Người đăng: HoaTrungLu
Lý Đông từ đầu đứng một góc chứng kiến tất cả những chuyện vừa rồi xảy ra với
Thiều Đại. Nhìn người này có thể trước nguy cơ mà vẫn giữ được bình tĩnh,
không bị cảm xúc chi phối làm mờ lý trí, trong hoàn cảnh bất lợi lại lật ngược
được tình thế giải quyết gọn gàng tình huống nguy hiểm trước mắt, quả là một
nhân tài. Cho tới khi Lý Đông bám theo và thấy Thiều Đại rất biết phân biệt
nặng nhẹ mà không ra tay với Lê Côn, Lý Đông đã quyết định sẽ dùng tới người
này. Thiều Đại hội tụ đủ cả sự lỳ lợm và khôn ngoan, đồng thời khả năng khống
chế bản thân lại rất mạnh là một nhân tuyển thích hợp mà Lý Đông vẫn luôn tìm
kiếm cho một nhiệm vụ đặc biệt. Điều cần làm bây giờ là cần phải tìm một cơ
hội thích hợp để đưa Thiều Đại vào vị trí này.
Thấy mọi chuyện đã tạm yên ổn, Lý Đông cũng âm thầm quay trở lại chỗ để xe rồi
nổ máy quay trở về nhà, hắn biết hôm nay mình vẫn còn một chuyện quan trọng
hơn cần làm.
. ***
2h chiều, Khu chung cư Tân Mai, trong một căn phòng cũ.
Trịnh Hoành lẳng lặng ngồi nhìn chàng trai trẻ trước mặt. Ông ta đến đây là
theo một cuộc hẹn khẩn cấp của Lý Đông. Dù hiện tại Trịnh Hoành khá bận nhưng
khi nhận được điện của Lý Đông, ông ta liền hủy toàn bộ các kế hoạch đã sắp
xếp từ trước để đến gặp hắn. Phải biết, thời gian gần đây sự nghiệp chính trị
của ông ta lên như diều gặp gió là có công lao rất lớn của Lý Đông đứng đằng
sau hỗ trợ. Qua vụ việc của Phùng Bân, Trịnh Hoành đã chứng thực năng lực
khủng khiếp của con người này, có thể nói là hô phong hoán vũ, trở tay tạo
gió, lật tay làm mưa. Bản thân Trịnh Hoành khi hợp tác cùng Lý Đông cũng không
thể tin hắn đủ khả năng lật đổ một nhân vật cỡ bự như vậy. Trịnh Hoành khá yên
tâm nhận sự hỗ trợ từ Lý Đông bởi hắn hoàn toàn là đứng trên giác độ lợi ích
chung làm việc, không có tâm tư quá lớn, rất phù hợp với quan điểm chính trị
của Trịnh Hoành.
Lúc này, không khí trong phòng khá là trầm lắng, nhận ra vẻ trầm tư của người
trước mặt, Trịnh Hoành dựng thẳng lưng sau đó chủ động nói:
Lý Đông ngẩng đầu nhìn Trịnh Hoành rồi gật đầu:
Lại trầm ngâm giây lát Lý Đông mới tiếp tục nói:
Trịnh Hoành hơi khó hiểu tại sao Lý Đông lại quan tâm tới về vấn đề này, phải
biết nó không liên quan quá lớn tới hoạt động của Kỷ nguyên mới. Có điều ông
ta biết Lý Đông người này không phải thường nhân, hẳn là có lý do riêng của
hắn do vậy sau ít phút suy nghĩ, ông ta trả lời:
Lý Đông chú ý lắng nghe đánh giá của Trịnh Hoành, quả nhiên là phía trên cũng
đã nhận ra được điều gì đó, có điều bọn họ vẫn chưa đánh giá hết được tham
vọng thực sự của Phương Bắc. Hắn lắc đầu trả lời:
Trịnh Hoành nghi hoặc, chưa hiểu lời Lý Đông muốn nói:
Lớn hơn? Ý anh là sao?
Uhm… cái tôi muốn nói chính là toàn bộ Đông Hải. Họ muốn độc chiếm nó. Và
đó là nguyên nhân họ sẽ phải tiến hành gây ra tranh chấp từng bước.
Trịnh Hoành nghe đến đây cảm thấy không quá thích hợp, ông ta lập tức phản
đối:
Lý Đông lại lắc đầu:
Trịnh Hoành suy tư một chút sau đó nói:
Lý Đông mỉm cười rồi trả lời:
Nghe xong những lời này của Lý Đông, Trịnh Hoành không có ý phản đối thêm. Ông
ta lặng người suy nghĩ một hồi sau đó quay sang hỏi:
Lý Đông cũng không dài dòng mà gật đầu:
Đúng vậy. Tôi đề cập với anh chuyện này là đánh giá tham vọng này của
phương Bắc là rất mạnh mẽ, mức độ quyết tâm chính trị rất cao. Tôi cho rằng
bọn họ sẽ bằng mọi phương tiện và thủ đoạn để đạt được mục đích của mình.
Chúng ta cần lập tức chuẩn bị các nguồn lực để ứng phó với các tình huống
tranh chấp có thể xảy ra. Cách hữu hiệu nhất vẫn là nước ta phải tự cường cả
về kinh tế và quân sự, kết hợp với các biện pháp đấu tranh ngoại giao có như
vậy mới có thể kiềm chế và đẩy lui bọn họ.
Uhm, nhưng như anh nói, tình huống đã là rất cấp bách, trong một thời gian
ngắn thực lực kinh tế, quân sự cũng như vị thế và tiếng nói của chúng ta không
thể mau chóng mạnh lên, như vậy sao có thể chống lại bọn họ?
Anh Trịnh Hoành, đương nhiên là tôi hiểu điều này, vì vậy tôi muốn đề xuất
với anh một kế hoạch đặc biệt. Anh xem cái này đi!
Nói đoạn, Lý Đông rút từ trong túi bên cạnh một bản giấy chép tay đưa cho
Trịnh Hoành. Trịnh Hoành lập tức đưa tay đón nhận rồi lập tức chăm chú đọc.
Sau chừng mười lăm phút đồng hồ, Trịnh Hoành ngẩng đầu lên nhìn Lý Đông:
Lý Đông mỉm cười nói:
Bí thư Trịnh Hoành, điều này tôi đã nghĩ tới như một điểm mấu chốt nhất
trong kế hoạch của mình. Như anh biết, Kỷ nguyên mới nghiên cứu chính là công
nghệ năng lượng mới. Gần đây chúng tôi đã có những bước tiến rất đáng kể liên
quan đến công nghệ phản trọng lực và công nghệ năng lượng điểm không. Chúng
tôi nhìn ra tiềm năng cực lớn của chúng đặc biệt là đối với quân sự. Tôi tin
tưởng nếu áp dụng chúng vào trong quốc phòng có thể tạo ra những vũ khí siêu
cấp, tạo ra thay đổi căn bản trong cán cân sức mạnh công nghệ quân sự của đất
nước chúng ta so với đối thủ.
Công nghệ đó thật lợi hại như vậy?
Rất lợi hại!
Các anh tin mình có thể thành công?
Sẽ phải thành công bằng mọi giá, ngay cả chấp nhận hi sinh toàn bộ tài lực
của chúng tôi hiện giờ.
Trịnh Hoành nhìn ra sự quyết tâm trên mặt Lý Đông, ông ta bỗng cảm thấy có vẻ
con người này sinh ra là để làm nên những điều phi thường, không phải những kẻ
tầm thường có thể hiểu được. Trong lòng Trịnh Hoành dâng lên một sự cảm phục
từ trong nội tâm, ông ta gật đầu nói:
Được… tôi sẽ báo cáo lại cấp trên toàn bộ những phân tích cũng như đề án
xây dựng lực lượng quân sự của anh. Có lẽ rất nhanh mấy vị kia sẽ mong muốn
được tiếp kiến anh đấy!
Bí thư, chuyện này anh cần tập trung giải quyết sớm. Thời gian cho chúng ta
không nhiều! Tôi thật sự có nhiều lo ngại về vấn đề này!
Tôi hiểu! Vậy nếu không còn chuyện gì khác, tôi xin về trước để bố trí
Uhm… chào anh!
Trịnh Hoành lập tức đứng lên cáo từ. Sau khi ông ta đi ra và khuất sau cánh
cửa, trong phòng chỉ còn lại một mình Lý Đông đang ngồi suy nghĩ. Lý Đông tin
tưởng rằng đề xuất của mình sẽ nhận được sự quan tâm của lãnh đạo, thậm chí
ngay cả khi bên trên không có cùng cách nhìn với hắn về những nguy cơ tương
lai thì việc phát triển quốc phòng cũng là rất cần thiết, việc hợp tác cùng Kỷ
nguyên mới chắc chắn sẽ phải được tiến hành.