Điều Gì Sẽ Xảy Ra Ở Rìa Thế Giới?


Người đăng: Nhacyeuky

Cậu sắp phải rời thế giới trước kia của cậu,nên tôi sẽ cho cậu một ít sức
mạnh.

Tsukuyomi..,Nếu như có nơi nào thờ ngài tôi chắc sẽ tham gia.

Ta sẽ không đưa chút sức mạnh nào đâu,nên biến đi đồ ghê tởm!

Cái đồ Nữ Thần khốn kiếp!!( maid đang so sánh 2 vị thần nhé!)

Mà hình như bả đá mình từ mặt trăng hả trời!?
Rới xuống tan nát đời trai luân rồi!
Ai cứu tôi với!!

Trần Thanh nhìn lên bầu trời(Qua,trời đẹp quá..).Nhìn xuống mặt đất(Toàn đất
với đá).

Mình chết chắc CMR!!!!
Đời mình thế là hết.
Bố mẹ, cảm ơn đã cho con có mặt trên đời này.thời gian được làm con bố mẹ ít
qua....Nhưng vẫn vu....
Á cắn lưỡi rồi!Đến chết rồi mà còn thế này nữa...

T...Trần.....Trần Thanh .....

Giọng của ngài Tsukuyomi...nhớ quá...

Bình tĩnh lại,Trần Thanh!

Hình Như mình đang châm lại...
Ngài Tsukuyomi!Thật tối quá ngài ở đây!

Ta đã nghe 2 người nói chuyện rồi!thấy lo nên ta đã đi xem thử,cái bà đó
Thật...Xin lỗi cậu.

Bả là Nữ Thần thật không vậy?Chỉ vì không thích mà lại ném tôi xuống đây!

Rơi cao thế sẽ không chết nhưng vẫn đau.
Trần Thanh: dù vậy thì cũng không chấp nhận được.
Không chết?!
Thiệt hả?!

Thế giới trước của cậu rất khô và cằn cỗi,vậy nên sự bảo vệ và phước lành của
chúng tôi không đụng được đến cậu với lực hấp dẫn thêm vào,trên cậu luân có
một gánh nặng.(nói cho các bạn dể hiểu là phước lành và sự bảo vệ bị tầng khí
quyển trái đất chặn lại.).
Ở đó cậu sẽ khá nặng,Nhưng ở đây nó mất đi,và giờ cậu khá mạnh đấy.

Trần Thanh: Có vẻ thật...

Đó là vì sức mạnh của cậu được giải phóng chứ cậu không bất tử đâu.(chết như
chơi đấy!)
Còn nữa,tôi cần khuyên bảo cậu chuyện này,cùng lúc cậu đến đây,2 thế giới đã
kết nối và bà ấy đã bắt cóc 2 người từ thế giới cậu!(Nữ Thần như lưu manh)

Trần Thanh: Cái đệch!( đứng hình)
Không lẻ là họ -

Không phải từ nhà cậu,nhưng có thể có 1 người quen với cậu.
Giờ họ đã an toàn trong một lâu đài của con người.
Nữ Thần đang bảo vệ họ.

Trần Thanh:
Còn tui thì bị hắt hỉu phủ đầu vầy à!Đả đảo phân biệt đối xử!

Nhưng giờ cậu ở đây mang dòng máu của thế giới này,được liên hệ với sức mạnh
của Thần Thánh,cậu rất mạnh!Và,với sức mạnh tôi cấp cho cậu,sẽ làm bà ta hối
hận vì đã làm thế!
Trần Thanh : Ngài đang hư cấu à?!(maid nghĩ trong lòng nhé!nói ra chắc sẽ bị
đập đấy!)

Nếu như đụng độ 2 người tôi vừa nói,cứ giúp họ dù sao họ cũng từ thế giới của
cậu.

Trần Thanh:
Ngài thật tốt quá.Nãy giời cứ lo lắng....
Hửm?
Tsukuyomi ngài sắp biến mắt kìa!

Tôi đã cố liên lạc với cậu,nên giờ phải nghỉ ngơi,chắc khoảng trăm năm nữa vậy
nên ta không thể gặp lại cậu.
Bất kể như thế nào,ta cũng sẽ nhờ những vị thần giúp chuyện này.Hành động của
bà ta không thể tha thứ được,vậy nên cậu không cần phải do dự.
Trần Thanh,cứ tiếp tục sống thật tự do ở đây!
Tôi mong chúng ta có thế gặp lại nhau vào kiếp sau.....

Tsukuyomi..........
Vùuuu...Ầm(chạm đất an toàn)

Chắc chắn thế.

......Nóng chết mẹ......lúc tới đây mình chỉ toàn đi và đi.
Đã 3 ngày.
Cái gì đã 3 ngày rời à?Không để ý........
Vậy là đã 3 ngày không ăn uống gì giờ đi được chắc bởi vì mình có sức mạnh.
Sao cứ phải đi mãi ở cái hoang mạc này vậy!!
Không người không thú không cây cối thế chẳng phải anh đây cạp đất mà ăn à!!!
Mình thành đứa tự kỷ mất....
Giờ chỉ có đống sách với cây bút này mà lại không mang theo đồ ăn.
Chán thật......
HMM....
Tôi đã thử sức mạnh mà ngài Tsukuyomi ban nhưng vẫn chẳng hiểu nó là cái quái
gì.
Ngài ấy đã giao sức mạnh cho mình,mong là ngài ấy không sao....
Ở cái chỗ này,buổi tối lạnh trym rồi không có dầu ăn làm nóng thật là địa ngục
mà.
Làm sao để qua cái núi đó.Hoa chăng phải có phép màu.

Đây chỉ có giọng với tiếng bước đi của mình và tiếng gió rả rích suốt.
Có cái gì đó xảy ra giùm đi?
..................................
Chỉ có 1 mình.
Dám cá là 2 người kia đang chơi rất vui và được ăn sơn hào hải vị còn
mình......
ờ thì mình xấu giai mờ,ếu phải anh hùng anh hiếc gì hết.....

Gàoooooooooo

Ở đâu?!Từ đâu ra?!Mình mới nghe thấy....Tập trung.....tập trung.....Chết cũng
không được sao nhãng!
Tong Tong.
Ở....Ngay đó!!!!

Cứ....Cứu tôi!

May quá!
Hả????Chó 2 đầu và heo đi 2 chân?!
vù ầm(liếc)

Éc!

Kệ chứ,dù sao cũng không một mình.
Cảm ơn heo hai chân,nhờ cô hét tôi mới biết có vật sống ở đây.

Mày là thàng chó nào?Dám phá bữa tối của ông à?!

Chào đằng đấy,đây tên Trần Thanh

N....Nó nhanh quá!

Hân hạnh được gặp mặt!
Rầm!
!!!!!!
Ô đệt!
Hử?Nó là quái vật mà nhỉ?Có gì đó hơi lạ....(hét sọt,nát đầu)
Ôi đệch mịa...L...Là mình làm à?!

Écccc!!!!!!

AH-
Cuộc nói chuyện đầu tiên suốt 3 ngày! khó lắm mới có được.

Khoan đã!!!
Ầm
A...C-Chào cậu?

Éc...!!!nó nói được!
Làm sao con người có thế nói tiếng ở đây?Không lẽ con người đã có "Phiên
dịch'ư?

Cái gì?Mình phải nói chuyện với họ cách nào đây?
Trần Thanh:
Không,Khoan đã...Tôi không phải là người xấu tôi.....là chàng trai tốt và yêu
động vật lắm.

Cả hai nhìn qua con chó 2 đầu!!!!!!!

Chắc chắc là nói dối
Run(phản ứng tự nhiên)

Xin lỗi,chỉ là tan nạn thôi
Sợ,không dám nhìn mình luân rồi à...
Quá khứ lá quá khứ

Thôi được rồi
........
Tôi rất là mạnh!

Écccc!!

Cô biết tôi mạnh thế nào phải không?Như hồi nảy khi tôi cứu cố đấy.
Cô la hét cầu cứu,nên tôi mới tới.
Đó,tôi chỉ tính bảo vê cô thôi.

Đứng hình......
1: Chạy
Phắn liền! > Đừng!
2: Đánh
Chơi > Mơ đi!
3: đầu hàng

Được. 
Cảm ơn đã cứu tôi......

Tuyệt vời!!Một cuộc nói chuyện!Thật vui quá!
Quan trọng là cô không sao!Tôi đã lang thang suốt 3 ngày,tôi phải kiếm những
người khác ở đâu?
.
.
.
.
Uh...
Gần đây không có làng của con người.Nơi đây được coi là rìa thế giới mà.

Rìa thế giới?Nghe quen quen
.....
Cứ sống ở đâu có ở rìa thế giới của ta...(Nữ Thần)
....Vậy là bả quăng mình xuống đây thật....
Bà mời tôi đến đây rồi quăng tôi đi như con gián thế à?

Ơ...tôi có nói gì sai à?
Ưm...tôi gọi cậu là ngài key được không?(Sau này gọi là Key nhé)
Tôi là Ema,ở vùng cao nguyên của ORC.

Key:
Ờ sao cũng được,Tôi là Trần Thanh, thế cô cứ gọi tôi là key cũng được ,17
tuổi.Rất vui được gặp cô

Tôi cũng 17 tuổi này!

Ồ,trùng hợp thật!
Vậy là làng của cô có ở đậy không?
.
.
.
.
Hử?Cậu bị lạc à?

Không.....
Tôi là vật hiến tế cho Shin.
Giờ tôi đang đến ngọn núi đó.

Ờ đậu sao chưa gì hết mà mình đã rơi vào sự kiện lớn rồi,con hồi nảy chắc là
chùm phụ(chỉ chó 2 đầu)

Ema:
Chúng tôi không biết tại sao Shin lại nổi giận,nhưng vài năm trước,làng chúng
tôi bị phủ bởi sương mù,gây thiệt hại cho nông nghiệp.
Cứ nữa năm,một thiếu nữ sẽ được chọn để gửi đến cho Shin làm vật hiến tế

Key:
Vậy là lần này đến lượt của Ema...

Nhưng dù thế thì làng tôi vẫn tổ chức những lễ hội.Đó là một nơi rất đẹp.
Đúng rồi,gần núi có nơi để cậu có thể ngủ nghỉ ở đó.
Để cảm ơn cậu đã cứu tôi khỏi tên RIZUR đó,cậu cứ ngủ nghỉ ở đó cho khỏe!

Cô ấy không nhờ mình giúp nữa....Mặc dù cô ấy đã biết sức mạnh của mình.
Mình muốn giúp cô ấy.
Nhưng mà,mình có nên....Giúp cô ấy khi mà còn chưa xử lý được chuyện của mình?
Mình bị ném qua đây.
Key:
Con cho khi nảy là RIZUR à?
Ema:
Cậu đánh thứ mà cậu không biết à?Cứu cô gái đang cầu cứu.
Cậu rất mạnh đấy!

Cô gái này 17 tuổi,con của một trưởng làng và là vật hiến tế.
Ema:
Có chuyện gì thế?(Nụ cười hồn nhiên)

Nếu mình cứu người đang cười như hoa này khỏi bị hiến tế bởi hủ tục của
làng....
Mình có trở thành anh hùng cứu mỹ nhân không?!
Ema:
Ưm,Ngài Key?

Ẹo....
Em rất tốt nhưng anh rất tiếc.....
Key:

Mình phải làm gì đây?!

Tình yêu đột ngột thơm như hoa.......


Khởi Nguyên Mới - Chương #2