Chữa Trị Thần Hồn


Người đăng: anhkiki1989

"Thiếu gia! Thiếu gia!

7328 gọi. Hoàng Anh lại thấy mình ngủ trên giường. Rất là bất đắc dĩ. "Biết 1
khắc thiếu gia ngươi ngủ đáng giá ngàn linh tinh không?

"Xin lỗi Thiếu gia. Lão gia cho gọi"

Hoàng Anh nói "xin lỗi là xong à. Dọn phòng đi"

"Dạ, Vâng"

Hoàng Anh kiếm tấm Tẩy Phù hiệu OMO tẩy sạch cơ thể. Mặc thêm áo ngoài chạy
thẳng đến phòng cha.

Nhà Hoàng Anh là 1 nhà 3 người cũng không phải gia tộc gì nên chạy 3 bước cũng
đã đến phòng cha hắn.

Hoàng Anh cũng thấy cha hắn. Trẻ y hệt hắn. Làn da lại trắng mịn còn đẹp trai
hơn cả hắn làm khóe miệng hắn co giật.

Cha hắn cũng không biểu lộ nghiêm túc gì mà liếc Hoàng Anh 1 cái. Có 1 làn mưa
trên đầu Hoàng Anh đổ xuống. Hoàng Anh khá nghi hoặc. Thầm nghĩ "Chả nhẽ kỳ
hoa lão ba có em gái mưa?"

Hoàng Tịnh nói: "không cần nghi hoặc. Con ra ngoài về tính cách biểu hiện biến
đổi. Ta sợ có yêu ma hay tàn hồn đoạt xác con. Con dính mưa cam lộ mà không
sao chứng tỏ con vẫn là con"

Hoàng Anh thầm may mắn. "May mình ý chí kiếp trước cùng tàn hồn kiếp này dung
hợp không có sơ hở. Không chết chắc rồi. Nói với Cha: "Con vào trong sâm lâm
lấy được truyền thừa. Có cả trí nhớ. Có thể ảnh hưởng con"

Hoàng Tịnh nói: "À! Ta không để ý. Cảnh giới tới luyện khí viên mãn rồi à. Cảm
giác mạnh hơn luyện khí viên mãn mà lại bất ổn. Tiếp nhận bằng đó chân khí đủ
để tấn thăng trúc cơ hậu kỳ rồi mà không trúc cơ được. Phụ thân ngươi sinh ra
Ông cụ ngươi đã nói cha ngươi là 500 năm sinh ra phế vật rồi. Mà ngươi chắc
1000 năm sinh ra phế vật quá!"

Hoàng Anh cười hắc hắc "Con hơn cha là nhà có phúc mà cha. Tư chất nói lên cái
gì Chẳng phải cha cuối cùng cũng đập chết hết mấy người tự xưng thiên tài đó
sao?"

Hoàng Tịnh: "Ta thật lo cho ngươi đầu óc không đủ dùng à" nói rồi mắt sáng như
đèn pin soi thần hồn hắn. Hoàng Anh thấy người tê dại 1 hồi cảm giác như cởi
hết quần áo đứng hóng gió vậy

"Thần hồn ngươi nhiều vết rách thế. Bị ai công kích thần hồn vậy"

Hoàng Anh nói "Nông Luận. Hắn nắm giữ công kích thần hồn thủ đoạn."

Hoàng Tịnh nói "Ai! Ngươi đầu óc chưa đần độn là may lắm rồi. Hồn rách tung
tóe vậy mà." rồi nghĩ. "Nông Luận bị con ta giết rồi. Thật muốn giết thêm 1lần
hắn. Hay diệt tộc họ Nông cũng tốt."

Nói rồi lấy kim châm vô Hoàng Anh định trụ hồn lại. Hoàng Anh thấy cả người
cứng ngắc. "Hoàng Tịnh nói: "ta chữa trị thần hồn ngươi. Tuy đau đớn nhưng cố
bảo trì thanh tỉnh" nói rồi bỏ 1 viên đan dược vô miệng Hoàng Anh. Tiếp tục
bấm pháp quyết dẫn theo chân khí theo cây kim châm vào trong cơ thể Hoàng Anh,
chữa trị thân thể.

Hoàng Anh đau đến choáng váng. Thân thể đau 1 hồn đau 10 không phải. Thầm nghĩ
"đau vậy cố thanh tỉnh chấp nhận tra tấn làm gì. Xỉu đi cùng lắm là chết, mà
hắn sợ gì chết" nghĩ vậy. Liền xỉu đi.


Không Tìm Đường Chết Sẽ Chết - Chương #8