Bài Giảng Cuối Cùng (5).


Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩

Điều này khiến Vũ Phong phải dừng lại đôi chút.


  • Nếu ngươi không biết có một số người có thể nín thở được trên 5 phút thì
    ngươi chỉ cho rằng con người chỉ nín thở tối đa được là 2, 3 phút.


  • Nếu ngươi không biết giữa nam và nữ có người thuộc thế giới thứ ba thì
    ngươi chỉ cho rằng nam lấy nữ, chứ không có nam lấy nam, nữ lấy nữ.


  • Tương tự như vậy, nếu ngươi không biết linh khí có thể lôi kéo được thì
    ngươi chỉ trông chờ linh khí tự nhập cơ thể hằng ngày mà thôi.


Dừng lại 10 giây, hắn tiếp tục


  • Điều thứ hai đó là sử dụng, điều khiển được linh hồn.


  • Hai ngươi thường ngày ngồi xuống thả lỏng cơ thể, tĩnh lặng tâm thần tuyệt
    đối để tiến vào một loại cảm giác quái lạ, một không gian diệu kì nào đó mà nó
    giúp các ngươi giao tiếp được với linh khí, thật ra thì cảm giác, không gian
    kì dị đó chính là do các ngươi đã điều khiển được linh hồn, nhìn và cảm nhận
    mọi thứ “linh” bằng chính linh hồn.


Dừng lại ba giây, hắn nối tiếp bài giảng.


  • Điều cuối cùng đó làm hòa nhập, yêu thương và biến chúng thành bạn như các
    ngươi đã từng biến linh khí nhập vào cơ thể.


  • Quá trình này dường như không hề có điểm dừng của sự hoàn thành mà nó chỉ
    là tiến bộ qua từng ngày, từng ngày, độ thân thiết càng ngày càng lên cao mà
    thôi.


  • Thông tin cảm nhận thiên địa chỉ bấy nhiêu, giờ ta sẽ nói đến các ngươi nên
    như thế nào để liên kết thiên địa.


Đợi Nhật Thanh cùng Tuyết Nhi ghi xong ba điều hắn vừa giảng, hắn tiếp tục


  • Ừm, liên kết thiên địa thì có hơi nói quá, chính xác nên nói là liên kết
    các “linh” thì đúng hơn.


  • Thiên địa vạn vật có linh nhưng các ngươi không thể liên kết được hết với
    các “linh” mà chỉ liên kết được với các “linh” nằm trong thuộc tính hai ngươi
    sở hữu.


  • Thuộc tính thì có 13 loại cơ bản: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Ám,
    Quang, Băng, Thạch, Thời gian, Không gian. Hai ngươi nên tự tìm ra bản thân
    thuộc loại thuộc tính nào.


  • Việc tìm thuộc tính cũng tương tự như khi các ngươi giao tiếp với linh khí,
    bất quá lần này các ngươi không cần cảm nhận linh khí mà là cố gắng cảm nhận
    13 loại thuộc tính xem những loại thuộc tính nào sẽ đáp ứng lời kêu gọi.


  • Thuộc tính nào đáp ứng thì khi ngươi thành Linh sư cảnh, thuộc tính của
    ngươi cũng chính là nó.


  • Ở Luyện khí cảnh cảm ứng được thuộc tính sẽ giúp ngươi tăng cao tỷ lệ
    nguyên chất của thuộc tính, khi thành Linh sư cảnh hễ có gặp địch nhân cùng
    thuộc tính thì đối phó cũng dễ dàng vì thuộc tính nguyên chất hơn.


Đến đây, nhẹ nhàng bỏ Tuyết Nhi qua một bên, đứng dậy nhìn bầu trời lấp lánh
phía bên trên.


  • Các “linh” nằm trong thuộc tính ta sẽ không nói rõ, vì thế các ngươi phải
    tự suy nghĩ dưới sự gợi ý sơ sơ như thế này.


  • Thuộc tính Hỏa tức là nóng, cháy, tỏa nhiệt, thiêu đốt,… Các “linh” của nó
    có thể là ánh sáng, lửa, hơi thở, cơ thể con người,…


  • Thuộc tính Thủy tức là nước. Các “linh” có thể là mưa, sương, máu,…


  • Thuộc tính Mộc tức là sức sống, sinh mệnh, cây cỏ,…. Các “linh” có thể là
    cây cối, động vật,…


  • Mười thuộc tính còn lại, các ngươi tương tự suy diễn.


  • Bài giảng cuối cùng kết thúc!.


Hơi dừng một chút, hắn lại nói


  • Đối với các ngươi, phần một “Đại Chúng” mới là chính yếu, phần hai “Của Ta”
    các ngươi luyện thêm cũng chỉ để tăng lên năng lực giết người và chạy chốn,
    đừng vì liên kết thiên địa quá mà bỏ bê “Đại Chúng”.


  • Liên kết là không dễ và ban đầu thì hầu như chẳng có tác dụng gì, muốn có
    tác dụng lớn thì với tiềm năng của hai người, ta đoán hẳn là ít nhất vài trăm
    năm sau mới có chút thành tựu như việc trao đổi dấu X hay quyển sách, còn tác
    động trực tiếp lên người như ta thì còn chưa đủ, muốn di chuyển như ta hay là
    được thiên địa bảo vệ thì ít nhất là phải tu luyện vài tỷ năm linh hồn gắng bó
    với các “linh”, gắng bó với thiên địa.


  • Nhưng cũng không sao, tu khoảng 100 năm, dưới sự hỗ trợ, tăng phúc của các
    “linh” hai ngươi sẽ có thực lực gấp rất nhiều lần người khác.


  • Ví dụ rõ hơn về sự hỗ trợ của các “linh” sẽ như thế này. Giả sử ngươi có
    thuộc tính Mộc và liên kết với “linh” cây cối, vậy thì khi ngươi chốn vào rừng
    hay đánh nhau trong rừng đều sẽ có ưu thế hơn, thậm chí còn có thể tàng hình
    trong mắt kẻ địch vài giây không chừng. Dùng gỗ trong rừng đánh người sẽ tựa
    như vật sắc nhọ phá hủy mọi phòng thủ của kẻ địch, tìm linh dược cũng dễ dàng
    hơn rất nhiều, có khi nó còn tự chạy đến tay. Tu luyện, hấp thụ linh khí trong
    rừng cũng nhanh chóng, nhiều hơn so với bên ngoài, vân vân, rất nhiều.


  • Còn nếu hỏi về ta vì sao lại di chuyển từ A sang B được, hay là được thiên
    nhiên che chở thì như đã nói, nguyên nhân là do ta có năng lực liên kết linh
    hồn với thiên địa mạnh, thật mạnh gấp rất nhiều lần hai ngươi nên ta liên kết
    1 ngày có thể là bằng các ngươi liên kết 10 năm, trăm năm. Đạt đến trình độ
    vài tỷ năm liên kết linh hồn với thiên địa như hiện tại cũng không quá bất
    ngờ.


Nói đến đây, hắn liền bỏ một tay vào quần đi dạo một vòng quanh sân nhằm để
Nhật Thanh và Tuyết Nhi thư giãn đầu óc đôi chút.

Khoảng 3 phút sau, hắn quay lại hiển hòa nhìn Nhật Thanh và Tuyết Nhi, hai
người cũng đang liếc mắt nhìn đến hắn.

Giây lát Vũ Phong chợt lên tiếng với một ánh mắt buồn khổ mà hắn lần đầu tiên
biểu hiện trước mặt người khác khiến Nhật Thanh cùng Tuyết Nhi tự dưng có một
cảm giác đau thương không rõ dần hiện lên.


  • Tuy nhiên trên đời này sẽ luôn có một qui tắc, đó là sự đánh đổi được -
    mất, không ai cho không ai thứ gì.


  • Và thiên địa cũng vậy.


  • Nó cho ta khả năng liên kết siêu khủng nhưng nó lại lấy đi tu vi của ta
    khiến ta mãi mãi dừng lại tại Luyện khí tầng 1 sơ kỳ cho đến cuối đời.


Nghe đến lời này của hắn, Nhật Thanh, Tuyết Nhi đột ngột mở to hai mắt lên cực
kỳ kinh ngạc, bất quá hai người chưa biểu hiện ra cảm xúc tiếp theo thì hắn
chợt cười lên bảo


  • Ha hả, đùa thôi, đùa thôi, ta thật ra đã sắp đột phá Luyện khí tầng 10 rồi.
    Điều mà ta nói ra lúc nãy cốt yếu là dạy cho hai ngươi một bài học sẽ theo
    chân bọn ngươi suốt cuộc đời, nghe cho rõ đây.

Hai người thoáng cái thả lỏng tâm tình, thế nhưng câu nói vừa rồi của Vũ Phong
vẫn sẽ được đặt ở một nơi nào đó trong đầu hai người bởi vì bằng cảm giác, họ
cảm nhận được điều gì đó bất thường bên trong nhưng lại không thể diễn đạt ra
được thành suy nghĩ, họ chỉ có thể gác nó qua một bên.

Hai người hướng đến nghe hắn nói về bài học.


  • Đối với Nhật Thanh ngươi.

Vũ Phong quay sang bên trái nhìn Nhật Thanh nói khá lớn tiếng, hắn cũng muốn
Tuyết Nhi nghe rõ từng chữ.


  • Bàn Tay Vàng của ngươi chính là kiến thức bao lâu ta đã dạy, trên đời này
    ngoại trừ ba chúng ta thì có lẽ chỉ có thêm vài người nữa là biết. Đây là sự
    khác biệt lớn giữa ngươi và Bàn Tay Vàng khác, đồng thời nó cũng giải thích
    cho việc vì sao ta nói bọn người sỡ hữu Bàn Tay Vàng khác khi mất đi dụng cụ
    liền phế vật, chỉ riêng ngươi thì không.


  • À mà nếu ngươi mất trí nhớ thì xác định.


  • Qua đêm nay, trên thế giới này ngươi đừng bao giờ tin ai bằng tất cả tâm
    hồn, hãy luôn chừa lại một phần nào đó để đề phòng khi cần thiết vì sẽ chẳng
    có ai lại tự dưng đối tốt với ngươi, họ làm điều gì đều có mục đích chủ yếu là
    tốt hay xấu mà thôi, hiểu chứ?


  • Chắc ngươi chưa hiểu, để ta nói ra vài điều luôn.


Hắn hơi gãi đầu suy tư, sau đó nói


  • Người tốt cho tiền ăn xin chỉ vì họ muốn thỏa mãn thú vui khi đi bố thí
    người khác.


  • Cha mẹ yêu thương ngươi cũng chỉ vì họ muốn có cảm giác hạnh phúc, nhìn
    ngươi lớn lên từng ngày vui vẻ. Và vân vân nhiều điều nữa.


  • Tất cả đều vì mục đích tốt hoặc xấu. Ngươi sau này nhớ là hãy dùng não suy
    nghĩ và dùng tâm cảm nhận để xét tình huống tốt hoặc xấu.


  • Được rồi, kết thúc, ngươi về đi.


Nói xong, hắn ngồi xuống cạnh Tuyết Nhi và im lặng chờ đợi Nhật Thanh về
phòng.


  • Đệ đã rõ. Cảm tạ Vũ Phong đại ca.

Nhật Thanh cũng không chần chờ gì thêm, hắn đứng dậy chấp tay biểu lễ gọn gàng
sau đó liền quay người rời đi trong vẻ tiếc nuối nhưng đầy sự kiên định.

Bàn Tay Vàng đã được trao trọn vẹn, qua tối nay, hắn và Vũ Phong sẽ trở thành
người dưng không hơn không kém. Nhật Thanh biết rõ và kiên cường chấp nhận.

“Lưu ý nhỏ cho ngươi, mọi thiên phú thấp bé luôn có thể dùng linh lực và sự
trợ giúp của các “linh” mà tẩy đi, đề thăng lên càng ngày càng cao, bọn Bàn
Tay Vàng kia rồi sẽ nằm dưới tay ngươi, rồi nếu một ngày ngươi mang một đứa có
Bàn Tay Vàng khác đến gặp ta, ta sẽ giúp ngươi cướp đoạt Bàn Tay Vàng bao gồm
cả Hệ Thống” bước ra đường nhỏ trong Vũ gia, đầu Nhật Thanh vang lên giong nói
Vũ Phong quỷ dị khiến hắn cảm thấy cực kì rạo rực, bất quá thì một giây sau
hắn liền xìu xuống bởi lúc ấy mà muốn gặp được Vũ Phong là điều dường như
không thể, nói không chừng khi qua đi vài trăm năm, lão quái vật đã lên đến
Thần giới rồi, nào còn ở Tiểu thế giới vòng chơi mà tìm.


  • Haizz….

Thở dài phiêu đãng trong đêm, Nhật Thanh tiến bước dưới ánh trăng và những
ngọn đuốc lửa hồng trên rực cháy trên tường. Một vị đại năng cũng bắt đầu xuất
thế từ đây.


  • Được rồi, hiện tại là đến muội muội bé bỏng duy nhất của ta.

Nhật Thanh rời đi không lau, Vũ Phong lần nữa kéo Tuyết Nhi vào lòng ôm ấp sự
ấm áp thân nhiệt.


  • Lúc ta nói với Nhật Thanh, muội có nghe nên chắc hiểu vấn đề ta nói. Trên
    thế giới này, ngoại trừ ta thì đừng bao giờ tin tưởng hết mình vào một ai đó,
    kể cả cha, mẹ, người thân hay người mà muội yêu thương sau này cũng vậy, hiểu
    không?


Không Gian Vạn Vật - Chương #34