Toàn Đơn Vị Chuẩn Bị Chiến Đấu.


Người đăng: ☬ Ηʋฑǥɾƴ ❦ Ǥнσsτ ☬

( ta ghi ám chỉ nó nhảy ấm chỉ, ta không biết nó thật là điện thoại thông minh
không ).

Người xung quanh giật mình nhìn lại, điều trừng mắt, giữa ban ngày ban mặt,
lại có người đánh CSCD thật là to gan, một cô bác sĩ xinh đẹp chạy lại xem anh
CSCD kia, gọi xe cứu thương lại oán trách Trương Tam nói.

- Anh xém chút nữa là giết anh ta, tôi không biết có chuyện gì, dù sao anh ấy
cũng giữ gìn trật tự xã hội, anh không nên làm vậy.

Trương Tam liếc nhìn cô gái này, tóc dài nhộm màu vàng đất, khuôn mặt dài căn
đối xinh đẹp, thân cao 1m66, ăn mặc váy dài sành điệu, có thể mê mẩn biết bao
đàn ông a, nhưng không để ý.

Cô gái CSCD tức giận, chạy lại đở anh mình tay sờ động mạch cổ, thấy không sao
mới quay qua quát lên với Trương Tam.

- Anh làm gì ra tay nặng vậy ?.

Trương Tam đi đến gần cô gái CSCD, tay năng càm cô gái, mặt kề mặt với ánh mắt
lạnh băng nói.

- Cô muốn ra tay nặng không, tôi có thể cho hắn nằm trên giường suốt đời đấy.

Lê Ngọc Hân tức giận đánh anh mình thì thôi đi, mặc dù Tư lệnh có cho ám hiệu
làm vậy, nhưng Trương Tam thật quá đáng, còn muốn đánh nằm liệt giường nữa,
tức giận Lê Ngọc Hân móc súng chỉa vào ngực Trương Tam nói.

- Anh đứng im đó, cấm nhúc nhích, nếu không tôi nỗ súng.

Nguyễn Văn Thành muốn chửi thề, hắn không thấy Trương Tam động thủ thế nào a,
lại động súng với Trương Tam, hắn không chút lo lắng cho Trương Tam mà lo cho
Lê Ngọc Hân a.

- Cô gái ngươi xác định động súng sao.

Trương Tam mặt như cười mà không cười nói, đi qua cường hóa hắn rất muốn thử
sức phòng ngự ra sao đây.

- Hệ Thống, cho ta ít máu, thêm tim ngừng đập, ngừng thở a, hắc hắc.

- Keng, 1 tiền Vũ Trụ, phải chăng thanh toán.

- Phải.

Trương Tam lấy tốc độ cực nhanh chụp lấy súng bóp cò.

" Phành "

Lê Ngọc Hân sửng sốt trừng mắt không thể tin, hắn thật nỗ súng, đến khi thấy
Trương Tam ngã xuống đất, máu chảy đầm đìa, vội sờ tim, đã ngừng đập, như
không tin đưa tay lên mũi, tay Lê Ngọc Hân mới run run, lấy ra khỏi mũi Trương
Tam, như người mất hồn nói.

- Hắn...Hắn đã chết.

Nguyễn Văn Thành như bị sét đánh cái này là sao, Nguyễn Văn Thành vội vàng
chạy vào xác nhận, đến đây hắn biết phiền phức lớn rồi, chưa kể Trương Tam
phía sau có bao nhiêu Quân Đội có hây không trả thù, bên phía Trương Thủ
Trưởng rất khó ăn nói.

Ngươi bóp cò bắn chết cháu trai người ta, không tìm ngươi tính sổ, không lẽ
tìm ta, Nguyễn Văn Thành liếc nhìn Trung Tướng CSCD, nhìn thấy Thủ Trưởng nhíu
mày ngồi đó, muốn chửi má nó, hắn chết thật đại ca.

Trương Tam chết còn cái đại đội kia đâu, có hây không trả thù, nghĩ tới đây mồ
hôi lạnh trải dài trên khuôn mặt, đại đội vẫn ở Hà Nội, nhưng không biết ở
đâu, còn phân đội Trực Thăng Cơ Động nữa, mỗi chiếc có 8 trái tên lửa a.

Trung Tướng CSCD nhíu mày, suy nghĩ hắn không thể nào dễ chết như vậy, với
thân thủ đó ngay cả hắn cũng nhìn không rõ, nếu là hắn trong tay đang nắm
quyền, có cả một đại đội hoặc hơn, làm sao kích động như vậy nỗ súng bắn mình
a, mà lại khi nải thấy hắn như cười mà không cười nói, đến đây cũng hiểu
Trương Tam giở trò, Trung Tướng tự an ủi mình.

Sau đó đứng dậy đi lại gần Trương Tam nói.

- Trương Tam Đồng Chí, ngươi đừng làm bộ, đây cũng là phương pháp đặc thù của
ngươi đi, ta chỉ thử xem thân thủ của ngươi, cũng không cần làm vậy à.

Người xung quanh nghe vậy thở phào một hơi, đến khi nghe 4 chữ Trương Tam Đồng
Chí, như tĩnh ngộ ra.

- Thì ra là cùng đơn vị.

- Chắc giải quyết mau thuẫn đi.

- Giải quyết cái rắm.

- Đúng, giải quyết vấn đề sao động súng.

Người xung quanh xì xầm bàn tán, mỗi người có cách nghĩ khác nhau a, có người
nói đã chết, có người nói giả vờ, có người nói là đặc công đi nên mới có
phương pháp giả chết như vậy a, người thanh niên này thật có thể giả chết đi,
có người nóng tính nói.

- Sau lâu rồi mà vẫn còn chưa nhút nhích a, sẽ không thật chết đi ?.

Nữ bác sĩ vội kiểm tra Trương Tam, lỗ đạn thấy bên trong, máu không ngừng chảy
ra, cái này chết thật chứ giả bộ gì.

- Hắn thật đã chết.

Trung Tướng nghe cô bác sĩ nói không tin,

Trương Tam còn quá trẻ, để giở trò trước mặt hắn, nhưng 10 phút qua đi, không
thấy động tĩnh gì, vội vàng kiểm tra, tim ngừng đập, không hơi thở, hắn cố
chọc vào nách để chọc cười, nhưng không thấy trả lời, đến đây đã biết làm lớn
chuyện rồi, vội lấy điện thoại đánh tới Thủ Trưởng số 1 nói.

- Trương Tam cháu trai anh Trương chết rồi, tôi vốn muốn thử thân thủ hắn,
nào ngờ không xảy ra như dự định.

- Cái gì, anh biết hắn chết hậu quả thế nào không, chỉ nói đến Đại Đội của
hắn đang ở Hà Nội thôi cũng đủ phiền phức lắm rồi, lại thêm một phân đội Trực
Thăng Cơ Động, mỗi chiếc có 8 trái tên lửa, anh biết ý vị của nó thế nào
không.

Thủ Trưởng số 1, shock a nếu Trương Tam chết cái này Chiến Tranh thật sự a,
chưa kể đến phía sau hắn còn bao nhiêu Quân Đội, bao nhiêu vũ khí, chỉ nói cái
Vệ Tinh Ra-Da đã đủ chứng minh hiện đại, ngay cả B2 cũng tóm được, chỉ có trời
mới biết phía sau Trương Tam Quân Đội mạnh đến đâu.

Thủ Trưởng số 1 cúp điện thoại, nhìn đến cái điện thoại màu đỏ kia, từ lúc
chiến tranh qua đi chưa bao giờ đụng chạm đến nó a, Thủ Trưởng số 1 bấm nút đỏ
nói.

- Toàn đơn vị, chuẩn bị chiến đấu.


Khoa Kỹ Khũng Bố Hệ Thống - Chương #19