Bị Đuổi Khỏi Phòng Trọ


Người đăng: lekimngan12

Nó đứng ngây ngốc nhìn hai người kia... Nó không hiểu... Là do cô ta tự ngã có
phải do nó làm đâu, còn đổ thừa và cho nó hai cái tát....năm dấu ngón tay in
trên má trái đỏ chót . Hai người có vấn đề chắc?? Môi nó giương lên một một nụ
cười đầy khinh miệt, nụ cười đó lọt vào mắt của Quân và cô ả kia. Trên đầu cô
ta bốc hơi khói lên, thông thường thì người khác sẽ khóc òa lên và xin lỗi rối
rít còn nó thì sao... không những không xin lỗi mà còn cười khinh nữa chứ!! Cô
kia định giơ tay lên định đánh một cái nữa thì nó kịp bắt lại, tay nó nắm chặt
tay ả như muốn bẻ gãy tay ả khiến ả sợ hãi lắp bắp nói: "Cô.....cô ...làm
...làm gì..... thế...thế hả?? Buông... tay.... "

" Bẻ gãy tay cô!! Được không? " - Nó lạnh giọng trả lời trước con mắt sửng sốt
của mọi người. ( Yuu: tiện thể xin bật mí luôn Vy là cao thủ karate đai đen
đấy!!! Sợ chưa? )

" Cô dám.... làm gì...gì ..tôi thì....thì bạn trai ...tôi sẽ.. xử cô....." -
Tuy sợ lắm nhưng ả vẫn muốn nó quỳ xuống cầu xin ả nên mới lấy Minh Quân ra uy
hiếp. Nó nghe xong đánh mắt qua phía Quân, anh làm ngơ như thể mình không biết
gì cả, thái độ của anh khiến cho ả sợ hải còn nó thì cười lạnh.

Nó giơ tay dự định sẽ cho ả ăn một cái tát, ả cũng biết được nó định làm gì
nên nhắm tiệt mắt đón nhận nhưng..... sao nó vẫn chưa ra tay.. cô ả dần mở mắt
thì nó bỏ tay ả ra và quay gót bỏ đi thì không quên nói: " DƠ BẨN! " Bao con
mắt ngạc nhiên nhìn theo nó còn bà quản lí sửng sốt đến mức rơi mắt kính mà
cũng không biết, mọi khi chẳng phải nó rất ngoan ngoãn nghe chửi sao hôm nay
lại quay ngoắt 180 độ thế!!! Nó đâu biết rằng có một nam nhân trong đám đông
đang cười nhìn theo bóng nó khuất sau cánh cửa thang máy. " Cô bé à em to gan
nhỉ?! Đó là lần đầu tiên có người nhìn tôi bằng ánh mắt thế đó!!! " - Quân
nghĩ


Vy " lếch xác " về căn phòng yêu dấu của mình thì....... " Bác sao lại vứt đồ
ra ngoài thế?" - Nó ngạc nhiên khi thấy hành lí của mình bị vứt ra ngoài hết.

" Cô đã không đóng tiền phòng 5 tháng rồi đó! Không muốn thuê thì trả phòng
lại cho người khác thuê!!! " - Bác gái chủ phòng nói với nó với giọng điệu
chán ghét. Có lẽ ông trời cũng đang chống đối nó - mây đen đang ùn ùn kéo tới
báo hiệu một cơn bão sắp đến.

" Nhưng mà trời sắp mưa mà bác!! Cháu xin bác cho cháu thêm một tháng nữa đi
bác, cháu sẽ trả đủ tiền mà bác!!!! " - Nó nài nỉ cầu xin bà chủ trọ, nếu bị
đuổi ra khỏi đây thì đêm nay nó phải ở đâu đây? Còn ngày tháng sau này nữa!!

" Mau chóng ra khỏi đây giùm tôi!! " - Giọng bà chủ hét lớn ra lệnh đuổi nó.

Nó xách vali rời khỏi khu căn hộ. Trời đang mưa.....Nó ngước lên trời cười
chua xót cho số phận đen đuổi của mình. Giọt nước mưa rơi xuống khuôn mặt xinh
đẹp hòa với nước mưa.... vị mặn chát của nước mắt lẫn với vị lạt lẽo, lạnh
ngắt của nước mưa....


Khoảng Khắc Ngọt Ngào - Chương #4