Ngoài Dự Tính


Người đăng: LucyTieuVux

.-o0o-.

Trong bóng đêm lạnh lẽo, một bóng người đổ dài trên nên đường xỏi đá. Hai mắt
Kanda nhắm nghiền nhưng mọi chuyển động của thế giới xung quanh đều không
thoát được khỏi cảm nhận của cậu ta. Tiếng gió vi vu thổi qua tà áo, tiếng
bước chân vội vã đằng xa, tiếng lũ Akuma và những cú pháo kích đì đùng. Còn
có, tiếng tim đập trong lồng ngực của bản thân, tiếng ông ông rung động đòi
chiến đấu của thanh Mugen bên cạnh vả cả tiếng những linh hồn khóc than.

Nhờ có dấu ấn “Bông Sen sinh mệnh” trên ngực nên bao nhiêu vết thương từ các
trận chiến trước của Kanda đã hầu như khôi phục hết. Thế nhưng, dấu ấn hoa sen
lại khuyết đi một cánh. Bao giờ cánh của bông hoa sen này rụng hết cũng là lúc
cậu vĩnh viễn nằm lại nơi chiến trường.

Tiếng bước chân ngày càng gần và càng trở nên dồn dập. Lũ cướp Innocence,
chúng chạy thẳng đến nơi này. Hừ lạnh một hơi, Kanda chậm rãi mở ra đôi mắt,
lạnh lùng nhìn kẻ thù.

“Năm tên... Không thấy con búp bê đâu, chẳng lẽ chúng đã lấy được Innocence
rồi? Cả kẻ sử dụng cước pháp nữa...? Hừ! Chỉ cần tiêu diệt sạch các ngươi, tất
cả mọi chuyện đều sẽ được sáng tỏ”

Thầm nghĩ trong đầu, ánh mắt cậu tập trung cả vào năm kẻ đang lao nhanh đến
chỗ mình. Không thèm quan tâm đến cả đàn Akuma đông nghìn nghịt trước mặt,
Kanda bắt đầu động, hít sâu, nhìn thẳng, khí thế xung trận quen thuộc lập tức
tràn ngập trong không gian.

- Cộp...!

Kanda bất chợt dậm chân, tiếng gót giầy gõ xuống nền đường, không lớn nhưng
nổi hẳn lên giữa âm thanh đạn pháo. Cùng lúc đó, thanh katana bên cạnh cũng tự
động bật lên khỏi nền đường, thân kiếm hơi xoay phản chiếu ánh trăng bạc
trắng.

- Phốc...

Vung tay bắt lấy chuôi kiếm đang bay bên cạnh, dưới chân đồng thời giậm mạnh,
cả người phóng vút về phía trước trực tiếp đối đầu với tiểu đội luân hồi. Mới
lao đi được vài bước, khoảng cách hai bên vẫn còn hơn chục mét thì ánh mắt
Kanda đột nhiên hơi nheo lại, vô tình, lưới kiếm trong tay vung mạnh.

[Mugen – Tai Ác Chiêu Lai: Nhất ảo thức]

- Xoẹt...

Thanh katana vung ngang vẽ ra một vòng kiếm khí phóng thẳng về phía trước,
trong kiếm mang mỏng dính thấp thoáng vô số ảo ảnh quỷ hồn.

- Thủy! – Hét lớn một câu, Minh lập tức gia tăng tốc độ.

- Pằng...!

Cả sáu vòi xả nhiệt trên hai mu bàn tay đồng thời nổ mạnh đẩy vọt nó lên kéo
dãn khoảng cách với đội hình.

Ở phía đằng sau, mấy đứa còn lại cũng nhanh chóng hiểu ý mà thay đổi đội hình.
Thủy từ vị trí đoạn hậu tiến lên phía trước, tấm khiên {Băng Sương} đã xuất
hiện bên tay trái, xoay ngang ra để tạo ra hàng chắn thứ hai trước luồng kiếm
khí. Ba đứa còn lại thì thụt về đằng sau, núp hoàn toàn sau lưng Thủy.

Minh cố tình phóng lên phía trước để chủ động đỡ đòn, ngay lập tức, luồng kiếm
khí mang hơi lạnh tử vong đã ập vào đến mặt. Nheo mắt, nín thở, hai cánh tay
bọc trong lớp giáp kim loại khẽ đẩy ra, đỡ đòn.

- Choengggg...!

Âm thanh như lưỡi kiếm thực sự chém vào kim loại. Luồng kiếm khí có thể dễ
dàng bổ đôi một con Akuma thì nay chỉ để lại một vết cắt hơi mờ trên đôi găng
tay giả kim. Bỏ qua chỗ thằng Minh, luồng kiếm khí vẫn tiếp tục lướt đi, để
lại hai vết cắt nông trên mép tấm khiên {Băng Sương} nữa rồi mới dần tiêu tán.

Phòng thủ thành công, khoảng cách giữa tiểu đội luân hồi với tên Exorcist ngày
càng thu hẹp nhưng vẫn còn trên dưới hai chục mét nữa. Minh bắt đầu hạ lệnh
phản công:

- Nam... Bắn!

Vừa chạy vừa hét vào trong tai nghe bộ đàm, đồng thời cũng vội vã nghiêng
người chạy dạt sang một bên nhường góc bắn cho xạ thủ phía đằng sau công kích.

Từ khi bước vào trận chiến, Nam vẫn chưa một lần dám mất tập trung. Ngay khi
nghe thấy Minh đại ca gọi tên mình, hắn lập tức phản ứng lại ngay. Khẩu súng
phóng lựu lúc nào cũng lắp sẵn đạn lập tức kề lên vai, tầm nhìn phía trước
bỗng nhiên rộng mở do được đồng đội nhường đường. Mục tiêu chỉ cách có 20 mét,
quá gần nên không cần cả ngắm bắn, chỉ giương súng và bóp cò theo bản năng.

- Pụp...!

Tiếng nổ không lấy làm to lớn của thuốc phóng đẩy đầu đạn ra ngoài, xoáy tròn
trong không khí. Cự li quá gần nên quỹ đạo của viên đạn là một đường thẳng
tắp.

Kanda đã đề phòng cho mọi dạng tấn công sẽ đổ dồn về phía mình. Nương theo ánh
trăng, động tác của kẻ địch hiện hết ra trước mắt và từ đó, cậu có thể dễ dàng
đoán được ra hướng bay của đầu đạn trước cả khi nó ra khỏi nòng.

Vung kiếm.

Một nhát cắt sắc lẹm hoàn hảo chia đôi đầu đạn ra hai phần bằng nhau, bay sát
qua 2 bên người Kanda và nổ tung sau lưng hắn. Ánh lửa đỏ lòm bùng lên và khí
áp từ vụ nổ sinh ra thổi tung bay tà áo đen cùng với mái tóc dài lên phía
trước.

Đã lường trước được đòn tấn công đơn giản này chẳng mấy tác dụng với bọn
Exorcist nên ngay khi Nam bắt đầu tấn công, Minh đã lập tức cắn răng, tăng
thêm tốc độ lợi dụng thới gian đỡ đòn của Kanda để tiến hành áp sát. Cùng lúc
đó, nó cùng không quên ra lệnh cho mấy đứa đồng đội của mình:

- Lan, tăng tốc độ chuẩn bị hợp kích chiến với anh. Thủy tiến hành áp chế hỏa
lực với lũ Akuma đằng sau tranh thủ cho mình tí thời gian. Nam điên, chú bỏ
súng lập tức khởi động “Chân Không Pháo", bắn ngay khi có cơ hội. Cỏ May bắn
yểm trợ cho bọn anh đồng thời khẩn trương tìm đường thoát. Tiến hành!

Câu lệnh vừa kết thúc, cả ba vòi xả nhiệt trên mu bàn tay trái của nó cũng lập
tức nổ tung bắn cả cơ thể nó về phía trước, lao thẳng vào người tên Exorcist
đã gần ngay trước mặt. Tay phải thu lại sát eo, chuẩn bị cho một đòn tấn công
toàn lực.

Vừa chém đôi đầu đạn thì kẻ thù cũng đã tới gần, Kanda lập tức lật cổ tay, cầm
ngược thanh katana rồi vặn mình.

Chém mạnh.

- Vút...

Lưỡi kiếm xả chéo từ trên xuống dưới. Kanda biết, kẻ địch trước mặt này của
mình vô cùng linh hoạt, một nhát xả chéo sẽ cắt đứt đi hầu hết cơ hội né tránh
của đối phương mà ép hắn phải trực tiếp đối đầu.

Minh trợn mắt nhìn lưỡi kiếm sắc bén đang hạ xuống vị trí mà bả vai mình sắp
sửa đâm vào. Với tốc độ cao như thế này, đến đổi hướng còn khó chứ đừng nói gì
đến việc né tránh một nhát chém hiểm hóc thế này. Không còn cách nào khác, nó
đành phải từ bỏ đòn tấn công của mình. Cố gắng văn người, nắm tay phải vẫn thu
lại sát eo mạnh mẽ vung lên, móc thẳng vào lưỡi kiếm.

- Choeng...! Pằng...!

Âm thanh kim loại va chạm với nhau kèm theo tiếng nổ của vòi xả nhiệt. Khi nắm
tay bọc trong lớp giáp kim loại và lưỡi kiếm chạm vào nhau, thằng Minh lập tức
xoáy mạnh cổ tay kèm theo ba vòi xả nhiệt đồng thời nổ mạnh tăng thêm lực đấm.

Cả thanh katana và cánh tay phải cầm kiếm của Kanda đều bị đấm văng ra ngoài,
còn bản thân thằng Minh thì thuận theo dư lực tiếp tục hạ thấp trọng tâm, xoay
tròn cơ thể và chân trái thì duỗi thẳng ra, quét luôn một vòng tầm thấp. Phá
trụ.

Trên chiến trường, ngã xuống đồng nghĩa với cái chết, là một chiến binh, Kanda
tuyệt đối không bao giờ để điều đó xảy ra. Đầu mũi chân khẽ điểm, cả người hơi
bật lên, cơ thể co lại lộn ngược một vòng và lưỡi kiếm vẽ thành một vòng tròn
chém ngược từ dưới lên.

Quét trụ hụt, lực xoay mạnh mẽ vẫn còn làm Minh không thể nào đứng lên né
tránh được, nó chỉ kịp vung cánh tray trái ra cản trước mặt mình, nơi

lưỡi kiếm sắp sửa liếm vào.

- Choeng...!

Lưỡi kiếm và lớp giáp của chiếc găng tay giả kim va chạm với nhau làm tóe ra
một chùm hoa lửa. Lưỡi kiếm vẫn tiếp tục nốt quỹ đạo của mình, đầu mũi kiếm
lướt sát qua da đầu, chém cho vài sợi tóc của thằng Minh bay lả tả.

Cú lộn người tấn công của Kanda giúp cậu ta bật ngược ra ngoài một đoạn. Rút
kinh nghiệm từ trận chiến lần trước, tuyệt đối không bao giờ cận chiến cự li
gần với kẻ này. Sự đáng sợ của thứ quyền pháp vừa linh hoạt lại vô cùng mạnh
mẽ ấy cậu ta đã tự mình trải nghiệm rồi, ở cự li cực gần đó, kẻ sử dụng trường
kiếm như cậu ta chịu thiệt đủ mọi phần.

Khẽ xoay người tiếp đất, thanh Mugen lại lập tức vung lên, nhân lúc đối thủ
còn chưa ổn định được trọng tâm mà tiếp tục tấn công, khuyết trương ưu thế.

Giậm chân, lao vào, thanh Mugen được cầm chắc trong tay phải hướng mũi kiếm về
phía sau lưng, chuẩn bị cho một đợt tấn công liên hoàn. Đột nhiên, cảm giác
nguy cơ đã được tôi luyện qua hàng ngàn trận chiến bỗng bừng lên mãnh liệt.
Kanda lập tức dừng chân, lưỡi kiếm vội vã vung lên, chém loạn xạ vào khoảng
không trước mắt.

- Choeng... Choeng... Choeng... Choeng... Choeng...! – Lưỡi kiếm chém vào
khoảng không tóe lên vô số đốm hoa lửa vàng chói mắt, bé Lan và Cỏ May đã bắt
đầu tấn công, ba khẩu súng đều hướng về phía Kanda mà cùng nhau xả đạn.

Ba khẩu súng ngắn nên tốc độ bắn chẳng hề nhanh, với trình độ của mình, Kanda
tự tin có thể đỡ được hết toàn bộ đạn bắn tới. Nhưng cứ thế này cũng không
phải là biện pháp, tên quyền thuật sư kia sẽ lập tức ổn định lại trạng thái và
tiếp tục tấn công, nếu để bọn chúng phối hợp hoàn hảo với

nhau như trong trận chiến trước thì mọi việc sẽ trở lên vô cùng phiền toái. Mà
những cú bắn này cũng chẳng bình thường, một viên đạn chẳng hề có

thực thể vô cùng khó nhận ra, một viên đạn là tia ánh sáng, còn một viên đạn
có thực thể dễ dàng đỡ được thì lại mang theo một tia năng lượng kỳ lạ có khả
năng chấn tan đi lớp năng lượng trừ tà của vũ khí Innocence phủ quanh thân
kiếm.

Vậy là, Kanda bắt đầu di chuyển. Lợi dụng chính tên quyền thuật sư để cản bớt
góc độ bắn của mấy khẩu súng kỳ lạ, vừa chạy zích zắc sang hai bên và vung
kiếm đỡ nốt những viên đạn còn bắn tới mình.

Được yểm trợ, Minh vội vàng vùng dậy chuẩn bị cho đợt giao thủ tiếp theo. Qua
vài chiêu thức chớp nhoáng vừa rồi, nó sững sờ nhận ra tên Exorcist này khỏe
như trâu chứ đâu có vẻ gì là trọng thương như bọn nó đoán:

- Chết tiệt...! – Nghiến răng thầm chửi trong lòng – Bông sen sinh mệnh... Mẹ
kiếp! Quên khuấy nó mất là tên Kanda này còn có khả năng khôi phục sinh mạng
cấp tốc của bông sen sinh mệnh cơ chứ...!

Dưới hỏa lực yểm trợ, nó trực tiếp giậm chân, lao thẳng vào cận chiến với tên
Thầy trừ tà trước mặt. Trận chiến này chắc chắn sẽ không đơn giản như bọn nó
đã từng dự tính.

Trong khi thằng Minh phát động tấn công với tên Exorcist cản đường thì Thủy
cũng thả chậm lại tốc độ, di chuyển về phía cuối đội hình. Tấm khiên

{Băng Sương} đã được cất đi mà thay vào đó là {Hoa Tuyết 04} với 4 nòng súng
máy trong có có một nòng được lắp đạn trừ tà.

- Cạch... cạch... - Lên đạn, xoay người, nòng súng hướng lên trời, chĩa thẳng
về phía đàn Akuma đã đông tương đối vẫn đuổi sát phía sau mà bình tĩnh siết
cò, xả đạn.

- Kình... Kình... Kình... Kình... Kình... Kình... – Đầu đạn bay ra khỏi nòng
súng như một cái lưỡi lửa dài liếm lên bầu trời, liếm ngang qua thân thể của
bọn Akuma.

Lũ Akuma quá đông, nhiệm vụ của Thủy không phải là tiêu diệt 1 con mà phải
kiềm chế toàn bộ. {Hoa Tuyết 04} xả đạn như vãi trấu lên bầu trời nhưng phạm
vi công kích quá phân tán nên chỉ có thể trì hoãn lại tốc độ của đàn Akuma một
chút chứ chẳng tiêu diệt được con nào. Bên phía thằng

Minh tình hình chiến đấu có vẻ không được ổn lắm và lũ Akuma vẫn ngày một tới
gần.

- Cạch... Cạch... Cạch... Cạch... – Một số con Akuma đã bắt đầu xoay người,
vài chục nòng pháo đồng loạt chĩa thẳng về phía tiểu đội luân hồi và...

- Xuỳnh... Xuỳnh... Xuỳnh... – Từng nòng pháo khạc ra những chùm lửa sáng
chói mắt và tiếng rít của đầu đạn xé toạc không khí mà lao đi.

Thủy nhếch mép, cắn chặt hai hàng răng trắng và đôi mắt đẹp trừng lên, hết cỡ.
Gồng người, nắm chặt đôi bàn tay mặc kệ cho rung động từ khẩu súng máy truyền
sang cơ thể, tê dại, cố gắng kiểm soát đường đạn bắn của mình.

Pháo từ bên trên dập xuống, đầu đạn 5 li rưỡi từ bên dưới bắn ngược lên. Vô số
đạn pháo ở giữa không trung bị bắn trúng ầm ầm phát nổ tạo ra những quả cầu
lửa đỏ rực giữa trời.

- Ầm Ầm Ầm...!!! – Rất nhiều đạn pháo bị bắn chặn giữa không trung, nhưng có
càng nhiều hơn là rơi xuống đất, phát nổ lung tung giữa đội hình của bọn nó.

Ánh lửa bao trùm khắp nơi.

Không bị bắn trúng trực tiếp nhưng sóng xung kích cũng đẩy Thủy ngã nhào về
một bên. Vội vã vùng dậy, Thủy hoảng hốt đảo mắt tìm đồng đội của mình. Cách
chỗ cô không xa, Nam điên may mắn không nằm trong vùng ảnh hưởng của đợt pháo
kích nên vẫn còn đứng vững. Tay phải của cậu ta hơi đưa sang một bên, tụ gió,
tay trái là khẩu lục bạc huyền thoại Desert Eagle mà Nam xin được của cô từ
tối qua đang liên tục khạc đạn, bắn đuổi theo một bóng người cầm kiếm. Phía xa
hơn, thằng Minh vẫn bảo trì tư thế đưa lưng, gồng mình chắn đá vụn bay lung
tung cho bé Lan và Cỏ May bên cạnh. Bộ chiến bào bị những viên đá vụn nã chẳng
khác nào đạn bắn đục thủng ra từng mảng. Máu đen, bộ chiến bào đen và ánh
trăng mờ nhạt làm cho Thủy chẳng thể nào biết được, nó bị thương nặng bao
nhiêu, chỉ biết rằng, có một sự xót thương vô danh ầm ầm dâng lên trong mắt.

- Cạch... Cạch... Cạch... – Lại là một loạt âm thanh quen thuộc mà vô cùng
đáng sợ vang lên, lũ Akuma đã chuẩn bị xong cho một đợt pháo kích đồng loạt
khác, lần này, nhiều con tham gia hơn, nhiều nòng súng hơn và trong ánh mắt bé
Lan, những cánh bướm đen đã phủ kín khoảng không gian này.

Ủng hộ nhóm viết để chương ra nhanh hơn: http://unghotoi.com/1473751754Rwo83

Cầu khen thưởng, cầu viện trợ…

Không mong phát tài, chỉ mong đủ trả tiền phòng, đủ mua được cơm ăn.

...


Nơi nỗi sầu vấy bẩn...

... lại một ngày, làn tuyết trắng buông rơi.

Nơi nỗi sầu vấy bẩn...

... lại một ngày, làn gió thoáng bay qua.

Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão

Viết chính: Lan Thi

Phụ tá : Th.a Woa

Sói lạc lối

Cộng tác viên: Mộc Chi

Sao Na

.........................


Kho Dữ Liệu - Chương #87