Chuẩn Bị Xuất Phát.


Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩

........
Tốc độ tu luyện, tăng tiến tu vi của tu luyện giả phụ thuộc cực lớn vào thể
chất hay chính xác hơn là khối thân thể xác thịt, thể chất càng cao, tu luyện
có tốc độ càng nhanh.

Thể chất phân chia thành chín loại: phế vật, rác rưởi, phổ thông, cao đẳng,
thượng đẳng, cửu phẩm, linh thể, địa thể, thiên thể.

Năm gia tộc thường phán xét tư chất một con cháu như sau:

Phế vật khi đến 6 tuổi, tu vi không lên được Luyện khí tầng 1 trung kì.

Rác rưởi khi đến 5 tuổi, tu vi chưa đạt Luyện khí tầng 1 trung kì.

Phổ thông khi 5 tuổi, tu vi đạt được Luyện khí tầng 1 trung kì.

Cao đẳng khi 5 tuổi, tu vi đạt từ Luyện khí tầng 1 hậu kì đến đỉnh điểm.

Thượng đẳng khi 5 tuổi, tu vi đạt từ Luyện khí tầng 2 sơ kỳ đến hậu kỳ.

Cửu phẩm, năm gia tộc cho là khi 5 tuổi, tu vi đạt từ Luyện khí tầng 3 sơ kỳ
đến hậu kỳ. (Tuyết Nhi)

Linh thể, địa thể, thiên thể vì chưa từng tồn tại người con cháu nào có khả
năng đạt đến nên họ không bàn.

Năm nhà dự đoán thể chất như vậy nhưng có thể sai vì trong sách có viết: “Tu
luyện giả từ lúc vừa sinh ra cho đến khi tròn 16 tuổi thì tư chất tu luyện
chưa được thể hiện rõ ràng. Người 4,5 tuổi tốc độ tu luyện chậm nhưng khi đến
10, 11 tuổi lại đột ngột có tốc độ tu luyện nhanh và ngược lại cho đến khi
tròn 16 tuổi thì chỉ bình bình tốc độ như thế cho đến hết cuộc đời. Tuy nhiên
phần lớn đều là theo kiểu nhỏ sao lớn nấy, sự thay đổi từ chậm đến nhanh hay
từ nhanh đến chậm là cực kì ít xảy ra, để chắc chắn con cháu tư chất thì phải
được Giám Tiềm Châu giám định tư chất dựa theo màu sắc mới chính xác, nếu
không có thể dẫn đến sai lầm trong việc tài bồi”.

Năm nhà hoàn toàn biết điều đó, thế nhưng họ không có đủ tiền để mua nổi Giám
Tiền Châu vì nó quá qúy giá, họ chỉ có thể làm theo cách cũ vì dù sao thì từ
lúc gia tộc thành lập đến nay, nó không bao giờ sai.

…………..


  • Có người nhìn ta?


  • Thu hồi rồi à?


  • Ừm, ta đã biết.


Lẩm bẩm với không khí trước mặt, Vũ Phong thu hồi ánh mắt trên không trung.


  • Các nàng e rằng vẫn chưa biết bản thân đã từng bị ta thay đổi ký ức nên
    hiện tại là còn ăn năn, hối lỗi vì việc đê tiện làm với ta.


  • Kể ra thì cũng tội nghiệp. Ta cảm thấy chính mình thật khốn nạn.


  • Bất quá thì điều đó khiến ta rất vui, ta sẽ một lần nữa tìm các nàng để
    rồi…


  • Ha ha ha ha…


  • Bốn năm thời gian cho một trò chơi săn tìm bắt đầu đếm ngược.


Cười nhẹ như cùng người kế bên giao tiếp, Vũ Phong mang thân hình nhỏ bé thích
ý rời đi, trên tay vẫn tiếp tục điêu khắc lấy hình một con gấu nhỏ.


  • Ca ca đợi muội.

Liếc mắt một hồi với Nhật Thanh khi ca ca Vũ Phong của nàng tự dưng như kẻ
điên cứ cười cười, Tuyết Nhi vội vàng chạy theo bước chân Vũ Phong rời đi, có
thể là vào phòng hắn hoặc dạo vòng đâu đó.


  • Nơi này, thật nhiệm màu.

Ngây người nhìn thêm một vài giây bầu trời, Nhật Thanh đều rời đi.

……

Sáng ngày hôm sau, tại khu luyện tập của Vũ gia.


  • Danh sách người đi đến Phủ trấn chủ để kiểm tra tư chất thân thể bao gồm:
    Vũ Ngọc Tuyết Nhi chín tuổi có tu vi Luyện khí tầng 6 sơ kỳ, Vũ La 10 tuổi có
    tu vi Luyện khí tầng 3 sơ kỳ, Vũ Thiệu 10 tuổi có tu vi Luyện khí tầng 3 trung
    kỳ, Nhật Thanh 10 tuổi Luyện khí tầng 3 sơ kỳ và người cuối cùng là…


  • Vũ Phong.


Đại trưởng lão trên tay cầm lấy một tờ giấy trắng mực đen đứng trước hơn 20
cái tiểu nam nữ tuổi chỉ chừng từ 8 đến 12 tuổi cất cao giọng nói.


  • Các ngươi có phản đối gì với danh sách này không?

Ngay khi lời lão vừa dứt


  • Cháu phản đối Vũ Phong phế vật có tư cách đi kiểm tra tư chất thân thể.

Một tiểu nam tử đủ mạnh mẽ để bước ra nói ý kiến của bản thân trong khi danh
sách người tiến đến Phủ trấn chủ là cả một cuộc họp có chút khó khăn và tranh
giành của cao tầng Vũ gia.


  • Ngươi cứ nói.

Đại trưởng lão rất thong thả vì đều là con cháu Vũ gia, nếu có thắc mắc bọn
hắn liền giải đáp để không phải khiến bọn chúng bất mãn, dẫn đến việc đi sai
đường trưởng thành sau này.


  • Vũ Phong đã phế vật ngay từ nhỏ, tư chất hắn chắc chắn là rác rưởi nên
    không cần phải được kiểm tra thân thể, nó chỉ làm phí một danh ngạch cho Vũ
    gia chúng ta.

Tiểu nam tử chừng 11 tuổi này lấy hết cam đảm nói to lên khiến các tiểu nam nữ
khác xung quanh đều xì xào bàn tán sự đồng ý. Vũ Phong đến giờ đã 10 tuổi
nhưng vẫn chỉ là Luyện khí tầng 1 sơ kỳ, hắn đúng là phế vật và không cần kiểm
tra thân thể cũng biết tư chất ra sao.


  • Vậy ngươi tính đề cao bản thân, thế chỗ Vũ Phong để được đi kiểm tra tư
    chất?


  • Ngươi năm nay 11 tuổi chỉ là Luyện khí tầng 1 hậu kỳ, hình như không đủ tư
    cách đi.


Đại trưởng lão nhàn nhạt nói một câu khiến tiểu nam tử đỏ bừng mặt vì xấu hổ,
thoang thoảng truyền vào tai hắn đã có vài tiếng cười chế giễu. Ở Vũ gia con
cháu bình thường ở độ tuổi 11 ít nhất đã là Luyện khí tầng 2 sơ kỳ, tiểu nam
tử chỉ là tầng 1 hậu kỳ, hắn có tư chất đúng là kém cỏi.


  • Không phải.

Tiểu nam tử đỏ mặt xua tay sau đó nắm tay một tiểu la lị nhỏ tuổi hơn hắn đứng
ngay sát bên cạnh mà đẩy nàng lên trước mặt Đại trưởng lão, hắn nói.


  • Muội muội của cháu năm vừa tròn 9 tuổi đã có tu vi Luyện khí tầng 2 hậu kỳ,
    nếu đem ra so sánh sau Tuyết Nhi, Vũ La, Vũ Thiệu, Nhật Thanh, nàng là có tu
    vi cao nhất trong đám, nàng phải có một danh ngạch mới đúng, Vũ Phong phế vật
    không nên có.
    Đại trưởng lão cuối xuống đối mắt với đôi nhãn cầu to tròn rụt rè của tiểu la
    lị, hắn liền thở ra một hơi dài.

Tiểu la lị này tên là Vũ Tiểu Y, là một trong ba đứa cháu ruột của Nhị trưởng
lão. Chuyện nàng có được danh ngạch để đi xác địch tư chất là cả một trận cãi
mồm ngày hôm qua giữa Nhị trưởng lão và Gia chủ, nó đã kéo dài mãi cho đến khi
Gia chủ nói ra một câu mới khiến Nhị trưởng lão câm họng buồn bực nhưng không
có cách nào phản bác.

Phủ trấn chủ là một thế lực của Vân Diệu huyện, được Vân Diệu huyện cử xuống
quản lý Ô Long trấn là một trong mười ba trấn thuộc quyền quản lý của Vân Diệu
huyện. Có thể nói, Phủ trấn chủ là thế lực mạnh nhất Ô Long trấn cũng đúng.

Trong Phủ trấn chủ thì có một viên Giám Tiềm Châu cực kì quí giá có thể giám
định được khối thân thể một người tư chất tốt xấu thế nào nhưng Phủ trấn chủ
không bao giờ đem ra sử dụng trước mặt năm đại gia tộc mà chỉ dùng trong nhà.

Vào một ngày 150 năm trước đây, Phủ trấn chủ đột ngột mở ra đại hội kiểm tra
tư chất cho cả con cháu năm đại gia tộc cùng tham gia giám định tư chất với
con cháu Phủ thành chủ khiến năm đại gia tộc nghe tin liền rất vui mừng dù cho
có sự giới hạn độ tuổi con cháu từ dưới 12 tuổi và số lượng mỗi nhà chỉ được
tối đa năm người.

Hôm nay là một lần may mắn Phủ trấn chủ lần thứ ba mở ra đại hội kiểm tra tư
chất thân thể cho cả Phủ trấn chủ và năm gia tộc lớn nhất Ô Long trấn. Bởi vậy
danh ngạch năm người con cháu của Vũ gia là đã được bàn rất kĩ, vấn đề bàn cãi
duy nhất chỉ là Vũ Phong mà thôi.


  • Ta sẽ thay đổi danh ngạch Vũ Phong thành Tiểu Y nếu ngươi hoặc Tiểu Y hoặc
    cả hai cùng đánh bại được hắn.

Đại trưởng lão chỉ Vũ Phong rồi nhàn nhạt nói ra một câu tuy có chút khác
nhưng về mặt ý nghĩa thì hoàn toàn tương tự câu cuối cùng khiến Nhị trưởng lão
im miệng của Vũ Long gia chỉ, hắn sau đó cũng lùi ra tạo khoảng cách để trận
chiến có thể bắt đầu.

Lời Đại trưởng lão vừa ra, nguyên một đám đều đứng người, nhất là Tiểu Y và ca
ca của nàng, hai người họ như là bị điện giật khiến sắc mặt buồn rầu, ảm đạm
vô cùng.

Đánh với Vũ Phong? Chưa từng một người nào trong Vũ gia có thể làm được, cho
dù là Gia chủ, tu luyện giả mạnh nhất Vũ gia. Vũ Phong hắn có tu vi yếu nhất
Vũ gia nhưng khi có người đối diện với hắn, muốn tấn công hắn liền sẽ bị vấp
ngã nằm xuống đất sau đó sẽ bị Vũ Phong cầm khúc gỗ trên tay đập vào đầu cho
đến bất tỉnh, việc đánh với hắn là vô vọng, không ai có thể làm được.

Chuyện lạ này đến nay vẫn chưa thể giải thích được, người Vũ gia cũng vì thế
mà chẳng ai còn dám có ý định tấn công phế vật Vũ Phong từ hai năm trước đến
nay nữa.


  • Ca ca, chúng ta bỏ đi hôi, nếu hông hai ta sẽ bị đập đầu mất. Muội hông
    muốn bị u nguyên cục trên đầu đâu.

Tiểu Y hoảng hốt lên, kéo kéo tay tiểu nam tử nói.


  • Không được, đây là cơ hội tốt để muội có thể được trọng lực tài bồi từ gia
    tộc, ta không thể bỏ qua.

Tiểu nam tử cắn chặc răng lại, gương mặt méo mó kho coi nhưng cố khiến nó trở
nên dũng mãnh, kiên cường hơn.


  • Muội cứ đứng một bên đi, để ta liều mạng.

Tiểu nam tử quả là một vị ca ca tốt, rất thương muội muội.

Bất qua ngay lúc mọi người lắc đầu xem thường quyết tâm ngu dốt của tiểu nam
tử thì một giọng nói chợt truyền đến.


  • Không cần, Đại trưởng lão cứ thay tên nàng vào, ta đi chung xem hội là
    được.

Vũ Phong đứng trong đám người chú mục mà yên lặng điêu khắc một đóa hoa hồng
nãy giờ chợt rời khỏi vị trí kế cạnh của Tuyết Nhi mà bước vài bước ra khỏi
đám người mà nói.

p/s: có thấy cách viết mới lạ không? Main chả khác nào gốc cây bên đường. ha
hả


Không Gian Vạn Vật - Chương #23