Hiệu trưởng Ngô Triết sau khi tiễn ông lão rời khỏi liền bận rộn một hồi. Hiện
tại chuẩn bị hết giờ làm việc Ngô Triết mới thảnh thơi một chút. Nghĩ tới sáng
nay gặp thiếu niên Ngọc Bách hắn không khỏi tò mò. Hắn nhấc điện thoại lên gọi
cho chủ nhiệm Tạ Văn. “Tiểu Văn … Cậu có rảnh thì tra xem hôm nay tiểu tử Ngọc
Bách làm cái gì rồi gửi qua cho tôi nhé.”
…
Lúc này thiếu niên Ngọc Bách đang ở trong vòng vây của các thiếu nữ tại ký túc
xá nữ. Giọng nói của SIRA vang lên trong đầu thiếu niên “Hiện tại cách duy
nhất để chạy ra khỏi chỗ này là mạnh mẽ xông lên mở một đường”
“Đậu …” Thiếu niên Ngọc Bách mặt nhăn lại không có nhiều thời gian để suy nghĩ
thiếu niên ngay lúc này nhân được sự chăm sóc nhiệt tình của các thiếu nữ của
tổ KHÔN. Xa luân chiến … Dĩ nhiên lại là xa luân chiến. LY trận là trận hình
tiêu biểu của tổ LY chuyên đánh xa luân chiến chín người vây công một mục
tiêu.
Các thiếu nữ tổ KHÔN lúc này đang sử dụng đội hình của tổ LY bắt đầu từng
người một lên công kích rồi lại lui về để người khác lên. Cứ mỗi người một hai
chiêu trúng hay trượt, hiệu quả hay không thì cũng trở về đội hình.
“SIRA cứ thế này chúng ta không xong mất” Thiếu niên Ngọc Bách giờ chật vật
với kiểu đánh vây công của các thiếu nữ rồi. Hiện tại hắn sử dụng vận chuyển
năng lượng gia tăng áp lực toàn thân chỉ ít phút nữa thôi là hắn kiệt sức rồi.
“Tận lực né tránh công kích ...” Giọng nói của SIRA vang lên nhắc nhở “Lối ra
ở sau lưng thiếu nữ bên tay trái”
Thiếu niên Ngọc Bách nghe vậy nhìn lướt qua thiếu nữ đang đứng chặn lối ra.
Đúng là cô nàng này nãy giờ đứng một chỗ không thấy lên tấn công hắn. Hắn còn
muốn cảm kích một phen ai ngờ đâu đây là lối ra …
Né tránh thêm một lượt công kích bất ngờ chẳng biết đến từ đâu. Ngọc Bách lướt
ngang về phía tay trái của mình di chuyển đợt tấn công dần dần về phía cửa dự
định đột phá.
Thêm vài đợt công kích bất ngờ từ các thiếu nữ. Mười thiếu nữ đội trưởng bên
ngoài nhanh chóng phát hiện ra sự di chuyển của thiếu niên. “Tiểu tử này khá
thật …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ Hắc nói “Mới vào trận chưa được một phút đã
nhìn ra được. Nếu không phải chúng ta đều diễn luyện hàng ngày chưa chắc ta có
thể nhìn ra a.”
“Giờ ném ngươi vào đấy chắc gì ngươi đã nhìn ra …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ Bạch
nói “Chúng ta diễn luyện chỉ là dạo chơi thôi. Còn nhìn tiểu tử kia xem. Hắn
liên tục bị đánh hoa cả mắt lên rồi. Nếu là ta thì hiện tại còn biết đâu là
phương hướng chứ”
“Ta thấy tiểu tử này thật đáng sợ …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ LY nói “Quan sát
nãy giờ mọi người có thể thấy. Rõ ràng hắn không có biết chút hình thức công
kích nào. Từ khi bắt đầu tới giờ hắn chỉ có né tránh và chịu đựng. Nếu là nam
sinh bình thường khác rơi vào trong trận này thì không thể nào làm tốt hơn hắn
được.”
“Đúng rồi …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ CÀN nói “Hình như tiểu tử này còn là lính
mới a. Không biết sau khi được huấn luyện thì tiểu tử này còn phát triển như
nào a”
“Đáng tiếc …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ KHÔN nói “Nếu như tiểu tử này là nữ thì
tốt rồi. Ta sẽ cưỡng bức hắn nhập trận doanh. Với sự nhạy bén kia mà nhập vào
tổ ta thì hắn sẽ được làm tổ phó a.”
“Nhìn kìa …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ CẤN nói “Tiểu tử kia lại nhích thêm một
chút. Kiểu này thì không đầy một phút nữa thì trận hình có thể sẽ bị phá a.”
“Ai~ …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ CHẤN nói “Sau sáu mươi năm không ngờ chiến
thuật SIẾT CHẶT VÒNG VÂY lại có thể bị phá. Ta thật là xấu hổ a”
“Phải a …” Đội trưởng tổ LY nói “Nhưng chẳng lẽ chúng ta cứ để như vậy. Hiện
tại nhóm dự bị này biến trận còn được chứ còn chưa diễn luyện trận hình lớn
được”
“Nhóm dự bị không được thì mấy đứa lên đi” Một giọng nói vang lên từ phía sau
lưng các đội trưởng …
~Điện thoại cùi của ta đã bị hỏng mấy hôm nay. Rảnh rỗi không thể viết nháp
trước được. Ai~ …
~Hiện tại trên bàn làm việc của ta còn mấy công văn đang chờ soạn thảo mai
trình lãnh đạo. Cố gắng hoàn thành chương này để kịp cho đại gia giải khát.
~Hôm nay chỉ đến đây thôi~