Người đăng: lekimngan12
Trên đường có một chiếc xe Benz màu đen đang chạy với vận tốc tối đa khiến
người đi đường phải ngỡ ngàng. Trong xe có một người đàn ông cực kì đẹp trai,
khuôn mặt góc cạnh rõ ràng đúng là kiệt tá của ông trời gửi xuống trái đất này
- đó chính là Hoàng Minh Quân, người đàn ông lý tưởng của tất cả phụ nữ. Kế
bên anh có một cô gái ăn mặc hở hang, cổ sẻ chữ V sâu khoe bộ ngực DD (siêu
bự) của ả, khuôn mặt bôi trét một đống phân dày, nước hoa nồng nặc đang nũng
nịu, lay lay tay anh: "Quân à~~~~ Em muốn mua đồ!!~~~~" - chất giọng nhão
nhẹt.
Quân khẽ liếc qua cô ta, lạnh lùng hỏi: " Mua gì?" Anh cũng rất hào phóng chi
tiền cho mấy nhân tình này vì đối với anh "có qua có lại" thôi, anh khinh
những ả đàn bà rất mê tiền như thế này, suốt ngày chỉ lo tính kế mê hoặc anh
thôi!
" Ưm... chai nước hoa Cindy hương hoa hồng mới tung ra thị trường hôm qua đó
anh!!! Anh mua cho em nha?? " - Cô ta ưỡn eo qua lại rồi giở cái giọng nhảo
ra.
" Được thôi." - Giọng anh đều đều tỏ vẻ chán ghét nhưng không biểu lộ ra. Minh
Quân đánh tay lái hướng về khu trung tâm thương mại Domina.
Bây giờ là 9 giờ 43 phút 53 giây, Tường Vy đang đứng trước khu bán hàng với
một công việc rất rất rất quan trọng - chiêu thức " nụ cười mời gọi " do bà
quản lý đặt ra cho nhân viên được chọn phải luôn luôn túc trực một nụ cười
rạng rỡ trên môi để chào hỏi khách hàng. Nó đang mặc đồng phục nhân viên: một
cái áo sơ mi trắng thắt cà vạt đen, chiếc váy bó sát người đồng màu lộ ra đôi
chân trắng muốt. Nó cười tới nổi mà sắp rớt quai hàm ra luôn rồi mà chưa chịu
cho thay người để " cười " thay. Cái bà quản lý này sao ác quá vậy trời!!!
Tầng 5. Trong thang máy bước ra một người đàn ông đẹp trai và bên cạnh là cô
gái đang ôm khư khư cánh tay anh mà nghênh nghênh mặt nhìn mọi người. Cô ta
thấy nó nhìn mình thì lập tức liếc nó cháy da, nó thấy nhưng nó là ai nào? Nó
cũng không vừa trừng mắt lại với cô ta khiến cô ả quê độ. Cô ta tức xì khói
rất muốn chạy lại đánh nó nhưng có Minh Quân ở đây thì phải giữ hình tượng
chứ. Mọi việc diễn ra nãy giờ đều được thu hết vào tầm mắt của Quân. Sau một
màn " đấu mắt " với ả kia thì nó " xuất chiêu " cuối: quăng cô ta và cả anh
một cái nhìn lạnh thấu xương rồi quay phắt đi, ngụ ý của nó là tưởng đi với
người giàu và đẹp trai thì nó sẽ sợ và ganh tỵ sao? Còn lâu!!! Cái ý " tốt đẹp
" của nó đương nhiên là anh nhìn ra ngay. " Em thú vị hơn tôi tưởng nhiều
đấy!! " - anh khẽ nhếch mép nhìn nó. Cô ta bị cái nhìn lạnh lẽo của nó làm cho
phát run, không ngờ nó cũng " mạnh " phết!! Dù sợ nhưng vẫn hung hăng tiến lại
chỗ nó nhưng có lẽ do đi quá nhanh nên lúc đến gần bàn thì ả vấp té làm cho
đầu gối có chút trầy xước, nó thấy cũng làm ngơ, Quân thì lam bộ mặt " chuyện
này không liên quan đến ta " làm ả ức chế quá trời luôn. Bà quản lí thấy cô ả
té thì vội chạy lại đỡ hỏi: " Tiểu thư cô không sao chứ? " sau khi cô ta lồm
cồm đứng dậy liền chửi nó: " Này cô là ai mà dám gạt chân cho tôi té vậy hả?
cô có biết tôi là ai không?? " - ả lớn tiếng đổ thừa nó rồi..... * Chát * - cô
ta bước đến cố gắng dùng hết sức đánh vào má nó để vớt vát lại chút thể diện
cho mình sau cái màn té mất mặt ấy Quân biết rõ nó không có làm nhưng vẫn đứng
đợi xem biểu hiện của nó. Bà quản lí cũng quay sang nó mắng: " Tường Vy cô làm
việc kiểu gì vậy hả? Thấy tiểu thư ngã không đỡ còn đứng ngây ra ở đó hả? Cô
có muốn nghĩ việc không?? " - bà ta lớn tiếng chỉ trích hùa theo cô ả kia...