Người đăng: ๖ۣۜAdalinº°”˜`”°
Chương 6 : Mạt nhật tiến đến 2
Thời gian: Ngày 27/2/2013 9h tối giờ trung quốc
Địa điểm: Trung quốc, bắc kinh, bên trong một trụ sở bí mật dưới lòng đất
Trong 1 đại sảnh to lớn, một đám người mặc áo khoác trắng nhìn chằm chằm màn
hình to lớn trước mắt, một giọt nhỏ mồ hôi lạnh từ bọn họ cái trán chảy ra.
Trên màn ảnh là một vật thể hình cầu đen kịt nằm giữa dãy ngân hà lấp lánh,
không sai, vật thể hình cầu màu đen kia chính là trái đất, chỉ là lúc này trái
đất không còn mang màu xanh quen thuộc mà toàn bộ đều phủ kín một màu đen hắc
ám.
Làm lãnh đạo trụ sở này Tiêu trung tướng lúc này đã gấp như kiến bò trên chảo
nóng, mồ hôi lạnh chảy ròng trên trán. Ngay khi phát hiện sự việc kì lạ này,
cấp trên đã hạ lệnh cho hắn bằng mọi giá phải tra rỏ nguyên nhân, hắn đã hạ
lệnh toàn bộ các nhà khoa học trong căn cứ tập trung nghiên cứu hiện tượng kì
lạ này nhưng đã 5 tiếng đồng hồ trôi qua vẫn chưa thu được kết quả gì, phía
trên đã nhiều lần thúc dục, quả thật khổ không sao tả xiết.
“Báo cáo”
“Chuyện gì” hắn quay mắt về phía vệ binh vừa lên tiêng, giọng khan khan nói.
“Vương tiến sĩ đã nghiên cứu được một số thong tin, ông ấy muốn gặp thủ
trưởng”
“HẢ” tiêu trung tướng đôi mắt sáng lên, tin tức này giống như cây cỏ cứu mạng
hắn vậy,đến vô cùng kịp lúc. “mau ! mau đưa Vương tiến sĩ tới đây” giọng nói
vô cùng gấp gáp.
“Tuân lệnh”
Chỉ chốc lát sau, 1 lão nhân tóc hoa râm,mặc bạch sắc áo khoác,khuôn mặt già
nua đứng trước mặt Tiêu trung tướng
“Vương tiến sĩ, kết quả thế nào?” Tiêu trung tướng gấp giọng hỏi
“Qua một số ….”
“ Tiến sĩ mau nói điểm chính ah”
Lão nhân cũng chẳng khó chịu vì bị ngắt lời, going đều đều
“Lớp màu đen xung quanh trái đất kia,có thể là một tầng khí”
“khí”
“ phải, giống như khí quyển vậy”
“Vậy là sao?”
“Rất đơn giản, tầng khí quyển trái đất bị bao phủ bởi tầng khí này”
“…”
“…”
“Vương tiến sĩ, ta muốn biết nguyên nhân và hậu quả của toàn bộ việc này” Tiêu
thiếu tướng trầm giọng
Không để ý tới khuôn mặt đã đen như đáy nồi của vị trung tướng trước mặt, lão
nhân vẫn đều đều nói
“Nguyên nhân tâng khí này xuất hiện vẫn chưa rỏ, nhưng có vẻ tầng khí này đang
hoà tan với khí quyển trái đất, nếu để ý kĩ có thể thấy, trong 5 tiếng đồng hồ
từ lúc xuất hiện màu đen của tầng khí dần dần nhạt hơn sao với ban đầu, chứng
tỏ mật độ lớp khí này đang giảm bớt, đồng thời trong không khí qua xét nghiệm
đã phát hiện xuất hiện những thành phần nguyên tố khác, có thể là những
nguyên tố trong tầng khí lạ này, chúng ta đã đem loại khí thể này thí nghiệm
trên thân thể động vật, vẫn chưa xảy ra trường hợp phản ứng xấu với loại khí
thể này” Nói xong một hơi, vương tiến sĩ lẳng lặng nhìn vị trung tướng đang
trợn to mắt trước mặt mình.
“Chỉ có vậy”
“phải”
“Nói vậy nó hoàn toàn vô hại”
“Đến bây h thì chính là như vậy”
Tiêu trung tướng há hốc mồm nhìn lão nhân trước mắt, sợ bóng sợ gió một hồi,
làm cho khẩn trương như vậy hoá ra lý do chỉ là tầng khí quyển bị ô nhiễm, kết
quả này quả thật khiến cho hắn khó có thể chấp nhận, không biết lúc hắn báo
cáo cho cấp trên,bọn họ sẽ có vẻ mặt như thế nào.
Cười khổ 1 tiếng, thân hình kéo căng từ từ thả lỏng, dù sao kết quả như vậy là
tốt nhất, chí ít còn không xảy ra vấn đề lớn, thở dài một hơi, thấy Vương tiến
sĩ đang nhìn mình, vừa định lên tiếng thì bị một tiếng hét to cắt đứt
“Tướng quân, mau tới đây xem, tình huống không xong rồi”
Thân hình vừa thả lỏng lại kéo căng, vội vàng chạy tới màn hình lớn trong đại
sảnh, phía sau Vương tiến sĩ cũng không nhanh không chậm đi tới.
“Chuyện gì”
“Tướng quân mau nhìn”
Hắn nhìn lên màn hình, lập tức cả người cứng lại,há hốc mồm, trong đầu ầm ầm
nổ vang. Trên màn hình là 3 viên to lớn tiểu hành tinh tản ra chói mắt hào
quang đang di chuyển với vận tốc ánh sáng, phương hướng nếu không lầm lẫn
chính là lao thẳng vào địa cầu, nếu để chúng đánh tới Địa cầu cũng đủ để hủy
diệt hơn một nửa Địa cầu, cho Địa cầu mang đến đả kích mang tính chất hủy
diệt, toàn thể nhân loại xã hội đem hủy hoại trong một ngày.
Vương tiến sĩ phía sau cũng dại ra, trợn to mắt nhìn cảnh tượng khó tin này.
“Tướng quân”, 1 tiếng hô to dánh thức vị trung tướng đang ngẩn người. Tiêu
trung tướng giật mình tỉnh lại, tiếp theo mồ hôi lạnh xông ra toàn thân, lập
tức quay đầu về phía thủ hạ rống to
“ NHANH ! KHỞI ĐỘNG BÁO ĐỘNG CẤP CAO NHẤT”
“ LẬP TỨC LIÊN LẠC VỚI TRUNG ƯƠNG CHO TA, TA MUỐN GẶP CHỦ TỊCH NGAY LẬP TỨC”
Nhất thời cả căn cứ trở nên khẩn trương, tiếng còi báo động vang lên inh ỏi,
Tiêu trung tướng quay về Vương tiến sĩ nói “Tiến sĩ, còn bao lâu thì va chạm”,
chỉ tay vào màn hình,Tiêu trung tướng hỏi. Vương tiến sỉ giật mình, lập tức
chạy tới một dãy máy móc, chỉ chốc lat đã tính ra kết quả
“15 phút” Vương tiến sỉ hô.
“Tốt! Vẫn còn thời gian”
“ Tướng quân! Đã liên lạc được với trung ương” một nhân viên ngồi trước máy
tính nói, Tiêu trung tướng lập tức vọt tới trước màn hình, lúc này màn hình
lớn phía trước xuất hiện một khối tứ phương màn ảnh, một tấm già nua khuôn mặt
xuất hiện ở tất cả mọi người trong phòng
“Đùng!”
“Chủ tịch!"
Tiêu trung tướng cùng toàn bộ nhân viên dồn dập hành lễ, này xuất hiện trong
màn ảnh, đó là hoa quốc này một đời chủ tịch.
“ Trung tướng, ta đã nghe các quân khu báo cáo tình hình lúc này, dùng lệnh
của ta, lập tức khởi động toàn bộ hệ thống đạn đạo, phải chặn chúng ngay trên
bầu khí quyển” Lão nhân ngay lập tức hạ lệnh, khuôn mặt già nua không chút
hoảng hốt, quả không hỗ là người đứng đầu trung quốc
“ Tuân lệnh”
Lúc này toàn cầu các quốc gia cao tầng cũng đang diễn ra tình huống tương tự,
Washington, Paris, London, berlin, Tokyo, Moscow,….tất cả đều hạ mệnh lệnh :
“Bằng mọi giá phải chặn lại ba viên tiểu hành tinh ngoài bầu khí quyển”
Việt nam, Hà nội, phủ chủ tịch
Lúc này hai lão nhân đang ngồi trước một màn hình lớn đặt trên chiếc bàn làm
việc đối diện. Nhìn 3 vệt sáng lao nhanh trên màn hình, lão nhân trầm mặc hồi
lâu,không khí trong phòng rất nặng nề
“khởi động hệ thống đạn đạo” 1 lúc lâu,tiếng nói vang lên từ một lão nhân mặc
bộ trường bào trong đó
“Nhưng thưa chủ tịch, chúng ta đã che dấu mấy chục năm,bại lộ lúc này chỉ sợ…”
lão nhân mặc quân trang còn lại do dự nói
“Ta biết!”
“Vậy tại sao ngài còn…”
“Vì đất nước”. “Đất nước chúng ta không chịu nỗi sự đả kích này, phải giảm
thiệt hại xuông mức thấp nhất” giọng lão nhân đầy kiên quyết
“Bại lộ lúc này chúng ta sẽ gặp rất nhiều rắc rối, ngài đã suy nghĩ kĩ chưa?”
“Thi hành đi, cũng nên để bọn họ biết Việt nam cung không nhỏ yếu như bọn họ
nghĩ” giọng nói đã trở nên khắc nghiệt
“…” căn phòng lại im lặng
“Đại tướng ! chúng ta không còn thời gian nưa” lão nhân lại lên tiếng,
“Tuân lệnh”