1:đoản Mệnh Thiếu Niên


Người đăng: taihuynh3108@

La Sương thành, Tần gia.

Hôm nay là ngày quan trọng nhất đối với các thanh niên tuấn kiệt Tần gia.Ngày
này sẽ có thể quyết định tiền đồ tương lai của bản thân khi bước vào tu tiên
lộ.

Vào hằng năm, Tần gia đều sẽ lựa chọn một ngày đại cát như hôm nay để tiến
hành trắc thí linh căn thiên phú, căn cốt cùng tư chất tu luyện của các thiếu
niên trong tộc.Điều kiện tham gia khảo nghiệm phải có mười bốn đến không quá
ba mươi niên kỷ.

Trên đài trắc thí, một vị trung niên nam tử chủ khảo hùng hồn thanh âm vang
lên, làm thanh thiếu niên dưới đài đều trở nên thấp thỏm, khẩn trương chờ đợi
đến tên mình được gọi đến.

"Tần Minh, tạp linh căn không hợp cách."

"Tần Khánh, Hoàng cấp hạ phẩm Hỏa linh căn, hợp cách."

"Tần U, Hoàng cấp trung phẩm Mộc linh căn, hợp cách."

"Tiếp theo, Tần Hạo."

Theo chủ khảo trung niên nam tử vừa dứt lời.Một cái hơi chút khẩn trương sắc
mặt hơi xanh xao thiếu niên bắt đầu tiến lên đài.Hắn gọi Tần Hạo, niên kỷ vừa
tròn mười bốn, là cái bình thường người đến không thể bình thường hơn ở Tần
gia.

Mặc dù chỉ được xem là bình thường, gần như vô hình trong mắt người khác.Nhưng
Tần Hạo lại là tam thiếu gia của Tần gia, con trai đệ tam của Tần gia gia chủ
Tần Liệt.

Tần Liệt có tổng cộng ba đứa con trai, đại thiếu gia Tần Hiên, năm nay hai
mươi sáu tuổi, sở hữu Hoàng cấp thượng phẩm Mộc hệ linh căn thiên tài, tu vi
Luyện Huyết cảnh trung giai.Hiện tại đã gia nhập nhị phẩm thế lực Phi Vũ môn
tu luyện.

Nhị thiếu gia Tần Mặc thiên phú cùng tư chất lại càng khủng bố, dù niên kỷ
nhược quán chi linh,mới mười chín tuổi nhưng sở hữu Hoàng cấp cực phẩm Hỏa
linh căn, là một cái tuyệt thế thiên tài.Tu luyện tuy mới chỉ năm năm tả hữu,
nhưng thực lực đã vượt qua đại ca Tần Hiên, đạt đến Luyện Tạng cảnh cao
giai.Đã từng nghe đồn, khi Tần Mặc còn ở Luyện Huyết cảnh trung giai lúc, từng
vượt cấp chém giết một tên Luyện Tạng cảnh sơ giai Ma tu.Hiện tại đang là chân
truyền đệ tử của tam phẩm thế lực Phần Viêm cốc.

Tam thiếu gia Tần Hạo, so với nhị vị thiếu gia Tần Hiên, Tần Mặc mà nói kém
không chỉ một điểm.Từ nhỏ, Tần Hạo đã là một con ma ốm, mắc phải quái bệnh,
dẫn đến sinh mệnh héo rút, không ngừng suy yếu.Gia chủ Tần Liệt nhiều lần sức
đầu mẻ trán, hao phí số lượng lớn tiền tài, thỉnh một vị cường đại tu tiên giả
mới đem Tần Hạo hư nhược dần mất đi sinh cơ đem trì hoãn.

Tại sao lại đem trì hoãn.Vì Tần Hạo sinh cơ tự động tiêu thất quỷ dị, đã truy
tìm khắp tứ phương các danh y, thậm chí đã từng có tu tiên giả vì Tần Hạo mà
tra xét.Kết quả cũng không biết quái bệnh này làm sao chữa, chỉ lắc đầu cho
biết có thể đem trì hoãn đến năm mười sáu tuổi, sau đó sinh cơ sẽ tự hao hết
mà chết, không có cách trị.Tần Liệt cũng vì thế mà bất đắc dĩ, dùng hết toàn
bộ khả năng có thể để bù đắp cho nhi tử mình.

Vì vậy mà Tần Hạo được Tần Liệt hết lòng sủng ái, các đan dược, thiên tài địa
bảo quý hiếm gần như sẽ nhường cho Tần Hạo đến để cường kiện thân thể, chống
lại sinh cơ trôi đi.Cũng chính nguyên nhân này mà dẫn đến các trưởng lão trong
tộc bất mãn, một cái ma ốm thì có tư cách gì đạt được nhiều tài nguyên tu
luyện.Ai bảo người ta là con trai của Tần gia gia chủ đâu.Dù nhiều lần kêu gào
kháng nghị, nhưng các trưởng lão đều bị Tần Liệt cường thế trấn áp, chỉ có thể
oán thầm Tần Hạo có cái hảo phụ thân.

Mặc dù thể chất có chút hư nhược, bị khắp nơi xem thường.Tần Hạo vẫn như cũ
thanh thản sinh hoạt không thèm để ý thoại ngôn của người khác, mọi người
trong tộc nhìn thấy tài nguyên liên tiếp chảy vào người hắn đều giận mà không
dám nói gì.Tần Hạo cái này ma ốm, nếu đánh hắn, vạn nhất treo rồi thì phải
gánh chịu Tần Liệt gia chủ lửa giận.Đoạt hắn tài nguyên, cũng có thể, nhưng
vạn nhất hôm nay đoạt hôm sau hắn liền treo, không ai dám đi gánh chịu hậu quả
kia.

Tóm lại, có thể nói, cái mạng của Tần Hạo còn duy trì đến hôm nay đều nhờ phục
dụng đan dược cùng thiên tài địa bảo duy trì sinh cơ.Dù hắn là cái ma ốm mang
quái bệnh trong người, trắc thí linh căn vẫn phải đi, nếu không vẫn phải gánh
chịu tộc quy xử phạt, dù có là con trai của gia chủ đi nữa.

Tần Hạo mang theo tâm trạng thấp thỏm, khẩn trương bước lên đài trắc thí, sắc
mặt vẫn trắng vô huyết sắc tĩnh tâm ngưng thần dùng tay đặt lên trắc thí
thạch.

Một hô hấp ... hai hô hấp ... mười cái hô hấp.

Trắc thí thạch vẫn im lặng không một chút phản ứng, chủ khảo trung niên nam tử
hơi cau mày, nhưng sắc mặt như không có ngoài ý muốn: "Tần Hạo, không sở hữu
linh căn, không hợp cách."

Quan chủ khảo trung niên nam tử thở dài nói thầm: "Quái bệnh này thật đáng sợ,
ngay cả linh căn cũng có thể thôn phệ.Ai đáng tiếc thiên tư thông minh tam
thiếu gia."

Hắn mặt không đổi sắc, khẽ lắc đầu tiến đến thì thầm với Tần Liệt cái gì,
khiến Tần Liệt khuôn mặt biến sắc, thất vọng thở dài, hơi chút đờ đẫn ngồi
xuống chủ vị.

Tần Hạo nghe kết quả trắc thí linh căn của bản thân, cũng không có một chút
ngoài ý muốn.Mà chỉ có âm thầm cười giễu cùng bất đắc dĩ.

Đám người bên dưới cũng bắt đầu xôn xao.

"Ai ,đây là năm đó thiên tư thông minh, học một biết mười Tần Hạo tam thiếu
gia sao?Thật là trời cao đố kỵ anh tài."

"Hừ, không có linh căn rác rưởi, lão thiên gia mới không thèm để ý."

"Ngươi dám lập lại lần nữa? nếu không phải tam thiếu gia mắc phải quái bệnh,
làm sao sẽ tiến đến một bước này!"

"Chỉ là ngụy biện mà thôi, ta cũng mong hắn sớm một chút chết đi, sống chỉ tổ
tốn thêm Tần gia một miệng ăn.Nhìn hắn bại gia tử một dạng hao phí tài nguyên,
cái kia lão tử chịu không nổi!"

"Đây cũng có thể là hắn làm cái gì sự tình trái với thiên đạo, nên mới bị
trừng phạt đi."

Những thanh âm tiếc hận, khinh thường, trào phúng không chút khách khí đều
loạt vào tai Tần Hạo cùng Tần Liệt.Tần Hạo thản nhiên không thèm để ý, hắn đã
quen việc bị người khác giễu cợt, trào phúng.Nhưng Tần Liệt, thân là Tần gia
gia chủ, lại bất lực nhìn nhi tử mình bị tộc nhân khinh thường, trào phúng mà
không hề hé răng một lời.

Không phải là Tần Liệt không muốn phản bác mà vô lực phản bác.Đây rõ ràng là
hắn xuất phát từ tình thương của một người cha, cố gắng duy trì hy vọng cuối
cùng, kéo dài mạng sống cho con mình.Nhưng hành vi này trong mắt những người
khác lại là bại gia tử không khác.

Thử hỏi, nếu cung cấp tài nguyên thường xuyên cho một cái phế vật sắp chết, có
ai lại cam tâm tình nguyện nhìn thấy, đây chính là khoe của ngại nhiều.Vung
tiền như rác trong tuyệt vọng của Tần Liệt.

Tần Liệt chỉ phải sâu sắc thở dài, bất lực nhìn lấy thân ảnh cô đơn Tần Hạo
đứng ở cuối dòng người mà chua xót.Tần Hạo cũng nhận thấy phụ thân mình dị
dạng, khuôn mặt tái nhợt lộ ra cái nụ cười cùng một cái an tâm ánh mắt.

Tần Hạo đều hiểu rõ hơn tình trạng cơ thể mình hơn bất cứ ai khác.Hắn có dự
cảm, còn không tới một năm, hắn cái này quái bệnh sẽ triệt để tái phát, rút đi
hết sinh cơ của hắn.

Tại sao không phải là đến năm mười sáu tuổi mới triệt để tái phát?Cái này Tần
Hạo đã có suy đoán, ánh mắt không tự chủ được lóe lên một tia hàn mang.Tần Hạo
rõ hơn ai hết tại sao bệnh của mình lại sẽ bạo phát sớm hơn dự kiến.

Năm ngoái, đại ca Tần Hiên cùng nhị ca Tần Mặc đều hồi Tần gia.Ngoại trừ đại
ca Tần Hiên đến chỉ điểm hắn một ít quyền pháp cường tráng luyện thể, tăng
cường bổ sung sinh cơ đan dược ra, chỉ có nhị ca Tần Mặc hắn.

Tần Mặc tính cách Tần Hạo nhất thanh nhị sở.Là một kẻ âm hiểm, xảo trá, không
chịu thua kém người khác, vì đạt mục đích không từ thủ đoạn tiểu nhân.Mặc dù
bên ngoài thái độ vẫn hữu hảo với hắn, nhưng không ẩn giấu được nội tâm ghen
ghét cùng âm độc trước mặt Tần Hạo.

Tần Mặc cho hắn một viên đan dược, là một cái óng ánh nồng đậm dược tính sinh
cơ Dưỡng Sinh đan.

Dưỡng Sinh đan là nhị phẩm đan dược, đối với nhị phẩm tông môn trở lên không
coi vào đâu.Nhưng ở thế tục mà nói lại vô cùng trân quý, nó có thể bổ sung
sinh cơ mất đi, kéo dài thọ nguyên cho phàm nhân thêm năm đến mười năm.

Mà Tần Mặc đưa cho Tần Hạo mai Dưỡng Sinh đan, chẳng những không bổ sung sinh
cơ, mà còn gián tiếp phá hủy hơn một nửa đạo phong ấn sinh cơ trôi đi trong cơ
thể, làm quái bệnh phác tác càng ngày càng đến gần.

Tần Hạo cũng hiểu rõ mục đích của Tần Mặc.Tần Mặc vì Tần gia đệ nhất thiên
tài, nhưng đãi ngộ lại không bằng Tần Hạo.Đa phần tài nguyên tu luyện toàn
diện đều đến từ tông môn.

Cũng không phải vì Tần Mặc cần đến một ít tài nguyên bất nhập lưu kia từ Tần
gia.Mà là Tần Liệt phân lượng của hắn trong lòng lại so với Tần Hạo kém, Tần
Mặc không cam lòng: bản thân vì đệ nhất thiên tài, nhưng lại không bằng một
cái ma ốm sắp chết Tần Hạo.

Mọi người bên ngoài lúc nào cũng nhìn lấy Tần Mặc bằng ánh mắt xem thường:
Ngươi cái này nhất đẳng thiên tài không phải rất ngưu?tài nguyên trong tộc lại
không phải bị một cái đệ đệ phế vật cho ôm hết.

Tần Mặc triệt để bị mất đi mặt mũi, thẹn quá thành giận, dĩ nhiên nổi lên sát
tâm đối với Tần Hạo.Huynh đệ thì thế nào?vì mặt mũi, vì thể diện, huynh đệ chỉ
là chó má.Nơi đây là cái tàn khốc tu tiên giới, cường giả vi tôn, kẻ nào mạnh
thì chiếm đạo lý.Đối với chuyện đồng môn huynh đệ tương tàn đã không phải cái
gì chuyện lạ.

Tần Mặc muốn khiến cho Tần Hạo thống khổ chết đi, triệt để làm sáng mắt hắn
Tần Liệt phụ thân, xem hắn rốt cục là xem trọng cái này phế vật, không phải
cũng là cái người chết sao?chết rồi còn quan tâm cái rắm.

Tần Hạo hiển nhiên không thể đoán được, Tần Mặc gián tiếp giết mình chỉ vì vãn
hồi mặt mũi.Khẽ lắc đầu, huynh đệ tương tàn sự việc hắn cũng không muốn nói
cho phụ thân.Bản thân đều sẽ chết, nhanh hay chậm hơn đều không khác mấy rồi,
chi bằng an nhàn thất thất bát bát lặng lẽ sống hết tuế nguyệt còn lại.

Tần Hạo đang trầm tư về kế hoạch tương lai sau đó, một thanh âm làm sắc mặt
hắn biển đổi, cắt đứt suy nghĩ xuất thần.

"Nhị thiếu gia trở về."

Tất cả mọi người đều theo phương hướng thanh âm nhìn sang.Đập vào tầm mắt là
ba người, thanh niên đi đầu tuấn tú phiêu dật, nhãn thần có chút âm nhu, mười
phần tuấn dật, nhếch miệng đắc ý tiếp nhận mọi người nồng nhiệt đón chào.Đi
theo sau là một nam một nữ, nam cũng tuấn tú nhưng kém hơn thanh niên đi đầu,
nữ khí chất xinh đẹp vũ mị, cũng có thể được xem là mỹ nhân.

"Oa, nhị thiếu gia trở về, còn mang theo một nam một nữ.Họ là ai?"

"Ngươi cái này ngốc tử, còn không phải là mấy vị sư huynh sư tỷ cùng một thế
lực với nhị thiếu gia sao?"

"Ồ ra là thế!Mà ta nhìn thấy vị sư tỷ kia không khỏi trông thật quen mắt, đã
từng gặp ở đâu rồi thì phải?"

"Lại thêm một cái ngu ngốc.Đó chẳng phải là Tô gia đại tiểu thư Tô Uyển Như
sao?Nghe nói cũng là một cái thiên tài, năm nay mới mười lăm nhưng đã được đặc
cách thu làm chân truyền đệ tử của Phần Viêm cốc."

"Đúng đúng.Nói đến nàng này Tô Uyển Như thiên phú cũng chỉ kém chúng ta nhị
thiếu gia chút ít.Nàng cũng có Hoàng cấp thượng phẩm Hỏa linh căn, có cùng
đẳng cấp với đại thiếu gia, nhưng thiên phú lại kinh khủng hơn, hiện nay đã
gần bước vào Luyện Tạng cảnh."

Tê...

Đám người nghe xong không khỏi đều hít vào ngụm khí lạnh, cả Tần Hạo nghe đến
cũng không khỏi âm thầm tặc lưỡi.Xem ra cái này Tô gia đại tiểu thư thiên phú
cũng không tầm thường, còn vượt qua cả đại ca hắn.

"Nói đến cái này Tô gia đại tiểu thư cũng có một đoạn cố sự nha!"

"Ra sao cố sự?"

"Nàng còn có một thân phận khác ở Tần gia chúng ta a."

Đám người thảo luận đến đây, sắc mặt có chút quái dị nhìn chằm chằm lấy Tần
Hạo, lại nhìn một chút nhu tình mật ý Tô Uyển Như khoát tay lấy nhị thiếu gia
Tô Mặc.Tất cả quét lấy nhãn thần như cố ý cười trên sự đau khổ của người khác.

Tần Hạo nhận ra đám người sắc mặt cổ quái nhìn mình, cũng đã nhận ra cái
gì.Ánh mắt phức tạp nhìn lấy hai người Tần Mặc cùng Tô Uyển Như.Một cái là nhị
ca, còn là âm hiểm nhân gián tiếp hạ dược chết mình, một cái lại là mình vị
hôn thê.Mà hiện tại bọn họ thân mật trước mặt mình, liền quỷ cũng minh bạch
quan hệ của hai người bọn họ như thế nào.

Thiếu niên đi chung với Tần Mặc cùng Tô Uyển Như thì khác.Hắn hết sức bất mãn
khi bị người khác xem mình là không khí, không thèm để ý tới.Lúc này không
nhịn được hô lớn: " Này đám các ngươi làm sao chỉ chú ý đến Tần sư huynh cùng
Tô sư tỷ đâu, ta cũng là cái đại nhân vật ở đây này!"

Thiếu niên giả bộ nghĩa chính ngôn từ khiến cho mọi người ở đây kém chút nhịn
không được cười phun, nhưng cũng biết đi cùng với nhị thiếu gia người không
tầm thường, đành tiếng đến chào hỏi nịnh nọt.Thiếu niên khuôn mặt lộ vẻ tiểu
đắc ý trên mặt, lộ vẻ hưng phấn, không tự chủ được kích động chém gió

"Ta nói đám người các ngươi quả thật là cô lậu quả văn, bản công tử đây anh tư
phi phàm, tuấn dật phiêu lãng.Nếu các ngươi thành tâm muốn biết, bản công tử
đây sẽ trả lời.Vì đề phòng tu tiên giới thiếu nữ bị hái hoa tặc phá hoại, vì
bảo vệ công đạo cho các thiếu nữ.Nay bản công tử lập chí làm hộ hoa sứ giả,
duy trì hòa bình tu tiên giới.Bản công tử Dịch Thiên,từ nay về sau, một tương
lai tươi sáng đang chờ đón chúng ta."

Đám người nghe thiếu niên chém gió xong, kém chút ngất.Tần Hạo cũng lảo đảo
kém chút té ngược, cái này cực phẩm thiếu niên ở đâu mọc ra đến?

Tần Mặc cùng Tô Uyển Như thì nhe răng trợn mắt, biểu thị thái độ ta không biết
kẻ này.

Thiếu niên Dịch Thiên nhìn thấy đám người biểu thị trợn mắt hốc mồm nhìn mình,
hắn cũng vênh vênh đắc ý cười to, phun ra tiếp những lời não tàn

"Các ngươi cũng đừng quá khen, bản công tử sẽ ngại ngùng.Ta đây anh tuấn tiêu
sái, ngọc thụ lâm phong, lúc nào cũng muốn ôm lấy thái độ khiêm tốn làm
người.Không muốn trang bức đi nổi danh tên tuổi.Nhưng mà kẻ nào trang bức
trước mặt ta sẽ không khách khí đánh mặt hắn.Ô hô! nhớ kỹ nha."

Đám người lại kém chút ngất xỉu.Ta đi, cái này cực phẩm thiếu niên quả thật là
đồng môn sư huynh đệ của nhị thiếu gia sao?sao trông hắn đầu óc có vấn đề, có
lẽ là tu luyện quá mức nên tẩu hỏa nhập ma chăng?

Tần Liệt lúc này cũng đi xuống chủ vị, ho khan một tiếng hóa giải bầu không
khí lúng túng.Tươi cười mở miệng chào đón khách quý

"Không biết là các vị hiền chất từ xa đến, tiếp đãi không chu đáo, mong rằng
đừng chú ý tiểu tiết."

Không đợi Tần Liệt nói hết lời, Dịch Thiên thiếu niên cũng đã cắt đứt: "Ồ,
tiểu chất ở đây thay mặt sư môn đa tạ Tần thúc, nếu Tần thúc đã nói vậy thì
hiền chất cũng không khách khí."

Nói xong, Dịch Thiên không để ý đến sững sờ đám người, trực tiếp móc ra từ
nhẫn trữ vật vài chục cây linh cốc ăn lấy ăn để, làm cho xung quanh đám người
khóe miệng co quắp, nghẹn lời.

Tô Uyển Như mặc dù biết tính cách của Dịch Thiên hơi phóng túng, nhưng vẫn
không nhịn được cau mày: "Dịch sư đệ, đây là gia của người khác, ngươi cũng
không thể tùy tiện như vậy đi." Tô Mặc cũng không tự chủ được khẽ gật đầu, tỏ
vẻ đồng tình nhìn lấy Dịch Thiên.

Dịch Thiên chỉ dừng ăn lại vài cái hô hấp, mặt không đổi sắc nói: "Tô sư tỷ
nói vậy là không đúng rồi, vì là tại nhà người khác cho nên mới phải không
khách khí, ta đây là ăn mình linh cốc thì có gì sai?.Với lại Tần thúc thúc
cũng chưa có tổ chức cái yến hội chiêu đãi ta ăn uống no say đâu."

Đám người "..."

"Tại môn phái tu hành đa phần đều ăn cả đống linh cốc cùng thịt yêu thú quen
rồi.Hôm nay để bản công tử kiến thức một phen thịt ở thế thục mỹ vị thế nào
đi?" Dịch Thiên liếm liếm môi, tỏa vẻ thèm thuồng nói.

Tần Liệt gia chủ cùng đám trưởng lão Tần gia lúc này đã chết lặng.Trước đó ra
hiệu Tần Mặc giải quyết hộ cái này cực phẩm thiếu niên.Nhưng hiện tại xem ra
cũng là thúc thủ vô sách, chỉ có thể đáp ứng đối phương.Đến Tần gia nhị thiếu
gia, chân truyền đệ tử còn không làm gì được, đám này trưởng lão cùng gia chủ
Tần Liệt cũng phải bất đắc dĩ sai người chuẩn bị tiệc rượu.Điểm danh xong phân
chia công việc lúc, Dịch Thiên lại phun ra một câu khiến cả đám người không tự
chủ được rùng mình

"A quên, còn phải thưởng thức mỹ nữ thế tục nữa chứ, xem có hợp khẩu vị bản
thân hay không à nha?A..A mọi người đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, ta phương
châm tu hành là điệu thấp, tuyệt đối điệu thấp a."

Đám người đều chết lặng, đến bây giờ đều không ai thèm chấp nhặt cái này phát
điên thiếu niên.Hắn nói gì thì cứ mỉm cười cho qua mà làm theo, không đắc tội
nổi.

Nhìn thấy sắc trời đã tối, đám người cũng bắt đầu thở phào nhẹ nhõm, vì không
cần nghe cái kia đại phong tử thiếu niên điên điên khùng khùng chém gió.Bắt
đầu về phòng để tu hành hay nghỉ ngơi.

Tần Hạo cũng âm thầm lắc đầu, cũng bị cái này khùng điên gia hỏa chọc cho vui
vẻ.Mặc dù tên này hay nói nhảm, nhưng nhân phẩm vẫn là không sai.Ngay từ lúc
Dịch Thiên bước chân vào đại môn, lại không kiêu ngạo, siểm nịnh nhị ca mình,
đã khiến cho Tần Hạo đối với cái này thiếu niên sinh ra một tia hứng thú.

Tần Hạo thân ảnh ly khai khỏi đại sảnh sau đó, Dịch Thiên khóe miệng không tự
chủ được lộ ra nhàn nhạt tiếu ý, nhiều hứng thú cùng nghiêm nghị, âm thầm đánh
giá Tần Hạo: "Tần Hạo, Tần gia tam thiếu gia sao? có chút ý tứ."


Kiếm Đạo Nghịch Thiên - Chương #1