Người đăng: Linhpro
Quyển 3: Hứa
(Khúc hát ru nơi thành phố hoang tàn)
Chương 5: Cái chết đầu tiên - Sợ hãi
Giữa đống đổ nát, một mảng tường đá lớn đang nằm im bỗng nhiên hơi nhúc nhích
rồi trượt sang bên cạnh. Từ khe hở do mấy tảng đá lớn tạo thành bên dưới mảng
tường vừa rồi, thằng Thi lóc ngóc bò lên. Đằng sau nó là Cỏ May và bé Lan.
Tai nạn đến quá bất ngờ, vị trí bọn nó ngồi lại là nơi gần vụ nổ nhất. Thằng
Thi chỉ kịp đá bay vài tảng đá lớn rồi vội vàng quay người, đưa lưng về phía
đám đá vụn đang bay tới mà gồng mình, chắn cho Cỏ May và bé Lan đang núp trong
lòng. Ba đứa bây giờ trông chật vật không chịu nổi, bộ chiến bào chưa rách
nhưng trông xộc xệch và bẩn thỉu. Đưa tay về phía sau xoa tấm lưng vẫn còn đau
nhừ, nương theo ánh trăng, Thi vội vã đưa mắt khắp nơi tìm đồng đội.
Cách chỗ thằng Thi vài mét, thằng Minh cũng vừa mới bò ra khỏi đống đổ nát,
bên cạnh nó là Thủy cùng với hai người tân thủ nữa, chàng trai mặc vest và bà
nội trợ đeo tạp dề.
Xa hơn một chút, gần cuối đầu kia của căn phòng, một bộ xương màu xám đen, cao
hơn hai mét đang hầm hố đứng đó, bên cạnh là Du, chủ nhân của bộ xương. Ở gần
cuối phòng nên mấy mảng đá lớn đã bị hai thằng Minh và Thi đỡ gần hết nên với
sự giúp đỡ của con búp bê Ám Dạ, Du cũng thành công bảo vệ được hai tân thủ
bên người, cậu bé nhỏ tuổi và cô nàng tóc mì tôm sành điệu.
Ở góc bên kia, cô nàng tân thủ có đôi chân đẹp đang nép sát người vào góc
tường run rẩy. Phía trước cô ta, Nam điên vừa cười khà khà vừa lau máu, tay vỗ
liên tục lên vai của anh thanh niên cơ bắp bên cạnh mình. Khi Thi đại ca vừa
hô chuẩn bị chiến đấu, với trực giác của người lính cậu ta đã phóng ngay về
phía này, vị trí tân thủ không có cựu binh bảo vệ. Vết thương từ lúc đánh nhau
với Thi đại ca còn chưa hết đau nên độ linh hoạt bị giảm đi nhiều, bị vài viên
đá văng vào đầu lúc trần nhà sập xuống. Tưởng đứt cả mình lẫn cô gái đằng sau
nhưng may mà anh chàng cơ bắp bên cạnh mình “Trâu” phết, cứ thế đưa lưng ra mà
đỡ cho cả bọn.
Chỉ có mấy đứa cựu binh là trông còn khá một chút chứ đám tân thủ thì kẻ nào
cũng bầm dập. Đặc biệt là Nam và chàng trai cơ bắp, một kẻ máu chảy đầy mặt
còn một kẻ máu đã thấm đầy lưng áo.
Sợ hãi và hoảng loạn, thậm chí, mấy cô gái đã bắt đầu nức nở.
Thở phào một hơi khi thấy cả bọn không sao, Thi lập tức ra hiệu cho tiểu đội
thu gọn đội hình. Mấy đứa nhanh chóng tụ lại một chỗ, quay lưng vào nhau bảo
vệ cho Cỏ May đứng ở chính giữa. Một phù hiệu hình lá chắn nhỏ cỡ lòng bàn tay
lặng yên xuất hiện bên cạnh mỗi đứa, Thủy đã kích hoạt {Lá chắn cổ ngữ} của
mình. Kĩ năng [Thiên nhãn] cũng đã được Cỏ May phát động.
Với tố chất người lính, Nam nhanh chóng bắt nhịp và phối hợp với cả bọn tạo
đội hình phòng thủ. Chàng trai cơ bắp cũng được cậu kéo theo, vụng về phối
hợp.
Ba mươi mét… Bốn mươi mét… Năm mươi mét… Tầm bao phủ của kỹ năng [Thiên Nhãn]
đang nhanh chóng vươn xa.
Tầm nhìn của [Thiên Nhãn] không phải là quét trên một mặt phẳng mà là một khối
cầu lấy Cỏ May làm tâm và khuếch tán ra ngoài.
Sáu mươi mét… Bảy mươi mét… Vô số hình ảnh vọng vào trong đầu Cỏ May, nhà cửa,
đường sá với những lối đi quanh co nhỏ hẹp, thậm chí ngay bên dưới chân cô
cũng là cả một hệ thống kiến trúc ngầm chồng lên nhau tầng tầng lớp lớp. Không
có dấu hiệu của sự sống.
Tám mươi mét… Cỏ May đã phát hiện ra sự bất thường. Cô “nhìn thấy” một cỗ máy
hình tròn lơ lửng giữa bầu trời. Cỏ May lập tức ra hiệu cho mọi người.
Nhìn về phía Cỏ May vừa chỉ, khuôn mặt hai thằng bỗng nhiên biến sắc.
Akuma!
Như một sản phẩm cơ khí hoàn hảo, con Akuma lặng lẽ treo lơ lửng trên nền
trời. Cơ thể hình bầu dục với ba mảnh vỏ ngoài cân đối, những nòng súng kim
loại lạnh lẽo nhô ra, phản chiếu ánh trăng màu bạc.
- Bùm… - Ánh lửa lóe lên từ một trong số những nòng súng của con Akuma, kèm
theo đó là tiếng nổ gầm vang như nòng pháo đang khai hỏa. Cùng lúc đó, một bờ
tường cách cả bọn hơn mười mét bỗng nhiên vỡ vụn. Viên đạn được con Akuma bắn
về phía này.
- AAAAA….!!!! - Chỗ cả bọn, chàng trai mặc vest đã ngã nhào xuống đất, cánh
tay trái cụt đến tận khủya đang phụt máu thành tia. Chàng trai bị đạn Akuma
bắn trúng, vậy thì… Ngay sau đó, những ngôi sao đen bắt đầu xuất hiện nơi
khủya tay bị cụt rồi nhanh chóng lan ra toàn cơ thể. [Máu độc] của Akuma thuần
huyết không phải là thứ mà độc của một Akuma nửa vời như thằng Thi có thể so
sánh được.
Ặc… Ọc ọc ọc ọc ọc… - Những ngôi sao đen đã từ cổ lan dần lên mặt. Khuôn mặt
sáng sủa có chút đẹp trai của anh chàng “Giám đốc ngân hàng ” bây giờ trở nên
vặn vẹo, hai mắt trừng lớn như lòi hẳn ra ngoài, hàm răng cắn chặt nhưng từ
trong kẽ răng vẫn luôn ọc ra bọt máu, trán nổi đầy gân xanh và trong cổ họng,
một vài âm tiết cổ quái cố gắng bật ra, nghe không rõ.
[Máu độc] sau khi tiến vào cơ thể sẽ khuếch tán và triệt để phá hủy từng tế
bào nên sự đau đớn mà nạn nhân phải chịu là vô cùng to lớn. Cơ thể chàng trai
lập tức vỡ vụn trong tiếng la hét chói tai của mấy cô gái tân thủ.
Vẻ mặt của nhóm cựu binh lập tức biến đổi, mặc dù đứa nào cũng đã chứng kiến
những chuyện như thế này vài lần rồi nhưng mỗi khi thấy một người còn sống sờ
sờ bên cạnh mình trực tiếp chết đi, bọn nó vẫn có cảm giác như cũ, khó chịu
trong lòng.
Cựu binh còn như vậy, tân thủ thì khỏi phải nói. Mấy chàng trai, kể cả Nam
trong đó đều hoảng sợ lùi lại. Mấy cô gái đều cảm thấy hai chân mình vô lực,
ngã ngồi trên mặt đất, sợ hãi đến mức chết lặng cả người, nước mắt đã chảy
tràn hai má. Mấy người này, hầu hết đều là dân chúng bình thường, hàng ngày
đều sống an ổn với cơm, áo, gạo, tiền, với đi làm, đi học. Thi thoảng, có tụ
tập xem một vụ tai nạn ở đầu ngõ, một vụ đánh nhau ở con phố bên cạnh đã là
đặc biệt, đã là phấn khích lắm rồi. Vậy mà bây giờ, lại có người chết ngay
trước mặt. Tử trạng và biểu hiện trước khi chết của chàng trai xấu số khiến ai
cũng hoảng sợ trong lòng. Chẳng biết có như trong game, sau khi chết sẽ lại
được hồi sinh hay là được về nhà hay không nhưng sự đau đớn như vậy thì… quá
mức rồi.
Lặng đi khoảng một giây, cô bé tóc mì tôm bắt đầu ôm mặt khóc thét: - Á Á Á
…!!!
- Câm miệng! - Thằng Thi gằn giọng nói. Từ trong cổ họng của nó, một âm Bass
cũng đi theo. Âm Bass không lớn như mấy người ở đây đều cảm thấy như có một
thứ gì đó vừa nện vào ngực mình, cảm giác như đứng trước một chiếc loa thùng
công suất lớn đang nện trống vậy. Lợi dụng nguyên lí chiến ca, Thi thành công
tạo ra một chút hiệu ứng áp chế.
Tiếng thét của cô bé tóc mì tôm bỗng dưng im bặt, mấy tân thủ khác cũng sững
người.
Biết thằng bạn mình đang đau họng, Minh tiếp lời ngay:
- Muốn sống thì im mồm - Nó rít từng chữ qua kẽ răng mang hàm nghĩa đe dọa rõ
dàng. Nó để ý thấy, sau viên đạn vừa nãy xong thì con Akuma không bắn về phía
này nữa mà quay ra nã pháo vu vơ xuống cái thành phố hoang tàn này. Việc đó
nói lên một điều rằng, viên đạn mà con Akuma bắn về phía này là hoàn toàn ngẫu
nhiên. Vậy nên, tiểu đội hoàn toàn có thể lặng lẽ rút lui để tìm hiểu hoàn
cảnh xung quanh trước khi chính thức tham chiến.
Sau khi thực hiện thành công âm Bass, mấy tân thủ đều vô thức tỏ ra sợ hãi đối
với thằng Thi, lại nghe thằng Minh đe dọa, bọn họ lập tức im bặt, thậm chí cử
động cũng không dám.
Cô bé tóc mì tôm run rẩy ngồi đó, nước mắt ứa ra nhưng không dám phát ra
tiếng, hai bàn tay nhỏ bé cố gắng bịt chặt lấy miệng mình. Bộ váy áo sành điệu
bây giờ dính đầy bụi bặm trông bẩn thỉu và nhem nhuốc lạ. Sợ hãi, hoảng loạn
và cả sự tủi thân hiện lên trong ánh mắt.
Minh vội vàng giục mấy tân thủ đứng dậy, tiến hành rút lui. Cỏ May kích hoạt
chế độ [Bùng Nổ] của chiếc vương miện thiên hà để xác định xem trong tầm nhìn
có còn con Akuma nào nữa không và tìm chỗ trốn thích hợp. Bé Lan chạy lên
trước tiểu đội, căn cứ vào những cánh bướm đen mà dẫn đường. Cả tiểu đội lặng
lẽ di chuyển.
Đi được hơn mười mét thì:
- BÙM! - Ngôi nhà nằm sát bên đường đi của tiểu đội bỗng nhiên nổ tung. Ngay
sau đó là căn nhà bên cạnh cũng bừng sáng trong tiếng nổ tiếp theo. Cả tiểu
đội bị sóng xung kích và hơi nóng đánh dạt ra, mấy tân thủ ngã dúi dụi.
Nhanh chóng ổn định lại thân mình, hai thằng vội vàng nhảy lên một nóc nhà
thấp gần đó.
Không biết do tiếng hét của cô bé tóc mì tôm hay do linh hồn của chàng trai
vừa chết mà con Akuma ban nãy vẫn đứng nã pháo linh tinh bây giờ lại đang trôi
về phía này. Vài nòng súng phản chiếu ánh trăng lạnh lẽo đang chĩa về phía
tiểu đội, sẵn sàng khai hỏa.
- Chạy!!- Hai thằng hét to một tiếng rồi vội vàng nhảy xuống, giục mọi người
nâng cao tốc độ đội hình.
- BÙM! BÙM! BÙM! BÙM! BÙM! - Đạn pháo liên tục nổ ngay bên cạnh nhóm người.
Dưới sự dẫn đường lắt léo của bé Lan, chưa có quả đạn nào trực tiếp bắn trúng
nhưng cả tiểu đội liên tục ngã trái ngã phải, tiến lên vô cùng khó khăn. Không
thể thoát được khỏi sự dây dưa công kích của con Akuma này thì bọn nó không
thể nào tìm được chỗ nấp. Ai mà biết được ở ngoài kia, có còn con Akuma nào
nữa không, nếu cứ dây dưa thế này, chút nữa thôi, con Akuma thứ hai, thứ ba…
bị hấp dẫn đến đây thì lúc đấy ngay cả cựu binh cũng không chắc đã toàn mạng.
Phải cắt đuôi được con Akuma này.
Bảo bé Lan tiếp tục dẫn mọi người tìm chỗ trốn còn hai thằng thì lập tức tách
ra, tìm cách đánh lạc hướng con Akuma.
…
Ba mươi giây sau khi tách khỏi đội hình, Minh và Thi đã đứng trên một nóc nhà
ở phương hướng hoàn toàn khác với hướng mà tiểu đội chạy trốn. Ở phía xa, đạn
pháo vẫn nổ. Con Akuma còn cách chỗ hai thằng đang đứng hơn năm mươi mét.
Không thể chờ đợi thêm nữa, bây giờ, mỗi một giây trôi qua, đồng đội của bọn
nó lại nhiều thêm một phần nguy hiểm.
Quyết định lập tức tấn công.
Bộ đai lưng chiến đấu đã được triệu hồi, quấn vòng quanh thắt lưng. Hai {Túi
ma pháp ứng dụng} chứa hai phép cường hóa và lá chắn đã được mở. Đôi găng tay
{Hỏa Liên Hoa} của thằng Minh vừa phủ kín những ngón tay cuối cùng của nó và
đôi giày ba trạng thái của thằng Thi cũng đã tồn tại ở thể [Khí] được một lúc
rồi.
Minh khẽ vuốt tay qua chiếc hộp không gian đeo ở thắt lưng, một khẩu súng to
và kì lạ đã xuất hiện trên tay nó. Khẩu súng lục chỉ có một nòng súng lớn gắn
trực tiếp vào tay cầm. Không phải là vũ khí mạnh mẽ gì mà chỉ là một khẩu súng
bắn pháo sáng hai thằng vẫn dùng để chơi pháo hoa mỗi khi dùng xong cơm tối ở
Khu Lưu Trữ. Chĩa khẩu súng về phía con Akuma, ngắm chuẩn và bóp cò…
- Bụp… - Sau một tiếng nổ không lấy gì làm to lớn, viên pháo hoa được chế tạo
bằng phương pháp đặc biệt không để lại vệt lửa trên quỹ đạo di chuyển bay ra
khỏi nòng. Cự li năm mươi mét không làm khó được thằng Minh, viên pháo hoa nổ
bung ngay trước mặt con Akuma đang chăm chú nã pháo.
- BÙNG… - Âm thanh lớn và ánh sáng mãnh liệt đột ngột lóe lên trước mắt làm
con Akuma hơi sững người lại. Hình như nó bị giật mình, nếu nó còn cảm xúc.
Nhịp độ công kích đám người chạy trốn bị cưỡng chế tạm dừng.
Cất khẩu súng bắn pháo sáng đi bằng một cái phất tay, thằng Minh lập tức nhảy
lên, hai chân hơi co lại trên không trung, đầu hướng thẳng về phía con Akuma.
Thằng Thi đứng phía sau vài mét lập tức lấy đà, phóng đến. Vào đúng tầm chân,
Thi liền mạnh mẽ dậm chân, vặn người, một cú đá ngang quật thẳng vào lòng bàn
chân đang hướng về phía sau của thằng bạn. Trong lúc đá, Hồn lực được tinh
thần thao túng ồ ạt dồn xuống chân, thuần thục chạy theo những lộ tuyến kinh
mạch đặc biệt nào đó mà hội tụ lại bàn chân. Dưới lớp chiến bào, vô số hoa văn
hình dây xích cũng từ dưới bàn chân mà leo ngược lên bắp đùi của nó.
[Lam Sơn Pháo]
Đá thằng bạn đi, Thi lập tức rút từ trong hộp không gian ra một khẩu AKS báng
gập với nòng được cắt ngắn để giảm độ giật và dễ dàng cải tiến tốc độ bắn.
Chĩa súng về phía con Akuma, nó dứt khoát bóp cò.
- Đoàng! Đoàng! Đoàng! - Tiếng súng dồn dập vang lên. Phía đằng xa, con Akuma
lập tức trúng đạn.
Con Akuma đứng yên không thèm tránh né, để mặc cho cơn mưa đạn bắn vào người.
Vô số đầu đạn bằng đồng hung hăng lao tới rồi mạnh mẽ đâm vào cơ thể nó nhưng
chỉ có thể khiến cho vỏ ngoài của con quái vật hơi lõm lại. Hao hết động năng,
những đầu đạn bất lực rơi xuống đất, còn vết lõm trên tấm vỏ kim loại của con
Akuma thì nhanh chóng phục hồi.
Công khai khiêu khích.
Bỏ qua cho mấy con mồi khó giết mà bây giờ đã mất dấu, con Akuma quay lại với
ý đồ xử lí kẻ dám tấn công mình. Hơi nghiêng người sang một bên, vài nòng súng
đã chĩa về phía thằng Thi.
Khai hỏa
- BÙM… BÙM… BÙM…. BÙM… BÙM…!!!
Chiến hào ngày ấy...
... bây giờ lan nở rộ.
(Lan_Thi)
Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão
Viết chính: LanThi
Phụ tá : MinhThần
Sói lạc lối
Cộng tác viên: Mộc Chi
Sao Na