Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩
Ngọc Linh Tuyền dù bị tự nhiên che giấu nhưng cũng sẽ không thể nào tự dưng
lại xuất hiện tại một nơi linh khí ít ỏi, thưa thớt như vùng Ô Long trấn này
được, nó là điều không có khả năng, trừ phi….
Và khi Vũ Phong bước chân vào nơi này, hắn đã cảm ứng ngay được một kho tàn bị
phủ bụi trong nơi đêm đen, mờ mịt nằm sâu dưới lòng đất không quá 100 dặm.
Trận pháp che giấu càng lúc càng mờ, rồi cũng sẽ có một ngày xuất hiện tại mặt
đất bên trên, nổi lên một hồi mưa máu tàn bạo.
Tiếc là đã bị hắn đã “đào mộ” trước rồi.
Vụt!
Chỉ một lần biến mất rồi xuất hiện, Vũ Phong cùng với ngọn lửa đỏ sáng chói đã
đứng ngay tại trung tâm một căn phòng không quá rộng, diện tích chỉ chừng hơn
100m vuông nằm đằng sau thông đạo, không quá 150m.
Nhìn xung quanh rộng rãi chỉ có linh tinh vài thứ, Vũ Phong cảm thấy có một sự
dự đoán sai không nhẹ vì “hồn” bản thân bị tổn hại quá lớn vẫn chưa thể khôi
phục được tí tẹo năng lực hình dung, mượn “Thiên Địa Nhãn” nhòm ngó cảnh vật.
Hắn tuy có thể nhờ thiên địa khắp nơi nhắn nhủ hắn hình dạng, nhưng cũng có
lúc hắn muốn tự thân khám phá, mày mò.
Bên phải là vài quyển sách cũ nát.
Bên trái là vài loại binh khí và trang bị tồi tàn.
Phía trước là một bộ xương khô của nam nhân cùng với trang phục được làm
bằng chất liệu không mục rửa theo năm tháng.
Trung tâm là một cái hòm cùng tờ giấy, hẳn là di chúc đi.
Lộ ra một cái biểu tình thật sự không vui khi “kho tàn phủ bụi” không mấy lớn
như ban đầu dự tính, hắn cất bước đến bên trái, nơi mà có ba loại binh khí,
một bộ chiến giáp cùng một tấm phù lục xem xét.
Liếc qua một thanh đao ảm đạm dài hơn 2m, một thanh kiếm ảm sắc dài 1,5m, một
cây thường tối tăm dài 2m. Hơi suy ngẫm hắn cầm thanh đao lên, một âm thanh
nam tử lập tức vang lên trong đầu hắn.
“Trảm Long Đao. Một loại đao sắc bén được chế tạo từ vẩy rồng cùng gân rồng,
sở hữu nó có thể trảm Long.
Nhỏ máu để thức tỉnh Trảm Long Đao”
Lời nói tuy có chút chê bai nhưng thanh đao hắn đang cầm bỗng dưng bốc hơi
biến mất.
Tiếp tục cầm thanh kiếm lên, một âm thanh nam tử lại vang lên trong đầu hắn.
“Hỏa Vân Kiếm. Một loại kiếm có ẩn chứa một tia dị hỏa và được rèn đúc 100 năm
trong thú hỏa của Hỏa Thiềm Thử (con gì tác cũng méo biết, nói đại thôi @@).
Một kiếm có thể thiêu rụi mọi vật chạm vào.
Nếu người sở hữu có thuộc tính Hỏa, hỏa linh lực phát ra sẽ được phụ trợ tăng
sức sát thương gấp 5 lần. Ngoài ra còn một số chức năng phụ cần người sở hữu
kiểm chứng.
Nhỏ máu để thức tỉnh Hỏa Vân Kiếm”
Cười vui một hồi khiến thanh kiếm biến mất, hắn lại cầm cây thương lên, âm
thanh nam tử lại tiếp tục.
“Kim Dương Thương. Một loại thương được chế tạo từ Kim thiếc do thiên địa
dưỡng dục, độ cứng, độ sắc bén cùng tốc độ khó Linh Khí nào có thể sánh được.
Nếu người sở hữu có thuộc tính Kim, tất cả sức mạnh đều được tăng lên gấp đôi
nhờ Linh khí tăng phúc.
Nhỏ máu để thức tỉnh Kim Dương Thương”.
Thu thương vào thế giới nội, Vũ Phong lại tiếp tục chạm vào bộ chiến giáp
trông rất anh dũng, hiên ngang. Âm thanh nam tử nhanh chóng vang lên trong đầu
hắn.
“Kim Quy Chiến Giáp. Một loại giáp được chế tạo từ mai rùa vàng có tuổi thọ
hơn 5000 năm, rất cứng rắn, bền bỉ, không nặng, chỉ khoảng 1000 cân.
Giáp có thể hấp thụ toàn bộ sát thương đến từ dưới Vương Vị, giảm 50% sát
thương ở Vương Vị, giảm 10% sát thương ở Hoàng Vị nhưng sẽ vỡ nát.
Đây vốn là một bộ với Kim Dương Thương. Nếu người sở hữu hệ Kim, trang bị thêm
Kim Dương Thương cùng Kim Quy Chiến Giáp, dưới Hoàng Vị, không người có thể
giết. Nếu người sở hữu có tu vi ở Vương Vị, hoàn toàn có thể chiến một trận
sống còn với Hoàng Vị.
Nhỏ máu để thức tỉnh Kim Quy Chiến Giáp”.
Đó là còn tùy trình độ hai bên thôi, nếu gặp Hoàng Vị loại Bá Đạo trở lên
thì đừng nói đến một bộ Kim Dương – Kim Quy, 10 bộ Kim Dương – Kim Quy cũng
không đánh lại, đó là còn chưa kể đến tình tiết Hoàng Vị đó có mặc Linh Khí,
Chiến Giáp sẵn trên người hay không.
Ngoài ra còn sẽ có một số trường hợp đặc biệt.
Không còn buồn cười như lúc đầu, hắn cứ thế thu lấy bộ chiến giáp ảm đạm như
quần áo bình thường vào thế giới nội, hắn lại quay qua tấm phù lục duy nhất
tồn tại trên bàn.
“Lôi Bạo Phù. Một loại phù chú mà nhiều năm trước ta khó khăn mới có được khi
giết chết một tên Vương Vị cùng cấp.
Khi sử dụng Lôi Bạo Phù, từ trên trời sẽ giáng xuống một đạo sấm sét to lớn
nuốt chửng lấy kẻ địch, kích sát người dưới Vương Vị cảnh, trọng thương Vương
Vị cảnh, trên Vương vị là vô dụng.
Số lần sử dụng Lôi Bạo Phù còn lại là 7 lần”
Nói đùa một câu, Vũ Phong thu lấy tấm phù lục có nhiều nét màu vàng ngang dọc
bên trên.
Dọn xong bên trái, hắn đi qua bên phải, nơi có ba quyển sách nhìn vào trông
rất cũ kĩ, mục nát đang bị phủ trên người một lớp bụi khá dày, hẳn là đã tồn
tại trên ba ngàn năm. (vì không khí ẩm thấp, bụi tồn tại quả thật không
nhiều).
Hơi phủi phủi lớp bụi, Vũ Phong cầm một quyển sách có trang bìa màu vàng lên
xem xét.
Cảm thấy có chút hứng thú, hắn lật ra trang đầu tiên.
“
Phẩm chất: Địa giai cao cấp.
Thuộc tính: Kim.
Giới thiệu:
Kim Long Quyết là một bộ công pháp biến đổi linh lực của người tu luyện thành
hình dạng một con kim long đầy dũng mãnh, có thể phá tan mọi loại giáp có đẳng
cấp không quá cao so với tu vi người tu luyện.
Đây là một trong ba bộ công pháp do Tông chủ Kim Long Tông vào hơn 1 vạn năm
trước sáng tạo.
Yêu cầu tu luyện: Phải sở hữu thuộc tính Kim. Có ý chí kiên định, tâm vững
vàng. Nếu đã tu luyện công pháp biến đổi linh lực khác cần phải phá bỏ, đưa
linh lực về trạng thái ban đầu.
*Tiếc là ta dù đã trải qua gần 1000 năm tiềm kiếm nhưng vẫn không thể tìm về
Kim Long Quyền và Kim Long Bộ Pháp để làm trọn vẹn bộ công pháp quý hiếm này.”
Lắc đầu một cái, hắn lại nhét quyển sách vào người, sau đó cầm một quyển sách
màu xanh nhạt khác lên.
“
Phẩm chất: Địa giai cao cấp.
Thuộc tính: Thủy.
Giới thiệu:
Lưu Thủy Kiếm Pháp là một bộ công pháp có thể khiến những dòng linh lực phá ra
trở nên cực kì mềm mại, dẻo dai khó phá nhưng lại cực kì sắc bén.
Đây là một trong ba bộ công pháp do Môn chủ đời thứ 16 của Thủy Nguyệt Môn
sáng tạo cách đây 2 vạn năm.
Yêu cầu tu luyện: Phải sở hữu thuộc tính Thủy, nếu là nữ lưu thì lại càng tốt.
*Bộ kiếm pháp này ta không có hứng thú, nhưng vẫn để lại thông tin.
Nghe đâu trọn bộ công pháp bao gồm: Lưu Thủy Kiếm Pháp, Lưu Thủy Kiếm Quyết,
Lưu Thủy Kiếm Bộ và một thanh Linh Khí Lưu Thủy Kiếm Nguyệt.
Tất cả đều bị chôn vùi trong dòng lịch sử và phân tán khắp tinh cầu, nếu tìm
về đủ bộ thì dường như sẽ khám phá ra được một bí mật nào đó liên quan đến một
bộ công pháp Thiên cấp.”
Quyển sách biến mất, hắn lại cầm quyển sách cuối cùng có màu nâu lên.
“
Giới thiệu:
Đây là bí pháp bất truyền ra ngoài của Khôi Lỗi Môn. Nó là một bộ thuật pháp
có thể khiến người học tập có thể chế tạo và điều khiển khôi lỗi.
Khôi lỗi: một loại con rối có yêu cầu cao về nguyên liệu chế tạo cũng như thú
hạch liên quan.
Yêu cầu: Thiên phú Tinh thần lực và linh hồn cao gấp 5 lần người bình thường.
*Để có được bí pháp này, ta đã từng truy sát một tên tiểu đệ tử của Khôi Lỗi
Môn, nếu giờ ta mà còn sống, chắc là sẽ bị truy nã khắp Linh Ngân tinh cầu.”
Thu quyển sách vào không gian đan điền, hắn cười đùa nói thêm
Vậy là giờ nếu ta thi triển ra được khôi lỗi thuật liền sẽ bị người đuổi
giết đi? Có hay không ta nên tới hủy diệt Khôi Lỗi Môn trước cho đỡ phiền hà?
Không, nếu ta làm Môn chủ sẽ thú vị hơn nhiều.
Nhưng mà, Khôi Lỗi Môn hiện tại còn tồn tại sao?
Vù vù…!
Tiếng gió nhẹ thổi bên tai hắn như nói lên điều gì đó khiến hắn hơi kinh nghi.
Còn sống khỏe? Vừa thay Môn chủ đời thứ 14 thành Môn chủ đời thứ 15 vào 200
năm trước?
Ừm, ta hiểu rồi.
Gật đầu một cái như thằng tự kỉ vừa tự nói vừa tự nghe, hắn liếc mắt về bộ
xương khô đang uy nghiêm ngồi trên một cái vương tọa màu bích lục có điêu khắc
một số họa tiết rồng, phượng đặc sắc nhưng đã ảm đạm không chút gì nổi bật.
Cảm nhận một làn sóng vô hình như muốn đè bẹp mọi thứ đang cố gắng tiếp cận,
Vũ Phong thản nhiên nói ra một câu sau đó tiến lại gần cái xác mà thân thể
không nổ tung thành trăm mảnh.
Nhìn vương tọa màu lục bích có điêu khắc rồng phượng vờn quanh, hắn khẽ nhận
xét rồi chuyển hướng ánh mắt lên bộ xương.
Sờ sờ xương cổ, đầu lâu, Vũ Phong đưa ra kết luận, sau đó hai bàn tay liền lục
lọi quần áo từ bộ xương đang mặc từ trên xuống dưới nhưng không hề kiếm được
thứ gì khiến hắn không khỏi giật giật mí mắt vài cái.