Vân La Học Viện


Người đăng: mathanhsang1

Phạm Lữ dẫn đầu bọn họ bước xuống đài. Các học viện khác thấy bọn họ sợ hơn
gặp quỷ tránh xa ra 1 con đường cho họ bước qua.

Phong cách bá đạo, kêu căng làm tất cả khán giả reo hò khắp nơi:

-Đúng là Sử Lai Khắc, lúc nảy ngươi thấy cậu bé kia không 5 cái hồn hoàn 10 vạn năm. Sử Lai Khắc đúng là chỉ đào tạo quái vật mà.

- Đương nhiên nhìn ra! Sao này ta có con dù bất chấp giá nào cũng cho nó vào
học Sử Lai Khắc.

Vương Ngôn nhìn Phạm Lữ cũng mang theo nhiều phần sợ hãi tiếng lên nói:

- Ngươi hơi quá tay rồi đấy!

Phạm Lữ nhìn nhìn trả lời:

- Nếu ta nặng tay thì họ đã chết rồi!

Phạm Lữ bước tiếp không quay đầu lại. Các họ viện nghe hắn nói thế không khỏi
rụt cổ. Về đến Khách sạn Sử Lai Khắc hắn nhìn mọi người nhìn hắn đầy cảm kích
còn chưa phai nhạt. Từ hôm nay mọi người sẽ biết đến cái tên Đường Môn làm sao
bọn họ không kích động.

Bối Bối tiếng lên nói:

- Vsult Cảm ơn đệ! Đường Môn nợ đệ rất nhiều.

Phạm Lữ cười cười không nói gì. Hắn xoay người rời đi khỏi khách sạn trở về
tìm Băng Vân

Băng Vân nhìn thấy Phạm Lữ đến thì vui mừng.

-Tiêu Thiên ngươi đi đâu 2 ngày nay vậy? Ta nghỉ ngươi bỏ mặt ta rồi chứ!

Tiếng nói mang theo vẽ vui mừng cùng trách móc của Băng Vân làm hắn cười khổ
lên tiếng nói:

-Băng Vân, ta xin lỗi tại vì ta có nhiệm vụ trên người nên không thể trở về khách sạn thăm ngươi được. Khoảng 6 7 ngày nữa nhiệm vụ hoàn thành chúng ta đi Địa Long Môn.

Phạm Lữ ở lại khách sạn một ngày bồi tiếp Băng Vân mua sắm quần áo và vật phảm
cần thiết. Đúng là nhà quê nhìn cái gì cũng muốn mua làm ngân khố của hắn xuy
giảm không ít.

2 ngày sao bọn họ lại đi đến đấu hồn đài. Hôm nay đội dự thi it đi phân nữa
chỉ còn 67 đội. Các đội thi không e dè Sử Lai Khắc là mấy. Đa số bọn họ đều
nghỉ là Phạm Lữ đùng cách nào đó lừa gạt bọn họ, làm sao 13 14 tuổi hồn vương
còn 10 vạn năm hồn hoàn. Hôm nay rút thăm kết thúc bọn họ thi đấu với học viện
Vân La với hình thức 1 đối 1.

Vương Ngôn muốn để Phạm Lữ ở tuyến cuối cùng đề phòng bất trắc nhưng Phạm Lữ
không đồng ý. Lần này là lần vương danh Đường Môn nên hắn chỉ có 1 ý niệm
nghiền ép đối phương.

Đội viên đầu tiên của Vân La học viện là tên vừa mập vừa lùn nhìn thấy Phạm Lữ
lên sân hắn rung rẩy không thôi. Hôm qua mọi thứ hắn đều nhìn được trong mắt.

Khán đài nhìn Phạm Lữ ra sân reo hò khắp nơi. Còn các học viện khác nhìn chăm
chăm vào Phạm Lữ muốn xem hắn có thủ thuật gì làm ra 5 cái 10 vạn năm hồn
hoàn.

Phạm Lữ nhìn đội viên Vân La cuối người nói:

- Tiêu Thiên học viện Sử Lai Khắc.

Vừa mập vừa lùn kia rung như cầy sấy đáp:

- Mã Anh Tuấn, học viện Vân La. Xin Tiêu Thiên học đệ hạ thủ lưu tình.

Trọng tài nhìn Vân La học viện làm ra như thế không khỏi liết mắt:

- Trận đấu bắt đầu.

Phạm Lữ lấy ra Băng Long Kiếm chém thẳng vào Mã anh Tuấn. Kình phong bắn về
phía hắn làm hắn sợ hải không thôi không có chiến ý. Bị kình phong đẩy văng ra
lôi đài, dù sao hắn chỉ hồn tông 4 hồn hoàn mà thôi Phạm Lữ 1 chiêu chế địch
làm khán giả cổ vũ càng hân hoan hơn.

Các học viện khác thì im lặng. Bọn họ làm sao nhìn không ra 1 kiếm kia nhìn
đơn giản không một hồn kỹ nhưng chắc chắn đã là hồn vương. Không cần hồn hoàn
hồn vương cũng có thể thắng hồn tông nhưng không để dàng như Phạm Lữ đã làm.

Đội trưởng Vân La học viện nhìn Phạm Lữ đầy chiến ý nhưng cũng cố nhịn xuống.

-Thưởng Nguyệt ngươi lên đi. Dò xét thực lực đối phương, đánh mạnh vào.

Thưởng Nguyệt là cô gái 18 19 tuổi nghe đội trưởng nói thế cũng bước lên sàn
đấu.

Phạm Lữ nhìn nàng khom lưng chào:

-Tiêu Thiên. Học viện Sử Lai Khắc.

-Thưởng Nguyệt. Học viện Vân La.

Nói xong nàng mở ra hồn hoàn của mình 4 hồn hoàn trôi nổi mà ra 3 vàng 1 tím.
Phạm Lữ thấy thế cũng không nói gì cầm Băng Long Kiếm khuôn mặt tuấn tú 14
tuổi thiếu niên nhìn thẳng ngươi nàng. Thưởng Nguyệt lấy ra song đao của mình,
đây là hồn đạo khí cận chiến cấp 3 lực sát thương mạnh vô cung. Thưởng nguyệt
khuôn mặt trở nên dữ tợn 2 nănh mọc ra tóc biến thành màu rĩ sét. Thú võ hồn
loại chó, vũ hồn này khã năng nghe và hửi, lực công kích cũng không thể xem
thường.

Tuy hồn đạo khí cấp 3 khá mạnh nhưng so với Băng Long Kiếm thì đom đóm so với
ánh trăng.

Thưởng Nguyệt tăng tốc lao về Phạm Lữ chém xuống. Phạm Lữ khuôn mặt không biến
cũng không mở ra hồn hoàn của mình. Băng Long Kiếm đưa lên đở lấy song đao, 2
thanh song đao bổng chốc đống băng thành một khối không còn sử dụng được nữa.
Đùa gì thế, hồn đạo khí cấp 9 còn may ra cầm cự được.

Thấy thanh đao của mình bị hư hại nặng nè cũng không nói gì 3 hồn hoàn sáng
lên. So ra cũng không kém hồn kỹ ngàn năm. Nàng ngự khí trong người thét lên
một tiếng sóng âm xung kích vào Phạm Lữ. Vuốt kiếm lên sóng âm tan vở hắn cũng
không muốn chờ đợi lâu, đối phương căn bản là quá yếu. Chân bước quỷ ảnh mê
tung tấn công, tốc độ quá nhanh làm mọi ngươi chỉ thấy được tàn ảnh, khi kết
thúc thì thấy Phạm Lữ đã đặt kiếm lên cổ nàng.


Kiếm Linh Phù Hộ - Chương #19