Bảy Tên Phật...than


Người đăng: Kukharty

Ngay sau tiếng cười nhè nhẹ này, từ bốn phía liền có mấy bóng người đen sì
nhảy ra. Bọn này thân hình cao lớn, người để trần lộ ra làn da ngăm đen đến
thủi thui, đặc biệt là tất cả bọn chúng đều để đầu trọc.

Khi bọn này vừa xuất hiện, sát khí cùng máu tanh dày đặc phút chốc bao phủ lấy
không gian bốn phía. Một cảm giác ngột ngạt lan tỏa ra chung quanh, tựa như
mấy tên ma đầu hiện thân nhân gian.

"Sát khí của các ngươi thật là nặng. Nói không chừng không còn là nhân loại
nữa rồi!"

Cái bức tượng tưởng như làm bằng đá ở giữa đám người trọc đầu lần nữa lên
tiếng. Tiếng của hắn nghe cực âm trầm, hơi mang ý đùa, tưởng như mấy người
chung quanh hắn chỉ là kẻ tầm thường không có nhiều sức uy hiếp.

Một tên trọc đầu nhíu mày, hừ lạnh:

- Tưởng ngươi là cao thủ cỡ nào, hóa ra chỉ là một tên tu sĩ cửu linh.

Tên này chính là tên nói chuyện với giáo chủ Man Minh giáo lúc trước, thực lực
siêu quần. Hắn lạnh lùng nhìn tên thiếu niên trước mặt, trầm giọng:

- Đem trả cái chung đồng màu đen ra đây, bảy người bọn ta cho ngươi một con
đường sống.

Chung quanh hắn mấy tên chọc đầu còn lại cũng nhìn thiếu niên bằng ánh mắt vô
cùng băng lãnh.

"Các ngươi giết người làm quen, dường như chưa bao giờ gặp qua đối thủ hả?"

Thiếu niên giễu cợt, nói tiếp:

- Nhìn bộ dáng các ngươi, hình như là người nhà phật? Phật than?

Hắn cười cợt ngày càng quá tiếng làm cho bảy tên chọc đầu đứng chung quanh
muốn bốc nộ. Tên thủ lĩnh nghe vậy giận quá hóa cười, trong lòng nghĩ phật
than là cái cục than gì? Tên này rõ ràng đang giễu bọn hắn đen như than mà.
Nghĩ vậy hắn hạ giọng, gằn ra từng chữ:

- Cho ngươi một cơ hội đã là tốt với ngươi lắm rồi, còn giễu cợt bọn ta sao?
Được, mặc kệ, giết ngươi thì cái chung đồng cũng tự nhiên trở về tay bọn ta mà
thôi.

Dứt lời cái phải của hắn xuất hiện một thanh phật trượng màu đen, chung quanh
phật trượng tỏa ra hắc khí dày đặc. Phật trượng này dày gần bằng cẳng tay, cao
2m, phật trượng vừa xuất hiện đã hướng thẳng đến đầu thiếu niên kia mà đánh,
khí thế kinh người.

"Đinh"

Một tiếng đinh vang lên,chỉ thấy lúc này cánh tay của thiếu niên nhẹ nhàng
nâng lên, tiểu thủ này giống trông rất yếu ớt nhưng ngay khi nó chạm vào phật
trượng, phật trượng run lên rồi bật ra, một dòng xung lực yếu ớt xuất hiện làm
cánh tay tên thủ lĩnh khẽ run rẩy. Tên thủ lĩnh thấy vậy liền ngẩn ra, thu
phật trượng về âm trầm nhìn thiếu niên, trầm mặt suy nghĩ: "Tiểu tử này mới tu
ra chín tia linh lực, làm sao lực tay lại mạnh đến thế này!".

Phải biết cây Phật trượng này rất cứng chắc, là vũ khí linh phẩm, vừa vung là
có thể nhẹ nhàng đập chết tu sĩ Kỳ sĩ cảnh, thậm chí làm trọng thương tu sĩ
Đại sư cảnh sơ kỳ. Nhưng mà vừa rồi rõ ràng một đòn đó lại bị thiếu niên nhẹ
nhàng hóa giải, không giống.

"Làm sao có thể!"

Tên thủ lĩnh nhíu mày, sau đó thối lui về sau một bước, bàn chân của hắn giống
như sắt đá đạp vào mặt đất tạo nên một cái rãnh dài. Hắn lẳng lặng nhìn thiếu
niên vẫn bình thản ngồi thiền, sau quay sang nhìn sáu tên da đen còn lại nhẹ
giọng nói:

- Tiểu tử này rất quái dị, cả bảy người cùng lên giải quyết một thể, tránh
phiền phức.

Sáu tên kia nghe vậy đều gật đầu biểu thị đồng ý, nhưng sâu trong mắt lại vô
cùng bình thản, tựa như không xem một đòn kia vào mắt, tâm cao khí ngạo.

"Uy, bảy tên phật than lảm nhảm cái gì đấy? Còn không mau lên, ta không có
nhiều thời gian chơi với bọn ngươi đâu"

Thiếu niên lên tiếng châm chọc, cái đầu khẽ nâng lên để lộ ra một gương mặt
tuấn tú trắng nõn cùng một đôi mắt lấp lóe tinh hỏa. Thiếu niên này không ai
khác chính là Diệp Phàm, nửa ngày trước hắn giết chết Độc Giác Tê, hỏa thủ có
chút tịnh tiến vì thế nên tiếp tục săn lùng thêm vài con yêu thú hệ phòng ngự
mạnh mẽ tiến hành thể luyện. Độc đấu gần chục yêu thú có phòng ngự khủng bố,
thậm chí có một con gần đạt đến ngưỡng tam tinh, đợi khi thể lực tiêu hao sạch
sẽ, cả thân thể ê ẩm muốn ngất xỉu Diệp Phàm mới lựa chọn ngừng lại, lựa một
góc rừng yên vắng để lĩnh ngộ tu vi.

Tu vi của hắn bây giờ vẫn đang ở cực hạn cửu linh lực, muốn đột phá rất dễ,
đáng tiếc Diệp Phàm không để tâm việc tiến nhập Kỳ sĩ cảnh quá tốt, bỏ qua quá
nhiều kỳ ngộ trong việc tu luyện của cảnh giới nhập môn dưới Kỳ sỉ cảnh.

Sau một lúc tu luyện, chợt nhiên hắn nhận thấy có một tia linh lực thứ mười vô
cùng lạ kỳ chảy vào đan điền, tia linh lực này ấm lạnh không thể phân biệt
được, giống như một dòng nước đang bao quanh cột lửa cháy ngùn ngụt vậy. Mà
ngay khi Diệp Phàm có ý định tiếp cận tia linh lực thứ mười này, nó liền trở
nên cuồng bạo rồi điên cuồng công kích chín tia lực còn lại làm cho Diệp Phàm
suýt nữa nội thương thổ huyết.

Cố gắng lắm mới áp chế được tia linh lực thứ mười, thì đột nhiên Ngũ hành đồng
của hắn nháy động, từ phía xa rõ ràng hắn cảm thấy có một đám người cường giả
đang tiếp cận, phương hướng ngay chính xác vị trí mà hắn đang tu luyện.

Đám người này tu vi cao nhất là Đại sư cảnh trung kỳ, thấp nhất cũng Đại sư
cảnh sơ kỳ, tu vi bực này tại một tiểu vực như Nam Thiên vực cũng có thể coi
như là cường giả một phương rồi.

Bình thản nhìn bảy tên da đen đang muốn quần công mình, Diệp Phàm tiếp tục mở
miệng châm chọc:

- Nhìn ta làm cái gì. Tên nào mạnh nhất thì nhảy lên trước, ta hạ hắn rồi sáu
thằng khác lại nhảy lên, ta hạ nốt một lượt.

Hắn làm vậy chỉ vì một mục đích duy nhất là làm cho địch nhân tâm cơ bất ổn,
sau đó tính kế diệt địch.

"Hừ"

Tên thủ lĩnh nghe thiếu niên châm chọc, nhất thời cười lạnh, hừ một tiếng:

- Tưởng đỡ được một đòn của ta thì liền coi mình là vô địch hay sao! Cỡ bằng
ngươi, ta một trượng liền vũ chết.

Dứt lời, không hẹn mà bảy tên chọc đầu này đều xông lên, bảy tên đều xuất ra
một loại vũ khí đặc thù. Phần tên thủ lĩnh, do cảnh giới của hắn là cao nhất
trong đám chọc đầu nên người tấn công trước hiển nhiên là hắn.

"Đỡ của ta một chiêu Ám Hắc Phong Bạo xem"

Phật trượng trên tay hắn xoay một vòng tạo nên một cơn lốc xoáy màu đen nhỏ,
lốc xoáy màu đen cuồng cuộn thổi trên đầu phật trượng, hắn hô khẽ một tiếng
lốc xoáy này liền theo gió mà bay thẳng về phía thiếu niên, tốc độ kinh người.

Cùng lúc sáu tên còn lại cũng vung vũ khí lên xuất ra sát chiêu tàn độc. Bảy
tên cường giả Đại sư cảnh cùng lúc công kích, cho dù là Đại sư cảnh hậu kỳ
thậm chí là cực hạn cũng chưa chắc có gan đối đầu.


Khống Hỏa Già Thiên - Chương #18