Di Ngôn Tối Thượng Thánh Thần Savia .


Người đăng: danhha1996@

Lục Tự Đại Minh Chú nhất tề xướng lên, rung động trăm giới.

OM MANI PADME HUM...OM MANI PADME HUM...OM MANI PADME HUM...

Càng đọc thời gian trong Thiên Lao càng chậm. Thời gian đóng băng lúc cũng là
Đại Chú hoàn thành.


( *Quán về ý nghĩa của minh chú OM MANI PADME HUM để mọi người hiểu thêm, bỏ
qua cũng không sao :

OM - Tiếng khởi đầu của mỗi câu Thần chú, chỉ Thân miệng ý của chư Thần,
Thánh, Tiên, Phật, gồm toàn cả vũ trụ.

MANI - Viên ngọc quí của tâm từ Bi

PADME - Hoa sen tượng trưng cho trí tuệ trực nhận tánh Không

HUM -Ở trong (Kết hợp thuần nhất giữa Từ Bi và Trí Tuệ)

Toàn câu Thần chú có nghĩa là: Viên ngọc quí nằm trong hoa sen, cầu chư Thần,
Thánh, Tiên, Phật hộ trợ.

Đầu tiên là chữ “Om” đọc là “Úm”hoặc “Án”. Khi quý vị tụng chữ “Án” nầy, tất
cả quỷ thần đều phải chắp tay lại. Vì sao phải chắp tay lại? Đó là giữ gìn
pháp tắc, tuân theo khuôn phép. Quý vị tụng một chữ nầy, thì tất cả quỷ thần
đều không dám gây rối, không dám không tuân theo mệnh lệnh. Chữ nầy có nghĩa
là “tiếng dẫn” (dẫn thanh), là tiếng mở đầu dẫn tới những lời chú tiếp theo,
cho nên khi đọc chú, đầu tiên đều đọc chữ nầy.

“MaNi” đọc là “Ma Ni” chính là “mâu ni”. “Mâu ni” là tiếng Phạn, dịch là “trí
tịch,” tức là dùng trí huệ để làm sáng tỏ tất cả các đạo lý, và do đó đạt đến
trạng thái tịch diệt vô sanh. Lại có thể dịch là “ly cấu,” nghĩa là rời xa tất
cả bụi bặm dơ bẩn, ví như viên ngọc “như ý,” rất toàn hảo, không có chút tỳ
vết. Viên bảo châu “như ý” nầy có công năng sanh trưởng tất cả công đức, có
thể đáp ứng mọi sở nguyện của con người.

“PADME” vốn nên đọc là “Bát Ni” hoặc “Bát Mê” ,dịch là “quang minh viên giác”;
cũng dịch là “liên hoa khai,” tức là diệu tâm của Bồ tát Quán Thế Âm, diệu tâm
ấy viên mãn đầy đủ, vô ngại.

Chữ “HUM” đọc là “Hồng” có nghĩa là “xuất sanh” —tất cả mọi thứ đều có thể
được sanh ra từ chữ “Hồng” nầy. Lại có nghĩa là “ủng hộ” —niệm chữ nầy thì
liền cảm ứng chư hộ pháp thiện thần đến trợ giúp, che chở cho quý vị. Lại còn
có nghĩa là “tiêu tai” —quý vị có tai nạn gì, tụng chữ nầy liền được tai qua
nạn khỏi. Lại cũng có nghĩa là “thành tựu” —bất luận quý vị cầu nguyện điều
gì, đều có thể được thành tựu như ý. )


Trước khi tan vào hư vô, Tối Thượng Thánh Thần Savia có để lại di ngôn:" Vô
Thượng Ma Thần Oranca được coi là ý chí của Ma Quân. Nên giờ hắn bị trấn bởi
chú này thì Ma Quân của hắn trốn thoát cũng bị ảnh hưởng theo. Ta cầu mong
chúng sanh niệm chú này, trấn áp ma quân muôn giới. Và luôn thấu hiểu tình yêu
mà ta để trong nó, để trăm giới không phải chịu khổ chiến tranh, thoát khỏi
sân si niệm.

Hỡi loài người, các người có công lớn trong đại chiến, hi sinh cũng quá nhiều
đi. Các ngươi mang trong mình trí tuệ, sức mạnh và tình yêu to lớn của ba
chúng ta.Ta ban cho các người một danh hiệu mới là Phật, là Bồ tát. Danh hiệu
mới cũng đồng nghĩa gánh trên mình trọng trách lớn. Ta nghĩ các ngươi cũng
hiểu ý ta.

Hỡi các chư Phật, Bồ Tát, Tối Thượng Thần, Thượng Thánh, Thượng Thần thế giới
còn quá nhiều nơi mu muội. Hãy bảo vệ các thế giới ấy, hãy đem ánh sáng tình
yêu đến nơi ấy. Mỗi người mỗi bản ngã, cách truyền thụ ắt hẳn khác nhau.

Nơi phong ấn này là Tây Phương Cực Lạc là thế giới chư Phật, nên ta cho các
ngươi lấy chú này làm riêng, coi như là bù đắp cho chủng tộc gần như tuyệt
diệt này.

Còn điều cuối cùng. Ngàn năm chinh chiến, đúc kết tri thức, ta sáng tạo ra 12
quyển sách này. Hấp thụ sức mạnh của Ma Quân, rồi biến đổi thành sức mạnh lan
tỏa ra các vũ trụ khác nhau. Lại tạo ra linh hồn tuy nhiên chỉ tương thích cho
24 tộc hấp thụ sức mạnh này tốt hơn.

Con dân cố gắng mà tu tiên nhé!

Vì mai sau Thiên Lao bị vỡ, Ma Thần xuất thế. Thì còn có sức mà đánh bại.

Ây da, ta đi trước một bước đây hahaha "

Người cười cùng chư thần đọc Lục Tự Đại Minh Chú, mà trăm giới đồng thanh khóc
như mưa.

Tối Thượng Thánh Thần Savia dùng câu này làm đại chú, coi như tình thương cuối
cùng của Người dành cho muôn loài.

Từ Tây Phương Cực Lạc, đại chú phát quang bay ra khỏi nơi này lan tỏa vạn phía
Đại Hãi Thế Giới. Từ đó về sau, cứ kẻ tâm ma lớn nghe chú này đều bị áp chế
một phần.

........

" Kể chuyện xong chưa thế? lên đường nhanh nào." Từ phía cất lên là một người
phiêu diêu mà bước tới.

" Hu Hu không chịu đâu.Muốn đại thúc kể tiếp cơ."

" Đúng đúng đại thúc, sau đại chiến thế nào ạ?"

" Đại thúc con còn nhiều điều muốn hỏi nữa. Nghe gia gia kể chúng ta không
phải từ thế giới này, mà từ thế giới khác đến đúng không ạ?"

" Đại thúc còn nữa, sao người nói thần tiên đến truyền tri thức mà sao lại
sống tách biệt ở trên Ấn Giới Đại Lục chúng ta ạ?"

"....."

Một đám hài tử nhao nhao thay nhau cất lời. Thiếu niên đành mỉm cười nói.

" Mấy thứ đó đợi mấy đứa tu luyện mạnh mẽ, đứng trên tất cả người trên đại lục
này. Thì có khi sẽ lên được trên kia, hỏi là biết. À mà nghe nói, trên Phong
Giới Đại Lục nhiều tiên nữ xinh ơi là xinh. Toàn là ngực tấn công mông... "

Chưa kịp dứt lời, nhanh như thiểm điện một quyền em ái ngay mõm thiếu niên.
Thiếu niên trên không san tô ba vòng, cùng vài ba chiếc răng trộn trong tương
nóng phụ họa múa cùng. Tiếp đất, ngay gốc lão đào thụ, cánh đào nhẹ rơi phủ
kín thiếu niến. Cố nâng tay lên, viết đúng bốn chữ, " Lãng tử chi mộ " hạ tay
bất động.

" Này thì nói bậy trước mặt trẻ con này." Kẻ kia nhếc mép lẩm bẩm nói ra.

" Đại thúc con hiểu rồi. Là người muốn chúng con gắng sức tu luyện. Con hứa từ
nay sẽ cố gắng để hiểu hết bí mật thế gian."

" Đúng đúng tu luyện vì ngực tấn công mông."

" Vì ngực mông ... vì ngực mông." Đám kia nhất tề thanh hô, tỏa ra hừng hực ý
chí.

Nghe thấy thế, thiếu niên rùng mình dựng hết tóc gáy, lông tay lông chân cũng
như chim cò bộ phận. Cố ngước đầu nhìn lại. Đã thấy người kia bên mình tự lúc
nào. Mỉm cười thánh thiện như thiên sứ nhập thể. Nhưng sát khí lại tựa ma
thần.

" T..a...Ta... Ta..."

Đôi tay phiêu diêu thoát tục, nhẹ nhàng sờ nhẹ gót sen thiếu niên. Nâng lên
dập xuống nháy mắt đã tám chín cái, làm nứt cả đại địa.

" Này thì đầu độc tâm hồn trẻ thơ này."

"..."

Bấy giờ, tiểu trấn thôn trang. Bỗng đâu, sát khí đằng đằng, đặc tựa như sương
từ đâu xông tới. Lại nghe xa xa tiếng ầm ầm rung chuyển. Cứ ngỡ yêu thú tập
kích. Thôn trên xóm dưới, kẻ vơ vội đống tiền, người bế con bỏ chạy, có người
đi nhà xí còn chưa kịp chùi cũng để truồng mà vắt chân lên cổ thoát thân,...
Tháp chuông loạn vang. Người người nhà nhà đua nhau ra đường mà chạy, trông
như thôn xóm tổ chức ma ra tông tập thể náo nhiệt vô cùng.

Chớp mắt, cả trấn tan hoang không còn một bóng. Chỉ nghe vọng lại đằng xa
tiếng khóc thét tiểu ấu tử.

Không biết tự bao giờ người kia đã dừng tay. Trơ ra mà nhìn hoang thôn. Vô
thức cúi đầu xuống, nhân tiện vẩy quạt che đi khuôn mặt. Nhanh tay kéo lê
thiếu niên từ trong vũng máu mà bước vội.

Chỉ kịp để lại câu nói:" Gửi ta lời xin lỗi lão bá trong thôn nhé!"

"..."

Ngày sau, để tưởng nhớ đại thúc. Đám trẻ trong thôn đặt " Lãng Tử chi mộ " nơi
gốc đào giắt mặt năm xưa. Để thực hiện ước nguyện ảnh thờ 3D.

( còn tiếp )

Các bạn yêu thích truyện của mình thì cm hỗ trợ động lực nhé ^^


Không Thời Vũ Trụ Chiến - Chương #4