Không Gian Vạn Vật Thể Và Hỗn Độn Thể.


Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩

Bốn năm sau khi Vũ Phong biến mất.

Tại trung tâm Bách Thú lâm, tồn tại một nơi vốn bốn năm trước khá là rộng rãi,
cây cao sinh sôi cách nhau cũng phải 10, 20m nhưng hiện tại cây cỏ um tùm, hoa
dại mọc khắp nơi bao quanh một thân thể trẻ tuổi.

Thân thể trẻ tuổi này là thiếu niên tuấn tú yêu dị cao tầm 1m7, mái tóc dài
qua lưng cùng với làn da trắng trẻo như nữ nhân mặc trên người bộ đồ khác
người rách rưới do hình thể bốn năm trước và hiện tại khác nhau đang nằm dưới
đất đột ngột ngồi dậy. Một đôi mắt mờ mịt, sâu thẳm chợt hiện ra trên khuôn
mặt không chút tình cảm nào.


  • Cuối cùng cũng đã hoàn thành sau 14 năm chờ đợi.


  • Tiểu Hồng, tiểu Tình, tiểu Dao Dao, các muội sẽ không còn chờ lâu nữa,
    chúng ta sẽ gặp nhau sớm thôi.


  • Ha ha ha ha….


Nở một nụ cười tà ác trong vài giây, thiếu niên rơi vào khoảng bình tĩnh, đôi
tay nhanh chóng tác động lên nhau tạo nên những ấn pháp kì lạ.

Thiếu niên miệng không ngừng nhẩm:

“Thiên ứng với khoảng không phía trên của sinh vật

Địa ứng với khoảng không phía dưới của sinh vật

Thiên – Địa bao quát tạo thành Không Gian”

“Có ứng với những thứ được chứng thực

Không ứng với những thứ không được chứng thực

Có – Không kết hợp tạo nên Vạn Vật”

“Tồn tại ứng với những thứ hiện thực

Không tồn tại ứng với những thứ mờ ảo

Tồn – Không tồn quy hợp kiến tạo nên một Thể hoàn chỉnh”

Cuối cùng, thiếu niên đạm nhạt đạo lên một câu không lớn


  • Xuất hiện đi, Không Gian Vạn Vật Thể.

Lời vừa dứt, thiến niên thân thể khoang chân ngồi dưới đất chợt bay lên không
trung rồi lơ lửng cách mặt đất khoảng 50m, trên dưới những ngọn cây cao lớn.

Tiếp đó mọi thứ đều như được diễn ra một các rất, rất bình thường không một
chút gì chấn động quái lạ sự tình.

Thiếu niên quần áo rách toạc biến thành tro bụi bị gió cuối đi. Cơ thể hắn
cũng đồng thời tan biến thành những hạt cực kì nhỏ mà rơi rụng, hòa nhập vào
thiên địa xung quanh.

Hơn 10 giây sau, thiếu niên hoàn toàn biến mất như chưa từng tồn tại trong
thiên địa.
Một giây nữa trôi qua, ngay tại chỗ thiếu niên biến mất, nhiều vật thể không
xác định đang được các hạt cực kì nhỏ hình thành.

Hạt Hư Vô tạo ra một đôi mắt lạ thường khiến người nhìn vào chỉ có thể chìm
đắm trong vô hạn không gian bất định.

Hạt Phong tạo ra một đôi tai có thể nghe thấu lời gió thì thầm.

Hạt Lôi tạo nên một cái miệng mà có khi hiền lại có khi ác, có khi như mùa
xuân lại có khi như địa ngục âm ma chỉ toàn chết chóc bao phủ.

Hạt Kim, hạt Mộc, hạt Thủy, hạt Hỏa, hạt Thổ lần lượt tạo ra xương mười ngón
tay và xương mười ngón chân.

Hạt Thời gian tạo nên một bộ não siêu việt có thể khiến hình ảnh, thông tin
thu được chậm đến vô số lần để dễ dàng xử lý.

Hạt Không gian tạo nên một khung đầu sọ người kì lạ bao phủ, che chắn cho não
bộ.
Hạt Băng tạo nên một cái mũi có thể phả khí đóng băng mọi thứ.

Hạt Thạch tạo nên hai xương cánh tay và hai xương bắp chân không bao giờ ngã.

Hạt Ám tạo nên một khung xương ngực, vai, cổ đầy toàn diện.

Hạt Quang tạo nên những nội tạng cùng khí huyết cần thiết.

Và Khi 14 hạt tập hợp lại với nhau ráp thành một cơ thể hoàn chỉnh, hạt Hồng
Mông xuất hiện che phủ 14 hạt tạo nên da thịt cho một thân xác con người đầy
đủ.

Cuối cùng, tất cả 15 hạt tạo nên một thân thể trần chuồng hết sức hoàn mỹ lơ
lửng trên không trung, đồng thời 15 hạt cũng hòa trộn vào nhau, tạo thành một
thể thống nhất được gọi là “Hỗn Độn” - cái thứ đầu tiên xuất hiện trong thiên
địa, là nguồn gốc hình thành nên các thế giới. (đây là quy ước của Tác, he
he).

Thân thể trần chuồng này là một cái thiếu niên ước chừng 14, 15 tuổi có thân
thể cao tầm 1m72, 1m73, cơ bắp thuộc dạng không hề quá mức nở nan như lực sĩ
cử tạ nhưng lại mang sức mạnh phi thường nhờ Hồng Mông – cha đẻ của lực lượng,
đặc biệt hơn là thiếu niên có một mái tóc ngắn đủ màu sắc hoa hành lá hẹ đến
ngang cổ và khuôn mặt quá mức kinh động nữ nhân theo hướng không thể tưởng
tượng sự thèm thuồng chiếm hữu.

Thiếu niên này hoàn toàn khác với ngoại hình của thiếu niên lúc trước biến mất
cùng một chỗ.

Mười phút trôi qua, thân thể thiếu niên trần chuồng từ từ hạ xuống đất, đồng
thời một đôi mắt hư ảo mở ra.


  • Thân thể giả tạo này thật tốt, tuy nhiên vẫn không bằng Không Gian Vạn Vật
    Thể ẩn bên trong.

Cuối đầu nhìn thoáng thân thể cùng thằng tiểu đệ to lớn mạnh khỏe, bản thân
lại cử động tay chân đầu vài hồi, thiếu niên gật đầu hài lòng.


  • Hử? Gương mặt và mái tóc không giống lúc trước à?


  • Ta hiểu rồi.


Tai hắn bất giác truyền đến một âm thanh gì đó mà không ai có thể nghe được
khiến hắn hơi kinh ngạc, sau đó hắn đưa tay lên vuốt gương mặt và tóc từ trên
xuống dưới một lần.

Gương mặt hắn bất ngờ từ hấp dẫn chí mạng với nữ nhân biến thành anh tuấn yêu
dị như thiếu niên lúc đầu trước khi biến mất, tóc cũng chuyển thành màu đen
bình thường. Hình dạng thiếu niên lúc này không ai khác, chính là Vũ Phong.


  • Quần áo ta.

Vũ Phong đưa tay ra không trung, không trung tự dưng tạo ra một cơn lốc nhỏ
trắng nhạt bắt nguồn từ những tinh hoa cỏ hoa cỏ cây xung quanh.

Không lâu sau, một bộ quần tây đen, áo sơ mi trắng tay dài, giầy đen, dây
nịch, quần nhỏ tam giác, không caravat và áo vest khoác bên ngoài xuất hiện
phủ lên bàn tay hắn.


  • 100% tự nhiên, không hại cho da, cực kỳ bền và đẹp.


  • Tiếc là ta thiếu mất cái đồng hồ rồi.


Gật đầu khá hài lòng, Vũ Phong nhanh chóng khoác quần áo lên trong vài ba phút
chỉnh tề.


  • Tiểu Hồng, tiểu Tình, tiểu Dao Dao, đã bốn năm trôi qua rồi, các nàng có
    muốn gặp lại ta không?


  • Dự là bây giờ sẽ tìm các nàng nhưng mà không được rồi, ta chỉ vừa mở đan
    điền thành Linh sư, cơ thể cần chuẩn bị thêm vài thứ cho vững chắc để giết đến
    tận nhà các nàng, nên có lẽ các nàng lại phải chịu khó chờ thêm khoảng một,
    hai năm nữa rồi.


Vừa săn lên hai ống tay áo, Vũ Phong vừa cười cười tựa rất vui vẻ, hạnh phúc
thì thào khá nhỏ nhẹ.

Khi mọi thứ xong xuôi, hắn đưa một ngón tay lên bầu trời vũ động tạo nên các
đường chữ kì lạ.


  • Ngàn mét thiên địa giam cầm, huyễn tượng thi triển, chỉ bước vào không thể
    tìm đường ra.


  • Phong.


Đường chữ hình thành, hắn búng tay nhẹ vào đường chữ vô hình khiến chúng như
là bị đưa vào thiên địa chấp hành quy luật.


  • Đưa ta lên.

Nói một tiếng với thứ gì đó không hề hiện hữu, Vũ Phong ngay lập tức bị đưa
lên cao.


  • Dừng.

Đến độ cao hơn 20m, hắn hô lên, bản thân liền lơ lửng một cách huyền bí như
vậy.
Hắn ngồi xuống trên không, mắt nhắm lại đi vào không gian thể nội xem xét.

Không gian thể nội hay còn có tên khác là không gian đan điền, thế giới của
đan điền hoặc thế giới nội. Đây là vùng một vùng không gian giới hạn có thể mở
rộng thêm khi đột phá tu vi của đan điền dùng để chứa linh lực và thực hiện
các chức năng có liên quan trong việc tăng lên cảnh giới.

Vài phút trôi qua, Vũ Phong mở mắt ra hơi trầm tư.


  • Đúng như đã dự đoán, Không Gian Vạn Vật thể có không gian đan điền không
    giới hạn và không nằm trong mảnh thiên địa này mà chính là một mảnh thiên địa
    vô hạn tồn tại song song với mảnh thiên địa này.


  • Vì là một mảnh thiên địa độc lập nên đan điền của Không Gian Vạn Vật thể
    không hề giống như đan điền khác. Ở đây bản thân ta không những nhốt lại các
    loại sức mạnh mà còn có thể tạo ra bất cứ thứ gì bên trong bằng ý chí và đạo.
    Đại khái thì ta giống như là một kẻ sáng tạo đang xây dựng một mảnh thiên địa
    vô hạn.


  • Ngoài ra, nếu suy đoán không lầm thì ta còn có thể thu vật dù sống hay chết
    từ bên ngoài vào.


Nghĩ đến đây, Vũ Phong liền nhìn một cái cây mọc sát bên cạnh.


  • Thu.

Tâm niệm hắn vừa động, cái cây ngay lập tức biến mất tại chỗ sau đó xuất hiện
bên trong không gian đan điền của hắn trôi lơ lửng giữa thiên địa mênh mông.


  • Tốt.

Nội thị thế giới đan điền, Vũ Phong mỉm cười gật đầu, sau đó tâm niệm liền
động trả cái cây lại vị trí cũ.


  • Không gian đan điền vô hạn dẫn đến việc ta hấp thụ các loại khí hóa thành
    lực lượng đều vĩnh viễn vẫn không thể đầy, từ đó, tu vi ta sẽ chuyển theo một
    hướng khác mà không phải cô đặc linh lực tăng tiến tu vi từ Nhập Linh, Hóa
    Linh đến Ngưng Linh, Linh Hải,…


  • Với đặc tính của Không Gian Vạn Vật thể, ta còn có thể biến sức mạnh linh
    lực thành những loại sức mạnh khác nhau như mong muốn.


  • Thật không ủa công ta trước lúc tan biến ngộ ra rồi lại phải chờ đợi 14 năm
    mới câu thông được được nó.


  • Tốt rồi, giờ thì ta đã giống như là siêu thoát, không thể tử, trên đời này
    có lẽ chẳng ai ngoài “hắn” có thể diệt được ta, bất quá thì “hắn” làm gì có
    suy nghĩ mà diệt ta. Ha hả.


Mặc dù là cười, là kêu “tốt” nhưng mà bản mặt hắn lại méo mó đến khó tin vì
trong tâm hắn cảm thấy nếu bản thân mạnh quá thì cuộc đời hắn lai càng thêm
chán. Hắn có lẽ phải giả điên dài dài thì mới thú vị, chứ nếu không thì hắn
thà ngủ một giấc cho sức mạnh tự tăng lên là xong, ra ngoài chém người chi cho
mệt.


  • Haizzzz, giờ quan trọng là tạo đường nối với đan điền để dẫn sức mạnh từ
    đan điền ra được bên ngoài.


  • Bất quá thì người ta làm khá dễ dàng còn ta thì phải vừa tạo đường với
    Không Gian Vạn Vật thể, lại vừa tạo đường với Hỗn Độn thể bên ngoài này, hơi
    bị mệt.


  • Bắt đầu đi thôi.


Than thở một tiếng, hắn chỉnh người nghiêm túc tư thế, nhưng chỉ qua hai ba
giây sau hắn lại nằm thẳng cẳng trên không trung. Ý niệm nhanh chóng xoay
chuyển khiến bản thân như chìm vào một giấc ngủ dài đến gần một năm sau mới
tỉnh dậy.


Không Gian Vạn Vật - Chương #37