Người đăng: Kukharty
Bầu trời sau lưng hai người Diệp Phàm đột nhiên chấn động, một đạo
hồng mang uốn éo mang theo ba động mạnh mẽ cuốn tới, phút chốc đã
xuất hiện cách Diệp Phàm không bao xa.
"Uy"
Cùng lúc này từ trong hồng mang vô tận chợt truyền ra thanh âm thiếu
nữ mềm mại có vẻ ngạc nhiên.
Tử Linh nhẹ nhàng đem Hồng Sinh hà vũ động, một nháy mắt thân ảnh
của nàng liền bại lộ ra ngoài.
Nàng có chút ngạc nhiên quan sát thiếu niên áo đen trước mặt, trong
lòng chấn động không nhỏ. Vì trước mắt thiếu niên này tu vi vô cùng
thấp, đừng nói là xuất hiện ở nơi quỷ dị này, cho dù là có thể
đặt được một chân vào cổ điện đã là quá khó có khả năng rồi.
Tử Linh cau mày liễu, bỗng nhiên nàng lạnh giọng, nói:
- Ta không biết ngươi vào đây bằng cách nào, nhưng mà ta khuyên ngươi
tốt nhất là nên rời khỏi đây càng nhanh càng tốt. Thượng thiên vô
tình, ta chỉ hữu ý nhắc nhở ngươi.
Nàng tánh tình không xấu, tự nhiên không có khả năng đem một tên tu
sĩ yếu ớt ra làm thịt, tốt nhất là dùng miệng lưỡi một phen.
Mà lúc này, Diệp Phàm sau khi nghe nàng nói, diện mạo tuấn tú trong
hắc ám hiện lên nụ cười nhàn nhạt, hắn lãnh đạm nói:
- Thỉnh hảo ý, bất quá, ta cũng không nghĩ rời đi.
Dứt lời, hắn cầm lấy Xích hỏa kiếm, linh khí chung quanh hắn cuồng
cuộng động đậy, nhất thời, tu vi đại tăng, ba động mạnh mẽ đạt tới
Đại Sư cảnh sơ kỳ.
Đây là do Diệp Phàm vừa dùng Hỏa Chủ quyết làm ra. Cô gái trước
mặt hắn lúc này thực lực đã vượt qua Đại Sư cảnh, là một cường
giả Chân Nhân cảnh mạnh mẽ, hắn đoán rằng thực lực của nàng còn
vượt qua cả tên thanh niên lúc trước nên trong lòng không dám có một
chút khinh thị nào cả.
Trải qua hồi kinh chiến hung hiểm trưới kia, Diệp Phàm biết nếu như
bản thân không cẩn thần thì nhất định sẽ phải nuốt quả đắng.
Lãnh đạm nhìn thiếu nữ, Diệp Phàm trong lòng hơi động. Dùng nhãn
lực của hắn, hắn tất nhiên biết nàng niên kỷ không lớn, so với hắn
chênh lệch không là bao.
Tuổi trẻ như vậy đã là Chân nhân, bối cảnh nhất định rất thâm hậu.
Trong hắc ám, nhìn thiếu niên cười lãnh đạm, từ thân thể yếu ớt kia
lại tản ra linh khí nồng đậm, Tử Linh nội tâm chấn động.
- Bí kỹ cao cường. Không ngờ lại cưỡng ép bản thân đột phá đến
Đại Sư cảnh. Ngươi lúc nảy mới chỉ là Cửu linh chi lực a.
Tử Linh thở dài.
- Nhưng dù sao ngươi cũng không phải là đối thủ của ta.
Bất kể thiếu niên thần bí này còn có chiêu số gì thì chênh lệch
cảnh giới cũng quá lớn, tưởng muốn đánh bại nàng, quá không có
khả năng.
Đúng lúc này, ở sau lưng Diệp Phàm, Già Thiên điểu giống như chim
nhập xà động, hoan hỉ kêu lên thánh thót, không ngừng điên cuồng cắn
nuốt cấm chế.
Diệp Phàm liếc nhìn cấm chế có dấu hiệu yếu đi, trong lòng vui
mừng.
Nhưng đúng lúc này một tiếng thét dài mang theo ngạo ý vang lên phá
vỡ bầu không khí trầm mặt nơi này.
Chỉ thấy chớp lóe vài đạo tử mang, một nam tử lực lưỡng đã xuất
hiện ở phần mặt điện này.
Người này vừa xuất hiện, ba động mạnh mẽ khủng bố phảng phất như
tôn thạch thần, uy áp quá to lớn, tự nhiên đã tiến nhập Chân Nhân
cảnh.
Nam tử diện mạo sắc lạnh, khí thế âm trầm, thân thể cường tráng vô
cùng. Sau khi hiện thân, liền lạnh lùng nói:
- Tự nghĩ muốn độc chiếm bảo vật sao, si tưởng.
Người vừa nói tự nhiên là một trong Cửu đại cự sư, đệ nhất danh
Tần Nhất.
Hắn ban đầu dùng bí pháp truy theo Tử Linh đến nơi này, nấp ở một
bên hồi lâu liền nhịn không được chui ra ngoài.
Tại đây, sau khi Tần Nhất xuất hiện liền trở nên có chút trầm
trọng.
Nhìn thấy tình hình trước mắt, Diệp Phàm nhíu khẽ mày.
Đột nhiên, hắn dõi mắt ra xa, nơi đó hắc ám đang bị kim quang thôn
phệ để lộ ra một thân ảnh quen mắt.
"Phành"
Lôi động cuồng bạo xuất hiện, nương theo tiếng sét, một nhân ảnh
cuồng ngạo tóc tung xõa đạp lấy bí văn đáp xuống.
Người này vừa hiện thân, Tử Linh liền khó chịu hừ lạnh một tiếng.
Mà bên cạnh nàng, Tần Nhất cũng lộ ra vẻ đề phòng. Hắn nhìn thiếu
niên vừa đến, tuy không phải là cường giả Chân Nhân cảnh nhưng mà
trong lòng hắn rõ ràng thực lực của thiếu niên này tuyệt đối không
kém thiếu nữ kia là bao nhiêu.
Ở đại điện, hắn chỉ dùng một thân quét ngang đám cường giả khác
cũng vừa vặn xác ứng với sự đề phòng của Tần Nhất.
"Hộc"
Nhưng lúc này kinh biến chợt xảy ra, chỉ thấy Thiên Kình thánh tử
tên kia sắc mặt chợt chuyển xám rồi phụt một cái phun ra một ngụm
máu tươi.
Chứng kiến cảnh tượng, ba người Diệp Phàm nhất thời chấn động.