Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩
Tuyết Nhi thả lỏng người dựa vào hắn với sự thân mật đã vượt qua mức tình cảm
anh em ruột thịt mà nhẹ gật đầu nói.
Xem ra, Tuyết Nhi là người thứ hai bị Vũ Phong dạy hư sau Triệu Mân Mẫn. (Hây
da, con nít, nhất là thời cổ trang thật là dễ dụ a)
Ừm, ngoan lắm. Giờ để ta kể tiếp vài bộ truyện cho muội nghe nhé?
Ưm, ca ca kể đi.
………..
Sáng hôm sau,
Nằm trên giường Vũ Phong nói mớ hai từ, Tuyết Nhi chợt mở mắt ngơ ngẩn có chút
còn buồn ngủ nhìn xung quanh căn phòng trước sau.
Không thấy hình bóng Vũ Phong vẫn thường ngày ngồi trước cửa phòng sáng sớm
điêu khắc, nàng không hiểu vì sao lại có cảm giác mất mát một thứ gì đó rất
quan trọng, nàng ngồi dậy rời khỏi giường đi ra bên ngoài.
Mang tâm trạng không hiểu vì sao lại buồn, Tuyết Nhi nhìn đến trước cái bàn đá
trước cửa mà đêm qua nghe ca ca kể truyện đến ngủ thiếp đi thì phát hiện một
cái hình nhân bằng gỗ có hình dạng y như Vũ Phong một tay bỏ vào túi quần mỉm
cười hiền hòa được thu nhỏ đi rất nhiều lần cùng một mảnh giấy được hình nhân
gỗ đè lên khiến nàng nghi hoặc bước lại gần.
Tuyết Nhi một tay cầm hình nhân gỗ Vũ Phong cười cười, một tay cầm tờ giấy có
nhiều vết mực đọc lấy.
“Gửi đến tiểu Tuyết bé nhỏ thân yêu của ta!
Khi muội đọc được tờ giấy này hẳn là ta đã rời đi rất xa rồi, không còn ở Ô
Long trấn. Muội đừng khóc mà hãy mạnh mẽ lên nhé, nếu muội khóc thì ta không
vui đâu.
Vài ngày, vài tuần hoặc vài tháng tới nữa chắc là sẽ có người ở thế lực to lớn
nào đó đến mang muội đi, muội đừng từ chối, cứ yên tâm mà đến đó tu luyện trở
thành cường giả có sức mạnh to lớn để bảo vệ Vũ gia, bảo vệ những người thân
yêu. Đừng quá lo cho ta.
Cái hình nhân nhỏ đó ta để lại tặng muội, muội nhớ mang theo bên mình trong
bất cứ hoàn cảnh nào, đừng bỏ rơi nó nhé. Nó là kỉ vật cuối cùng của ta.
Rồi đừng khóc, đừng khóc, nhìn muội kìa, nước mắt tèm nhèm hết rồi đấy, xấu hổ
chưa.
Ừm, ta giờ chắc cũng không biết nói gì hơn nữa ngoài việc chỉ hi vọng muội
muội nhỏ bé của ta bình yên, hạnh phúc và sớm tìm được ý trung nhân của cuộc
đời mình. Tam biệt muội, một ngày nào, chúng ta hẳn sẽ còn gặp lại.
Đừng buồn, cố gắng lên, tiểu Tuyết mạnh mẽ mới là tiểu muội muội bé bỏng của
ta.
Yêu muội, tiểu Tuyết của ta!
Vũ Phong, ca ca của muội”
Nhìn dòng chữ có vài chỗ bị nhem đi do vết nước tạo thành và đã khô từ lâu,
Tuyết Nhi…
Tờ giấy một lần nữa bị nước mắt làm ướt đi cùng với tiếng khóc nức nở vang
vọng khiến nhiều người nghe được liền tiến lại gần xem.
Nhật Thanh với quần áo sơ mi xanh nhạt dựa lưng vào góc tường thoáng nhìn
Tuyết Nhi bên trong gào khóc, lại nhìn đến cái hình nhân lần đầu tiên được Vũ
Phong tặng có gương mặt kiếp trước của hắn. Nhật Thanh mang theo tiếng thở dài
thì thào.
Tuy không đọc tờ giấy hay nhìn thấy Vũ Phong gói gắm đồ đạc rời đi, Nhật Thanh
bằng vào cảm giác và kinh nghiệm bản thân vẫn có thể đoán được Vũ Phong đã rời
đi, rời khỏi nơi thấp kém này để tiến ra một thế giới rộng lớn hơn bên ngoài
vui chơi với năng lực gần như bất tử khi thiên địa không cho ai giết hắn. Và
Nhật Thanh hắn cũng đang có ý định như vậy.
Ngẫm nghĩ vài chục giây, Nhật Thanh quay người rời đi.
……..
Tại trung tâm Bách Thú Lâm, nơi mà chỉ tồn tại một số loài yêu thú vừa có kích
thước to lớn vừa hung dữ mạnh mẽ đủ để cắn xét một vài vị Linh sư cảnh chết
ngay tại chỗ.
Ở một nơi khá rộng rãi bên trong rừng cây cao lớn, một con yếu thú cao chừng
5m, dài chừng 10m có hình dạng như một con sư tử dữ tợn có đôi mắt đỏ lòm,
mình đầy gai góc bén nhọn có thể đâm lủng bất cứ loại áo giáp tầm thường nào
đang cuối người trước một tiểu nam tử chừng mười tuổi có gương mặt tuấn tú yêu
dị.
Nhìn đống linh dược quý hiếm đủ loại mày sắc mà ngay cả Linh sư cảnh cấp thấp
đều thèm khát, Vũ Phong mỉm cười nhẹ rồi xoa đầu con sử tư dữ tợn.
Tình hình này mà để tu luyện giả có hiểu biết thấy được chắc là á khẩu đến
chết đứng, tiểu tử này không ngờ lại dám vuốt đầu chúa tể Bách Thú lâm – U Gai
Cuồng Sư, một con yêu thú với thực lực gần như đã tiếp cận Linh thú nhưng lại
có thể giết chết ba vị Nhập Linh cảnh liên thủ, tiểu tử thật gan trời, điếc
không sợ súng, mù không cảm thấy sướng khi nhìn thấy nữ nhân trần chuồng a.
Kêu lên một tiếng phiền muộn khi Vũ Phong nói vậy, con sư tử đôi mắt đỏ lòm
hiện vẻ mất mác rồi lấy chi trước khều khều dưới mặt đất như ý bảo “không ăn,
để ở đây” sau đó lè lưỡi liếm Vũ Phong một cái rồi quay lưng rời đi.
Đi vài bước cách Vũ Phong khoảng 30m, nó nằm xuống nhắm mắt đầy yên lặng.
Vũ Phong nhìn nó dáng vẻ như chó con bị chủ nhân bỏ rơi mà không khỏi lắc đầu
cười khổ vài giây sau đó nằm thẳng cẳng xuống đất nhắm mắt lại như người chết.
Hắn hoàn toàn im hơi, lặng tiến…
…….
Ô Long trấn.
Hai mươi lăm ngày sau khi Vũ Phong rời đi, một đôi nam tử có tuấn tú có trọc
đầu lạ lùng tiến vào Ô Long trấn.
Vài giờ qua đi, Trấn chủ - Vương Vãn Vinh mang theo gương mặt sưng vù cùng với
những dải băng buộc lên khắp người vì bị ai đó hành hung ngồi trong phòng tức
giận rơi nước mắt.
Lại thêm ba ngày trôi qua, hai tiểu nữ tử, một rất xinh đẹp với trang phục
trắng tuyết cùng với vẻ u buồn khiến người đau lòng, một rất xinh đẹp nhưng
đầy băng lãnh trên gương mặt với trang phục hồng nhạt đẹp đẽ được hai nam tử
lạ lùng mang đi bay lên trời cao, đúng là bay lên trời cao chứ không phải đi ở
dưới đất mà rời khỏi Ô Long trấn trong sự ngỡ ngàng của nhiều người chứng
kiến.
Năm ngày tiếp theo trôi qua.
Vũ gia cùng Hồng gia được một lượng lớn tài nguyên tu luyện do hai nam tử có
thể đi lại tự do trên bầu trời ban tặng liền không ngừng phát triển địa bàn,
khuếch trương thanh thế, thực lực bên trong đều không ngừng tăng vọt.
Mười ngày tiếp theo, Vũ Long cùng Hồng Thiên đều dựa vào linh dược được ban
tặng tiến cảnh Linh sư, bước chân vào Nhập Linh cảnh.
Ngày hôm sau,
Lang gia không những bị Hồng gia ép buộc hủy hôn ước mà còn bị đe dọa buộc
phải trở thành tay chân cho Hồng gia. Lang gia từ đây bị lệ thuộc vào Hồng
gia.
Vũ Phong biến mất, Triệu gia do ảnh hưởng của hôn ước nên chẳng mấy chốc bị Vũ
gia thu gọn. Triệu gia từ đây bị lệ thuộc vào Vũ gia.
Hồng gia cùng Vũ gia liên tục xâu xé, tranh chấp Diệp gia.
Một tháng sau đó, Vũ gia cùng Hồng gia đều đồng loạt xuất hiện thêm ba vị Linh
sư cảnh, Nhập Linh cảnh.
Nửa tháng tiếp đến, Bách Thú lâm vòng ngoài nhanh chóng bị người từ hai nhà Vũ
gia và Hồng gia dọn dẹp, trở thành một nơi mà ngay cả người bình thường không
có tu vi cũng dám vào hái thuốc, tìm quả, đi vệ sinh. Linh dược, thảo dược,
yêu thú yếu nhược hầu như đều bị người hai nhà mang về tăng thêm thực lực cho
người trong nhà.
Ba tháng tiếp đó, Ô Long trấn không ngừng mở rộng, các bức tường thành nhanh
chóng bị đập bỏ xây lại cái mới xa hơn, rộng hơn, dân số trong trấn đã tăng
đến hơn 10000 người và trở thành một trấn lớn nhất dưới sự quản lý của Vân
Diệu huyện. Thương lái vào ra Ô Long trấn hằng ngày đều rất nhiều.
Trấn chủ - Vương Vãn Vinh trở nên im hơi lặng tiếng, hắn hầu như cũng chẳng
quản gì hai nhà Vũ, Hồng thanh thế mà chỉ viết báo cáo để cuối năm nộp lên
Huyện. Hai nhà cũng chẳng dám đả động đến hắn.
Nửa năm sau, gia tộc nhỏ mọc lên trong trấn khá nhiều. Thế ngũ chân bên trong
Ô Long trấn dưới sự mạnh mẽ của Vũ gia, Hồng gia đã bến thành thế tam chân
cùng với Ngô gia, một gia tộc có thực lực ngang ngửa hai nhà vừa di cư đến
không lâu, Diệp gia nhanh chóng quy phục Ngô gia với sự giận dữ hai nhà Vũ,
Hồng vì đã nhiều lần gây áp lực cho Diệp gia.
Ô Long trấn phát triển đến một trình độ hoàn toàn mới so với trước đây.
……..
Hai năm sau khi Vũ Phong biệt vô âm tính.
Tại Tiên giới,
Một đôi mắt to lớn với những vòng xoáy kinh hãi như bóng đêm vô tận lôi kéo
mạng sống mọi sinh vật nhìn vào bỗng dưng xuất hiện trên bầu trời trong trẻo,
êm ả, mây trắng lượn lờ khiến tất cả các Tiên không ai dám đối diện mà chỉ
biết cuối đầu hoảng sợ.
Ngay lúc này, một âm thanh khủng bố to lớn vang vọng khắp bầu trời Tiên giới.
Suốt bao nhiêu thời đại trôi qua, Tổ Đồng ta một lần nữa lại hiện thế.
Hỡi các con dân của ta bên dưới kia, rồi sẽ không lâu nữa đâu, các ngươi
phải một lần nữa thuần phục ta như ngày trước, ha ha ha ha…
Âm thanh tiếng cười như màn đêm che phủ lấp đi toàn bộ ánh sáng dừng lại, tất
cả đều biến mất như chưa từng xuất hiện.
Ba vị Đạo Tiên mạnh nhất Tiên giới hiện tại bao gồm: Luân Hồi Đạo Tiên (đang
bất tỉnh), Vĩnh Sinh Đạo Tiên cùng Tử Tuyệt Đạo Tiên đều nhìn lên bầu trời thơ
mộng trên cao bất giác thốt lên với vẻ cực kì nghiêm trọng. (chỉ có hai người,
Luân Hồi đang ngủ say).
Tổ Đồng? Không phải từ rất lâu về trước đã bị thập Tiên đồng quy vu tận rồi
sao?
Hắn là sống lại?!
Hỏng rồi, Tiên giới hỏng rồi, haizzz…
P/S: Kết thúc 35 chương cơ bản. Bắt từ Chương 36, mạch chính khởi nguồn, Main
xuất chuồng, tà ác giáng thế.