2 màu bình thường thường nhưng xuất hiện
trên người bình thường không đúng lẽ thường. Bối Bối và Đường Nhã khiếp sợ
nhìn thiếu niên mới 12 tuổi này tản mát ra khí độ bất thương 2 màu tím tạo lên
người nhìn cảm thấy áp lực. Uy áp sắt bén chém sâu vào linh hồn làm cho Bối
Bối không tự chủ được có suy nghĩ muốn rút lui. Nhưng nhìn sư đệ của mình càng
nhìn thì trong long càng có tia tức giận mà gào ra. Tăng cao hồn lực để giảm
bớt áp lực từ trên người Phạm Lữ phát ra," sư đệ à! Ngươi thiên phú thế này,
dù bỏ cái mạng này cũng phải đem ngươi về Sử Lai Khắc bồi dưỡng."

Đương nhiên câu nói chỉ nói trong lòng. Phạm Lữ tuy có hồn hoàn thứ 3 nhưng
không muốn đem ra, lấy ra như thế không bằng Bối Bối nhận thua quên đi. Bối
Bối và Phạm Lữ thoát ra khỏi xuy tư trong đầu, trong lòng duy nhất phải thắng
đối phương. Bối Bối là thiên tài vang danh Sử Lai Khắc không thể có chuyện
chưa đánh nhận thua. Phạm Lữ cũng vậy tuy đây là trận đánh đầu tiên của mình
nhưng không thể nhường được. Nếu không phải vì lí do tìm kiếm võ hồn thứ 3 thì
Phạm Lữ rất muốn đem ra dùng tăng mạnh phần thắng. Tuy nói vậy nhưng 1 hồn kỹ
thiên niên hồn hoàn của Phạm Lữ cũng chèn ép 2 bách niên hồn hoàn của Bối Bối
rồi.

2 người đứng cách nhau 10m 2 người thả hồn hoàn bộc phát vũ hồn mình ra. Phạm
Lữ xòe tay ra thanh kiếm xuất hiện, chuôi kiếm uống lượng hình rồng lên lưỡi
kiếm 7 cm. Thanh kiếm này khác lạ rất nhiều khi Phạm Lữ gặp được, miệng rồng
cắc chặc lưỡi kiếm làm người ta nhìn vào cú nghĩ thanh kiếm này" là vua của
các loại kiếm" vậy.

Bối Bối cũng không vừa tay xuất hiện vảy rồng y như móng vuốt rồng. Cũng phải
thôi là truyền nhân của Lam Điện Bá Vương Long tuy bị diệt môn nhưng uy danh
còn mãi. Được đời đời xưng tụng là thú võ hồn cường công cường đại. Lôi điện
từ cánh tay truyền ra làm người xem rét lạnh.

Vũ Hạo nhìn 2 người khí thế trong lòng chiềm xuống hồi quyết tâm" phải mạnh
hơn nổ lực hơn nữa."

Đường Nhã nhìn 2 người khí thế cũng sợ hải dù sao Đường Nhã cũng mới câp 30
thôi còn chưa tiềm hồn hoàn thứ 3 cho mình, nhưng so sánh hồn lực với Phạm Lữ
thì nàng không tính là gì, nàng chỉ có 2 cái bách niên hồn hoàn mà Phạm Lữ thì
tới 2 cái thiên niên. Sợ 2 người sống chết quyết đấu cũng bắt đầu nóng ruột
chạy ra ngăn cản.

-Phạm Lữ đệ không đi được sao Bối Bối hứa sẽ giúp đệ mà. Không lẽ đệ không tin chúng ta hay sao?

-Xin lỗi Đường Nhã tỷ tỷ đệ có việc riêng cần làm 3 ngày sao đệ hứa sẽ tới Sử Lai Khắc. Tỷ và đại sư huynh lo cho đệ, đệ biết nhưng không thể tòng mệnh, đệ xin lỗi.

Phạm Lữ cũng không dấu diếm không vì làm nhiệm vụ sao Phạm Lữ lại cố chấp như
vậy. Nếu có được U Minh Quy Vương hiến tế hắn cá có thể bảo vệ Sử Lai Khắc
ngàn năm không suy tàn. Vì bảo vệ Sử Lai Khắc vì bảo vệ Đường Môn hắn chấp
nhận mọi người xem hắn là kẻ cuồng vọng, ngông cuồng. Nhưng đổi lại sao này
mọi người sẽ hiểu hắn cảm thông cho hắn.

-Hừm! Tuy đệ có thiên niên hồn hoàn, nhưng thua ta một hồn hoàn chưa chính thức vào hồn tôn. Ta sẽ không nương tay, đệ cẩn thận đi!

Bối Bối nói xong lập tức vung tay lên tay phải tráng kiện to gấp 2 3 lần người
thường, làm cho chổ Bối Bối tạo ra một lưới điện bay nhanh về phía Phạm Lữ.

Phạm Lữ bất động tại chổ lập tức vung kiếm lên, bóng kiếm chém ngay vào tâm
lưới điện. Lưới điện tiêu thất, khi Phạm Lữ lấy ra Võ Hồn của mình thì hắn
không còn sợ như lúc ban đầu. Vì hắn đã là hồn tôn, được Kiếm Linh bang cho
vạn niên hồn hoàn, tuy không sài kỹ năng nhưng võ hồn hấp thụ hấp thụ vạn niên
hồn hoàn sinh ra dị biến sắc bén hơn thay đổi kiểu cách Phạm Lữ có thể nhìn ra
được. Hắn tin chắc rằng không cần dùng vạn niên hồn hoàn phần thắng của hắn
cũng ít nhất 7 phần. Nhưng hắn không dám lơ là dù chỉ 1s.

Vừa chém đứt lưới điện Phạm Lữ hồn hoàn đầu tiên sáng lên " ngự kiếm ", Phạm
Lữ có thể cảm nhận đước mình và kiếm liên thông điều khiển không khác gì nhau.
Thanh kiếm phóng nhanh về phía Bối Bối, hồn hoàn đầu tiên Bối Bối lập tức sáng
lên. Hồn lực dao động tăng cao, tường cơn lôi điện ngưng kết thành long chảo
"Lôi Đình Long Chảo" tên kỹ năng đầu tiên của Bối Bối tuy uy lực không mạnh
nhưng có thể làm đối thủ hồn lực yếu bị tê liệt. Thanh kiếm xuyên qua long
trảo bay thẳng về phía Bối Bối. Bối Bối giật mình " xem ra đã xem thường đệ
rồi."

Hừm! 1 tiếng Bối Bối dồn lực tay phải, Bối Bối tin Lam Điện Bá Vương Long của
mình không phải yếu, không tin một thanh kiếm có thể làm gì được mình. "Kiếm
tốc" một trong 2 kỹ năng của thiên niên vạn hồn hoàn của Phạm Lữm Kiếm bay với
tốc độ cực nhanh. Dù Bối Bối luyện Tử Cực Ma Đồng nhưng chỉ thấy ánh sáng xoẹt
qua. Cánh tay truyền đến một cơn lạnh lạnh, Bối Bối nhìn lại thì thấy tay phải
mình bại một đường chém dài khoảng 3 gang tay máu nhiễu xuống đến cùi chỏ và
bắt đầu nhiễu xuống đất.

Vết thương tuy đổ nhiều máu, nhưng chém vào không sâu, với Bối Bối mà nói thì
chỉ vết thương ngoài da. Nhưng trong mắt Bối Bối mang theo khiếp sợ, cánh tay
phải của mình đó giờ tuy bị thương qua, nhưng nhiều lần điều khêu chiến vượt
cấp mới bị thương cùng cấp thì đừng mơ làm nó 1 vết sướt.

Ánh mắt Bối Bối mang theo vẽ nghiêm túc cái. Tuy có thể làm Phạm Lữ bị thương
nhưng đở hơn cho hăn vào con đường chết. Bối Bối thở ra 1 hơi, hồn lực khuyết
trương dữ đội làm Phạm Lữ hơi nhíu mày. Võ hồn thứ 2 sáng lên, từ tay phải Bối
Bối bay ra lôi điện ngày càng nhiều, song thẳng lên bầu trời rồi lao vào bao
vây lấy Phạm Lự. Phạm Lữ biết tuyệt hồn kỹ này nhìn hơi mạnh, nhưng chỉ có khả
năng giữ chân không đáng quan tâm.

Khí thế của Bối Bối lên càng lúc càng kinh khũng tới khi cao đến tận cùng thì.
Võ hồn thứ 3 Bối Bối hiện lên, cả người Bối Bối phủ đầy lôi điện lít nhít,
cánh tay phải phủ lôi điện nhiều nhất kéo lên vai phải của hắn.

Lúc này Phạm Lữ thật sự đã nhìn ra được một áp lức rất lớn đánh lên người của
hắn. Giờ hắn mới hiểu được tại sao võ hồn "Lam Điện Bá Vương Long" được người
xung tụng là đệ nhất cường công võ hồn sánh vai với Hạo Thiên Tông.

Phạm Lữ cũng không nhàn rổi hồn hoàn thứ 2 sáng lên " tàn ảnh kiếm" "kiếm tốc"
2 võ hồn dung hợp với tốc độ cực nhanh bay quanh người Phạm Lữ. 1 thanh kiếm
Phạm Lữ bỗng chốc tăng thành 3 cây không phải là giả. Mà là kiếm thật 3 thanh
bay chạm vào lôi điện lôi điện lập tức nổ tung. Tạo cho Phạm Lữ ra khỏi vòng
vây lôi điện nhưng khi đi ra khỏi "Lôi Đình Vạn Quân". Phạm Lữ biến sắc mặt?

Phạm Lữ nhìn Bối Bối hồn lực và uy áp trên người Bối Bối thả ra có thể đánh
giết một Hồn Tông bình thường. Phạm Lữ cấp tốc suy nghĩ tìm cách phá giải,
nhưng nhìn vào kỹ năng của hắn hắn thực sự không cách nào phá giải. Giờ Phạm
Lữ mới biết khi cầm được thanh kiếm hắn nghĩ có thể dể dàng đánh bại Bối Bối,
giờ 7 phần thắng của hắn không còn lại 1 phần.

"Hết rồi sao, không hoàn thành nhiệm vụ sao. Ta không cam tâm."

Phạm Lữ than trách chính mình quá ngu si nếu hắn không để cho, Bối Bối giam
hắn, không cho Bối Bối tích nộ thì hắn sao có thể thua. Hồn hoàn thứ 3 Bối Bối
là "Lôi Đình Chi Nộ" nhưng cần thời gian ngắn để tích tụ lôi điện. Phạm Lữ qua
ỷ y vào thực lực nên giờ nhắm mắt chờ đợi ...


Kiếm Linh Phù Hộ - Chương #4