Người đăng: lekimngan12
• Thủ đô Hà Nội
Trong một căn hộ nhỏ, trên chiếc giường màu hồng có 1 con nhóc đáng yêu tên
Tường Vy đang ngủ say như chết thì... " Tường Vy dễ thương dậy đi!! Tường Vy
dễ thương dậy đi!!!"... - tiếng đồng hồ báo thức vang lên phá hỏng giấc mơ đẹp
của nó. Vớ lấy cái đồng hồ nó khẽ lẩm bẩm với giọng ngái ngủ: "6 giờ 47
phút... còn sớm mà...", quăng đồng hồ qua 1 bên nó tiếp tục sự việc trọng đại
- ngủ và ngủ. Lúc nó nhắm mắt và ngủ tiếp thì bỗng nhớ: sự việc là nó đã đi
làm vào tuần trước nhưng đều đi trễ, bà quản lý đã nói nếu hôm nay nó mà đi
trễ nữa thì sẽ NGHĨ VIỆC. Nó hốt hoảng bay vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân
trong 1:3o giây và may cho nó là nó kịp vẫy 1 chiếc taxi.
- "Chú cho con đến trung tâm thương mại Domina (tên bịa) nhé!!! Mau lên nha
chú tài xế!" - Nó hối hả nói với chú tài xế, chú tài xế gật đầu rồi khởi động
xe...Ngồi trên xe nó cứ than: "Thôi xong rồi!!! Muộn mất rồi!! Ông trời ơi sao
con cứ hay dậy trễ vậy nè!!" Vì ko có pama nên nó phải tự lực tất cả mọi việc.
Hiện giờ nó ko có tiền để đóng học phí học đại học nên phải tạm nghĩ một thời
gian. ( Vy rất thông minh nên lúc 17 tuổi đã đậu đại học và đang là sinh viên
năm ba ).
Bước xuống taxi nó trả tiền chạy như bay vào thang máy nhấn tầng 5, nó đang
làm người tiếp thị quần áo các loại. Trong thang máy nó cầu trời khấn phật cho
bà quản lí đừng đuổi việc nếu không chắc nó không thể học hết đại học mà còn
như chuột cống lang thang ngoài quá!!!! huhu!!!... Nó không muốn nghĩ tới nữa
đâu.
*Ting Ting * tiếng cửa thang máy đã mở, nó lén nhìn rồi bước ra ngoài. " Phù!!! May quá!! Quản lí không có ở đây..." - Nó thở phào khi không thấy bà quản lí vì thường ngày nó vừa bước ra thang máy thí bắt gặp khuôn mặt vô cùng "dễ coi" của bả nhưng hôm nay lại không thấy, nó thầm cảm ơn trời đất đã thấu lời khấn của nó. Tường Vy hớn hở đi ra ngoài vừa đi vừa hát, tâm trạng đã nhẹ hơn cách đây 2 phút. Bỗng nó thấy hơi lạnh quay lại thì thấy bà quản lí đang dùng ánh mắt sát khí của bà ta. Nó suýt nữa thì hét lên nhưng đã nhanh tay che miệng lại...
" Nguyễn Ngọc Tường Vy cô lại đi trễ nữa à? Có biết cô đi trễ lần thứ mấy rồi
không hả?? Năm lần.. năm lần rồi đó!!! Cô làm cái gì ở nhà mà ngày nào cũaq
đến muộn vậy hả???...bla...bla.....bla...." - Bà quản lí xổ 1 tràng vào mặt
nó. Bà ta vốn không ưa gì nó vì nó tuy làm chứa nhỏ nhưng rất dễ thương còn bả
thì đã 36 tuổi rồi mà vẫn ế chổng ế chơ nên suốt ngày cứ trách móc, bắt bẻ nó.
Nó ức lắm nhưng vì công việc nên đành ngậm họng nghe chửi. Sau một hồi giáo
huấn bà cũq bỏ đi và quan trọng là may nhất bả chưa cho nó nghỉ việc. Ngày nào
cũng ăn mắng thay cơm nên lỗ tai nó sắp thủng màng nhĩ rồi!!! Huhu...
P/s: đây là tác phẩm đầu tay của mình nên mong mọi người nhận xét thẳng cho
ạ!!!