Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩
“Không gian vạn vật” thử hỏi là thứ chi?
Con người sống trong ngôi nhà, ngôi nhà lại nằm trên đất liền, đất liền lại
nằm trong tinh cầu, tinh cầu lại thuộc vũ trụ, vũ trụ lại nằm trong một thế
giới.
Nhắc đến Hồng mông, ta đều nói tại "nơi"...
Nói đến Hư vô, ta cũng nói tại "nơi"...
Ngay cả suy nghĩ, tư duy đều tồn tại trong một "nơi"...
Vậy bao quát lại tất cả, mọi thứ đều không thể không có vỏ bọc. Tiểu thế giới
có Thần giới che chở, Thần giới lại có Tiên giới quan chúng, trên tiên giới
hẳn là còn có giới nào đó tồn tại khống chế,…
Và gọi chung cho cái bao bọc, đó là Không gian vạn vật. Đất, đá, cỏ, cây, tử
khí, âm khí, hồng mông, hỗn độn, hư vô, ảo ảnh, suy nghĩ,…tất cả đều được bao
bọc bởi Không gian vạn vật.
Không gian vạn vật tức là thứ đã tồn tại ngay từ đầu...
…………
Đêm tối mờ mịt, mờ mịt, tồn tại trong vô thức, trong vô thức, thời gian,
khoảng vận hành di chuyển thì làm sao có thể đếm hết, nó cứ thế trôi~~~
trôi~~~ trôi~~~ cho đến một ngày…
“Ta đã tan biến….!”
“Nhưng mà… khoan đã…”
Chúc mừng thiếu gia và phu nhân, đây là một bé trai bụ bẫm, là một quý công
tử tương lai a.
Tiểu Hoa của ta, là một tiểu tử, là một tiểu tử. Cảm ơn nàng, ta thật sự
cảm ơn nàng.
Tướng công, chàng đừng như vậy, đừng cảm ơn thiếp, đây là nghĩ vụ của thiếp
mà.
Uầy, sao cháu ta lại không khóc thế này? À, chắc chắn nó sau này sẽ là một
cường giả cho xem.
Nhìn đôi mắt nó bình tĩnh kìa, nó hình như đang nhìn chúng ta thì phải.
Ha, nó giơ tay nhỏ lên kia, thật đáng yêu.
…
“Những âm thanh này, những hình ảnh trước mắt này cứ lảng vảng xung quanh ta,
nó dường như có một ý nghĩa nào đó muốn nhắn với ta rằng, ta không lẽ đã…”
“Đó thật không có khả năng, ta từ lâu đã thoát khỏi Luân Hồi, chết đồng nghĩa
tan biến khỏi thiên địa thì làm sao còn có thể sống lại thêm một thế”
“Có hay chăng lại là một ‘Kiếp’ khác? Không, không thể, Tử Kiếp chính là kết
thúc, sau kết thúc vì sao lại còn có Kiếp khác đến, vô lý, hư cấu”
“Mơ sao? Nếu chết mà vẫn có thể mơ được thì không phải vô lý quá sao?"
“Vậy thì tình huống gì đây, âm thanh này, hình ảnh này, bản tay này, cơ thể
này, nó là chân thật, ta rõ ràng là đang sống”
“Ha..ha ha, hơ hơ.. hơ…”
“Ta không biết, mà... cũng chẳng cần quan tâm”
“Ta hiện tại bất quá cũng chỉ là... một kẻ... chán đời mà thôi”
“Chết, sống, hay thứ gì khác thì hãy để thời gian sẽ trả lời đi”.
“Dù vậy, nhưng nếu ta thật sự sống lại thì... thì động lực nào có thể khiến ta
bước đi đây, ta chán lắm rồi, ta đã làm đủ rồi...?”
“Ha..ha…há ha, kệ nó đi thôi. Hơ..hơ hơ”
Đôi mắt đen nhánh của đứa trẻ vừa chào đời nhắm lại, nó hẳn là ngủ một giấc an
lành cho đến khi thức giấc...
Lão quái vật sống lại.
Thế giới đón chờ một hạo kiếp không tưởng.
Liệu rằng có người nào sẽ xuất hiện để giải cứu thế giới thoát khỏi nguy cơ
tuyệt diệt của hắn?
Trăng sáng trên cao vì sự xuất hiện của hắn mà nhuộm đỏ một màu máu đen tối,
đầy chết chóc....