Hội Nghị (1)


Người đăng: HoaTrungLu

Về Đông Thành ngày thứ nhất thì ngày thứ hai Lý Đông đã cho triệu tập toàn bộ
nhân viên từ cấp trưởng phòng tại các công ty con trở lên của Kỷ nguyên mới về
tổng bộ dự hội nghị. Kế hoạch này Lý Đông đã thông qua Vũ Nhung cho triển khai
từ trước nên cũng không gây ra xáo trộn gì đột ngột. Khi nhận được thư mời,
các thành viên điều hành ở cấp cao nhất như Trần Hàng khá bất ngờ bởi điều này
có nghĩa là Lý Đông đã quyết định lộ mình ra ánh sáng, muốn đứng ra trực tiếp
tham gia xử lý các sự vụ của tập đoàn.Tuy ngạc nhiên nhưng những người này đều
hiểu Lý Đông hẳn phải có lý do riêng của mình mới đột xuất làm như vậy.

Quả thật, bọn họ đã suy nghĩ đúng. Sở dĩ buổi họp này được diễn ra là do nhu
cầu thực tiễn phải đẩy nhanh hơn tốc độ phát triển của tập đoàn. Muốn như vậy,
là thuyền trưởng của con tàu, Lý Đông sẽ không thể mãi ẩn thân đứng sau màn
trướng. Hắn sẽ phải lộ diện và trực tiếp đứng ra điều hành các kế hoạch và
hành động kinh doanh ở quy mô chiến lược và chiến thuật. Ban lãnh đạo hiện tại
tuy rất có tài nhưng không nắm được các nguồn tài nguyên bí mật là các kỹ nghệ
từ nền văn minh trước nên không có cơ sở dữ liệu để đưa ra các tư duy và định
hướng dài hơi phát huy tối đa nguồn lực sẵn có.

Lý Đông không muốn gây ra oanh động quá lớn, thu hút giới truyền thông gây
thêm phức tạp nên hắn quyết định mở một hội nghị với các thành viên tham gia
gồm các lãnh đạo tầm trung trở lên. Lý Đông muốn thông qua bọn họ để truyền
tải hình ảnh và thông điệp mang tư tưởng của mình đến mọi nhân viên trong công
ty, định hình lên một nhận thức chung cốt lõi cho sự phát triển tương lai của
tập đoàn. Đây là cách không thể thích hợp hơn, đơn giản mà hiệu quả. Toàn bộ
nhân viên có thể dần tiếp nhận vai trò và sự ảnh hưởng trực tiếp của hắn một
cách không quá đột ngột. Theo đó, một mệnh lệnh đã được Lý Đông soạn thảo
trong thời gian trước và gửi tới cho Vũ Nhung tổ chức buổi họp hôm nay.

10h30 sáng Phòng họp Tổng bộ Tập đoàn

Căn phòng rộng tới gần 300 m2 khi này đã chật kín người, mọi ánh mắt đều đổ
dồn về người thanh niên đang ngồi trên ghế chủ tọa. Tâm lý của phần đông những
người đang ngồi ở đây đều là sửng sốt và kinh ngạc tột độ. Bọn họ thật không
ngờ vị CEO thần kỳ một tay dựng lên đế chế khổng lồ Kỷ nguyên mới khiến bao
người sùng bái, thế giới ngả mũ lại là một người trẻ tuổi như vậy. Điều này
vượt qua nhận thức và thế giới quan của bất cứ ai tham dự. Tin tức này khi
truyền ra chắc chắn sẽ gây chấn động lớn trong toàn bộ đội ngũ nhân viên của
tập đoàn.

Khi này, trên bàn họp chính, Vũ Nhung vừa ghi chép vừa thi thoảng liếc mắt về
phía Lý Đông, trái tim nàng không tự chủ được mà đôi lúc như nai con nhảy lên
chạy loạn. Nàng là bị khí chất và mị lực chết người của Lý Đông chinh phục.
Sức cuốn hút mãnh liệt trên người Lý Đông đến từ sự kết hợp hoàn mỹ của cả
quyền lực, trí tuệ và ngoại hình. Có thể nói ở Lý Đông bây giờ hội tụ sự hấp
dẫn mà không một cô gái nào có thể cưỡng lại. Điều này cũng không phải nói
quá, quả thật Lý Đông xuất hiện hôm nay thật cũng quá là hoàn mỹ. Mái tóc đen
dài vuốt keo trải ngược, vầng trán rộng rãi thông minh, gương mặt góc cạnh rõ
nét, cơ thể cao lớn với những đường nét cân đối và lịch lãm trong bộ vest đen
Giorgio Armani thời thượng, trên cổ tay trái là bản giới hạn đồng hồ Vacheron
Constantin dòng thương gia, đặc biệt là nụ cười ấm áp và đôi mắt sâu lấp lánh
sáng ngời tràn đầy thần thái. Chưa bao giờ Vũ Nhung bắt gặp Lý Đông trong
trạng thái chỉn chu như vậy, đây mới là dáng dấp của một vị CEO tầm cỡ đang
lèo lái một tập đoàn đa ngành khổng lồ.

Lý Đông không quan tâm lắm những ánh mắt đang nhìn về phía mình, hẳn chỉ ngồi
lặng lặng lần lượt nghe lãnh đạo của các công ty con báo cáo lại tình hình
hoạt động gần đây. Về cơ bản cũng không phát sinh chuyện gì bất thường, hai
nội dung quan trọng nhất chính là sau thời gian thi công và triển khai gấp
rút, dự án Thiên Đường Nghỉ dưỡng đã vận hành hoàn toàn và nhà máy ô tô Việt
Nhật đã đi vào giai đoạn khánh công. Đợi các đơn vị báo cáo xong và trao đổi
thêm một số nội dung có liên quan Lý Đông mới chầm chậm dùng chất giọng trầm
ấm lên tiếng tổng kết buổi họp:


  • Các vị, có lẽ với nhiều người ngồi đây khá ngạc nhiên khi được mời tới buổi
    họp này để nghe các báo cáo tổng quan vừa rồi. Tuy vậy trước khi nói tiếp về
    vấn đề này tôi xin giới thiệu chính thức lại với mọi người một chút. Tôi là Lý
    Đông, tạm thời đảm nhận nhiệm vụ CEO trên danh nghĩa của tập đoàn. Đây chắc là
    lần đầu tiên mọi người biết tới tôi và tôi được biết mặt mọi người. Thời gian
    vừa qua vì lý do cá nhân tôi không trực tiếp tham gia vào các sự vụ cụ thể của
    tập đoàn được nên phải thông qua thành viên ban lãnh đạo đang ngồi ở đây.Tôi
    đã nghe báo cáo của các đơn vị và nắm được đầy đủ thông tin cần thiết, guồng
    máy vận hành khá trơn tru. Có thể thấy mọi việc tiến triển thuận lợi đến ngày
    hôm nay là có sự nỗ lực rất lớn từ tất cả mọi người, tôi ghi nhận và đánh giá
    cao sự đóng góp của các vị.

Dừng lại đôi chút, Lý Đông tiếp tục nói:


  • Các vị, không hề tự mãn mà nói Tập đoàn hiện nay đã và đang đạt được những
    thành tựu lớn buộc cả thế giới phải ghi nhận. Tuy vậy là một tập đoàn công
    nghệ chúng ta cần phải luôn hướng về phía trước, không thể tự hài lòng với
    những gì mình đã đạt được. Các vị cũng thấy, thời đại của chúng ta đang sống
    chính là thời đại của công nghệ với sự ra đời của hàng loạt các giải pháp kỹ
    thuật tiên tiến trong rất nhiều các lĩnh vực. Sự đổi mới trong đó là nhanh
    chóng đến không thể tượng tượng được do đó nếu chúng ta không tiến lên đủ
    nhanh, chúng ta sẽ tụt hậu. Mục tiêu của tập đoàn chúng ta không thể chỉ dừng
    lại ở một vài dòng sản phẩm đơn lẻ, chúng ta cần có những tham vọng và hành
    động lớn hơn để trở thành một tập đoàn tạo ra những công nghệ dẫn dắt và thay
    đổi thế giới. Để đủ sức làm được điều đó, tôi và mọi người ở đây sẽ phải không
    ngừng nỗ lực vượt qua mọi thách thức và khó khăn. Chúng ta đã có cơ hội ngồi ở
    đây với nhau, tôi hi vọng chúng ta có thể chia sẻ chung một tầm tình từ đó
    hình thành cùng một tham vọng và cùng nhau hành động đưa tập đoàn phát triển
    vững mạnh đi lên. Tôi muốn mọi người truyền tải những thông điệp này đến mọi
    thành viên từ cấp quản lý cao nhất đến những nhân viên tạp vụ. Cần phải hiểu
    chúng ta đều là một, vì một mục tiêu chung, vì một tương lai mà bất kỳ ai khi
    khoác lên trên mình chiếc áo đồng phục của Kỷ nguyên mới đều có thể ngẩng đầu
    tự hào và khiến người khác phải ngưỡng mộ khâm phục vì những cống hiến và nỗ
    lực của chúng ta cho nhân loại. Tôi nói điều này cũng không phải quá to tát và
    hoàn toàn xa vời, hãy nhìn lại quá khứ, mấy ai có thể tin chúng ta có pin
    nano, có pin mặt trời, có ô tô điện… những sản phẩm này không phải đang gây
    nên ảnh hưởng rất lớn trên toàn cầu hay sao? Nếu quá khứ đã làm được vậy thì
    tương lai chúng ta chắc chắn sẽ có thể cùng nhau tạo ra những sản phẩm kỳ diệu
    khác. Để hiện thực điều này, thời gian sắp tới, tập đoàn sẽ có những bước đi
    lớn, nhanh và mạnh hơn nữa, do đó tôi cần sự đồng lòng, niềm tin và cố gắng
    của các bạn. Tôi tin tưởng Kỷ nguyên mới sẽ chắc chắn sẽ là một hiện tượng,
    một kỳ tích trong tiến trình đi lên của văn minh loài người. Tất cả các cố
    gắng của các bạn sẽ được ghi nhận và tưởng thưởng xứng đáng. Đó là những thông
    điệp mà tôi muốn các bạn khi trở về đơn vị hãy lan truyền, hãy thắp sáng động
    lực trong mỗi con người của Kỷ nguyên mới để tập đoàn chúng ta sẽ càng ngày
    vươn cao và bay xa.… Uhm… những lời tôi muốn nói chỉ có vậy, cảm ơn mọi người
    đã tới lắng nghe và tham dự cuộc họp này!

Lời phát biểu kết thúc, phía dưới tĩnh lặng mất một lúc rồi sau đó không khí
chợt như vỡ òa, tiếng vỗ tay vang lên dồn dập. Những người lãnh đạo ở đây như
những ngọn nến được những lời lẽ hùng hồn cùng ngọn lửa nhiệt huyết của Lý
Đông đốt cháy, từ đó bọn họ sẽ là những người lan tỏa và thắp sáng lên không
gian xung quanh mình, cho những người cộng tác và nhân viên một niềm tin về
triển vọng tương lai để càng thêm cố gắng hoàn thành mộng tưởng và kỳ vọng
mãnh liệt của tập đoàn. Không riêng gì các lãnh đạo cấp trung mà ngay cả những
lãnh đạo ở tầng cao nhất như Trần Hàng, Đinh Hạo, Cao Việt… đều cảm thấy trong
lòng dâng lên một cỗ hùng tâm tráng trí. Có thể thấy sức hiệu triệu của những
lời vừa rồi về lý tưởng của Lý Đông là rất lớn, không ai không bị thu hút. Vũ
Nhung khi này nhìn Lý Đông tràn ngập mê đắm và ngưỡng mộ, trong mắt nàng Lý
Đông bỗng trở nên to lớn và vĩ đại không thể tưởng tượng, người đàn ông nhỏ bé
nhưng mang trong ngực tham vọng thay đổi thế giới, đây mới thực là người đàn
ông đáng để nàng thần tượng, đáng để nàng sùng bái. Trái tim nhỏ bé của nàng
bây giờ như đang nghẹt thở!

Phiên họp cũng kết thúc, mọi người mang theo niềm hứng khởi lục tục ra về.
Riêng Ban lãnh đạo cao tầng đều được Lý Đông yêu cầu ở lại. Lý Đông muốn tiếp
tục bàn bạc cụ thể về kế hoạch phát triển tập đoàn.

Sau khi người nhân viên cuối cùng đi ra, cánh cửa phòng đã đóng lại, Lý Đông
mới ra hiệu cho Vũ Nhung phát các cặp tài liệu màu đen in hoa văn nổi cho các
thành viên. Các thành viên cuộc họp ngay lập tức dựng thẳng lưng đón nhận hồ
sơ bởi bọn họ đều biết theo quy định nội bộ của tập đoàn, chỉ những tài liệu
thuộc diện tối mật và cực kỳ quan trọng mới được để trong các cặp công văn có
màu sắc như vậy.

Lý Đông nhìn quanh một vòng, thấy tài liệu đã phân phát xong hắn mới nói:


  • Các vị, trên bàn là kế hoạch và tài liệu phát triển các dự án mới của tập
    đoàn tôi đã soạn thảo. Mời mọi người xem qua!

Trần Hàng dù đã biết trước là các hồ sơ trước mặt rất quan trọng nhưng không
ngờ lại là một dự án lớn. Phải biết mới cách đây không lâu, Lý Đông mới đưa ra
hàng loạt các giải pháp kỹ thuật phức tạp vậy mà không bao lâu hắn lại có dự
án mới. Chẳng lẽ phòng nghiên cứu lại nghiên cứu ra được cái gì đó có triển
vọng sao? Từ khi nào công nghệ lại dễ dàng làm ra đến vậy?

Như không thể kiềm chế sự tò mò, Trần Hàng là người đầu tiên vội vàng lật mở
cặp văn kiện. Những người khác thấy vậy cũng lục tục làm theo. Lý Đông mỉm
cười rồi ngả lưng ra ghế, nhắm mắt dưỡng thần chờ đợi bọn họ tiếp thu tin tức.

Khi bộ sậu cao cấp nhất đang tập trung vào kế hoạch mới thì lúc này ở bên
ngoài cửa phòng họp, trong hành lang rộng rãi của tổng bộ các nhân viên đang
xôn xao nghị luận về vị chủ tịch trẻ tuổi và nội dung trong phiên họp vừa rồi.
Tại một bàn trả đứng tự pha, có hai cô gái đang vừa nhấm nháp ly cà phê vừa
trò chuyện.


  • Ngọc Mai, buổi họp hôm nay thật quá bất ngờ và phấn khích nha!


  • Ừ, chủ tịch không ngờ lại trẻ như vậy. Đến giờ mình vẫn còn chưa thể tin
    được đấy.


  • Mình cũng thế. Cũng may hôm nay trưởng bộ phận của chúng ta đều phải tiếp
    đoàn kiểm tra liên ngành đột xuất, bọn mình mới được cử đi thay nếu không thì
    không có cơ hội diện kiến chân dung ngài ấy rồi. Thật là hoàn mỹ không thể
    tưởng tượng!


  • Ha ha, Thu Hương, đừng dùng ánh mắt mê trai như thế nhìn mình, mình không
    phải chủ tịch, mình nổi cả da gà rồi đây này. À, mà người như vậy sẽ không để
    ý đến chúng ta đâu.


  • Xì… Ngọc Mai, sao cậu lại tự ti như vậy? Cậu có hiểu cái gì gọi là duyên
    phận không? Là duyên phận đấy, cậu hiểu không? Biết đâu có một ngày, mình lại
    lọt vào mắt xanh của ngài ấy thì sao.


  • Thôi mình xin cậu, bớt mơ mộng giùm đi!


  • Hừ… ai cấm người ta mơ chứ. Cậu nói xem Ngọc Mai, sao trên đời lại có người
    hoàn mỹ vô khuyết như vậy chứ? Hình ảnh chủ tịch bây giờ vẫn còn ám ảnh trong
    đầu mình, chắc đêm nay không ngủ được mất. Phải làm sao bây giờ?


  • Haizzz… không ngủ được thì sắp sửa lại một con gấu trúc si tình sinh ra
    rồi.


  • Chẹp, chắc vậy quá! Ôi,mình tưởng tượng nếu chỉ được ở cạnh ngài ấy một vài
    giây thôi cũng là hạnh phúc lắm rồi. Ngọc Mai, cậu không nhìn thấy ánh mắt cô
    thư ký ngồi bên cạnh nhìn ngài ấy à? Mình nghĩ cô ấy còn mê dại hơn cả mình ấy
    chứ.


  • Ừ… mình cũng để ý thấy. Haizzz … ở bên cạnh người như vậy là hạnh phúc
    nhưng cũng là bi ai!


  • Bi ai cái gì chứ! Mình thấy hạnh phúc còn không được nữa là. Nếu ai đó sợ
    bi ai thì mình xin sắn sàng đón nhận.


  • Thôi được rồi Thu Hương, chúng ta trở lại đơn vị thôi. Đừng ở đây mà hão
    huyền nữa, quay trở lại mặt đất đi.


  • Xì… cậu đúng là quá thực tế, quá nhàm chán. Cậu không hiểu cô gái nào cũng
    có giấc mơ bạch mã hoàng tử của riêng mình à? Chả nhẽ cậu không từng mơ ước?


Ngọc Mai nghe Thu Hương nói vậy, tâm trạng nàng hơi trùng xuống rồi dùng giọng
điệu man mác buồn nói:


  • Bạch mã hoàng tử ư? Người ta cũng chỉ yêu công chúa, mà mình thì không phải
    là công chúa gì cả.

Thu Hương là bạn thân của Ngọc Mai, hai người cùng được tuyển dụng vào Siêu
thị điện máy Lý gia huynh đệ từ đó thân càng thêm thân. Hơn ai hết ở trong
công ty, Thu Hương hiểu rõ hoàn cảnh của nhà Ngọc Mai. Nghe Thu Hương nói như
vậy, nàng vội vàng thu liễm cảm xúc rồi an ủi nàng:


  • Thu Hương, ý mình là ai cũng có bạn trai lý tưởng của mình. Mọi chuyện rồi
    cũng sẽ ổn cả thôi! Tin mình đi!


  • Uhm… Thôi chúng ta về đi!


  • Được, để mình đi lấy xe, cậu ra trước cổng đợi đi!


  • Mình biết rồi!


Nói đoạn, hai cô gái chia làm hai hướng, người theo tháng máy xuống hầm gửi
xe, người theo lối dẫn đi ra trước cửa tòa nhà.

Vào lúc này, trong phòng họp, các thành viên đã đọc qua tập tài liệu. Trần
Hàng là người đầu tiên lên tiếng:


  • Chủ tịch, ngài đã đưa ra kế hoạch này tôi nghĩ hẳn ngài đã biết những khó
    khăn về mặt kỹ thuật trong đó?

Lý Đông gật đầu:


  • Tôi biết. Công nghệ cho công ty hàng không vũ trụ có lẽ còn cần thêm thời
    gian nghiên cứu tích lũy nhưng công nghệ hợp hạch lạnh thì triển vọng là rất
    lớn, đã đi tới bước hoàn thiện quy trình.

Trần Hàng và mọi người ở đây dùng ánh mắt bất khả tư nghị mà nhìn Lý Đông. Sau
một lúc Đinh Hạo lên tiếng:


  • Chủ tịch, xin cho tôi được tỏ lòng ngưỡng mộ tới đội ngũ giáo sư thiên tài
    của ngài. Tôi có cảm giác bọn họ chính là những thần trí tuệ cầm trong tay
    những quyển tri thức bách khoa toàn thư của vũ trụ vậy. Cái gì cũng có thể
    hiểu và nghiên cứu ra được. Thật khó tưởng tượng!


  • Ha ha, Đinh Hạo.Trong huyền học có một thứ gọi là tiên duyên kỳ ngộ. Nếu
    bọn họ là thần trí tuệ thì chúng ta chính là tài thần. Tài thần và thần trí
    tuệ hợp tác cùng nhau sẽ làm ra rất nhiều thứ vĩ đại đấy!


  • Ha ha…


Những người trong phòng lập tức cười vang xua đi thứ không khí trầm lắng.


Khoa Kỹ Vấn Đạo - Chương #85