Dối Trá, Lừa Đảo?


Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩

Vài giây sau nụ cười, lão Các chủ nói.


  • Lão Bàng, lão Quang, một phần nguyên liệu làm ra được ba viên đan dược, ba
    viên luôn, mà lại chỉ mất tổng cộng chưa đến mười giây. Ta không biết các
    ngươi có cảm giác bất ngờ không chứ ta thấy, đkm nó có mùi hư cấu trong đây.

Mặt lão ngay tức khắc biến đổi từ cười thành nghiêm túc cực độ.

Với một phần dược liệu, Đan Sư chỉ có thể tạo ra một phần đan dược đúng nghĩa,
vậy thì thế quái nào tên tiểu tử này lại làm ra ba viên đan dược, đây chính là
điều vô lý đầu tiên ba người phát hiện.


  • Tiểu tử ngươi không lẽ là chia nhỏ dược liệu ra để làm thành ba viên đan
    dược không rõ tên tuổi này?

Bỏ qua vụ thời gian luyện đan như chưa từng luyện, lão Các chủ cả giận nói với
Họa.
Để làm từ một thành ba thì chỉ có một cách, đó là chia nhỏ dược liệu ra thành
ba viên, sau đó luyện đan như bình thường, điều này sẽ làm giảm công dụng của
viên đan dược rất lớn, có khi còn là vô dụng.

“Cái con bà nhà ngươi, ta đây rõ là luyện chế theo cách bình thường nhất rồi,
nếu không thì sẽ là 10 viên nhé, 10 viên đấy thằng nhóc ngu ngốc. Luyện một
cái cây nguyên liệu như thế lại chỉ ra được một viên, các ngươi là đang phí
phạm của giời đấy” mắng thầm trong lòng, Họa bình tĩnh đáp.


  • Ba vị Các chủ cứ thoải mái kiểm nghiệm đan dược, xong xuôi đâu đó chúng ta
    lại bàn.

Cảm tháy có lý khi nghe hắn nói, ba người, mỗi người cầm lấy một viên đan dược
đen xanh, nhỏ bằng đầu ngón tay nóng nóng khi vừa ra lò xem xét.


  • Tròn tròn, sờ vào có cảm giác trơn nhẵn không gồ ghề, hình dáng bề ngoài
    biểu hiện lên chứng tỏ là thuộc hàng tinh phẩm đan dược.

Bàng phó Các chủ cầm trên tay viên đan dược vừa cảm nhận vừa nói, chính hắn
cũng không biết bản thân đang nói cái gì cho đến khi dứt lời. Mặt hắn thêm một
lần nữa đơ ra.

Trong cùng một loại đan dược đều có phân chia phẩm chất bao gồm: Phế đan –
thành hình nhưng không có tác dụng hoặc tác dụng theo một hướng khác, Chuẩn
đan – có tác dụng bằng 1/10 so với miêu tả, Thường đan – có tác dụng bằng 3/10
so với miêu tả, Tinh phẩm – có tác dụng bằng 5/10 so với miêu tả, Tuyệt phẩm -
có tác dụng bằng 7/10 đến 8/10 so với miêu tả, Cực phẩm – hoàn mỹ - có tác
dụng bằng từ 9/10 đến như trong miêu tả.

Thông thường, do bị hạn chế về các điều kiện như khả năng khống hỏa, cảm ứng
“dòng dược” nên đa số các Đan Sư cất công ngày đêm tế luyện gian nan cực khổ
mới may mắn tạo ra được một viên đan dược có phẩm chất từ Chuẩn cho đến Thường
đan vô cùng quý hiếm và có ý nghĩa, được như thế này thì họ đã cảm thấy lân
lân như bay lên chín tầng trời. Còn về phẩm chất cao hơn, từ Tinh phẩm trở lên
thì chỉ có những Đan Sư thực sự, có thiên phú kinh người mới có thể tạo ra,
bất quá số lượng Đan Sư theo dạng này rất là ít trên khắp Ngân Linh tinh cầu,
nó như là “sừng mèo lân chó” vậy, thật sự khó tìm.

Bàng phó Các chủ đang đơ mặt chính là vì hắn bỗng nhìn thấy một hình ảnh thiếu
niên đang đứng ở một độ cao mà người người tôn kính.

Hai vị lão giả kế bên nghe vậy cũng rất giật mình nhưng không đơ người như
hắn, hai lão nhanh chóng tiếp tục xem xét viên đan dược bằng một vẻ vội vàng
cùng không chịu được.


  • Dù có Hoàng Lưu thảo độc dược nhưng lại có hương thơm dịu nhẹ, thoải mái
    như là đan dươc tốt đẹp. Kì quái.

Quang phó Các chủ hít vài hơi đan khí tỏa ra liền không khỏi ngỡ ngàng.

Hoàng Lưu thảo tuy không có mùi hôi khi ở trạng thái bình thường nhưng nếu chế
ra thuốc hay đan dược thì đều bốc mùi rất khó chịu đối với con người, thơm tho
đối với loài chuột, vậy mà viên đan dược này có pha vào Hoàng Lưu thảo lại
không hề có mùi hôi gì, đúng là rất khó hiểu.

Quang phó Các chủ đang dừng lại suy tư thì giọng Các chủ bức bối vì không hiểu
quá nhiều sự tình truyền đến.


  • Đan dược này không biết có hại hay lợi, thế nhưng đem so dược lực với Khí
    Đan thì lại mạnh mẽ hơn rất nhiều lần, nếu tính thêm cả dược lực của Hoàng Lưu
    thảo thì vẫn không thể nào làm ra được dược lực như thế này, nhất là khi lại
    đã phân tán thành ba viên. Chuyện này thật sự là điều hư cấu.

Một ý nghĩ chợt chạy qua đầu Các chủ khi liên kết lại các hành động của thiếu
niên khiến lão nhìn Họa đầy kiểu hâm dọa quát lên.


  • Có phải ngươi trong lúc luyện đan đã giở trò. Ngươi bỏ dược liệu vào liền
    dùng hỏa lực thiêu rụi chúng chứ không có hề luyện hóa cái khỉ gì hết, sau đó
    lúc ngươi lấy đan dược ra đã nhanh tay moi ở đâu đó ra ba viên rồi dùng hỏa
    lực hơ cho nó nóng lên tựa như vừa mới luyện thành đúng không, nói đi tên tiểu
    tử, ta chắc chắn là như vậy mà, chứ nếu không thì mẹ kiếp, lão đây không tin.


  • Luyện đan thì chưa đến 10 giây, đan dược tốt xấu không biết nhưng dược lực
    lại giống như được làm từ 10 phần dược liệu, hư cấu, hư cấu, chắc chắn là lừa
    đảo, tiểu tử ngươi đang lừa đảo bọn ta.


Tuy là quát lên như vậy nhưng trong đối mắt lão Các chủ là một vẻ gì đó mong
đợi Họa gật đầu nhận tội để hắn yên lòng vui vẻ chứ không phải phán đoán đúng
người đúng tội để trừng phạt.

Cái cảm giác là người trong nghề có kiến thức và kĩ năng đầy đủ lại tự dưng bị
người làm ra những hàng động phá vỡ sự hiểu biết mà bản thân đang có, nó thật
sự rất khó tả. Ba vị Các chủ, nhất là Các chủ Dược Các chính là đang hưởng thụ
loại cảm giác bi ai này.


  • Á đù.

Không thể kiềm được một tiếng thốt nhẹ vô nghĩa, Họa hơi cảm thấy bản thân
không biết nên làm gì để chứng minh hắn đã đích thân luyện ra ba viên đan
dược.

Cộp!

Quăng cái khay rỗng qua một bên, Họa dùng gương mặt chán đời nhìn ba vị lão
giả, ba vị lão giả cũng đồng thời dữ dằn nhìn qua hắn.

Giây lát sau, Họa làm một hành động không thể tưởng tượng nổi cho dù có là ai
đi nữa.
Hắn đưa tay cởi từng cái khuy áo sơ mi trắng từ trên xuống dưới để lộ ra thân
hình cường tráng có màu da hơi trắng, lồng ngực nở nang, cái bụng có 8 múi.

Vù.

Hắn quăng cái áo ra khỏi thân thể.

Tiếp đến hắn cuối người xuống cởi giầy ra, lột vớ đen, tất cả để qua một bên.

Hai tay hắn lại sờ đến eo, lấy xuống sợi giây nịch, mở khóa quần, kéo chiếc
quần tây đen ra khỏi người, làm lộ ra cái khố quần hình tam giác kì lạ màu
xanh nhạt của bầu trời.

Cuối cùng, hắn lột luôn cả khố quần hình thù tam giác mà làm lộ ra một con rắn
chưa phẫn nộ dài chừng 16, 17cm, ngang chừng 3cm dính chặc vào người. Hắn đặt
quần nhỏ qua bên chỗ quần tây dài vừa cởi.

Dạng chân ngang bằng vai, hai tay duỗi thẳng ngang, hắn nhìn ba vị lão giả
đang tập trung nhìn vào con rắn nhỏ của hắn nói.


  • Hiíi nháaaaaa…

Hắn chưa kịp nói thì đột ngột ở cái cửa trước nằm nghiêng về bên trái hắn chợt
xuất hiện một thiếu nữ ăn mặc tuy không mấy đặc sắc nhưng dáng hình lại có
mười phần mê hoặc nam nhân bước vào, vừa thấy hắn trần như nhộng với hai cái
mông không có gì để che, thiếu nữ lập tức đỏ mặt hét lớn.

Rầm!

Cánh cửa đã được người bên ngoài đóng mạnh.

Bốn cặp mắt nhìn nàng rời đi đều như chưa hề thấy nàng, họ lại đâu vào đấy.

Họa đối diện ba vị lão giả nói.


  • Từ lúc vãn bối rời khỏi quê hương, trên người ngoài bộ đồ hơi quái đản này
    thì chẳng còn thứ gì, các vị tiền bối cứ tự nhiên khám xét trên người ta hay
    là bộ quần áo cũng được. Vãn bối thật là chẳng có nơi nào để giấu đồ nghề.


  • Còn nếu không tin nữa thì ba tiền bối có thể mang ra thêm một phần dược
    liệu có Hoàng Lưu thảo, ta trong tình trạng này lại luyện một lò.


“Hừ, chắc chắn ba tiểu tử các ngươi đều sẽ bị ta làm cảm động thôi, còn không
thì cứ thỏa mái kiểm tra quần áo, ta ngoài vài điếu thuốc và hộp diêm vừa mua
thì có cái méo nữa. Con bà nó, làm như chưa từng thấy người giống ta hay gì mà
cứ hết ngớ ngẩn, ngơ ngác, la quát, hét lớn,… Sai lầm, sai lầm, thực sự sai
lầm” bề ngoài hắn trân thành như vậy nhưng bên trong lại là một bộ tức tối
không tả được.

*Hỏa linh lực: chỉ mang hình dáng, ko có sức sát thương nếu như người sỡ hữu
không muốn.

Hỏa lực: Hỏa linh lực phát nhiệt.

Hỏa diễm: Hỏa linh lực ngưng hình thành ửa và phát nhiệt, tỏa ra hỏa lực.
…………….

Ba vị Các chủ liếc nhìn nhau một hồi đều thấy được ý vị không tin trong mắt,
Quang phó Các chủ đứng ra nói.


  • Được, ngươi nói vậy thì ta sẽ đi tìm dược liệu cho ngươi một lần nữa.

Nói xong, lão thu ba viên đan dược Họa luyện thành mà quay người cấp tốc rời
khỏi phòng trong đôi mắt biểu ý “thôi xong” của Họa.


  • Vậy thì quần áo của ngươi, ta không khách sáo.

Các chủ vươn tay cuốn hết quần áo, những thứ hắn cởi ra khi nãy lại bên người,
lão bắt đầu lục lọi.

Đan nhìn hành động của hai người lão giả, hắn chỉ biết đứng tại chỗ gãi gãi
cái mông, âm thầm kêu bản thân ngu ngốc, thế quái nào lai đâm đầu vào đây để
chiu khổ.
Đúng lúc này, vị Bàng phó Các chủ lên tiếng lại giống như đang tâm sự cho cả
ba người.


  • Thiếu niên, ngươi cũng đừng kì quái hành động của chúng ta vì tất cả đều là
    do ngươi. Ngươi ngay từ đầu đã có thiên phú tu vi quá kinh khủng khiến chúng
    ta hoảng mình, bây giờ lại thể hiện trình độ luyện đan cứ như nhai kẹo, ăn
    cơm, thử hỏi chúng ta làm sao còn tin vào chính mắt mình, làm sao tin một
    người như ngươi lại tồn tại?


  • Ba lão già chúng ta thật ra đều nhìn rõ từng hành động của ngươi, ngươi
    không hề có gian dối, thế nhưng mà ngươi luyện đan sao lại quá khinh người, nó
    hoàn toàn nằm ngoài kiến thức của bọn ta cho nên bon ta mới ra điều khó ngươi.


  • Ngươi lần này luyện đan nếu có kết quả giống hệt như trước, bọn ta chính
    thức tin nhận người. Thiên tài Đan Sư.


Đối với trình độ hiểu biết của ba người họ, những điều Họa thể hiện chính là
một cái đả kích lòng người không hề nhỏ.


Không Gian Vạn Vật - Chương #73