Người đăng: Linhpro
Trong khi mấy đứa luân hồi giả tìm cách thoát li chiến trường thì hai Exorcist
lại đang cố gắng điên cuồng phản kháng.
Cánh tay trái của Allen biến thành dạng móng vuốt to lớn chắn trước người cả
hai, dọc theo cánh tay, đạn Akuma đã đục ra vài lỗ thủng to như cái chén uống
chè. Cánh tay bây giờ càng trở lên tan nát, vô số mảnh vụn tự vỡ ra, rơi lả
tả.
Bên cạnh Allen, anh chàng đồng đội tóc dài cũng đang gục xuống, cánh tay cầm
kiếm buông thõng, hai bên vai và cả quanh hông đều là những vệt máu dài do đạn
bắn sượt qua da thịt.
- Aaaaa!!! – Allen hét gồng mình hét lớn, sự điên cuồng hiện lên trong đáy
mắt. Mặc kệ thương thế ngày một nghiêm trọng, cánh tay trái vẫn vung lên, chộp
vào một đoạn cột đá gãy nằm bên cạnh, đoạn cột đá dài hơn 3 mét và phải to cỡ
năm người ôm mới hết bị nhấc bổng lên, văng mạnh về phía con Akuma xạ thủ.
- Vu… vu… vu… vu… vu… – Đoạn cột đá vừa bay vừa quay tròn, vẽ ra từng hình rẻ
quạt trong không gian. Allen đã cố tình ném cây cột hướng lên trên một chút để
bù vào phần trọng lực chồng chất trong khoảng không gian này.
Nhìn cây cột bay đến một cách khinh thường, con Akuma khẽ nhếch miệng, một
trong bốn cái chân to lớn hơi nhấc lên rồi lại giậm nhẹ xuống nền nhà.
- Uỳnh…!!! – Trường trọng lực lại một lần nữa gia tăng. Đoạn cột đá nhanh
chóng mất độ cao rồi rơi thẳng xuống đất. Rơi ở vị trí phía trước con Akuma
gần 10 mét làm cho một mảng bụi cát cuốn lên mù mịt.
Tấn công thất bại, Allen liền chống cánh tay diệt ác ma của mình xuống đất làm
trụ, khó khăn di chuyển về phía người đồng đội của mình.
- Bún thiu. Ngươi có còn đủ sức để thực hiện một cú đáp nữa không? – Kanda kề
sát miệng vào một bên tai Allen nói. Bây giờ, cả cơ thể cậu ta tơi tả như một
mảnh vải rách vậy. Vết thương khắp người, máu thấm đỏ cả cái áo sơ mi trắng
bên trong, thấm cả vào trong nền cát dưới chân cậu đứng. Giọng nói cứ trượt đi
và cơ thể thì phát lạnh.
- Anh định làm gì...!!? – Allen hốt hoảng hỏi. Bây giờ, cả hai đều đã trọng
thương rồi, Innocence cũng đã bị lực lượng bất minh cướp đi, liều mạng chiến
đấu ở nơi này đã không còn ý nghĩa. Allen đã chuẩn bị tìm cách rút lui, vừa để
tranh thủ thời gian khôi phục thương thế, vừa là để đi tìm con búp bê và ông
lão. Cậu thực sự lo cho hai người bọn họ. "Đã hứa rằng sẽ để họ bên nhau đến
phút cuối cùng. Vậy mà… "
- Không kịp đâu. Cả ta và ngươi đều không có kỹ năng di chuyển. Trọng lực thì
ngày một mạnh lên. Nếu bây giờ mà quay lưng bỏ chạy, cả hai sẽ đều bỏ mạng lại
chỗ này. – Kanda cắn răng nói. Trong khi đó, cậu nhấc người ra khỏi bả vai
Allen, đôi chân run rẩy cố gắng chống đỡ trọng lượng của chính cơ thể mình. –
Trả lời ta… Ngươi có còn đủ sức để thực hiện một cú ném nữa không?
Allen mới trở thành Exorcist nhưng cậu ta hoàn toàn không phải là gà mờ. Đã
trải qua rất nhiều trận chiến, tiêu diệt vô số con Akuma nên cậu cũng biết đạo
lí đưa lưng cho người ta đánh đó. Nhưng biết làm sao được, cả hai đều đã trọng
thương cả rồi, khả năng chiến thắng là gần như bằng không, nếu bỏ chạy thì may
mắn còn có thằng thoát được chứ ở lại với cái cơ thể này thì chết chắc. Allen
hơi chần chừ, rồi khi nhìn vào ánh mắt sắc lạnh, bình tĩnh đến mức không chân
thực của Kanda, cậu khẽ gật đầu – Nếu bất chấp phản ứng phụ thì tôi có thể ném
đươc hai đến ba lần nữa.
- Tốt. Bây giờ ngươi chi cần chú ý nghe theo lời ta thôi… - Đáp lại với khuôn
mặt không biểu cảm, thanh kiếm vẫn cầm trên tay nhưng mũi bị kéo lê trên nền
đất. Kanda dứt khoát vứt cái áo choàng ngoài của bộ chế phục đen xuống đất,
hai bàn tay thành chảo xé tung cái áo sơ mi trắng nay đã chuyển thành đỏ làm
và đống băng vải băng bó vết thương quanh người. Cơ thể của Kanda không quá cơ
bắp nhưng cực kì cân xứng, vô số vết thương lớn nhỏ chạy khắp người. Đặc biệt,
nơi vị trí ngực trái còn nổi lên một vết xăm hình hoa sen chỉ còn bốn cánh.
Kanda khẽ nhắm mắt cho toàn bộ khí tức đều bị thu liễm lại, một trong bốn cánh
hoa sen nơi ngực cũng nhạt dần đi và những vết thương quanh người thì khôi
phục với tốc độ nhanh chóng mặt.
[Bông Sen Sinh Mệnh]
Đây chính là năng lực ẩn dấu của Kanda. Hình xăm bông sen liên tục cung cấp
cho cậu một nguồn sinh mệnh lực to lớn giúp đẩy nhanh tốc độ khôi phục thương
thế lớn hơn người bình thường gấp nhiều lần. Thậm chí, khi nguy cấp nó có thể
bộc phát năng lực để lập tức khôi phục toàn bộ thương thế nhưng đổi lại, cậu
mất một cánh sen. Hình xăm hoa sen này liên hệ trực tiếp với sinh mạng của
Kanda, khi những cánh sen rụng hết, cũng là lúc cậu gục ngã.
Cảm giác như có một luồng điện chạy khắp cơ thể, đánh thức tất cả cơ bắp đang
trong cơn ngủ vùi vì kiệt sức. Cơ bắt đầu nhúc nhích, những vết thương vô cùng
nghiêm trọng trên cơ thể Kanda lập tức khép miệng với tốc độ mắt thường có thể
nhìn thấy. Một nguồn năng lượng dồi dào ngập tràn trong mỗi phần cơ thể. Cảm
giác như thể vừa được tái sinh…
Lúc này, đám cát bụi nơi con Akuma đứng cũng dần lắng xuống. Con quái dùng cả
bốn chân bò nhanh lên vài bước để cơ thể lộ hẳn ra. Hai khẩu lục côn không còn
thấy đâu nữa mà thay vào đó, khẩu Gatling gun đã bị nó kéo lên, kề vào một bên
eo và chĩa thẳng về phía hai Exorcist.
Mấy đứa luân hồi giả đã chạy ra khỏi vùng tác dụng của trường trọng lực rồi,
chỉ còn có hai tên Exorcist này thôi, thế nên nó sẽ hành hạ hai tên này đến
chết, xong rồi nó sẽ đuổi theo bọn kia. Chơi trốn tìm cũng rất thú vị!
Khóe miệng vẫn chỉ hơi nhếch lên của con Akuma nay kéo rộng ra thành một nụ
cười điên cuồng. Khẩu Gatling gun được khai hỏa, sáu nòng súng quay tít khè ra
một chuỗi đạn dài, cày tung mọi thứ nó chạm vào trên đường đi. Cái thứ âm
thanh như thể là đang xé vải ấy trở thành hồn ma ám vào tâm trí của mỗi một
nạn nhân từng bị cái lưỡi lửa đó liếm vào.
Với sức mạnh mới khôi phục đang tràn ngập trong cơ thể, Kanda lại vung kiếm.
Vô số nhát chém với tốc độ cực nhanh đỡ lấy những đầu đạn đang bay đến.
- Bún thiu !!! – Hét lớn ra hiệu cho người đồng đội của mình.
Không dám chậm trễ, Allen lập tức huy động cánh tay trái của mình. Nhặt lên
một đoạn cột đá bên cạnh và xoay người, ném mạnh.
Dưới cơn mưa đạn, cây cột đá bay về phía con Akuma, khối hình trụ dài lớn cứ
thế bị gọt dần, chậm lại.
Không dừng lại ở việc ném cây cột đá, Allen lập tức lấy lại trọng tâm cơ thể,
cánh tay trái để sang một bên, xòe rộng.
Kanda cũng từ bỏ việc đỡ đạn đằng trước vì cây cột đã bị ném đi đã chắn gần
hết rồi. Lập tức chạy quay lại, nhún người đặt chân vào lòng bàn tay đang xòe
ra của Allen.
- Aaaaa!!!! – Allen hét lớn, sử dụng sức lực của tòn bộ cơ thể mà vung tay,
hất bay người đồng đội đang nhún trên đó về hướng con Akuma đang xả đạn.
Cây cột đá quá to nên trong thời gian ngắn, đạn Gatling gun của con Akuma chưa
cày nát được, trường trọng lực cũng đã bị đẩy lên cực hạn không thể nào tăng
thêm. Cây cột đá bất chấp sự cản trở của bão đạn mà bay tới nhưng nó chẳng lo,
cây cột đá bé tí và tầm thường này mà đòi làm khó được nó á? Cánh tay phải
đang đỡ lấy khẩu Galting gun bỏ ra khỏi thân súng và đưa lên, họng Bazooka đeo
trên lưng bị kéo ngược lên vai, nhả đạn.
- XUỲNH !!! – Viên đạn pháo bay ra khỏi nòng Bazooka, để lại một cái đuôi lửa
dài phụt về đằng sau, lao nhanh vào tảng đá lớn đang bay đến và phát nổ mãnh
liệt. Đá vụn và mảnh đạn bị áp lực vụ nổ bắn đi khắp nơi, văng cả vào con
Akuma bên dưới.
Mặc kệ các mảnh vụn rơi như mưa lên người, con Akuma vẫn ngửa mặt, nhìn chằm
chằm vào vị trí của cái cột đá trước kia, nòng pháo trên vai không hề được bỏ
xuống. Mép con Akuma nhanh chóng kéo sang hai bên, tạo thành một nụ cười tươi
hết cỡ, cơ thể nhanh chóng sinh ra một viên đạn pháo mới và tự động nạp vào
buồng đạn. Bóp cò…
- XUỲNH !!! – Lại một viên đạn pháo nữa bắn thẳng lên trời.
Kanda thực hiện động tác xoay người trên không trung, thanh Katana được bọc
trong một lớp kiếm khí trừ tà vung mạnh. Với nguồn năng lượng cuồn cuộn trong
cơ thể, Kanda vung ra một luồn kiếm khí hình bán nguyệt, hướng thẳng về phía
đầu đạn đang bay đến và đưa luôn con Akuma và trong tầm công kích.
[Mugen – Tai ách chiêu lai] [Nhất ảo thức – Địa ngục trùng]
- Xoẹt… Uỳnh ! Uỳnh ! – Viên đạn pháo bị luồng kiếm khí bổ ra làm đôi bay về
hai bên và phát nổ ngay sau lưng Kanda. Luồng kiếm khí bắt đầu hóa hình thành
vô số ảo ảnh quỷ trùng địa ngục tiếp tục lao về phía con Akuma.
Thả tay cho khẩu Bazooka trôi ngược về lưng, khẩu Gatling gun lại bị kéo lên,
nhà đạn.
Kiếm khí không có hình dáng xác định cụ thể nhưng nó thực sự là một dạng công
kích vật chất, đối với Kanda thì có cả hiệu ứng diệt hồn nữa. Vì là vật chất
nên vô số quỷ trùng địa ngục do kiếm khí biến đổi thành bị bắn cho tan nát.
Vài luồng kiếm khí nhỏ bé may mắn vượt được qua cơn bão đạn cắn lung tung vào
cơ thể con Akuma nhưng có lẽ tác dụng chẳng có bao nhiêu.
Kanda xoay tròn cơ thể, từ trên cao lao thẳng xuống vị trí của con Akuma.
Thanh Katana cũng quay tròn vẽ ra một đường xoắn ốc được trang trí bằng vô vàn
hoa lửa khi chắn đạn trước người.
- Keng! Keng! Keng! Keng! Keng! – Trường trọng lực chồng chất như kéo gì cơ
thể xuống, phản lực sinh ra ngược lên trên mỗi khi có viên đạn đánh trúng vào
thanh kiếm làm cho Kanda không thẻ nào điều khiển được quỹ đạo rơi của mình.
- Ầm…! – Lao xuống nền cát cách chỗ con Akuma gần 7 mét, Kanda lập tức lộn
vòng, hướng về phía đối thủ. Với cơ thể hoàn hảo và sức mạnh được khôi phục
toàn bộ này, trường trọng lực gấp bốn đến năm lần bình thường làm sao trói
buộc được khả năng vận động của hắn.
Con Akuma cũng vừa lùi lại vừa ấn nòng súng xuống bắn, những viên đạn bay sát
qua người Kanda.
Lăn đi vài vòng, thành công áp sát người con Akuma, Kanda đột ngột đứng dậy,
lưỡi kiếm trong tay cũng thuận thế vuốt ngược lên, cắt vào một cẳng chân của
con quái.
- Ríttttt…!!! – Đôi môi mỏng dưới vành mũ cao bồi của con Akuma từ lúc bắt
đầu chiến đấu đến giờ vốn liên tục duy trì nụ cười khinh thường rất tự tin thì
nay đổi giọng, rít gào. Với năng lực gia tăng trọng lực trong một khoảng không
gian hình cầu có bán kinh 100 mét với chính bản thân mình làm trung tâm thì
nó, từ trước đến nay đều không phải chiến đấu ở cự li gần đến thế. Hoảng loạn
đưa đầu súng máy hướng về phía đối thủ, cơ thể liên tục chuyển hóa ra đầu đạn
để xạ kích không ngừng. Với trường trọng lực chồng chất, thể trọng của con
Akuma bây giờ lớn gấp nhiều lần khối lượng đầu đạn bị bắn đi nên độ giật gần
như bằng không vậy. Nòng súng liên tục được kéo đi, lúc nào cũng nhằm về phía
đối thủ của mình.
Tất nhiên, Kanda cũng chẳng chịu đứng yên đỡ đạn, cầm ngược chuôi thanh kiếm,
dưới chân bắt đầu di chuyển.
“Không nhất thiết và nhanh hơn đạn, chỉ cần nhanh hơn kẻ cầm súng là được”.
[Mugen – Vô Ảnh thức]
Sử dụng tốc độ cực nhanh và chuyển hướng bất ngờ, Kanda bám dính lấy người con
Akuma, chạy xung quanh nó và liên tục ra đòn. Những nhát chém nhanh không đủ
lực nhưng để lại vô số vết thương trên người con quái, hắn đang đợi một cơ hội
để ra đòn chí mạng.
…..
Thi được kéo ra khỏi vùng trọng lực bằng kỹ năng [Hook King] của thằng Minh,
lực quán tính làm nó ngã lăn dưới đất. Vội vàng vùng dậy, liếc mắt. Bé Lan
hình như không sao, viên đạn chỉ bay sượt qua vai em và để lại một vết cắt dài
ở đó. Có vẻ như, vết thương không bị nhiễm máu độc, điều này làm cho sự điên
cuồng trong mắt thằng Thi vơi đi vài phần.
Cả ba đứa đã thành công thoát li chiến trường mà không vấp phải sự truy cản.
Minh thoát khỏi trạng thái [Giải khóa Gen], đôi chân mày dãn ra làm cho ánh
mắt dài sắc bén biến mất không còn. Dốc vội vào trong miệng hai ống thuốc khôi
phục tinh thần lực và một viên thuốc khôi phục thể lực cấp tốc, nó cố nén lại
cái cảm giác thoát lực trong cơ bắp và cơn đau đang kéo đến trên đầu, ra hiệu
cho hai đứa còn lại nhanh chóng rút lui, đây là cơ hội hoàn hảo nhất.
Bé Lan ôm lấy vết thương, run rẩy bò dậy đi theo.
Cuối cùng là thằng Thi, vẫn giữ nguyên [Cấm Thuật] để đề phòng. Thậm chí trạng
thái [Giải khóa Gen] nó cũng không thoát ra để kiềm chế cơn thèm khát chiến
đấu đang dâng lên trong cơ thể và cái ý nghĩ quay lại để nhào vào chiến trường
sau lưng.
Cách chỗ bọn nó tầm hơn chục mét có một khung cửa đã đổ nát dẫn ra khỏi căng
sảnh ngầm này. Di chuyển tốc độ cao, khoảng cách hơn 10 mét không tốn mất vài
giây. Thằng Minh đã linh hoạt nhảy lên đống đổ nát trước khung cửa, cánh tay
phải đưa xuống nắm lấy tay trái đang với lên của bé Lan để kéo em lên cùng.
Chiến trường phía xa vẫn tưng bừng khói lửa.
Khi bé Lan đã đạp một chân vào đống đổ nát, chuần bị đu người lên thì…
- Phụp…! – Trên một mảng tường đá cách chỗ em hơn một mét bỗng nhiên xuất
hiện một lỗ thủng, vài mảnh đá vụn bắn ra tung tóe giống như là vừa bị đạn bắn
trúng vậy. Và ngay sau đó thì – Phụp…! Phụp…! Phụp…! Phụp…! Phụp…! – Vô số lỗ
thủng tương tự liên tục xuất hiện, chạy thẳng vào chỗ bé Lan đang đu người.
Thi lập tức động. Với sức mạnh của [Cấm Thuật], chỉ khẽ lắc người, nó đã xuất
hiện bên cạnh bé Lan, rồi dùng cả cơ thể mình để phủ lấy tấm thân nhỏ nhắn của
em. Nó cảm thấy vài đầu đạn đã đâm xuyên qua áo mà cắm vào trong lớp cơ lưng
của nó. Hơi thất thần do cố đè nén dục vọng chiến đấu nên ban nãy có vài phần
lỡ nhịp, và bây giờ, nó nghe thấy tiếng kêu đau đớn của cô bé trong lòng mình.
Bé Lan lại bị thương rồi. Vì một nhịp chậm của thằng Thi mà lưng em đã trúng
thêm viên đạn. Nhìn cô bé đang gục xuống chân mình, sự điên cuồng cố gắng áp
chế nãy giờ của nó lại bùng lên mãnh liệt.
Ngoái đầu về phía chiến trường, đôi mắt chỉ còn lại hai màu đỏ - đen của nó
trừng to hết cỡ. Nơi đó, chiến hỏa vẫn ngút trời, con Akuma đã thay hai khẩu
súng lục bằng một nòng Gatling gun dài hơn mét và xả không tiếc đạn về mọi
hướng. Có vẻ như, loạt đạn bắn về phía này chỉ là đạn lạc nhưng bây giờ, thằng
Thi đếch thèm quan tâm nữa.
Hai tay vuốt nhanh qua chiếc hộp không gian sau lưng, lúc vung lên là hai bộ
móng vuốt đen xì bị tung lên trước mặt. Cánh tay phải nhanh chóng lật lại,
chiếc hộp không gian gắn chặt vào thắt lưng bị gạt chốt, rơi xuống cát. Cùng
lúc đó, Thi cũng cúi người, lấy tay làm trụ mà dốc ngược đôi chân lên, vung về
phía hai bộ vuốt đang rơi xuống. Những hạt bụi và mảnh kim loại của đôi giày
ba trạng thái ở thể [Khí] nhanh chóng tách ra để đôi vuốt kim loại lắp khít
vào hai bàn chân trần của nó. Nhưng hạt bụi kim loại nhanh chóng quay về, tạo
lại hình đôi giày nhưng bây giờ đã có thêm ba móng vuốt ngắn ở mũi và một ở
chỗ gót giày. Mấy cái móng vuốt đều nhô ra khoảng gần năm phân, đen bóng và
ánh kim.
Thời gian [Cấm Thuật] còn khoảng mười giây, đủ cho một đợt tấn công điên
cuồng.
Trạng bị xong đôi móng vuốt, Thi lập tức vận lực, cả người lao nhanh về phía
bức tường.
- Phốc - Nhảy lên cao hơn hai mét, ba móng vuốt ở mũi giày trực tiếp căm vào
đá cứng tạo thành một điểm đặt lực tạm thời. Sử dụng chính điểm đặt lực đó, cơ
thể lại tiếp tục bật lên – Phốc… Phốc… Phốc… - Lợi dụng tốc độ cực nhanh, Thi
chạy thẳng lên bức tường dựng đứng, bộ móng vuốt để lại từng vết lõm trên
tường.
Ngay khi thấy thằng bạn phát điên mà phóng lên tường, Minh đã lập tức nhảy ra
khỏi khung cửa đá. “Chết tiệt, tốc độ quá nhanh!” - Minh nghĩ. Với tốc độ hiện
tại của thằng Thi, nó không thể nào [Hook King] chính xác được. Còn quay trở
lại vùng trọng lực để yểm trợ là không thể nào, vào đó rồi đứng còn không vững
nữa thì yểm trợ quái gì?
Ba giây, thằng Thi đã vượt qua chiều cao của bờ tường đại sảnh ngầm, lực quán
tính to lớn giúp nó tiếp tục chạy trên nóc mái vòm. Hiệu ứng giảm 10% trọng
lực của đôi giày khi ở thể [Khí] và vị trí hiện tại nằm ngoài tầm bao phủ năng
lực của con Akuma nên thằng Thi chạy trên nóc vòm được gần 20 mét nữa rồi mới
rời chân khỏi nóc vòm đá mà bắt đầu rơi xuống.
Trạng thái [Giải khóa Gen] vẫn còn giữ lại cho nó một chút lí trí. Bình tĩnh
quay người, co chân.
- Pằng! – Tiếng nổ chát chúa cùng với lực đẩy to lớn sinh ra dưới lòng bàn
chân đẩy nó bay thẳng sang ngang, lao về hướng mà ở vị trí ở dưới đất là con
Akuma đang kịch chiến.
Nếu theo phương thẳng đứng, một bước nhảy của [Thiên Không Dạ Vũ] chỉ có thể
nâng nó lên cao cỡ hơn 4 mét nhưng nếu dùng để nhảy cóc theo phương ngang thì
cự li dịch chuyển phải lên gần 20 mét. Và bây giờ, thằng Thi còn phối hợp với
cả hiệu ứng phản trọng lực của đôi giày ba trạng thái nữa.
- Pằng! Pằng! Pằng! – Không thèm để ý đến lượng “Hồn lực” còn lại trong cơ
thể, Thi thực hiện liên tiếp thêm ba bước nhảy nữa. “Hồn lực” cạn kiệt sạch
sẽ, nó có cảm giác như thể tay chân đột nhiên lạnh hẳn đi, ở trong trạng thái
[Cấm Thuật] rồi mà vẫn cảm thấy cả người mất lực.
Động năng của bước nhảy cuối cùng tiêu hao hết, nhưng nó đã ở vào vị trí đỉnh
đầu của con Akuma. Thi co toàn bộ cơ thể lại và bắt đầu rơi xuống. “Hồn lực”
cạn rồi, [Cấm Thuật] vài giây nữa sẽ hết và lần này chắc chắn sẽ là bất tỉnh
triệt để, [Giải khóa Gen] cũng không thể duy trì được nữa. Nó bắt đầu tiến vào
trong khoảng không gian trọng lực. Trọng trường chồng chất khiến cho tốc độ
rơi của nó càng nhanh hơn. [Sóng chấn động] đã bị triệt tiêu từ nãy, với chút
lí trí cuối cùng nó gồng mình, cơ bắp toàn thân bắt đầu se lại, tuyệt học [Vi
Khống] được đẩy lên trạng thái cao nhất. Đôi {Ramber 2.0} nhanh chóng chuyển
từ thể [Khí] sang thể [Rắn].
[Chùy – Vẫn Thạch] với độ cao và trọng lực lớn vô cùng. Trong trạng thái này,
tuyệt chiêu đã chuyển thành [Lưu Tinh Pháo]
Cả cơ thể nó bây giờ như một viên thiên thạch đang lao xuống với bàn chân duỗi
thẳng và bộ móng vuốt sắc trên mũi giày.
….
Áp sát và tấn công nhanh khi phải chiến đấu với kẻ địch dạng xạ thủ, Kanda đã
chứng minh được tác dụng vượt trội của chiến thuật này. Trường trọng lực chồng
chất ảnh hưởng cực lớn đến khả năng di chuyển, nên Kanda không thể tránh khỏi
mà dính vài viên đạn vào người. Nhưng bù lại, anh cũng gây ra vô số thương
tích trên cơ thể con quái.
Một chân đã bị chém gần đứt, nòng Bazooka và cả hai cây súng lục đều bị phá
hủy, trên cơ thể còn nhiều vết thương nông sâu không đồng nhất, con Akuma bây
giờ đã bất chấp sự kiêu ngạo của lv2 mà bắt đầu thấm độc vào trong mỗi viên
đạn. Sáu nòng súng của khẩu Gatling gun xoay tít khạc ra cả một cơn bão đạn
đuổi theo hình bóng kẻ thù.
Máu độc từ miệng vết thương lan ra nhưng lập tức bị nguồn sinh mệnh lực khổng
lồ từ hình xăm bông sen khuyết cánh và năng lượng của Innocence thanh tẩy sạch
sẽ. Có chút máu chảy ra nhưng lập tức ngừng lại, đầu đạn vẫn còn trong cơ thể
nên vết thương không khép miệng nhưng chả sao, chỉ cần chiến lực được bảo toàn
là ổn rồi. Lại một lần nữa lướt qua người con Akuma, nhân thêm ba viên đạn vào
vai và để lại một nhát chém sâu nơi bụng con quái, Kanda lập tức bẻ góc, chuẩn
bị một đợt tấn công nữa từ phương hướng khác thì...
Trải qua vô vàn trận đánh, bất cứ chiến binh nào cũng luyện được một chút năng
lực dự cảm nguy hiểm đến gần, và Kanda cũng vậy. Bất giác hơi liếc ánh mắt lên
đỉnh đầu, Kanda thấy một thứ gì đó đang rơi xuống vị trí này. Cảm giác nguy
hiểm mãnh liệt hối thúc cơ thể phản ứng. Lập tức dậm chân, bẻ góc, Kanda phóng
thẳng ra ngoài, kéo dãn cự li với con Akuma bằng tốc độ nhanh nhất của mình.
…
Đang luống cuống và tức điên lên với tên Exorcist bám dai như đỉa, tự nhiên
con Akuma xạ thủ lại thấy đối thủ của mình chủ động kéo dãn cự li.
Cận chiến vốn không phải là thế mạnh của nó. Với những đối thù bình thường thì
chỉ bằng trường trọng lực là đã không có kẻ nào có thể lại gần, thêm hỏa lực
áp chế nữa thì lại càng không thể. Thế nhưng, chỉ vì một phút khinh địch mà nó
để cho “Con đỉa” này bám được vào người, thế là chết dở. Cứ tường là phải dùng
đến tuyệt chiêu cuối cùng tự bạo một phần cơ thể để kéo dãn cự li mới có cơ
hội lật ngược thế cờ. Vậy mà cái “Con đỉa” này lại tự động tách ra mới hay
chứ.
“Lần này thì ông thách mày lại được gần đây đấy!!!”
Vui mừng chĩa nòng súng về phía kẻ địch đáng ghét, tia lửa mới bắt đầu lóe lên
thì…
- UỲNH!!!!!
Con Akuma bỗng nhiên cảm thấy cả người mình nhẹ bẫng, tầm nhìn được nâng dần
lên cao và nó thấy bên dưới, các mảnh cơ thể của chính nó đang vỡ ra tan nát,
văng tung tóe. Vị trí nó đứng như thể vừa bị pháo kích vậy, một cái hố lớn
xuất hiện và cát bụi bay mù mịt, một vòng tròn sóng xung kích lan ra, thổi bay
đám cát vừa bắn lên và thổi bay cả vô số mảnh vụn cơ thể của nó nữa. Và bằng
con mắt Akuma, nó thấy sợi xích tâm linh nối cơ thể nó với linh hồn hạt nhân
dần tan rã. Cả cái linh hồn mang dáng vẻ đau khổ đó và sợi xích tâm linh, còn
có một vài thứ khác tương tự xung quanh nữa đều hóa thành một cụm khói xám để
rồi bị hút vào trung tâm của cái hố.
Chiếc mũ cao bồi của con Akuma bay mất, ánh sáng lí trí trong đôi mắt thuần
đen của nó cũng biến mất, cái đầu không sự sống rơi xuống nền cát, lăn lông
lốc thêm vài mét rồi nằm im không phản ứng. Trường trọng lực chồng chất cũng
đột ngột biến mất không còn.
……
Nơi nỗi sầu vấy bẩn...
... lại một ngày, làn tuyết trắng buông rơi.
Nơi nỗi sầu vấy bẩn...
... lại một ngày, làn gió thoáng bay qua.
Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão
Viết chính: LanThi
Phụ tá : MinhThần
Sói lạc lối
Cộng tác viên: Mộc Chi
Sao Na